Cứ Lạnh Lùng Đi ! Rồi Anh Sẽ Mất Em !
Chương 04 : Gặp Mặt
– Ngày gì? Mà hôm nay ngày bao nhiêu ý nhỉ? – Thiên Anh gãi đầu hỏi lại. Thấy Đường Vy cười toe toét. Cô đoán chắc nhỏ bạn đang có chuyện vui gì muốn chia sẻ đây.
– Ngày 30 – 7 đấy. Hôm nay kỉ niệm một năm tao và anh Minh quen nhau đó. Mày không nhớ sao?
Hiện tại thì Minh đang sống bên Anh và rất ít khi về Việt Nam nên Minh đã nhờ Nhất Nam chăm sóc cho Đường Vy thay anh những ngày anh ở Anh.
“Ngày 30 – 7 sao, ngày này…chẳng phải ngày mình với Vương Khang chia tay sao? Một năm trôi qua rồi” – Thiên Anh trầm ngâm nghĩ. Vẻ mặt buồn rười rượi.
– Thiên Anh, sao buồn vậy? – Vy không biết Thiên Anh nghĩ gì nên hỏi mông lung. Thiên Anh thành thật nói ra điều mình đang nghĩ
– Hôm nay…cũng tròn 1 năm tao với anh Khang chia tay…
Nghe giọng nhỏ bạn buồn và chua xót. Vy mới sực nhớ ra cũng ngày này. Thiên Anh đã phát điên lên như thế nào, cái tên con trai ấy đáng trách mà.
Vy nhỏ giọng và buồn bã, cô thật bất cẩn thì khơi gợi lại nỗi đau không nên có này.
– Tao xin lỗi…tao vô tình quên nên đã đụng đến nỗi đau của mày.
– Không sao mà, tao buồn mà mày cũng buồn theo thì mày lấy đâu ra vui. Tao chúc mày với Minh mãi mãi hạnh phúc. Thôi giờ học đã
…
Ra chơi.
– Thiên Anh…
– A…chị Tuyết, chị đến tìm em ạ?
– Ừ em. Xuống căn-tin cùng chị.
Thiên Anh vui vẻ gật đầu, không ngờ Tuyết đến tìm mình thật.
Hotgirl Hàn Tử Tuyết xuống khối 11 làm cho bọn con trai điên đảo. Dù cô hơn họ một tuổi nhưng họ vẫn phải chết mê chết mệt vì nhan sắc của cô. Nhưng cô chỉ coi họ là cát bụi không thèm quan tâm. Xuống khối 11 cô chỉ nhìn Thiên Anh còn bọn người kia cô không thèm liếc.
– Nhưng, con bạn em nó…- Thiên Anh ngập ngừng nhìn Vy. Cô chẳng muốn đi đâu một mình trong cái trường này nếu không có Vy đi cùng cả.
– Bạn nào?
– Đường Vy bạn thân em… – Thiên Anh chỉ vào Vy
– Đường Vy…cái tên này quen quen…à đúng rồi, gọi cả Vy xuống nữa. Chị có quen em ấy.
– Thế hả. Vâng chị.
Nói rồi Thiên Anh lôi Vy đi theo mình. Cô bạn chỉ cười và không có chút ngại ngùng nào vì Vy quá quen thuộc với Hàn Tử Tuyết.
Căn-tin.
– Anh Khánh Anh xuống căn-tin kìa…kìa…ôi ảnh đẹp quá lại lạnh lùng nữa, chả như mấy cha lớp mình đã xấu còn điên điên khùng khùng nữa, bực quá.
– Ôi hoàng tử của em, Lý Nhất Nam, anh đẹp quá đi.
– Khánh Anh đẹp quá à…
Căn-tin như điên đảo. Học sinh các khối đều đổ dồn về đây mục đích là.
Thật khổ thân cái lỗ tai của Khánh Anh và Nam.
– Ôi chị Tuyết đến rồi. Mất hứng quá.
– Vào lớp thôi, ăn cước như chơi.
– Chán quá.
Hàn Tử Tuyết đến căn-tin làm đám con gái ở đó xịu mặt xuống. Ai cũng sợ cô vì biết rõ thế lực và tính cách “ác như tê giác” của cô ra sao. Hơn nữa cô còn thân với hai hoàng tử trong lòng họ chứ.
– Sao? Nãy giờ để ý được em nào chưa? – Tuyết huých vai trêu Khánh Anh.
Anh chưa kịp trả lời thì Nam cướp lời:
– Rồi.
– Cho nói lại lần nữa. – Tuyết nhìn Nam với ánh mắt toàn lửa.
– À…tao nói hộ thằng Khánh Anh ý mà, phải không Khánh Anh? – Nam huých tay Khánh Anh.
– Cho nói lại lần hai.- Khánh Anh giơ nắm đấm, miệng phun câu nói lạnh tanh.
– À…
Nhất Nam chưa nói dứt câu thì Tuyết nhảy vào chắn họng:
– Thôi đi ạ, nãy giờ nói không để ý gì hai em này hết. – Tuyết nhìn hai tên kia rồi chỉ tay vào Thiên Anh và Vy
Từ lúc ngồi cùng bàn ba người, Thiên Anh và Vy cứ im lặng nghe họ đấu đá nhau mãi mà không biết mình cũng cần được lên tiếng.
Giờ Khánh Anh với Nam mới để ý hai người, chứ vừa này vẫn coi như không khí.
– Á Đường Vy em…
– Chào hai anh. – Vy cười tươi, tay vẫy vẫy hết sức đáng yêu.
– Còn em… – Nam chỉ tay vào Thiên Anh, mắt chớp nháy dễ thương vô cùng.
– Em…
– Em kết nghĩa của tao. Thấy sao? Xinh không? – Tuyết cười
– Xinh thế? Em tên gì? Học lớp nào? Có người yêu chưa? – Nam “bắn ráp”
– Em là Vĩnh Thiên Anh học lớp 11a1. Cái kia thì em chưa có. – Cô hơi ái ngại vì cử chỉ quá thân thiện của Nam.
– Á…Thiên Anh… haha. Cùng tên với thằng Khánh Anh nè, lại song Anh, ô vui. Ở đây Đường Vy có bạn trai rồi. Còn anh, à quên anh là Lý Nhất Nam học lớp 12a1 luôn nè…anh là bạn trai của con này – Chỉ tay vào Tuyết và bị nàng ta cho ăn đấm – Còn em, em là bạn gái của thằng Khánh Anh luôn đi, có vẻ rất đẹp đôi đấy.
– Muốn chết à?
Nam vừa nói dứt câu thì Khánh Anh đạp cậu ngã lăn sàn ra đất. Nghe thấy cái tên Thiên Anh này. Khánh Anh có cảm giác rất bực, vì người yêu cũ của anh cũng tên Thiên Anh chỉ có điều cô ấy họ Vương.
Thiên Anh đỏ ửng mặt và quay đi. Cô phải công nhận rằng Khánh Anh rất đẹp. Đẹp nhất trong tất cả những người con trai cô từng gặp, vẻ đẹp băng giá lạnh lùng. Cô say nắng mất.
…
– Mà này. Cha Khánh Anh lạnh lùng với ai thì lạnh cấm tuyệt đối lạnh với Thiên Anh em tao. Không mày chết chắc – Tử Tuyết đe doạ.
– Xem ai chết trước!
~~~
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!