Con Ma Dễ Thương - Chương 17
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
291


Con Ma Dễ Thương


Chương 17


Hắn đẩy ra trước mặt tôi một tờ khai viết tay, mà mới liếc vào thấy đề cái tên là Nguyễn Thị Lan … tôi thực tình không biết Dì Lan họ gì, nhưng tôi biết Dì là cô giáo, Dì không thể nào viết những dòng chữ xấu hoắc như vầy được …
-Tôi hoàn toàn không biết những gì được viết trong đây …
Tên bụng bự không nói gì, đẩy ra trước mặt tôi một tờ khai khác mà mới liếc nhìn cái tên, tôi hết hồn vì chính là tên của tôi P H Toàn … và bên dưới toàn là bắt đầu bằng mấy chữ …” tôi nhìn nhận” …
-Mầy khôn hồn thì ký tên vào đây tụi tao sẽ liệu cách xử nhẹ cho mầy, còn không ký thì không xong đâu … hắn dọa dẫm …
-Tôi không ký, tôi không có làm gì hết tại sao tôi phải ký chớ … tôi có biết tổ chức gì đâu … sao các anh lại ép buộc tôi chứ …
-ĐM, không ký hả … không có thằng nào vào đây nói tiếng “không” với tụi tao được đâu … mầy ký không … hắn gằn giọng …
-Tôi có làm gì đâu mà bắt tôi ký chứ …
-ĐM, không ký hả ….
Hắn vung tay đấm thẳng vào mặt tôi … Đã đề phòng nên tôi tránh được dễ dàng … Tên bụng bự tức tối xô ghế đứng dậy chạy qua thoi đấm tôi loạn đả … nhưng hắn có lẻ vì đã say thêm cái bụng quá khổ nên hơi chậm chạp vì vậy nên tôi không bị trúng đòn đau … Chỉ vài phút là hắn đã thở hổn hển, hắn kêu hai tên đàn em đang đứng bên ngoài vào còng hay tay tôi ra sau dính vào trong chiếc ghế … hắn gầm gừ …
-ĐM mầy ngon hả , né hả … bây giờ tao coi mầy né đi đâu …
Hắn vung tay đấm thẳng vào mặt tôi … Tôi nhắm mắt, cắn chặt răng … chắc chắn phen nầy lảnh đủ … nhưng sau mấy giây mà không thấy gì … tôi mở mắt và ngạc nhiên thấy tên bụng bự đang ôm bụng nhăn nhó nói với hai tên đàn em:
-ĐM, hai thằng bây bắt nó ký tờ khai đó đi … tao đi ra ngoài chút …

Hắn ôm bụng chạy vội ra ngoài … Nhưng hai tên đàn em của tên bụng bự cũng không khá hơn được hắn, kẻ trước người sau cũng ôm bụng chạy đi tìm chổ giải quyết …

Và khi bọn chúng trở lại, mặt vẫn còn nhăn nhó, chúng cứ nghĩ chắc buổi nhậu hôm nay có món gì đó mà bụng của bọn chúng không chịu … Bọn chúng trả tôi về chuồng cọp mà chắc trong lòng chúng không khỏi thắc mắc tại sao tôi có thể ở trong đó bao nhiêu ngày mà không hề sợ sệt vì Tào Tháo đã làm chúng không còn lòng dạ nào để hỏi …

Đến ngày thứ 9 thì tôi không còn bị nhốt trong chuồng cọp nữa mà được đưa ra ở chung với những người bên ngoài … Gia đình tôi đã biết tôi bị bắt và trong một mảnh giấy được gởi vào với quần áo của tôi … Cậu Ba tôi viết … hãy “an tâm tin tưởng vào chính sách khoan hồng nhân đạo của nhà nước ???” còn mọi việc khác để Cậu lo … Giờ đây trong khu vực nầy mà tôi nghe nói là khu Phan Đăng Lưu , chổ của bọn Công An Nội Chính dùng để tạm giam những người mà chúng gọi là phản động cùng với những người Hoa giàu có sau khi gán cho họ cái nhản Tư Sản Mại Bản để cướp hết tài sản của họ một cách hợp pháp giữa ban ngày … Tôi nổi tiếng là đã ở trong chuồng cọp 9 ngày, và đánh con ma lão Phón chạy vắt giò lên cổ … tôi chắc chắn lời nầy là do tên CA gác cửa loan ra mà thôi, vì tôi có nói với ai ngoài hắn đâu … nhưng rõ ràng là từ ngày đó, hồn ma của lão Phón không còn than khóc trong chuồng cọp nữa ….

Tôi cũng không rỏ tên CA bụng bự đã ngụy tạo hồ sơ tôi như thế nào mà khoảng 1 tháng sau, tôi và một số người bị đưa lên Trại Z 30 C Hàm Tân …

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN