Cứ ngỡ anh là của em:v - Chap16: Cuộc thi nhỏ....... tình to
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
331


Cứ ngỡ anh là của em:v


Chap16: Cuộc thi nhỏ....... tình to


Ban tổ chức có tổ chức thêm một cuộc thi bóng đá và chạy việt dã nhân ngày Quốc tế Hạnh Phúc. Các anh tập luyện trong thời gian ngắn cũng khá nghiêm túc, còn cô tất bật đi mượn giày, quần áo.

Sáng hôm đấy cô đã dậy từ rất rất sớm sau đó tự làm đồ ăn chứ không đặt sẵn như mấy hôm mà 2 anh chị ấy mây mưa. Cô lôi lôi kéo kéo bà thím ngủ dậy siêu muộn Quế An Sương dậy rồi hai bà cô xinh đẹp đạp xe tới sân vận động, trên đường hai bà líu lo kể chuyện đời.

– Hôm nay lúc ăn sáng tao nhìn thấy thằng Nguyên Phân mặc quần ngắn chạy hùng hục ngoài đường từ sáng sớm cơ. Vi An Chang vừa kể còn không quên giả bộ tiếng thở phì phèo của Nguyên Phân.

– Nó thần kinh hả, mà tao không mặc quần ngắn rồi có sao không.

– Không sao đâu mà lo gì.

Hai bà lại đổi lượt rồi chở nhau bon bon đến sân vận động.

Vừa đến nơi đã phải chen chúc nhau đăng kí báo chạy đến thở không nổi, sau đó xếp hàng ngay ngắn chỗ vạch đích.

Ban đầu chạy rất tốt rất sung sức, được một đoạn đã phải ôm eo vỗ bụng hít lấy hít để không khí, nhìn quãng đường xa đến trăm mét mà xíu thì ngất, hai cô cứ cố lên cố lên hoài, đến được vạch đích thì nằm vật ra đất ôm nhau cười.

Hai ông anh tướng công kia thì đá bóng sau nên mãi một lúc tầm nửa tiếng mới dậy, cũng biết mặc đồ bóng đá, cầm theo quả bóng mới toanh chạy đến sân vận động, đi lướt qua hai bà cô đang chết mệt còn không quên hôn một cái cho có năng lượng.

Các anh chạy quanh cái sân vận động để co dãn gân cốt sau đó bắt tay nhau,lần lượt chào trọng tài rồi bắt đầu trận đấu trong sự la hét của mấy con đũy mê trai.

Các cô đi bộ về sân vận động rồi thay giày cầm theo chai nước tìm chỗ nào ngồi được rồi đá chân lắng nghe lời bình luận của mấy con mẹ hám zai đẹp. Mấy bà đó vừa nhắc đến Đào Đông Danh với Cung Hán Luân là hai bà chị nhà mình đã dựng ngược lên, tức đến xì máu chỉ hận không bôi tro trét mỡ vào mặt hai anh cho xấu đi.

Chưa gì đã có tiếng hò reo lớn, thì ra là vào một quả, các anh được nghỉ một lúc, mấy lão chạy ra chỗ 2 cô luôn, anh nhìn chai nước rồi liếc nhìn mặt cô, cười xinh trai môt cái rồi xòe tay ra như xin ăn vậy.

Cô cau mày nhìn : – Hửm.

Ông anh giậm nhẹ chân: – Chai nước đó…. của anh đúng không,cho anh đi.

Cô nhìn nhẹ chai nước rồi cười thầm sau đó đổi thái độ khi nhìn anh còn hơi nheo nheo mắt lại:

– Em có cho anh đâu của em mà.

– Đi, cho anh đi.

Cô đưa chai nước mát cho anh rồi cười một cái max tươi nuôn.

Anh uống được nửa chai cô chạm nhẹ vào eo anh rồi nói:

– Em cũng rất khát nước.

Thế là ông anh này lợi dụng cơ hội uống một ngụm nước cúi xuống hôn cô rồi tiếp luôn nước.

Mấy bà chị ngồi cạnh người thì ghen tị người thì ngưỡng mộ làm cô đỏ cả mặt chỉ dám đẩy anh trở lại cuộc chơi.

Anh Đào đẹp zai vẫn muốn chôn chân ở đây một chút mặc dù ông huấn luyện viên đứng xa tức đến xì khói hét lớn: Này Đào Đông Danh cậu đến đây để thi đấu hay để hôn Vi An Chang vậy.

Anh đáp lại trọn lỏn: Cả hai ạ!!.

Cô nghe thấy mới ngượng đẩy đẩy anh ra, nhưng khổ nỗi anh Đào đẹp zai cứ đòi hôn làm cô phải cắn răng hôn vào má một cái. Nhưng yêu cầu cần cao hơn anh Đào muốn hôn môi, thế cô không chịu nổi quay phắt mặt đi thế anh đành lưu luyến vào sân rồi bắt đầu trận đấu

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN