Cưa Đổ Bà Xã Hắc Đạo
Chương 16: Suy Nghĩ Về Lục Dĩ Tường
Hoàng Việt và Jack đứng ở bên ngoài cùng A Tôn bên trong phòng làm việc chỉ có Bạch Nhã Băng và Lục Dĩ Tường, hai người bàn bạc được một lúc Bạch Nhã Băng trừng trừng mắt gương mặt lộ rõ sự khó chịu, chán ghét:
“Rốt cuộc là anh muốn bàn bạc công việc hợp tác hay là ngồi đó nhìn tôi?”
Lục Dĩ Tường cười ngây ngốc ngay lập tức đáp lại:”Cả hai.”
Bạch Nhã Băng mím môi nghiến răng hỏi anh:”Từ nãy giờ anh có nghe tôi nói gì không hả? Anh có muốn ký hợp đồng nữa không?”
“Ký! Tất nhiên là ký rồi.” Lục Dĩ Tường cầm bút lên ký vào hợp đồng.
“Anh không nghe tôi nói cũng không hề xem hợp đồng vậy mà anh lại ký dứt khoác như vậy sao?” Cô thật sự không thể hiểu nổi rốt cuộc anh có chỗ nào giống như lời người nói gì mà nghiêm túc, lạnh lùng đúng là lừa người.
“Bởi vì em là người đại diện và anh hoàn toàn tin tưởng đến tập thị Bạch thị của em.” Lục Dĩ Tường nhìn cô ánh mắt dịu dàng, ôn nhu, đầy thâm tình gương mặt vẫn nở một nụ cười rất tươi.
“Hợp đồng đã ký xong bây giờ tôi phải quay về tập đoàn Bạch thị đây.” Bạch Nhã Băng đứng dậy nét mặt không biểu lộ một chút cảm xúc nào cô quay người rời đi.
Lục Dĩ Tường đứng dậy vội kéo tay của cô lại:”Khoan đã! Tiểu Băng! Anh có chuyện muốn hỏi em có phải em đã có người trong lòng rồi đúng không?”
Bạch Nhã Băng quay đầu lại khẽ cau mày nhìn anh lạnh nhạt phun ra một câu:
“Tôi có hay không thì liên quan gì đến anh? Anh hỏi chuyện này làm gì?”
“Tất nhiên là có liên quan rồi anh thích em, theo đuổi em như vậy vậy mà em vẫn không hề liếc nhìn, quan tâm đến anh dù chỉ một lần cũng không anh thật sự rất thắc mắc người đó là ai? Người có thể khiến em động lòng để tâm đến.”
“Được! Vậy thì tôi sẽ nói cho anh biết đúng vậy tôi đã có người trong lòng rồi tôi đã thích người đó từ rất lâu rồi nhưng người đó là ai thì anh không cần phải biết.” Bạch Nhã Băng hất nhẹ tay của anh ra rồi rời khỏi đấy.
Hoàng Việt, Jack cùng những vệ sĩ vội bước theo cô quay về Bạch thị. Trên xe, tiếng chuông tin nhắn của cô vang lên mở điện thoại ra xem đôi mày cô lại cau chặt vừa thấy số điện thoại thì cô đã biết ai nhắn đến:
“Cho dù em có người trong lòng hay không thì anh vẫn thích em vẫn sẽ theo đuổi em đến cùng.”
Bạch Nhã Băng bật cười một tiếng đôi mày dãn ra thầm mắng:”Đúng là một tên điên.”
Hoàng Việt quan sát biểu cảm của cô qua kính chiếu hậu vẻ mặt vô cùng khó đoán, Jack liếc mắt sang nhìn Hoàng Việt khẽ lắc đầu chán nản.
Tập đoàn Bạch thị
Bạch Huyền Nghị ngồi đợi Bạch Triết ở dươi sảnh cả buổi cuối cùng cũng thấy Bạch Triết anh vội đi đến nói với ông:”Ông ngoại! Tại sao ông lại kêu chị làm người đại diện đến Lục thị bàn chuyện chứ? Người khác cũng được mà chẳng lẽ ông muốn tác hợp cho chị ấy và tên Lục Dĩ Tường kia sao?”
