Crush? Cậu thích tớ á? Tớ ko tin đâu!!
Chương 13:
Cho đến tận bây giờ, tôi vẫn ko tìm ra được nguyên nhân tại sao cậu tôi và cậu ấy lại có một khoảng cách vô hình. Chúng tôi đã từng rất thân cơ mà
CHúng tôi từng là thanh mai trúc mã, từng là 2 cái bóng ko thể tách rời.
Tôi vẫn ko hiểu đã có chuyện j sảy ra, rồi một ngày vào đầu năm lớp 7, cậu ấy giận tôi, từ mặt tôi đến cả tuần trời, giận tôi mà ko cho tôi biết lí do, giận tôi một cách vô lý
Để rồi khi cậu ấy tha thứ thì tình bạn đã rạn nứt
TÔi ko hiểu và tôi cx chẳng cần hiểu
VÌ khi đó tính tôi cố chấp, tôi phóng khoáng dễ nhớ dễ quên
Cậu ấy còn nhiều thứ mà tôi ko thể biết đc
Cuộc sống của cậu ấy là một cái thế giới mà tôi vĩnh viễn ko thể vs tới
NHưng chẳng sao cả, thà đơn phương ngắm nhìn từ xa còn hơn thổ lộ và tự đưa mk xuống địa ngục
CUộc tình này một mk tôi nhớ một mk tôi quên
Cậu có hiểu ko
———————————————————————————————————————
Chẳng hiểu sao tôi cứ có cảm giác mk đã gặp KHôi Nguyên ở đâu đó thì phải?
Cứ cho là vậy, dù sao tôi tính đãng trí sẵn rồi, làm sao mà nhớ đc
Thanh xuân của tôi tràn ngập hình ảnh của cậu
Một bóng ma vừa vô hình, vừa vô tình đeo bám tôi mãi ko thôi…
Thanh xuân của tôi là cả một bầu trời nhớ nhung cậu…
Chẳng hiểu sao cậu có cái j để tôi nhớ nhung? Chẳng hiểu sao cậu có nhiều thứ để tôi nhớ cậu thế?
Cậu ám ảnh tôi, trả lại những tháng ngày bình yên cho tôi…
THích cậu là những tháng ngày chìm trong màu hồng…
THích cậu là những tháng ngày nơm nớp lo sợ cậu có người mình thích mà người đó lại ko phải là tôi…
Thích cậu là bao phút giây tơ tưởng về tương lai hạnh phúc cảu tôi và cậu…
Thích cậu là một sự mệt mỏi…
Thích cậu là một thứ ko thể thiếu trong cuộc sống của tôi…
Thích cậu là một câu chuyện đơn phương do tôi tự biên tự diễn…
Tôi thích cậu…
Vậy nên đừng có mà khuyên tôi uncrush…
Tôi sẵn sàng đau để sẵn sàng thích cậu…
Tôi cố chấp như vậy đấy, cố chấp vì cậu…
Vậy nên đừng có bắt tôi phải xóa hình ảnh của cậu ra khỏi tâm trí…
Tôi ôm ấp giữ gìn những hình ảnh của cậu là sai? Cậu cao giá lắm à?
Tôi muốn giữ ai trong tâm trí thì tôi giữ, chả liên quan tới ai cả…
Tôi thành một con ngốc vì thích cậu…
Ngốc vì ko thể ngăn cản bản thân nhớ cậu, tưởng tượng về hình ảnh của tôi và cậu…
Nhưng ko sao, tôi sẵn sàng ngốc vì cậu…
——————————————————————————————————————
Tôi lại thất bại rồi.
Đây là lần thứ n tôi cố xóa hình ảnh cậu ra khỏi tiền thức nhưng ko thành
Cậu như một công thức hóa học vậy
KHi tôi muốn tránh xa thì lại hút lấy tôi, khi tôi muốn tới gần thì lại đẩy tôi ra
Đã thế thì tôi ko uncrush nữa, cứ để mọi chuyện cho ông trời sắp đặt đi…
Ông trời cho cậu đến vs tôi nhưng ko thuộc về tôi, làm trái tim tôi trai sạm…
Vậy thì để xem ông ấy quyết định số phận của tôi như thế nào, xem tôi và ông ấy ai mệt trước
Tôi phó mặc cho ông ấy rồi, để xe ông ấy bao giờ chán…
Để xem bao giờ ông ấy mang cậu rời khỏi tôi…
Rồi một ngày những kí ức về cậu sẽ như những cánh hoa đã tàn…
Hoa tàn hoa rụng, hoa bay theo gió về một chân trời xa xôi…
Hoa bay khỏi trái tim, hoa bay khỏi kí ức của tôi…
——————————————————————————————————————
Tôi sẽ ko uncrush nữa, cậu làm tôi đau khổ và mệt mỏi quá nhiều rồi…
Những thứ đó sẽ ko bao giờ phai mờ, tạo thành vết sạm lớn trong tim tôi…
Tôi mất quá nhiều thời gian yên bình, thoải mái vì cậu…
Khi tôi cố quên đi cậu, cả thế giới như muốn tôi nhớ tới cậu
Khi tôi bước chân ra khỏi cửa, tôi vẫn có thể nhìn thấy một người giống cậu,gặp ai cx thấy giống cậu…
Cậu ám ảnh tôi muôn nơi…
Vậy thì cứ phó mặc cho số phận thôi…
Tôi sẽ ko uncrush cậu nữa, những vết thương của tôi cần đc chữa lành…
Tôi sẽ ko uncrush cậu nữa, vì tôi đã đau khổ quá nhiều…
Và tôi sẽ bắt cậu phải đền bù cho những tổn thương ấy…
——————————————————————————————————————
Nắng rồi…
————————————————————————————
TÔi thích cậu, thích cậu nhiều lắm…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!