Cực Phẩm Hệ Thống Tróc Quỷ
Chương 3: Quỷ ở đâu thế
Sở Hạo mặc áo đạo bào từ tơ lụa cổ quốc, có vẽ phù chú, trong tay cầm kiếm gỗ đào, rất có phong cách, rất đẹp trai.
Trong linh đường, tất cả mọi người đều há to miệng, trước đó bọn họ đều bị sợ đến choáng váng, cửa lớn đột nhiên đóng lại, trong linh đường là một trận cuồng phong gào thét, mọi người bị thổi ngã trái ngã phải, gió lạnh thấu xương.
Hiện tại nhìn thấy một người đàn ông mặc áo đạo bào xông đến, cảnh tượng giống như trong phim điện ảnh, có thể không rung động ư?
Trên linh đường, một người đàn ông gầy yếu, sắc mặt trắng bệch đang bóp lấy cổ Mộc Vũ Huân, trong linh đường vô cùng lạnh lẽo:
– Ngưu nhãn lệ.
Sở Hạo bôi nó lên mí mắt, sau khi bôi xong nhìn lại, nhất thời bị dọa cho run rẩy.
Người đàn ông đang bóp cổ Mộc Vũ Huân thật ra là một người khác.
Nói một cách chính xác, đây không phải là người.
Trước mặt là một bà lão, trên mặt nhăn nheo, hai chân đều dính đầy máu, giống như bị thứ gì gặm cắn qua, sắc mặt trắng bệch giống như tờ giấy trắng.
Bà ta không có con ngươi, những chỗ khóe mắt và miệng còn đang chảy máu, trong kẽ răng còn có nhịt nhão.
Đây chính là quỷ hồn của bà lão Lý Mai Thanh rồi.
Sở Hạo thiếu chút nữa đã ngã xuống đất.
Đây là lần đầu tiên hắn gặp quỷ.
Tuy trong tay hắn có hệ thống trang bức, thế nhưng Sở Hạo vẫn bị hù dọa.
– Khụ khu…
Mộc Vũ Huân bị bóp cổ, cô ta còn đang giãy dụa, nhìn thấy Sở Hạo đến, Mộc Vũ Huân theo bản năng cầu cứu.
– Cứu… cứu tôi.
Tinh thần Sở Hạo chấn động, cũng không biết hắn lấy dũng khí ở đâu, cầm thanh kiếm gỗ đào trong tay lên, bổ lên người quỷ hồn.
“Bịch” một tiếng, tuy kiếm gỗ đào không thể đả thương người thường, thế nhưng nó có thể làm bị thương quỷ hồn.
Người đàn ông bóp lấy cổ Mộc Vũ Huân phát ra một tiếng hét thảm thiết thê lương, buông lỏng cô ta ra.
– Khụ khụ.
Mộc Vũ Huân ngã xuống đất, không ngừng ho khan, cô ta thiếu chút nữa đã bị bóp chết.
Người đàn ông xoay người, vẻ mặt âm tình bất định hung ác nhìn chằm chằm Sở Hạo.
Người khác không nhìn thấy Lý Mai Thanh, thế nhưng Sở Hạo nhìn thấy rất rõ ràng, gương mặt Lý Mai Thanh rất đáng sợ, nhất là cái miệng đầy máu, mắt không có con người, thật đúng là vô cùng buồn nôn, nhìn qua giống như Zombie.
Lý Mai Thanh đánh về phía Sở Hạo.
Sở Hạo giật nảy mình, trong dạ dày buồn nôn khiến cho hắn phản ứng chậm mất nửa nhịp, người đàn ông kia đánh lên người hắn, thế nhưng kết quả lại khiến cho người ta trợn mắt há mồm.
Người đàn ông phát ra một tiếng kêu thảm thiết không giống con người, sau đó bị bắn ra ngoài.
Trong nháy mắt áo đạo bào Mao Sơn trên người Sở Hạo phát sáng óng ánh, đây là công năng phụ trợ thêm, thích hợp để trang bức.
Bây giờ phong cách của Sở Hạo thật đúng là đẹp trai đến kinh người!
Sở Hạo nhìn thấy rất nhiều người đang nhìn mình, hắn không thể giống như xe bị tuột xích, lúc này không trang bức còn chờ đến khi nào?
Cho nên, hắn trợn mắt nói:
– Yêu nghiệt, lấy chút tu vi đó của nhà người mà dám so sánh với đạo hạnh mấy nghìn năm mà ta dốc sức tu luyện hay sao!
– Đinh… Ký chủ trang bức thành công, nhận được 1 điểm trang bức.
Trong lòng Sở Hạo mừng rỡ không thôi, nói ra câu này, quả nhiên là có thêm điểm trang bức.
Vẻ mặt những người khác càng thêm rung động, tuy bọn họ không nhìn thấy quỷ, thế nhưng bọn họ nhìn thấy cảnh tượng người đàn ông kia bay ra ngoài, lúc này Sở Hạo giống như siêu nhân mặt quần tam giác, rất trâu bò!
Sở Hạo có áo đạo bào phòng thân, trong lòng hắn cũng không còn sợ hãi.
