Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục
Chương 23: Tập huấn bắt đầu
Hôm sau, chủ nhật. Hôm nay Cầm không đi làm thêm là ra giúp việc ở ngoài đồng với Issiki Satoshi vì mùa thu hoạch đã đến. Hôm nay từ sáng sớm tất cả thành viên ký túc xá đều dậy sớm. Shun từ sáng sớm đã đi cưa gỗ thành mạt. Ryouko thì làm việc trong xưởng lên men của cô ấy. Còn Mạnh Cầm, Megumi, Yukihira và Yuuki thì theo Issiki- Sempai đi làm vườn a. Đến gần trưa thì 2 người còn lại cũng nhập bọn
Hình ảnh này lập tức gợi lên cái gì đó trong Cầm. Xem ra cái đó đã đến.
…….
Bữa trưa đúng như cốt truyện do Megumi làm ra. Cầm ăn vào, rất ngon nhưng cái mà hắn để ý hơn cả là tâm ý. Nó mang lại cho người ta cảm giác thật yên bình. Đúng là mấy cô nhút nhát tâm ý tốt hơn hẳn. Chí ít đến bây giờ tâm ý của Yukihira vẫn chưa sánh bằng được.
Bữa nay cũng y như rằng Tadokoro bị Yukihira cắm cho 1 mũi tên vào người.
Thấy thế Mạnh Cầm cũng phải giải vây:
-Khụ, này Souma. Món ăn của Megumi còn có nhiều tâm ý hơn món ăn của cậu đó. Tay nghề tuy vẫn còn kém cậu, tính thì nhút nhát luôn làm hỏng việc nhưng chỉ cần cố thì cẩn thận cô ấy vượt qua đấy. Lo mà tìm kiếm cách cho tâm ý bản thân vào món ăn đi không thua thì nhục.
Không biết là hắn giúp hăn là hại cô nàng nữa. Chỉ thấy Megumi quỵ luôn tại chỗ.
Ai, sự thật mất lòng a.
Trong khi đó Yukihira vẫn ở đó ngộ:
-Vậy ra cái cảm giác yên bình này là tâm ý sao. Được nhất định tôi sẽ tìm ra tâm ý cho riêng mình. Mạnh Cầm,đấu đi.
VÀ lại bị cự tuyệt.
Trong lúc mọi người đang vui vể thì cái thú đó đã đến
Thực Tập đào tạo.
Chỉ thấy Megumi nhìn xong là vừa hồi được 1 chút bây giờ lại quay đơ luôn rồi.
Ai, tội cô bé. May mà sau đợt này cô nàng sẽ đỡ hơn.
……………….
Hàng loạt xe khách loại to 45 đỗ ở Tootsuki Học viên cửa vào, từng chiếc đầu đuôi nối nhau thẳng tắp, liếc mắt một cái cũng không thấy kết thúc.
Lớn như vậy bút tích, trong số các trường học ẩm thực ở Nhật Bản, chỉ sợ cũng chỉ có Tootsuki Học viện mới chơi nổi đi?
Từng chiếc xe khách chậm rãi lên đường, nội thành đường phố thực mau bị này đó xe khách lấp đầy.
-Này xe khách là từ đâu tới?
-Này số lượng cũng quá nhiều đi?
-Các ngươi không thấy được xe tiêu chí sao? Mặt trên viết ‘ Tootsuki Học Viện ’. Đây là Tootsuki Học Viện xe khách.
-Tuy rằng nói như vậy, nhưng bọn hắn nhân số cũng không tránh khỏi quá khủng bố đi?
Đường phố hai bên, người đi đường kinh ngạc mà nhìn đoàn xe của học Viện Tootsuki nối đuôi nhau, thấp dọng bình luận cho đến biến mất ở trong tầm nhìn, mới từ khiếp sợ khôi phục lại.
Mạnh Cầm dựa vào ghế dựa chỗ tựa lưng, mắt nhắm lại mà ngủ chờ đến nơi.
Từ khi Tiến vào Tootsuki Học viên,lần đầu tiên khảo hạch, rốt cuộc muốn bắt đầu rồi.
……
Tỉnh Shizuoka ——
Làm trứ danh cao cấp khu biệt thự kiêm tránh nóng thắng địa, cây cối rậm rạp, núi cao liên miên không dứt.
Ở cuối tầm nhìn, một ngọn núi khổng lồ đâm thẳng lên trời cao, mây bay nhẹ nhàng phiêu động, tuyết bạch sắc đỉnh núi mơ hồ xuất hiện ở Mạnh Cầm trong tầm nhìn.
Cho dù Mạnh Cầm không có tới nơi này lần nào, cũng không khó đoán ra, ngọn núi này chính là Nhật Bản danh sơn núi Phú Sĩ.
-Oa! Là hồ Ashinoko a!
Có không ít nữ sinh từ trên chỗ ngồi đứng lên, nhìn ly các nàng ước chừng có bốn năm trăm mễ xa một cái đại hồ, hưng phấn mà hét lên.
-Nếu có thể ở bên trong bơi lội thì tốt rồi……
-Ngươi không phải không biết bơi sao?
-Ngươi chẳng lẽ không biết nói có cái đạo cụ kêu phao cứu sinh sao?
-Cũng đúng a, ngươi là tự mang phao cứu sinh……
-Tìm chết……
Mạnh Cầm mặt thản nhiên mà nghe các nữ sinh mơn mởn ở bên nghị luận trêu đùa. Đúng là thanh niên cứng. Đúng chuẩn Việt Nam……
Nhưng cũng có người không chịu được a. Chỉ thấy Vẫn luôn mặc không lên tiếng xe khách tài xế rốt cuộc chịu đựng không được, quay đầu lại rống lớn nói:
-Đều vào chỗ ngồi cho tôi!
