Cứ Lạnh Lùng Đi ! Rồi Anh Sẽ Mất Em ! - Chương 27 : Em yêu anh của ngày xưa
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
137


Cứ Lạnh Lùng Đi ! Rồi Anh Sẽ Mất Em !


Chương 27 : Em yêu anh của ngày xưa


Sân sau trường. 1 đám nữ sinh tụ tập ko có 1 thành viên nào lớp 11a1 mà chỉ có những nữ sinh của các lớp khác từ khối 10 đến khối 12 đều có cầm đầu là Hữu Tuệ

– Tức chết mà. Con nhỏ Đường Vy đó với con Thiên Anh ngứa mắt thật – Hữu Tuệ đập chân đạp tay vào mấy cái cây ở sân sau trường

– Chị có cần tụi em giúp ko?

– Cần thì cần. Con Đường Vy làm tao chướng mắt quá chúng mày làm sao mà cho cả hai con thân với nhau khổ suốt ngày thì làm

– Vâng chị – Cả lũ đồng thanh

Tan học…

Tại nhà của Hữu Tuệ

– Anh hai…anh cho mấy thằng vệ sĩ xử cho em con Đường Vy với con Thiên Anh học cùng em đi

– Lại có chuyện gì?

– Tụi nó bắt nạt em gái anh này!

– Gì chứ. Em ko bắt nạt tụi nó thì thôi làm j có chuyện ngược đời đó

– Thế anh có xử cho em ko? – Hữu tuệ lên giọng

– Cứ từ từ đi em

– À anh này. Dạo này em thấy nhỏ Thiên Anh thân với Khánh Anh lắm, ko biết hai người họ là j của nhau nữa..hay là người yêu nhỉ. Nhưng mà với trình độ kém cỏi như con Thiên Anh mà lại là bạn gái của Khánh Anh được á

– Khánh Anh là thằng nào?

– Khánh Anh là tên thật của Kevin chủ Hắc Long mà anh, cái này em mới điều tra được.Ha Ha

– Thật hả? – Vương Khang thốt lên như ko tin

– Lần anh dẫn em đi bar em gặp cái tên Kevin đó rồi. Mà hắn học cùng trường em thấy lũ học sinh toàn gọi là Khánh Anh nên em biết chứ. Mà bọn anh trong giang hồ bao năm mà cái tên thật của người đứng đầu thế giới ngầm mà ko biết nữa

– Thì ai nói đâu mà biết. Cô chủ nhiệm anh còn không quan tâm đến cái tên nữa là…

– Thế giờ biết rồi chứ gì?

– Ừ. tối đi bar cùng anh ko?

– Không. Tối nay em hẹn lũ đàn em có việc rồi

– Ừh

Tối…

Tại bar Vinzy

– Thiên Anh…cứ vào đi ko phải sợ. Có tụi chị bảo vệ rồi – Tử Tuyết thấy Thiên Anh có vẻ lo ngại nên chị đã mở lời

– Vâng – Thiên Anh gật đầu đồng ý

Vào bên trong tiếng nhạc đập mạnh làm tim Thiên Anh đập mạnh ko kém, hôm nay Đường Vy có việc bận đột xuất lên ko thể đến bar cùng mọi người được

Thiên Anh cùng Khánh Anh, Tử Tuyết, Nhất Nam ngồi ở bàn vip cạnh sàn nhảy nhất.

Phía xa xa là một nhóm đàn ông trong đó có Vương Khang, Vương Khang đã nhìn thấy Thiên Anh từ lúc cô mới bước vào, đã thế cô lại đi cùng Khánh Anh nên Vương Khang có chút tính toán

Vương Khang cũng nghie giống Hữu Tuệ là Thiên Anh với Khánh Anh là 1 cặp nên Thiên Anh mới có thể đi chung với 3 người hổ báo như Khánh Anh,Tử Tuyết với Nhất Nam như người 1 nhà vậy chứ.

Vương Khang tới gần bàn của bọn Khánh Anh và nói ngọt ngào với Thiên Anh khiến cô nổi ga dà vì sự đểu cáng của anh

– Em yêu,.sao em lại ở đây?

– Em quen hắn sao? – Nhất Nam và Tử Tuyết cùng đồng thanh ( hai người này hợp nhau ghê luôn )

Thiên Anh chưa kịp trả lời thì Vương Khang chặn họng cô bằng lời nói

– Phải, chúng tôi là người yêu của nhau

– Anh bị điên à? – Thiên Anh quát vào mặt Vương Khang, cô rất thích anh nói ra câu nói như này để khẳng định cô là bạn gái của anh nhưng đó chỉ là ngày xưa…còn bây giờ cô quá tuyệt vọng vào câu nói này rồi, cô sẽ ko tin lời anh nói là sự thật. Anh chỉ muốn cô đau đớn hơn nữa mà thôi

– Ko phải đâu chị, anh ta nhầm người hay sao ý – Thiên Anh quay sang nói với Tử Tuyết

– Em yêu, cho anh xin lỗi chuyện hôm qua mà, làm j giận lâu vậy? – Vương Khang vừa nói vừa liếc nhìn thái độ của Khánh Anh nhưng Khánh Anh vẫn dửng dưng lạnh lùng như ko có chuyện j

