Cứ Lạnh Lùng Đi ! Rồi Anh Sẽ Mất Em !
Chương 30 : cảm giác gì đây
– Tiền taxi ạ. cháu cảm ơn – Thiên Anh đưa tiền cho bác rồi nhanh chóng chạy vào bên trong nhà anh Thiên Kỳ
Vệ sĩ canh cổng mở cửa cho cô vào. Thiên Kỳ đang nghe điện thoại của ai đó nên Thiên ANh vào trong 1 cách im lặng
Đợi Thiên Kỳ nghe điện thoại xong Thiên Anh mới lên tiếng chào anh
– Anh hai…em đến….
– Sao ko nghe máy của anh – Thiên Kỳ cướp lời bằng 1 giọng tức bực
– Em đang bận mà anh. À..đây có phải vòng mà anh cần tìm ko? – Thiên Anh lấy ra trong cặp sách chiếc vòng hình bọ cạp
Thiên Kỳ nhìn thấy liền giảm độ nóng trong người và lấy lại từ tay Thiên Anh
– Em thấy nó ở đâu?
– Hôm đó Đường Vy cầm nhầm về…mà sao chiếc vòng đó quan trọng với anh thế ạ?
– Em cần biết?
– Vâng…
– Đây là chiếc vòng của người đã làm gương mặt anh thành thế này. Hắn ta còn có vết xăm hình bọ cạp ở sau lưng, anh phải trả thù thằng đó mặc kệ hắn quyền lực thế nào – Thiên Kỳ siết chặt chiếc vòng trong tay và nói cường nghị
– Nhưng…anh làm cách nào để trả thù được? – Thiên Anh khá tò mò nhưng Thiên Kỳ ko trả lời, anh chỉ lắc đầu ra hiệu là ko muốn nói vậy nên Thiên Anh cũng ko hỏi tiếp. Cô chỉ mong anh ko dây dưa vào giang hồ là cô yên tâm rồi
– Thôi em về đây – Thiên Anh đứng dậy chào anh, đợi cái gật đầu và chào tạm biệt của anh xong cô mở cửa rồi ra về
Về đến nhà. Chỉ có 1 mình cô, Thiên Anh lao vào phòng ngồi kề luôn bên cái laptop
Níck yahoo của Đường Vy sáng
Thiên Anh lập tức chát
– Buzz. Con này đi chơi với trai bỏ bạn
– Thiên Anh à?
– Ko là tao thì là ai. Mày hỏi ngu vậy?
– Thế biết đang nói chuyện với ai ko?
– Mày…Đường Vy…con yêu quái
– Ko. anh Hải Minh mà em…haha…
Nghe vậy Thiên Anh giật mình suýt té ghế, cô nhăn mặt như hết sức sống….oimeoi
– A…em chào anh, sao anh lại dùng nick của Vy thế?
– Vợ chồng là của chung. ko phải của riêng Vy đâu em.
” Sến quá ” – Thiên Anh nghĩ trong đầu nhưng bàn tay vẫn lướt nhẹ trên bàn phím
– Hehe, bao giờ hai người mới đính hôn đây?
– Chủ nhật tuần sau, ngày đẹp mà em cũng được nghỉ học nữa. Em với Khánh Anh đang quen nhau à?
– Dạ ko ạ.
– À ừ…tại anh thấy hơi lạ. Mà Khánh Anh cũng có bạn gái rồi nhưng chả biết
chia tay chưa. Ở bên Anh lâu quá anh chả kịp cập nhật tin tức của bọn này
– Dạ vâng….
” Khánh Anh cũng có bạn gái rồi nhưng…..” – Thiên Anh nghĩ lại câu nói này rồi cô lại nhớ đến chủ thuê bao mà Khánh Anh lưu là Love. Thì ra anh có bạn gái thật
Thiên Anh lặng lẽ off níck nhưng cũng ko quên chào Hải Minh 1 tiếng
Cô leo lên giường bật nhạc nghe và ngủ quên
…………….
Tại biệt thự của Khánh Anh
– Anh Khánh Anh. Hôm nay anh Hải Minh về sao ko nói em biết để em đi đón ảnh của bọn anh – Yun nũng nịu
Khánh Anh lờ đi như ko nghe thấy. Anh cởi áo khoác bên ngoài ra rồi ném vào 1 góc ghế sofa rồi nằm lên đó, dường như anh đang rất mệt mỏi, có bao giờ anh cảm thấy vậy đâu nhưng từ khi Thiên Anh xuất hiện anh mới có cảm giác mình như thay đổi
– Anh uống j ko em pha cho? – Yun lên tiếng
– Ko? Im lặng đi – Khánh Anh lạnh lùng – Cô về đi, đừng đến đây thường xuyên nữa. Ko chán à?
– Anh…nhưng cha anh….
