Cực Hạn Liên Quân
Chương 12: Thiên tài
Thần Phong, cảm ơn ngươi!
Nũ hài lên tiếng cảm ơn, nếu Thần Phong có thể nhìn thấy dung mạo của nàng thì sẽ nhận thấy hai má nàng đang ửng đỏ.
– Ha ha ha, không có gì, là chuyện nên làm mà, ngươi không câng khách sáo đâu!
Thần Phong rất sảng khoái cười nói. Hai mắt hắn đôi khi cũng nhìn một chút đôi môi mọng đỏ của nàng, trong đầu liên tục cảm thán. Đôi môi này quá là tuyệt hảo, thật sự làm người ta muốn cắn một cái. Tiếc là nàng che đi dung mạo quá kĩ, nếu không hắn rất muốn nhìn một chút. Chắc chắn là một mĩ nữ rồi, chỉ cần nhìn đôi môi kia là có thể biết được.
Nữ hài rụt rè, lên tiếng:
– Ta phải về rồi, một lần nữa cảm ơn ngươi!
Nói xong nàng quay đầu bước đi. Thần Phong không nghĩ là nàng ta lại đi nhanh như vậy, cũng không nói gì giữ lại. Hắn còn muốn đi tới diễn võ trường thử một chút hỏa cầu của hắn. Bất chợt hắn nhớ ra việc gì, ngay lập tức lên tiếng:
– Ta quên mất, ngươi tên là gì?
Nữ hài đi được mười mét nghe Thần Phong hỏi, chần chừ một chút, tiếng nói trong trẻo vang lên:
– Ta là Annette!
Nữ hài nói xong cước bộ nhanh hơn, ngay lập tức biến mất sau một góc đường. Thần Phong thẫn thờ mất mấy phút, hai mắt vẫn nhìn theo bóng dáng nàng. Đến khi không còn thấy thân ảnh kia nữa hắn mới sực tỉnh, ngay lập tức cười lớn ha hả. Trúng lớn, trúng lớn rồi.
– Annette, ha ha ha, là mĩ nữ, đại mĩ nữ đó!
Thần Phong mặt mũi hớn hở vô cùng. Lại nhớ lại đôi môi mọng đỏ đầy quyến rũ kia, trong lòng hắn lại rạo rực. Con mịa nó, nhất định không thể bỏ qua. Thần Phong vui sướng, nhảy chân sáo tiến về diễn võ trường.
Cửa phòng mở ra, một giáo viên tiến vào phòng nghị sự của Hiệu Trưởng. Phòng của Hiệu Trưởng không gian vừa phải, bên trong cùng là một tủ sách lớn, một bàn làm việc và một bộ bàn tiếp khách. Hiện tại trong bàn tiếp khách đã có ba người đang ngồi. Pháp sư ignis, Thiền Sư Jinna và Hiệu trưởng Lump.
Ba người thấy giáo viên tiến vào liền quay ra nhìn. Nữ giáo viên cúi đầu chào ba người, lên tiếng nói:
– Xin chào Pháp Sư, Thiền Sư, Ông nội!
Ba người đều gật đầu. Cả ba đều đã có tuổi rồi, ai lấy đều râu tóc bạc phơ. Hiệu Trưởng Lump có một cái đầu hói, khuôn mặt phúc hậu, giọng nói nhẹ nhàng lên tiếng:
– Ilika à, có chuyện gì vậy?
Ilika là giáo viên chủ nhiệm năm nhất của học viện, đồng thời cũng là cháu gái của Hiệu Trưởng Lump. Nghe hiệu trưởng Lump hỏi, nàng liền lên tiếng trả lời:
– Ông à, lớp của ta xuất hiện một thiên tài!
Câu nói của ilika vừa xong thì ba lão già bên trong đều ồ lên một tiếng hiếu kì. Thiên tài sao, là thiên tài nào mà có thể khiến ilika phải đến tận đây báo cáo. Hiệu trưởng Lump ngay lập tức cười hỏi:
– Ilika à, lớp của ngươi là năm nhất mà, đều là học viên mới, thiên tài thế nào mà khiến ngươi phải tới tận đây báo với ta?
Ilika mặt có chút phấn khởi, không giấu giếm mà trả lời ngay.
– Ông nội, thanh niên kia tên là Thần Phong, nếu ta đoán không sai, hắn có thiên phú của một Ma Pháp Sư!
Câu nói của Ilika khiến cho ba lão già trong phòng giật mình. Ma pháp sư trong một ngàn có xuất hiện một người. Có thể nói Ma pháp sư vô cùng ít, thế nhưng thực lực cùng tiềm lực vô cùng lớn. Ở Học viện hiện tại cũng có ba học viên là ma pháp sư. Thế nhưng làm cho ba lão đầu ở đây kinh ngạc chính là Thần Phong, bọn lão cũng vừa mới nói chuyện qua về hắn. Theo Ignis nói thì Thần Phong xuất hiện rất kì bí trên đảo của lão. Lão đã quan sát hắn rất lâu, không hề phát hiện hắn có chút tinh thần lực cùng đấu khí nào, chẳng khác gì một người bình thường. Chỉ có điều đáng kinh ngạc là hắn lại đã từng xem qua bản chế luyện Trượng Hỗn Mang. Hiện tại lại có thêt là thiên tài Ma pháp sư sao?
– Nói rõ ra một chút xem nào?
Thiền sư Jinna vuốt chòm râu dài hiếu kì hỏi. Ilika gật đầu nói:
– Hôm nay là buổi đầu tiên hắn tới lớp học. Theo lịch học thì hôm nay vẫn sẽ là lí thuyết thi triển Hỏa cầu thuật cấp thấp. Thế nhưng, Thần Phong, hắn…
Ilika hít vào một hơi sau đó mới nói tiếp:
– Hắn chỉ nghe một chút, ngay sau đó hắn có thể tại chỗ thi triển tạo thành hỏa cầu thuật.
– Ồ, giỏi như vậy sao?
Ignis kinh ngạc hỏi. Jinna cùng Lump đều gật đầu tỏ vẻ hài lòng. Ilika lắc đầu, nói tiếp:
– Không chỉ như thế đâu, ba người không rõ tình hình khi đó, hỏa cầu thuật của hắn, đích xác là đại viên mãn hỏa cầu, còn là thi triển hai tay!
Ba lão già còn đang mỉm cười bỗng khóe miệng cứng nhắc. Bọn hắn vừa nghe thấy gì? Không có nghe lầm chứ?
Hiệu Trưởng Lump không nhịn được ngay lập tức hỏi lại:
– Cháu nói không nhầm chứ? Hỏa cầu đại viên mãn, còn là thi triển bằng hai tay?
Không chỉ lão, hai lão già còn lại hai mắt cũng đầy vẻ ngóng chờ. Ilika gật đầu phủ nhận, sau đó trả lời:
– Đúng vậy thưa ông. Con đã tự mình nhìn thấy, có thể khẳng định, hỏa cầu này chính xác là cấp năm đại viên mãn, kích thước đúng là to lớn đủ đáng sợ!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!