–
-Các nữ sinh trộm lè lưỡi, hậm hực mà ngồi xuống.
Lại trải qua hơn nửa giờ chạy, xe khách rốt cuộc chậm rãi ngừng lại.
“Tootsuki Resort Hotel?”
Mạnh Cầm từ xe khách xuống đến nơi, nhìn đến sân ga có viết như vậy một hàng tự.
Nhưng sơn gian kiến trúc nhiều như vậy, rốt cuộc kia một đống mới là Tootsuki Resort Hotel đâu?
Từ trong truyện biết rồi nhưng vẫn không khỏi mà ngạc nhiên a. Lớn và rộng thật đó.
– Tootsuki nắm quyền điều hành và kiểm soát toàn bộ khách sạn và Ryokan( nhà nghỉ truyền thống Nhật) khu này đấy
Đứng 1 bên Shun giải thích
– Có đến hàng chục địa điểm được quản lý với thương hiệu” Tootsuki Resort”. Trong suốt cả màu xuân thì mọi việc tiếp khách sẽ được dừng lại và tập trung cho trại huấn luyện.
Và chốt lại bằng 1 quả bom:
-Và nghe nói vào ngày thường thì giá 1 đêm là 80.000 yên đó.
Đay đũng là 1 quả bom. Đến cả Cầm đã biết trước cũng không khỏi hít 1 hơi lạnh. Đúng là kẻ giàu và người nghèo khác biệt a.
Trong khi đó mắt của Yuuki đã sáng lấp lánh:
-EEEH, mình được ở lại một nơi như vầy sao? Hạnh phúc quá xá!.
Và y như trong truyện bị Shun dội nước đá:
-Chỉ khi chúng ta có thể tồn tại thôi.
Thế là 2 người chí chóe nhau đến tận khi vào đại sảnh.
Đến nơi. Không khí chợt trầm xuống, rõ ràng ai cũng lo lắng về cuộc thi. Tất nhiên ngoại trừ kẻ vô não như Yukihira và mấy người tự tin về khả năng của mình như Erina, Hisako, …vv….
– Chào toàn thể các anh bạn trẻ
Thanh âm này giống như là một tảng đá ném vào mặt hồ yên bình tạo ra từng gợn sóng lăn tăn
Thí luyện học sinh toàn bộ quay đầu nhìn về phía phía trước, nhìn không chớp mắt mà nhìn người nói chuyện —— một người mặc đồng phục nhà bếp theo kiểu Tây, người nước Pháp, tóc vàng mắt xanh, tuổi đại khái là năm mươi hơn tuổi.
Kiểu Pháp món ăn bộ môn chủ nhiệm, Roland Chapelle.
– Xin hãy chú ý lắng nghe. Bây giờ tôi sẽ phổ biến về hội trại lần này.
…… Lần này lấy ‘ đào tạo phát triển tình bạn và các mối quan hệ ’ là chủ đề thực tập đào tạo tổng cộng liên tục sáu ngày năm đêm, mỗi lần đều sẽ ra cùng trù nghệ tương quan đầu đề. Đầu đề mỗi năm đều sẽ bất đồng, lần này cũng giống nhau. Ngày đầu tiên sẽ đem 980 học sinh chia làm 20 tổ, sau đây, thỉnh từng người di động đến chỉ định địa điểm tập hợp.
-Nếu học sinh nào đó bị giảng viên đánh giá không đạt yêu cầu thì sẽ bị loại ngay lập tức. Những học viên đó sẽ được gửi trả lại bằng những chiếc xe khách đưa bạn đến đây. Điều đó đồng nghĩ với việc bạn đã bị đuổi.
-Về phần đánh giá chúng tôi đã mời đến 1 vài vị khách. Dù cho rất bận rộn với công việc nhưng họ vẫn dành thời gian đến hội trại này. Họ là những cựu học viên của Tootsuki này.
Một số thân ảnh đi vào dẫn đầu bằng 1 người trẻ tuổi tóc hồng đăo mắt kính. Đúng là Shinomiya Kojiro chứ còn ai.
Và y như cốt truyện anh ta đuổi 1 tên đi luôn. Đúng là khó tính mà.
Rồi các nhân vật khác cũng bước vào sân mà nổi bật ngoại trừ Kojiro tất nhiên là
Chủ nhà hàng ý” ristorante F”: Mzuhara Fuyumi.
Chủ nhà hàng sushi “ ginza hinowa” Sekimori Hitoshi.
Chủ nhà hàng” Tesoro” Donato Gotouda.
Chủ nhà hàng nhật “ Kirinoya: Inui Hinako.
Cuối cùng là
Douima Gin tổng giám đốc tootsuki Resort
Và cũng theo bài bản. Gin lên dọa 1 phen mọi người rồi tuyên bố:
-Bắt đầu.
Tiếp theo làm phần bắt cặp. Lần này làm theo cặp trên lớp. Cầm lại bắt cặp với Nakiri Erina. Chỉ thấy cô nàng khi thấy mặt hắn là quay ngoắt đi không để cho hắn chào.
Từ hôm đấy đến giờ cô ta cứ như vậy a. Đến mệt luôn. Cầm cũng lười quan tâm. Ai, lại làm việc tốt mà không có báo đáp rồi.
Rồi không thèm để ý nữa mà lên xe đến nơi thi đấu. Cầu mong người chấm sẽ không là cái ông khó chịu đó.
Tất nhiên tác ghét thì còn lâu mới được như ý con ạ.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!