– Cha nào? Tôi ko có cha…cô về đi – Khánh Anh bực tức
– Anh chuẩn bị đi. cha anh và cha mẹ em đã quyết định rồi. Ngày kia là chúng mình đính hôn, ok em về đây. bye chồng tương lai – Yun quay đi mỉm cười
Khánh Anh ko nói j. Anh chỉ nhắm hờ mắt rồi mặc kệ
Yun vừa bước ra khỏi cổng thì chạm mặt cặp đôi Nhất Nam và Tử Tuyết
– Thiên Anh, sao em về sớm vậy? – Nhất Nam
– Em có việc bận. À ngày kia em với anh Khánh Anh đính hôn rồi, hai người nhớ đến nhé !
– Khánh Anh đồng ý rồi à? Ok bọn anh nhất định đến – Nhất Nam
– Mà hai người cũng đính hôn đi – Yun chêu
– Ôh No – Đồng thanh rồi quay mặt đi, cặp đôi này như trẻ con ý
– Anh chị vui quá à? Thôi em về đây anh chị vào trong đi – Yun chào rồi lái xe đi
Tử Tuyết vừa quay đi thoáng cái đã ko thấy Nhất Nam đâu rồi. Có quá vậy ko, Nhất Nam đã chạy đến cửa chính nhà Khánh Anh rồi
– Khánh Anh….Khánh Anh….ngày kia đính hôn rồi hả? Ha ha chúc mừng trước nhé! – Nhất Nam ham hố suýt chút nữa ăn trọn vẹn cái gối ở ghế của Khánh Anh
– Điên. Là cô ta cứ chứ tao ko – Khánh Anh ngồi dậy
– Sao ko? Yêu mãi thì đi đến đính hôn rồi kết hôn là luật đời rồi còn j?
– Tao có yêu cô ta đâu mà đính hôn
– Nhưng…sao…tao tưởng
– Khánh Anh có người yêu mới rồi mày ko biết à? – Tử Tuyết huých tay Nhất Nam và nháy mắt đểu
– Người yêu mới….em gái nào vậy? – Nhất Nam ngơ ngác
– Hừ…mày chứa j trong đầu mà hiểu chậm thế. Còn ai ngoài Thiên Anh bạn thân Đường Vy vào đây nữa
– À…ra vậy….á…cái j…Thiên Em á….- Nhất Nam rẫy nảy lên
– Ko phải – Khánh Anh phủ định
– Mà mày ko yêu Thiên Anh kia nữa thì chấm dứt luôn đi, cứ lằng nhằng mãi. Tao biết tính nhỏ đó. Nói đính hôn là đính hôn. Mà cha mày còn đồng ý nữa
– Tử Tuyết
– Nhưng tao ko đồng ý,. cần thiết cho ông ta đính hôn với cô ta
– Mày có huỷ được ko khi cha mày đã đồng ý
– Được. ổng ko có quyền quyết định cuộc sống của tao
– Còn dòng họ mày.
– Ko lo
….
…
_________________
Một ngày mới bắt đầu
Mưa…
Mưa to…rất to…
– Khánh Anh…mày ghé qua đón Thiên Anh đi, mưa này chắc ko đi bộ được đâu, tao với Nam đến trường trước đây,. mưa to quá – Tử Tuyết gọi điện cho Khánh Anh.
– Sao tao phải đón – Khánh Anh
– Thiên Anh là bạn gái mày ko đón nó thì đón ai giờ?
– Ko phải bạn gái..
– Vậy nó là em tao. Coi như tao nhờ mày.Ok
Nói xong Tử Tuyết cúp máy luôn, Khánh Anh đeo phone vào nghe nhạc rồi vòng xe lại nhà Thiên Anh
Nhà cô vắng tanh ko có 1 bóng dáng người làm nào vì họ nghỉ phép hết rồi. Thiên Anh vẫn đang chuẩn bị đồng phục ở bên trong. trời mưa to quá làm cơn buồn ngủ của cô cứ ập đến, may ko ngủ dậy muộn ko thì lại đứng cổng
Thiên Anh chuẩn bị xong thì che ô chạy ra ngoài định gọi taxi nhưng thấy xe của Khánh Anh đỗ trước cổng mà ko thấy anh bấm chuông hay gọi j. Cô lấy làm lạ, chạy nhanh ra mở cổng
– Anh…sao anh lại ở đây?
– Lên xe đi – Khánh Anh mở cửa trước ra và kéo Thiên Anh vào. Thiên Anh chưa kịp ổn định chỗ ngồi thì Khánh Anh đã phóng xe đi luôn làm cô suýt ngã đập mặt vào phía trước
Phía sau cái cây to ven đường cạnh nhà Thiên Anh. Cũng có 1 chiếc xe khác đậu ngay đó
– Đến đón nhau đi học nữa cơ đấy. Thiên Anh…lần này anh ko tha cho em đâu. Kevin…điểm yếu của mày chính là Thiên Anh rồi…haha – Vương Khang cười lớn, ánh mắt sắc lên tia hung bạo và thích thú
Đến trường.