Bạch Triết thở mạnh một hơi ánh mắt sắc bén nhìn Bạch Huyền Nghị bước đến nhéo tai của anh:”Ông chính là muốn tác hợp đó rồi sao? Ông còn chưa tìm cháu tính sổ mà cháu đã đến tận đây rồi đi về cũng không thông báo cho ai một tiếng lại còn nhuộm cái đầu thành ra như thế trông cháu có giống ai không hả?”
“Đau…đau…ông hãy buông cháu ra đi đau quá.” Bạch Huyền Nghị ôm tay của ông gương mặt đáng thương, méo mó.
“Thư ký Niên! Lấy kéo cho tôi hôm nay tôi phải cắt hết tóc của nó cắt đến khi nào không còn thấy màu nhuộm này nữa thôi.” Bạch Triết lớn tiếng ra lệnh cho thư ký Niên.
Thư ký Niên khó xử không biết phải làm sao không dám trái ý của ông cũng không thể đưa kéo cho ông cắt hết tóc của anh cũng may Bạch Nhã Băng xuất hiện kịp thời cô bước vào nhìn thấy như thế liền chạy đến ngăn lại:
“Ông ngoại! Đã có chuyện gì mà ông lại tức giận như vậy?”
Bạch Triết buông tai của Bạch Huyền Nghị anh vội chạy nấp phía sau lưng của Bạch Nhã Băng. Thật ra ông không hề tức giận gì cả ông chỉ là muốn hù dọa Bạch Huyền Nghị một chút mà thôi, Bạch Huyền Nghị tỏ ra uất ức, đáng thương nói với cô:
“Chị! Ông muốn lấy kéo cắt hết tóc của em.”
Cô nhướng mày ngạc nhiên nhìn Bạch Triết ông liền chỉ chỉ vào anh lớn tiếng nói:
“Tiểu Băng! Cháu xem đầu tóc của nó đi cho nó ra nước ngoài ăn học chứ đâu có bảo nó nhuộm đầu thành ra như thế.”
Bạch Nhã Băng ngoảnh đầu nhìn Bạch Huyền Nghị rồi cười nhẹ tiến đến nói giúp em trai của mình:
“Ông ngoại! Mọi người ở tập đoàn đang đứng nhìn chúng ta đó với lại cháu cảm thấy màu tóc này của A Nghị cũng rất đẹp rất hợp với nó ông đừng la A Nghị nữa và còn hình tượng trong tập đoàn của ông sắp mất sạch rồi đó.”
Bạch Triết hằng giọng ông quên mất mình đang ở tập đoàn:”Tiểu Băng nói ông mới để ý màu tóc này cũng được đó chứ.”
“Vậy cháu xin phép đi trước đây.” Bạch Huyền Nghị cười hì hì mau chóng chạy khỏi đấy.
Bạch Triết cùng cô đi lên phòng làm việc ông cười cười hỏi:”Tiểu Băng! Cháu đã ký hợp đồng với Lục thị chưa?”
“Tất nhiên là ký rồi thưa ông.” Bạch Nhã Băng đưa hợp đồng cho ông xem.
Bạch Triết không để tâm đến kéo cô ngồi xuống ghế khẽ hỏi:
“Tiểu Băng! Cháu có suy nghĩ gì về chủ tịch của tập đoàn Lục thị?”
Cuối cùng, ông cũng đã hỏi đến vấn đề cô biết ngay là ông đang có âm mưu mà:
“Ông ngoại! Ông muốn ghép đôi cháu và Lục Dĩ Tường sao?”
Cô đã hỏi thẳng như thế thì ông cũng không cần phải giấu nữa ông gật đầu nói với cô:”Ông thấy cậu ta cũng được mọi thứ đều rất tốt cháu hãy thử suy nghĩ xem có nên mở lòng với cậu ta không?”
“Thưa ông cháu không cần phải suy nghĩ gì cả tất nhiên là không rồi cháu và anh ta là không thể nào.”
“Ông thấy Lục Dĩ Tường rất chân thành theo đuổi cháu cháu thật sự không có chút gì gọi là rung động sao?” Bạch Triết nhìn cô với ánh mắt đầy nghi hoặc.
“Dạ không cháu không hề có một chút rung động nào cả.” Bạch Nhã Băng lắc đầu cười nhạt khẳng định với ông.
Bạch Triết thở dài một hơi nếu cô đã cứng rắn, quyết liệt như thế thì ông đành phải dùng đến tuyệt chiêu của mình thôi nhất định phải khiến cho Bạch Nhã Băng và Lục Dĩ Tường thành một đôi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!