Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ Phụ
Chương 41: Giáo Chủ Muộn Tao (10)
Edit: Tô – Beta: Há Cảo
Banner by PhThu02
———-❤———-
Tràn ngập yêu thương và nhu tình, hắn hiện giờ thật khác với vẻ ngoài lạnh lùng ngày thường.
【Đinh! Độ hảo cảm +10, tổng độ hảo cảm là 45, ký chủ thật tuyệt vời, mong ký chủ không ngừng cố gắng!】
Chôn mặt ở trong lòng Ân Tây Dã, Vân Y lúc này mới phát hiện, thì ra hôn môi còn có thể gia tăng độ hảo cảm a!
Đột nhiên trong đầu Vân Y xuất hiện nhiều thật nhiều ý tưởng, vậy nhiều lần thì sao?
Vân Y vừa có ý tưởng này, âm thanh máy móc của hệ thống lập tức vang lên, “Vì nam chính với ký chủ lần đầu tiên hôn môi cho nên mới sinh ra sự tò mò cùng tình cảm mãnh liệt.”
“Chẳng lẽ lần tiếp theo sẽ không có tình cảm mãnh liệt sao?” Vân Y phản bác.
Nhưng mà, hệ thống không có trả lời lại.
Hệ thống chết tiệt, thật cmn cao lãnh, Vân Y thật sự có đôi khi chỉ muốn đem cách nói chuyện một nửa của hệ thống ra tẩn cho một trận.
“A Tây, ừm, ta về sau còn có thể ăn cơm cùng chàng không?” Khi Vân Y nói lời này có chút cẩn thận.
Ân Tây Dã đột nhiên ôm chặt eo của Vân Y, gắt gao giam cầm, khiến cho Vân Y cảm thấy hắn thế này… Không thể hiểu được?
“Được.” Ân Tây Y chôn mặt trong tóc Vân Y, vừa nói cho Vân Y cũng như nói cho chính mình, đáp ứng một cách cẩn thận.
Là hắn… Bẻ cánh của cô?
Mặc kệ cô trở nên thế nào, hắn cũng vui vẻ chịu đựng.
Tại phòng bếp, sau khi Vân Y được Ân Tây Dã đồng ý, rốt cuộc sau này cũng có thể đi ra ngoài đi dạo giải sầu.
Tất cả đều rất tốt, điều duy nhất không tốt chính là bọn người này luôn dùng ánh mắt cừu hận nhìn cô.
Điều này làm Vân Y có chút không tiếp thu được.
Nhưng mà cái này cũng không có cách nào, việc mà nguyên chủ đã làm, bây giờ là cô thay cho cô ấy chịu tiếng xấu mà thôi.
Nghe trong phòng bếp phát ra tiếng binh binh bang bang, những thị nữ lập tức tò mò cùng trào phúng, thiên kim đại tiểu thư học người ta nấu ăn?
A~
Vân Y ở trong phòng bếp cũng không rảnh để ý “đối đãi” của người ta.
Cô bây giờ là đang lấy lòng nam chính hỉ nộ bất thường, hay nói làm sao để tăng độ hảo cảm a?
Ánh mặt trời sắp lặn dần cũng bị thay thế bởi ánh trăng, hoàng hôn cũng dần biến mất.
Ân Tây Dã sau giờ cơm trưa, liền chờ, chờ Vân Y tìm hắn đến ăn cơm.
Tại sao Ân Tây Dã không chủ động đi tìm Vân Y? Khụ, khụ, có đôi khi ngạo kiều là như vậy.
“Nàng hôm nay làm gì?” Đợi cả buổi chiều, Ân Tây Dã cảm thấy chính mình đã không còn đủ nhẫn nại mới mở miệng ra hỏi.
“Báo cáo giáo chủ, nàng hôm nay đều ở phòng bếp, hình như… Là đang nấu ăn.” Ám vệ cũng chỉ ở bên ngoài nhìn, không có đi vào chú cô đang làm cái gì cho lắm.
“Hử? Nàng nấu ăn?” Ân Tây Dã kinh ngạc cực kỳ, cô…. nấu ăn?
Nhưng cho dù có chút kinh dị hắn vẫn phải kiềm chế phiền bận trong lòng.
“Giáo chủ, Vân Y nói có việc muốn gặp ngài.” Khi Ân Tây Dã đang ngồi trên ghế tự hỏi thì thuộc hạ đến cửa bẩm báo.
Ân Tây Dã nâng mắt, giương tay, thuộc hạ đó lập tức liền né thân mình một chút cho Vân Y đi vào.
Vân Y trong tay ôm một cái hộp, cô vừa bước đến cửa, Ân Tây Dã đã dùng con mắt cực nóng nhìn cô.
“A Tây, ta có nấu canh cho chàng, chàng nếm thử xem vị thế nào?” Vân Y cười ngọt, cô đem cái hộp mình cầm trong tay đặt trước mặt Ân Tây Dã.
-24.6.2018-
Được rồi tui đã nói là tí tẹo nước lèo mà ≧◡≦ Thêm nữa thì TG này cũng chưa có “thịt” đâu, chỉ có tẹo nước lèo thôi ≧◡≦ Đường còn dài, thịt từ từ sẽ tới. Mọi người chớ nôn nóng (∪ ◡ ∪)
Sẵn đây có bạn độc giả nào 2000 thì chúc các thi tốt được kết quả như ý nha <333
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!