Thiên Anh vừa mở cửa xe và bước chân xuống thì trượt chân suýt ngã vì mưa đường rất trơn
May từ trên xe, Khánh Anh đã kịp thời dùng tay của mình kéo cô lại. Vì anh kéo mạnh quá lên cô ko ngã ở ngoài kia mà ngã ngửa về phía sau nằm luôn vào chân anh.
Khoảng cách rất gần khiến tim cô đập liên hồi, cô huơ huơ tay tìm chỗ bám và gượng dậy nhưng lại vướng tay anh…thế là cô bám luôn vào tay anh
– Ôi mẹ ơi…đau – thiên Anh hét lên khi có thứ j đó như bằng kim loại sắc kinh khủng soẹt qua da tay cô
1 vệt dài da tay cô bị sước và máu vẫn đang tìm cách chui ra
Khánh Anh biết lý do nên đã đỡ tay cô
Là vì cô bám vào chiếc nhẫn trên tay anh. chiếc nhẫn bọ cạp to bản và sắc nên cô mới bị vậy?
– Haha…đau quá – Thiên Anh cố cười để an ủi bản thân
– Vào y tế – Khánh Anh đỡ Thiên Anh dậy rồi nói như ra lệnh
– Ko cần đâu. thôi em vào lớp đây – Thiên Anh từ chối rồi chạy thẳng vào lớp,cô đang nghĩ cái j vậy. trời đang mưa to mà chạy đầu trần vào lớp….chạy được nửa đường thì Thiên Anh mới thấy mình…n-g-u
– Điện thoại đâu rồi – Khánh Anh tìm mọi ngóc ngách trên xe và trong cặp sách mà ko thấy điện thoại đâu
Còn về phía Thiên Anh
Cô vào đến lớp thì cũng như con chuột lột
– Thiên Anh ơi. Đừng nói với tao là mày đi bộ nha. Sao ko bảo tao sang đón
– Đường Vy thấy cô bạn ướt sĩnh cả người liền xót xa
– Ko, anh Khánh Anh đón tao , tại tao chạy đầu trần từ ngoài kia vào nên bị dính mưa
Nghe Thiên Anh nói vậy. Đường Vy nở nụ cười gian gian và nhấp nháy mắt rồi ghé sát tai Thiên Anh nói như bí mật lắm
– Mày với anh Khánh Anh quen nhau thật à?
– Ko có..ai bảo mày thế? Đừng hiểu lầm nha – thiên Anh chối bay chối biến
– Suốt ngày ảnh đến đón mày này,.hôm qua còn….
– Im miệng – Thiên Anh vội bịt miệng Đường Vy lại vì có mấy cô bạn trong lớp đang vây quanh lại 2 người
– Gì chứ? Thiên Anh với anh Khánh Anh…..- Girl 1
– Thật ko đấy? – Girl 2
– ko ko phải đâu. Các bạn đừng hiểu lầm, mình với anh ấy chỉ là quen qua thôi mà
– Vậy thì tốt, Thiên Anh đừng cướp mất hoàng tử của lớp đấy
– Ko…ko bao giờ đâu..hihi – Thiên Anh cười trừ rồi quay sang lườm Đường Vy
…
– Ô…đây là…a….điện thoại của anh Khánh Anh mà…sao mình lại cầm chứ???? – Thiên Anh cầm điện thoại lạ suốt từ nãy đến giờ mới để ý. Cô nghĩ lại chuyện vừa rồi.
Chắc lúc đó vội quá vơ luôn cả điện thoại của Khánh Anh xong chạy vào nữa
Trời thì đang mưa..mà khối 12 lại học khác dãy với khối 11. với cái bệnh lười của cô thì tất nhiên
– Về trả cũng được. Dù j trong giờ học ảnh cũng ko dùng đến đt đâu nhỉ?
– Đấy lại còn cãi….cầm luôn cả điện thoại của ảnh nữa kìa…thôi nhận đi ai ăn thịt mày đâu – Đường Vy nhận ra đó là điện thoại của Khánh Anh vì vỏ bọc bên ngoài là hình của ảnh. Hình anh chụp trong tuyết với gương mặt lạnh tanh làm tấm hình càng cuốn hút hơn. mang cái hình này bán cho học sinh trong trường chắc lãi to
Đang trong giờ học. Có tiếng rung ở điện thoại Khánh Anh…
Đó là tin nhắn. của 1 số mà anh ko lưu tên
Tại tin nhắn lộ 1 ít trên màn hình cảm ứng nên Thiên Anh hiếu kỳ chạm vào đọc luôn
” Chồng yêu. Ngày mai đính hôn rồi. Anh chuẩn bị nhé. Honey. Em yêu anh nhiều “
Đọc xong tin nhắn này Thiên Anh cảm thấy nhói lòng khó tả. Sao lại thế này…cái cảm giác j đây….ko thể…mình ko thể….
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!