Con Trai Là Nam Phụ
Chương 11-2
Tác giả: Hà Lam
Editor: Lạc Tiếu – 23/02/2019
Ngẫm lại Đường Táo mới bốn tuổi, vai chính Lăng Hàn hẳn giờ cũng mới chỉ là thằng nhóc miệng còn hôi sữa, Đường Dĩ Tố đã một đống tuổi, hẳn là không đến mức muốn cô làm gì bất lợi với thằng bé đó đâu…
“Có khả năng, trong nháy mắt khi nguyên thân quyết định tự sát, mình đã bắt đầu tiến hành xuyên qua, sau đó cùng nguyên thân xài chung một thân thể, chờ đến khi ý thức của nguyên thân tiêu vong, mình đã ở thân thể của mình tỉnh lại thì sao?”
Đường Dĩ Tố nói thầm, rốt cuộc, khi nguyên thân tự sát, cô vẫn còn đang ngủ, rất có thể cô đã bỏ lỡ một ít tin tức mấu chốt.
“Hoặc là, kỳ thật đây chính là một không gian song song, thế giới này cùng với thế giới của mình rất giống, nhưng quỹ đạo sinh hoạt của Đường Dĩ Tố kia hoàn toàn tương phản. Sau đó cô ấy chết, nên mình có thay thế vào…”
Não Đường Dĩ Tố mở rộng suy nghĩ, tự lập ra giả thiết. Chuyện xuyên thư xàm xí này cũng đã xảy ra rồi, còn có sự tình kỳ dị gì còn không thể xuất hiện nữa chứ.
Bất quá, cô chỉ là một nghệ sĩ, không phải nhà biên kịch, chỉ số thông minh ở chuyện này là hữu hạn, suy đoán nửa ngày cũng không thể tổng kết ra nguyên cớ, cũng đành phải từ bỏ.
Dù sao, tới đâu hay tới đó, hiện tại thân thể này với thân thể nguyên bản của cô không có gì khác nhau, bộ dáng cũng không liên quan mấy đến nguyên thân, Đường Dĩ Tố vẫn rất an tâm.
Tin tức rất quan trọng thứ hai, chính là tựa hồ bởi vì trên người nguyên thân có vết rạn da cùng dấu vết sinh mổ, nên có chướng ngại tâm lý, vẫn luôn cự tuyệt thỉnh cầu cầu hoan của Tống Thần Hạo.
Ngày mà paparazzi quay lén được đoạn clip hai người bọn họ đi khách sạn, vừa lúc chính là ngày “”Tống Thần Hạo hẹn gặp để tạo kinh hỉ”” mà trong nhật ký đã đề cập.
Nhưng căn cứ theo tình huống trong nhật ký, khi đó hai người cũng không hề cộng độ xuân tiêu, buổi tối hôm đó nguyên thân nói cô ấy ngủ ở nhà.
Điều thứ ba, cũng là chuyện quan trọng nhất, nguyên thân không hề nói chuyện mình đã có con cho Tống Thần Hạo.
Nếu hai người ở bên nhau, yêu đương say đắm, mà chuyện một trong hai người có con thật sự có thể dấu diếm được sao?
Cũng dễ hiểu thôi, có hai giả thiết.
Một là Tống Thần Hạo không quan tâm nguyên thân, cho nên từ đầu đến cuối ngay cả chuyện này anh ta cũng không phát hiện, căn bản anh ta không hề chú ý thấy nguyên thân có chuyện dấu diếm mình.
Hai là nguyên thân giấu Đường Táo quá kín, cho dù với tình nhân đang yêu cuồng nhiệt cũng không hé răng nửa câu?
Bất luận là khả năng nào cũng đều làm cho Đường Dĩ Tố cảm thấy không thoải mái.
Dù sao, chuyện giữa nguyên thân và Tống Thần Hạo hiện tại đã có kết quả, truy cứu quá khứ cũng không có ý nghĩa gì. Về sau chỉ cần Đường Dĩ Tố tiếp tục bảo vệ tốt Đường Táo là được.
