Công Chúa, Sao Em Quậy Quá Vậy Hả? - Chương 13
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
125


Công Chúa, Sao Em Quậy Quá Vậy Hả?


Chương 13


(gọi nữ là nàng nha^^)

Tiểu Ngọc bước ra liền thấy Qúy Phi,đúng là không nằm ngoài dự đoán của nàng…Nàng bước tới điềm đạm hành lễ…

-Thỉnh an hoàng gia gia,quý phi

CHÁT!!!Ngay lập tức Qúy Phi giáng xuống gương mặt nàng 1 cái bạt tai.Ả tàu lông mắng chửi nàng

-Minh Thư là muội muội của ngươi,con bé bị nhốt vào đại lao còn ngươi thì sao?Ngươi thật sự muốn con bé chết sao?Mottj người tỷ tỷ là đại công chúa thật không xứng đáng.Mong Hoàng gia gia minh xét!!!

Tiểu Ngọc mặt mũi tối sầm”Nhị!Nhịn!Nhịn!”.Nàng nhìn sang Giang Giang đang dựa góc tường,ngay lập tức 1 con dao phi đến nơi quý phi đang đứng làm ả giật mình nhưng Giang Giang cô tình làm trật vì Tiểu Ngọc chỉ định hù ả thôi.Nàng đi đến,cúi nhẹ

-Thưa Qúy Phi,là Minh Thư hóa mình thành sói tự chui vào đại lao.Mặc dù Minh bé là muội muội ta nhưng trước khi đi ta không hề có nhiệm vụ quản lý và bảo vệ con bé.Cái này nếu nói thi do vương phi dạy con ko tốt đó thôi!!

-Ngươi…ngươi tạo phản

-Qúy phi ngươi đừng làm,Tiểu Ngọc con đi thăm Minh Thư đi

-vâng

——————————

Đến đại lao,Tiểu Ngọc chậm rãi bước vào với gương mặt vô cung đáng sợ,nhìn từng tội phạm càng mãn nguyện cô xem sau mấy ngày nhạt nhẽo,cũng đã lâu nàng không làm nhiệm vụ gì cả.Dừng trước 1 ô tù nàng nhìn vào thấy Minh Thư vẫn còn nguyên vẹn nàng nhờ 2 tên lính treo cô lên cột chữ Thập

-Các người làm gì vậy thả ta ra mau!!!

Minh thư la hét ầm trời

nàng bước vào cười nhẹ tuyệt đẹp nhưng nhìn thấy nó Minh thư đau như bị dao đâm vào tim

-Chào tiểu muội muội.Ở đây tốt chứ

-Người…Tất cả là do ngươi!!!

Cô lầm chiếc roi thừng quất mạnh vào Minh Thư,nhẹ nhàng nói

-Để ta đếm xem.1, ngươi cho người truy kích ta tại Mộc Dung Các khiến ta bị thương.2,ở đường đến Hoàng Tề Quốc ám sát ta nhỉ.À còn có 1 lần chuốc thuốc mê vào đồ ăn của ta nữa

Minh Thư nghe Tiểu Ngọc kể các chiến công lẫy lừng của ả,ả chỉ biết nghe và trợn mắt nhìn tiểu ngọc.Nàng cầm roi quất mịnh vào chân ả,cả tay của ả ả không ngừng la hét

-Minh Ngọc,ngươi….!!!

Minh Thư chịu không nổi liền bị ngất lịm đi.Tiểu Ngọc nghe thấy tiếng bước chân liền nói hai tên lính thả Minh Thư xuống,rơi vài giọt nước mắt ôm chặt Minh Thư vào Lòng

-Minh Thư muội sao vậy..Minh Thư à

Qúy phi và hoàng thái hậu dừng chân định hỏi Tiểu Ngọc thì

-Là do các ngươi*Nàng chỉ vào 2 tên lính*Ta nói các người dừng tay mà

2 tên lính lúng túng.Tiểu Ngọc sai người mang Minh Thư về,Nàng giết 2 tên lính để đề phòng 2 tên đó sẽ làm lộ chuyện của nàng.Định quay đầu đi thì…

-Khá Khen cho đại công chúa Mộc Dung Các

Đức Hải nhếch miệng đứng trước mặt nàng

-Ngươi tốt nhất không nên lo bao đồng đâu Đại vương gia.Không tốt đâu

Nàng cười nửa miệng rồi rời đi

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN