Công Lược Tính Phúc
Chương 76: TG5 nhiệm vụ đặc thù 3
Đối phương khi nhìn thấy cô, trên mặt đồng dạng xuất hiện một tia kinh ngạc.
Lạc Quyến thấy vậy, trong mắt phượng dài hẹp lướt qua một tia gì đó, trên mặt vẫn duy trì ưu nhã ôn hòa cùng tươi cười, ôn tồn lễ độ giới thiệu Thẩm Thanh Hàm cùng Lý Thần Phương.
“Lý lão sư hảo, về sau mong anh chiếu cố nhiều” Thẩm Thanh Hàm tươi cười điềm mỹ, tự nhiên vươn tay phải ra đối với Lý Thần Phương.
“Ngạch, Thẩm lão sư, cô cũng hảo” Lý Thần Phương nhìn kia tươi cười, trên mặt sửng sốt vài giây rồi mới khẩn trương vươn tay bắt lại, lòng bàn tay vừa chạm vào bàn tay ngọc ngà non mềm liền truyền đến từng dòng điện giật, tê tê dại dại, tay phải theo bản năng nhanh chóng rụt lại.
Cảm nhận được Lý Thần Phương khác thường, ý cười trong mắt Thẩm Thanh Hàm càng sâu, có lẽ kế hoạch trả thù Lý Thần Phương có thể tiến hành thuận lợi?
Lạc Quyến ánh mắt lóe lên, vừa đúng lúc chuông vào lớp vang lên, hắn cười nói: “Thời gian cũng không còn sớm, tôi mang Thẩm lão sư đi ban A trước”.
Lý Thần Phương gật đầu đồng ý.
Theo sau Lạc Quyến, Thẩm Thanh Hàm một đường đi đến ban A, công tác giáo dục chính thức mở màn.
Thẩm Thanh Hàm với vẻ bên ngoài xinh đẹp trẻ trung, phương thức giảng dạy lại nhẹ nhàng hài hước, cùng với hiểu biết sâu rộng, chưa đến một hai tháng liền được rất nhiều học sinh hoan nghênh, trở thành giáo viên nữ được hoan nghênh nhất trường.
Ngoại trừ được một cái hiệu trưởng nho nhã ôn hòa quan tâm đến vấn đề tan tầm cùng với thành tích học tập của học sinh, quan hệ giữa các đồng nghiệp tự nhiên đều tốt.
Mà cùng với Lý Thần Phương, trước mắt quan hệ ái muội, như có như không trêu ghẹo, so với chủ động xuất kích càng làm cho hắn muốn ngừng mà không được.
Ai bảo với tính tình của Lý Thần Phương, sẽ không phải là người chủ động trước, cùng với Bạch Tường yêu đương, đều là do nhà gái chủ động trước.
Mà trước khi Bạch Tường trọng sinh, đích xác cũng không liếc mắt một cái, tính cách hướng nội tự ti, ở trong ban dường như không hề tồn tại, vóc dáng nhỏ xinh, tóc mái gần che khuất đôi mắt, làn da dám nắng có một chút tàn nhang. Cùng với sau khi trong sinh, quả thực cách biệt quá lớn.
Thẩm Thanh Hàm cũng không có ý định xuống tay với cô ta ở thời điểm hiện tại, bởi vì hại chết Thẩm Thanh Hàm là sau khi Bạch Tường trọng sinh, hai người tuy là một nhưng lại mang ý nghĩa khác nhau.
Cô dùng 100 điểm tích phân để đổi lấy một Thần khí chế phục, đem các loại tiểu thuyết này đó sau khi Bạch Tường trọng sinh viết lại đăng toàn bộ lên trang blog cá nhân, thiết lập ở chế độ riêng tư.
Chờ đến khi Bạch Tường trọng sinh, thanh danh vang dội, dùng một tài khoản nặc danh công khai, cho Bạch Tường một đòn trí mạng.
