Công Lược Nam Thần Vũ Trụ
Chương 47: Phế sài tam tiểu thư nghịch thiên (12)
Editor: Tranh Nhược
Chương 47
“Lão gia, thiếp thân…… Thiếp thân…… Không biết!”
Diễm di nương bị gọi vào thư phòng của Lạc Thượng thư, một câu cũng chưa nói, đã bị quăng một bạt tai.
Cái tát này thật mạnh, trực tiếp đánh bà ta phát ngốc!
Bà ta còn chuẩn bị khóc như hoa lê dính mưa, lại bị Lạc phu nhân bên cạnh cười lớn đánh gãy.
“Diễm di nương, nữ nhi ngươi làm chuyện tốt, ngươi còn không rõ ràng sao? Ta thật muốn hỏi ngươi một chút, ngươi rốt cuộc đối lão gia, đối ta, đối toàn bộ Lạc gia chúng ta có cái thù gì oán gì, muốn hại chúng ta như vậy? Nha đầu Mông Nhiên này, là ngươi sinh. Chẳng lẽ nó bị Thái Tử đánh chết, ngươi cao hứng?”
Trong lòng Lạc phu nhân đối với đồ đê tiện yêu diễm này đầy hận ý, lên men đã nhiều năm.
Bởi vậy, mỗi câu nói, mỗi một chữ, đều chọc trúng chỗ đau của Lạc thượng thư và Diễm di nương.
Diễm di nương còn không biết chuyện gì xảy ra mặt mộng bức, nhưng cũng cảm giác được đại sự không ổn……
Mà Lạc thượng thư, người coi trọng vinh quang gia tộc, giờ phút này nổi trận lôi đình!
Một lời không hợp, lại quăng một bạt tai!
“Bang!”
“Tiện phụ, ngươi nói, ngươi rốt cuộc có rắp tâm gì, vì sao muốn hại Lạc gia chúng ta như vậy?”
Đến cuối cùng, Diễm di nương rốt cuộc rõ ràng chuyện gì xảy ra, nhưng hai bên mặt đã sưng lên.
Yết hầu cũng bởi vì thề tỏ vẻ mình vô tội, mà kêu đến ách.
Nhiều năm như vậy, bà ta tung hoành hậu viện, được lão gia sủng ái. Trăm triệu không nghĩ tới, cư nhiên lật thuyền trong mương!
Lạc phu nhân tuy là chính thất, nhưng Lạc Thượng thư đã nhiều năm không sủng ái bà.
Còn cho bà thể diện, đơn giản xem ở phần sinh nam nhi nữ nhi vô cùng ưu tú.
Bà ta vẫn luôn cảm thấy, nữ nhi Lạc Mông Nhiên của mình, tuy là con vợ lẽ, nhưng ít nhất mạnh hơn Lạc Vũ An ngu xuẩn nhiều. Ai biết, ai biết……
Cả người bà ta run rẩy, đi vào Lê Hoa viện của Lạc Mông Nhiên.
Lạc Mông Nhiên đang tu luyện, nhìn di nương tới, mí mắt cũng không nâng một chút.
Diễm di nương vốn ủy khuất, lần này, càng thương tâm rơi lệ đầy mặt.
“Mông nha đầu, con rốt cuộc làm sao vậy? Trước kia con, không phải như thế……”
“Ồn ào!” Mày Lạc Mông Nhiên nhíu lại.
Nàng ta vốn lãnh tâm lãnh tình, cũng chẳng muốn nói nhiều với Diễm di nương không có tâm nhãn này.
Đặc biệt là bộ dáng khóc sướt mướt này, lại càng đụng trúng giới hạn của nàng ta.
“Bà khóc cái gì? Khóc, có người thương hại bà sao? Lão gia cùng phu nhân vốn nhìn bà không thuận mắt, sẽ bởi vì bà đáng thương đối tốt với bà sao? Còn không bằng tu luyện thật tốt, chờ thực lực tăng lên, người khác tự nhiên sẽ quỳ xuống cầu bà!”
Ở trong lòng Lạc Mông Nhiên, nàng ta là chỉ điểm mẫu thân tiện nghi này, dạy dỗ bà ta về sau không cần lấy sắc thờ người, mất mặt mất mặt!
Không nghĩ tới, Diễm di nương khóc càng thương tâm!
“Di nương còn không phải bởi vì con, mới bị lão gia đánh, bị phu nhân mắng…… Lạc Mông Nhiên, con sao lại nhẫn tâm như vậy! Mấy năm nay di nương chẳng lẽ đối với con không tốt sao? Con có hai đích tỷ, di nương còn không phải tìm mọi cách tranh cho con? Con ngẫm lại, ngày tháng của con trôi qua còn tốt hơn tiện nha đầu Lạc Yên Nhiên kia không biết bao nhiêu lần? Mà con hiện tại, hiện tại sao lại biến thành sói mắt trắng như vậy!”
Biến thành sói mắt trắng như vậy!
Biến thành nhẫn tâm tuyệt tình như vậy!
Còn biến thành không biết tôn ti như vậy!
Bà ta đương nhiên không thể tưởng được, nữ nhi mình yêu thương, đã thay đổi thành một người khác.
Bà ta cũng không biết, nữ nhi bà ta sẽ còn mang đến trắc trở cho bà ta, chỉ là vừa mới bắt đầu!
——————
17h11 8/8/2019
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!