– Yêu nghiệt, xem kiếm của ta đây!
Lại một kiếm đánh ra, người đàn ông phát ra tiếng hét thảm, ngã xuống đất, không ngừng lăn lộn, run rẩy.
Nhìn thấy người đàn ông như thế, cho dù không nhìn thấy quỷ, những người này cũng cảm thấy sợ hãi.
Sở Hạo tiếp tục vung kiếm ra.
– Ai bảo người làm ta sợ, ai bảo ngươi xông về phía ta.
“Bịch” “Bịch” “Bịch”.
Trong miệng người đàn ông tiếp tục phát ra tiếng kêu thảm thiết đau đớn, giống như có một nam một nữ không ngừng kêu, mỗi người đều có thể cảm nhận được rõ ràng, ai cũng rùng mình.
Chẳng qua cho dù gỗ đào liên tiếp đánh xuống, quỷ hồn của Lý Mai Thanh cũng không rời khỏi người đàn ông, người đàn ông thậm chí còn sùi bọt mép, nửa chết nửa sống.
Sở Hạo chảy đầy mồ hôi.
Quỷ hồn của bà lão này cũng quá bướng bỉnh, nếu như tiếp tục đánh xuống, nói không chừng người đàn ông này sẽ bị nguy hiểm đến tính mạng, đến lúc đó chẳng phải hắn sẽ biến thành tội phạm giết người ư?
– Đừng… Đừng đánh nữa, đó là em trai tôi.
Một người phụ nữ dáng dấp như tiên nữ kêu lên.
Sở Hạo cũng không muốn đánh nữa, bỗng nhiên hắn nghĩ đến.
Dùng Hồng Long!
Sở Hạo lùi lại một bước, mở ra hình thức trang bức.
– Yêu nghiệt to gan, đừng tưởng rằng ngươi không chịu ra, bản tọa không có cách nào, nhìn Hồng Long!
Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người trong tay Sở Hạo xuất hiện một BVS.
Lần này, trong nháy mắt, thiên lôi đánh trúng mọi người.
– Đinh… Ký chủ trang bức thành công, nhận được 1 điểm trang bức.
Vẻ mặt của mọi người rất cổ quái, đều có chút đỏ mặt.
Trang bức cũng nên nhìn trang bị.
Mùi của BVS quá nồng, trong phòng đều ngập tràn mùi này, trong bán kính 100 mét đều có thể ngửi thấy, dường như ngay cả chó trong nhà cũng bị hun ngất, cái này thật đúng là không hợp với hình tượng uy vũ của hắn.
Sở Hạo đem BVS dán lên mặt người đàn ông.
“Bịch” một tiếng, người đàn ông hét thảm, bị máu me từ BVS vung ra đầy mặt, quỷ hồn của Lý Mai Thanh bị đánh bay ra ngoài.
Người đàn ông kia cũng trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
Hệ thống nhắc nhở.
– Giết quỷ hồn chỉ được điểm thưởng bình thường, siêu độ quỷ hồn, tìm kiếm chân tướng, được thưởng gấp đôi điểm kinh nghiệm.
Nghe thấy nhắc nhở của hệ thống, Sở Hạo giật mình, những lời này rất đúng, giết quỷ hồn chỉ có được giá trị kinh nghiệm bình thường, nhưng tìm kiếm chân tướng, siêu độ quỷ hồn, có thể đạt được càng nhiều giá trị kinh nghiệm hơn.
Quỷ hồn Lý Mai Thanh bị Hồng Long chấn ra ngoài, giống như bị đánh một đòn rất nghiêm trọng, suy yếu một cách dị thường.
Sở Hạo nói với người trong nhà:
– Mọi người yên tâm đi, quỷ trong cơ thể người đàn ông đã bị khu trừ, nhanh dẫn anh ta xuống đi, có bản thiên sư ở đây, diệt quỷ này dễ như ăn một bữa sáng.
Mọi người rung động, cuối cùng cũng xong rồi sao?
– Đinh… Ký chủ trang bức thành công, đạt được 1 điểm giá trị trang bức.
Sở Hạo ngây ngất trong lòng, như vậy mà đạt được giá trị trang bức, đúng là quá dễ dàng rồi.
Vẻ mặt bác cả của Mộc Vũ Huân hoảng sợ, nhìn thấy con trai được cứu thì vô cùng kích động nói:
– Cảm ơn thiên sư, cảm ơn thiên sư.
Bọn họ không có lý do không tin bản lĩnh của Sở Hạo, vừa rồi đột nhiên đứa nhỏ này làm loạn, mấy người đều không kéo được anh ta, sức lực rất mạnh, anh ta rống to một tiếng thì cuồng phong gào thét, khiến mọi người sợ hãi.
Hơn nữa hôm nay vốn có tang sự, bên ngoài gà chó bất an, là một người bình thường đều bị dọa sợ, đâu dám tiến lên ngăn cản?
Một mỹ nữ tuổi xấp xỉ Mộc Vũ Huân không nhịn được hỏi:
– Thiên sư, quỷ ở đâu thế?
(Chưa xong còn tiếp.)
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!