Đóng folder kia lại, Đường Dĩ Tố mở ra tệp tin bị cô phá giải cuối cùng.
Bên trong có một tấm hình. Thiếu nữ ú na ú nần, đứng ở nơi chuyên chụp ảnh lưu niệm, cô giơ tay chữ V, cười với màn ảnh vô cùng sáng lạn.
Đường Dĩ Tố ngơ ngẩn nhìn, hơn nửa ngày vẫn chưa phục hồi lại tinh thần.
Cô gái bé bự này, hình như là Đường Dĩ Tố phiên bản béo phì.
Từ nhỏ Đường Dĩ Tố đã gầy ốm, khi đến tuổi dậy thì thì thân thể mới phát dục. Bởi vì ngực lớn nên thoạt nhìn cô có chút đầy đặn, nhưng thể trọng trước nay không bao giờ vượt quá sáu mươi ký, mà cô gái trong bức hình, nhìn thôi đã biết phải nặng ít nhất bảy mươi lăm ký trở lên.
Nghĩ đến nguyên thân trong nhật ký có nhắc tới vết rạn da, thiếu nữ trong ảnh, hẳn chính là nguyên thân khi còn ú.
Chỉ là… sao Đường Dĩ Tố vẫn cảm thấy, cô gái này có vẻ quen thuộc sao sao, dường như đã từng gặp qua ở đâu.
Suy nghĩ nửa ngày cũng không nhớ được gì, Đường Dĩ Tố chỉ có thể nghĩ là do nguyên thân giống mình như đúc, nên dĩ nhiên sẽ thấy quen mắt.
Quay đầu nhìn đồng hồ, bất tri bất giác đã bốn giờ rưỡi, Đường Dĩ Tố nhanh chóng thay đổi quần áo, chuẩn bị xuất phát.
Sáng sớm lúc Đường Táo đi học, đứng ở bên cửa sổ nhìn xe bus rời đi, cô quan sát thấy được tên trường của thằng bé trên thân xe.
Trường Đường Táo đang học hiện tại chính là “nhà trẻ Thanh Cảng”, là một nhà trẻ tư nhân. Ở đây cũng như những nhà trẻ nội thành khác, nhưng tốt hơn ở điểm có xe bus trường học đón đưa, có thể giúp phụ huynh đỡ bận rộn hơn không ít.
Đường Dĩ Tố cũng đã lên mạng tìm hiểu một chút. Giờ vào lớp của nhà trẻ Thanh Cảng là 8 giờ, trưa thì bọn trẻ ở trường ăn cơm ngủ trưa, buổi chiều tan học lúc 5 giờ. Những đứa trẻ được xe bus trường học chở về nhà sẽ về trễ hơn nửa tiếng so với những bé khác, sau đó cùng tập hợp lên xe.
Xem cách nguyên thân chăm sóc Đường Táo hằng ngày, còn thái độ trong nhật ký đối với thằng bé, hẳn là cô ấy không thích đứa nhỏ này, hơn nữa, vì tiền đồ trong giới giải trí, cô còn nghĩ mọi cách giấu nó đi.
Đường Dĩ Tố đoán chừng, có khả năng nguyên thân chưa từng đón Đường Táo lúc tan trường, cho nên trong di động cũng không có bất luận tin tức gì liên quan tới Đường Táo. Nếu có chuyện gì, sau khi trở về nhà, thằng bé nói cùng mẹ nó là được.
Tuy rằng chưa bao giờ làm mẹ người ta, nhưng Đường Dĩ Tố cũng biết chăm sóc trẻ con kiểu đó không khỏi quá qua loa.
Hiện giờ Đường Táo còn nhỏ, nó còn tương đối nghe lời hiểu chuyện, về sau khi trưởng thành, lại không có gia đình quản thúc, sẽ dễ dàng đi sai đường.
Cho nên, hôm nay cô định ghé nhà trẻ đón đứa nhỏ kia, sẵn tiện trao đổi với cô giáo nhà trẻ một chút cách thức liên lạc. Để sau này Đường Táo ở trong trường có gặp chuyện gì thì cô giáo cũng có thể kịp thời liên lạc cô.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!