Thẩm Thanh Hàm cùng Lý Thần Phương ở trong văn phòng giáo viên, đến giữa trưa, hai vị giáo viên khác trong văn phòng đã đi ra ngoài, bên trong chỉ còn lại Thẩm Thanh Hàm cùng Lý Thần Phương đang soạn giáo án.
“Thẩm lão sư, buổi tối hôm nay cô có rảnh không?” Ngẩng đầu trộm ngắm n lần Thẩm Thanh Hàm đang vùi đầu vào giáo án, Lý Thần Phương rốt cuộc lấy hết cam đảm nói ra những lời này, trên khuôn mặt thanh tú soái khí hiện lên hai rặng mây hồng khả nghi, trái tim trong lồng ngực đập mạnh.
“Ân, có a” Thẩm Thanh Hàm rốt cuộc cũng ngẩng đầu lên nhìn Lý Thần Phương ở phía đối diện, điềm mỹ tươi cười, như thế nào cũng làm cho đối phương cảm thấy lóa mắt.
“Tôi, tôi….” Nghe thấy cô trả lời, Lý Thần Phương trong lòng vui vẻ, lời nói trong miệng vừa nói ra lại không nói được nữa, hắn cảm giác trái tim hắn như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực.
“Làm sao vậy? Anh định mời tôi đi nhà hàng xxx ăn cơm sao?” Thẩm Thanh Hàm cười như không cười nhìn hắn, dùng một loại vui đùa nói ra những lời này, cô thật sự không thểchịu nổi người đàn ông ấp a ấp úng không nói nên lời này.
Lý Thần Phương sửng sốt một chút, ngay sau đó lập tức ngoan ngoãn gật đầu: “Đúng, Thẩm lão sư nguyện ý đi sao?”
Hắn ngữ khí thập phần cẩn thận, tuy rằng nhà hàng xxx không phải là địa điểm mà hắn muốn đi, nhưng có thể cùng cô ở bên nhau, đi nơi nào cũng đều không quan trọng.
Thẩm Thanh Hàm tươi cười nhìn hắn, gật đầu nói: “Có soái ca mời cơm, đương nhiên là nguyện ý a, bất quá chúng ta cũng đã nhận thức nhau được một hai tháng rồi, không cần phải xưng hô một tiếng Thẩm lão sư hai tiếng Thẩm lão sư như vậy, cứ trực tiếp gọi tên tôi là được rồi. Tôi cũng sẽ gọi anh là Thần Phương, như thế có được không?”
Hai chữ Thần Phương được phát ra một cách mềm mại dễ nghe như vậy, hạnh phúc đột nhiên ập tới làm cho Lý Thần Phương cảm giác da đầu tê dần, hắn còn chưa kịp chuẩn bị tinh thần để nghênh đón, sửng sốt trong chốc lát mới phản ứng lại, ngốc nghếch trả lời: “Được, được, Thanh Hàm”.
Thẩm Thanh Hàm cười khẽ một tiếng, thanh âm sung sướng cùng ôn nhu nói: “Kia, vậy buổi chiều anh chờ tôi dạy xong tiết thứ ba rồi cùng nhau đi”.
“Không thành vấn đề.” Lý Thần Phương hung hăng gật đầu.
Thẩm Thanh Hàm cũng cười gật đầu, lại cúi đầu xuống, tiếp tục hoàn thành giáo án.
Thấy Thẩm Thanh Hàm không nhìn hắn nữa, Lý Thần Phương trong lòng không cấm được nổi lên một cỗ mất mát, nhưng mà nghĩ đến buổi tối có thể cùng cô hẹn hò, tâm tình lại phấn chấn kích động trở lại.
Đắm chìm trong thế giới của chính mình, hai người không hề phát hiện ra, bên cạnh cửa sổ ngoài hành lang có một đạo thân ảnh thon dài đĩnh đạt, trên mặt đã không còn tươi cười ôn nhã, mắt phượng dài hẹp phảng phất thần sắc tăm tối ấp ủ bão tố.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!