– Anh bị điên à? – Thiên Anh lặp lại câu này lần thứ hai

– ra chỗ khác – Khánh Anh lên tiếng, ý anh là bảo hai người ra chỗ khác mà nói

– Ồ ghen à? – Vương Khang nói câu này khiến Tử Tuyết. Nhất Nam và đặc biệt là Thiên Anh đều ngạc nhiên level max còn riêng Khánh Anh thì ko có biểu hiện gì. Anh cứ vẫn lạnh lùng và lạnh lùng thế thôi

– Thiên Anh,. nếu em có chuyện j muốn nói với hắn ta thì ra chỗ khác nói nhé. Chứ kẻ thù đứng gần mình thế này khó chịu lắm – Tử Tuyết lạnh lùng ko kém Khánh Anh

– Em ko có j nói cả – thiên Anh nhìn chằm chằm vào Vương Khang , trong lòng cô có 1 dấu hỏi to đùng, ko biết Vương Khang muốn j nữa. Đã vậy Tử Tuyết lại nói anh ta là kẻ thù của mấy người nên Thiên Anh biết mối quan hệ của mấy người này hẳn là ghét nhau…

Vương Khang nhìn thấy Khánh Anh có vẻ khó chịu. hắn ta nghĩ Khánh Anh khó chịu vì Thiên Anh nhưng đâu biết Khánh Anh đang khó chịu vì có kẻ thù làm ổn nơi cậu ăn chơi.

Vương Khang lập tức nắm tay Thiên Anh đứng dậy 1 cách tình tứ trước mặt cả 3 người nhằm khiêu khích Khánh Anh nhưng Khánh Anh vẫn để ngoài mắt

– Anh bỏ ra, muốn đưa em đi đâu – Thiên Anh vùng vẫy ra khỏi tay Vương Khang muốn kéo mình ra chỗ khác

– Em yêu…- Vương Khang lên tiếng

Ra 1 chỗ khác. Vương Khang áp Thiên Anh vào góc tường và nói lời thân mật

– Quay lại với anh em yêu nhé!

– Ko, anh chỉ muốn em bị tổn thương thôi, anh có thương em đâu

– Lần này anh nói thật

– Ko, anh quen với bao người khác rồi còn tình tứ với họ trước mặt em. Em ghét anh.

– Anh tình tứ vậy để chọc tức em. anh muốn xem em còn yêu anh ko thôi mà

– Ko…em ko thể…em yêu người khác rồi. Em có người yêu rồi. Anh buông ra đi – Thiên Anh vùng vẫy trong bàn tay rắn chắc của Vương Khang

Người yêu mà Thiên Anh vừa nói khiến Vương Khang liên tưởng ngay đến Khánh Anh, Vương Khang nở nụ cười nguy hiểm

– Em đang nói dối đúng ko. Em vẫn còn yêu anh, em chưa có người yêu mới. – Vương Khang cố tình nói vậy để làm Thiên Anh đau khổ nhưng ai ngờ lại nói đúng sự thật

– Em chỉ yêu 1 điều duy nhất thôi

– Em yêu ai?

– Em yêu anh của ngày xưa….em ko yêu anh của bây giờ

Qua câu nói ấy. Vương Khang nhận ra rằng Thiên Anh vẫn vấn vương hình bóng của mình. Thế thì hắn lại càng thích thú hơn

Vương Khang giữ chặt hai tay của Thiên Anh lại và phủ đôi môi của mình lên đôi môi nhỏ của cô…rất mãnh liệt và ngọt ngào nhưng Thiên Anh lại thấy rất đau đớn và xót xa. Cô cố buông anh ra, đẩy anh ra nhưng Vương Khang càng xiết chặt và hôn mãnh liên hơn

Cô rất đau. tim cô như muốn nhảy ra ngoài…

Cảnh tượng này đã bị 1 đôi mắt lạnh tanh nhìn thấy. Khánh Anh quay đi và như ko nhìn thấy j,. Anh bước lên sàn nhảy 1 cách lạnh lùng và hoà mình trong dòng người đang quên mình trong sàn nhảy đó

Thiên Anh ko cách nào để đẩy được Vương Khang ra nên cô đành chấp nhận để anh ngấu nghiến đôi môi của mình. Đây là nụ hôn đầu đời của cô nhưng sao nụ hôn này lại đau đớn đến thế. Cô luôn mong dành nụ hôn đầu đời của mình cho người cô yêu nhất và bây giờ người cô yêu nhất cũng đang hôn cô nhưng cô thật sự đã mất hết cảm giác rồi

Những giọt nước mắt của Thiên Anh rơi ko ngừng thấm ướt cả 1 vùng áo và khuôn mặt đẹp trai của Vương Khang. Đến giờ Vương Khang mới chịu tha cho cô và buôg cô ra

– Anh cho em thời gian suy nghĩ. Ok – Vương Khang nói rồi bỏ đi, nhìn theo dáng Vương Khang, Thiên Anh đau thắt lòng. Anh coi cô như 1 món đồ chơi vậy sao?????

” Xin lỗi em. Chỉ nhờ em anh mới chêu tức được thằng Kevin. nhìn gương mặt khó chịu của hắn khi thấy anh hôn em….ánh sẽ sớm hạ gục được hắn thôi..hahaaa” – Vương Khang nhẩm trong đầu và cũng hoà mình vào sàn nhảy khác.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN