Cực Phẩm Khí Phi
Chương 105: Hoán huyết
Beta: Dung Cảnh
“Hoán huyết?” Khuôn mặt Thiên Thiên nghi ngờ nhìn Mặc.
Mặc gật đầu, “Không sai, quan sát từ mạch tượng, ông lão từng trúng độc, mà độc tính đã ở trong cơ thể nhiều năm, lan ra các bộ phận khác. Độc này mới nhìn qua thì cực kì bình thường,, nhưng có một điểm chết người, nếu không phải thuốc giải chân chính, sau khi giải độc bảy ngày độc tính nhất định sẽ phát tác một lần nữa, mà sau khi độc phát tác thì không còn thuốc chữa, chỉ có thể chờ chết.
Chủ tử nói độc trên người ông lão đã giải hết nhưng nay lại không biết nguyên nhân trúng độc.Hiện tại độc trong người đã hòa lẫn vào máu, xâm nhập vào từng bộ phận trong cơ thể, hoán huyết mới có thể cứu được.”Nét mặt của Mặc nghiêm trọng nói.
Hai bàn tay mềm mại của Thiên Thiên nắm thật chặt, Mặc nói đúng, là nàng hại ông ngoại, chính nàng khiến ông ngoại phải chịu đau khổ.
“Vậy thì nhanh chóng hoán huyết đi!” Hầu Quân Lâm không nỡ nhìn đôi tay đã bị móng tay đâm vào trong thịt, nhẹ nhàng nâng hai bàn tay thon dài đã bắt đầu chảy máu lên, vẻ mặt đau lòng nhìn nàng.
“Nếu như dòng máu mới xung đột với cơ thể, không chỉ có người bệnh, thậm chí cả người hoán huyết đều gặp nguy hiểm tới tánh mạng, hơn nữa theo y học, hoán huyết chưa từng thành công.” Tần đại phu đứng bên cạnh mở miệng nói.
Đùng một tiếng, đầu óc Thiên Thiên trống rỗng, nàng không muốn mất đi người thân duy nhất này, không được, cho dù chỉ có một ít hy vọng, nàng tuyệt đối không từ bỏ.
Hoán huyết chỉ cần tìm một người có dòng máu tương tự sẽ không xảy ra chuyện xung đột, vậy không có nguy hiểm gì rồi.
Nhưng mà, ở cổ đại này làm sao biết ai nhóm máu đây?
“Mặc, ngươi có chắc không?”
Mặc lắc đầu, chuyện hoán huyết, hắn cũng chỉ nghe sư phó nói sơ qua thôi, ngay cả sư phó người cũng không thể thành công, mà hoán huyết quan trọng nhất là hai dòng máu có thể dung hợp,, nếu không…
Thiên Thiên rũ mắt, sau đó nhanh chóng nâng lên, “Mặc, mặc kệ kết quả như thế nào, đều phải thử một lần.”
Mặc nhìn thấy trong đôi mắt của Thiên Thiên đều là sự đau đớn và tự trách, gật đầu, nhiệm vụ của hắn là bảo vệ nàng, không thể để nàng thương tâm khổ sở.
“Thiên Thiên, nàng yên tâm, ta không để cho lão Các chủ cứ như vậy rời khỏi nàng.”Hầu Quân Lâm hứa với Thiên Thiên.
Sau đó Thiên Thiên yên lặng ngồi trên giường, Mặc và Hầu Quân Lâm đang chuẩn bị các thứ cần thiết để.hoán huyết.
“Thiên Thiên, ông ngoại đã từng này tuổi, cũng nên đi gặp Diêm Vương, có nhớ lần trước ta nói gì với con không?” Sở Hoan vốn đang nhắm mắt nãy giờ đột nhiên mở mắt nói.
“Ông ngoại, người…” Thiên Thiên nhớ rõ ràng nàng đã điểm huyệt ngủ của ông ngoại, sao người có thể nhanh chóng tỉnh dậy được, không biết tỉnh lúc nào, nghe được ít hay nhiều ?
“Cơ thể ông ngoại rất khác so với người bình thường, không chỉ có huyệt đạo khác với người thường, ngay cả vị trí trái tim cũng khác hẳn với người thường, Thiên Thiên, ông ngoại không quan tâm bản thân mình như thế nào, chỉ là con, hiện tại người ông ngoại lo lắng nhất chính là con.” Sở Hoan yếu ớt nói.
“Ông ngoại yên tâm, nhất định Thiên Thiên sẽ không để mất ông ngoại, chắc chắn Thiên Thiên sẽ làm cho ông ngoại khỏe lại.”Thiên Thiên nức nở nói.
Sở Hoan thấy bàn tay của Thiên Thiên liền nhẹ nhàng đưa tay cầm lấy, khẽ mỉm cười.
“Ông ngoại, người yên tâm, kẻ biến người trở thành thế này, Thiên Thiên nhất định phải cho hắn nếm thử một chút cảm giác đau đớn hành hạ..”Thiên Thiên đột nhiên lạnh lùng nói.
“Năm đó quyết định của ông ngoại không những làm cho mình mất đi con gái mà còn để cho mình mất đi đồ đệ tốt.” Sở Hoan không ngờ rằng quyết định của hắn, khiến hắn mất đi nhiều người như vậy, chỉ trách năm đó hắn quá ngoan cố.
“Hắn không xứng làm đệ tử của ông ngoại, ông ngoại, Thiên Thiên nhất định cho người tận mắt nhìn thấy hắn phải chịu đau khổ.”Thiên Thiên kiên quyết nói.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!