Cưng Chiều Bã Xã Đại Nhân - Chương 9
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
145


Cưng Chiều Bã Xã Đại Nhân


Chương 9


Khách sạn Hoàng Tước…

Các phóng viên tranh nhau tụ tập trước cổng khách sạn đã 2h liền.

Kể từ khi tập đoàn Âu Dương thông báo hôm nay sẽ ra mắt thiếu phu nhân- vợ của Âu Dương Phong.

Vậy nên không ai có thể bỏ qua một tin tức chấn động như vậy.

Từng chiếc BMW, Maybach….lần lượt ra vào, đây toàn là những thành phần tai to mặt lớn, nhưng hầu hết không để đến chúc mừng mà là cố gắng tạo thêm các mối quan hệ.

Điều này ở giới chính trị không còn gì xa lạ.

——

Bên trong đại sảnh

Lẫn trong biến người kia vẫn có thể nhận ra được, bên cạnh cửa sổ đang có một người đàn ông ôm eo một người phụ nữa, những hành động thân mật đó không khó để đoán được hai người này có quan hệ mật mờ

Mà người đàn ông đó không ai khác, chính là….

Lâm Hạo Nhiên….

Và cô gái bên cạnh anh ta….

Tử Hạ…

Lúc này, không khí vốn đang náo nhiệt giờ đây lại trở nên yên tĩnh.

Lâu lâu lại có vài tiếng xuýt xoa khen ngợi, điều này lại thu hút không ít ánh mắt tò mò của mọi người.

Ai nấy đều quay đầu nhìn ra cửa, đập vào mắt họ là một cặp nam nữ rất xứng đôi.

Người đàn ông mặc bộ tây trang được cắt may tỉ mỉ, là mẫu giới hạn trên thế giới.

Cô gái bên cạnh…càng làm cho mọi người phải thèm khát.

Mọi người đều thầm khen ngợi, mặc dù không biết tiểu thư nhà nào nhưng cùng Âu Dương Phong đứng cùng một chỗ, quả thật là một cảnh tượng đáng để nhìn

Bị mọi người nhìn chắm chú, Hạ Tử Du có phần khó chịu chau mày. Dù sao cô vẫn không quen vơi ánh mắt dò xét như vậy

Thấy cô khó chịu, Âu Dương Phong vỗ vỗ tay cô, ánh mắt vô cùng dịu dàng.

Hành động này lọt làm những cô gái ở đây không khỏi ghen tị

“Âu Dương thiếu gia thật đẹp trai”

“Hai người họ xứng đôi thật”

“Không ngờ Âu Dương Phong lại ân cần như vậy, cô gái đó thật có phúc”

Nghe mọi người bàn tán, Hạ Tử Du có ngốc thế nào cũng hiểu được bọn họ hình như hiểu lầm mối quan hệ này rồi.

Để tránh gây phiền phức cho mình cũng như người đàn ông bên cạnh, cô vội rút tay lại, nhưng lại bị người đàn ông này nắm chặt hơn

“Này anh…” Cô khó hiểu nhìn anh

“Không cần quan tâm bọn họ” Âu Dương Phong lạnh lùng nói, nhưng trong mắt có vài phần cưng chiều.

“Nhưng tôi…” lời còn chưa nói xong thì môi đã bị chặn lại, cô mở to mắt nhìn người đàn ông bên cạnh.

Cô dùng hết sức đẩy anh ra nhưng dường như không có tác dụng, nụ hôn cành sâu hơn.

Bên tai không ngừng vang lên tiếng hét của các cô gái, điều này làm Tử Du trở nên ngại ngùng, khuôn mặt mấy chốc đỏ ửng.

Nhưng dường như người đàn ông này chẳng có ý định buông tha, đến khi cô sắp chịu không nổi thì anh mới buông ra.

Nét cười trên khuôn mặt càng sâu hơn, đợi đến khi cô bình tĩnh lại thì anh đã ôm eo cô đi đến chào hỏi mọi người.

“Ui da…Âu Dương Phong, con quả thật có mắt nhìn người, cô gái này, đúng là kiểu con dâu mà Âu Dương gia nhà chúng ta cần” Mẹ Âu Dương Phong nhìn cô khen ngợi không ngớt.

“Con gái, mau đi theo ta, ta dẫn con đi giới thiệu với mọi người” Bà Âu Dương vui vẻ kéo tay cô, Hạ Tử Du cũng phối hợp đi theo

Chuyện này trước sau gì cũng phải cùng Âu Dương Phong nói rõ ràng, nhưng không phải bây giờ

Nếu bây giờ cô làm lớn chuyện, người thiệt thòi chỉ có cô. Nhưng với hành động này, người đàn ông nào đó lại xem như cô đã ngầm chấp nhận, mỉm cười đi theo sau

Đứng một bên nghe các trưởng bối nói chuyện cô bắt đầu cảm thấy chán nản

Chỉ mới gặp nhau chưa bao lâu, mà mọi người lại cứ khăng khăng cô chính là con dâu của gia tộc Âu Dương

“Ôi, chị ơi”Đúng lúc cô định nhấc chân rời đi thì giọng nói này lam chân cô khựng lại

Bà Âu Dương với các phu nhân đứng đó cũng tò mò quay về phía cô

“Chị à, dạo này chị sống tốt chứ, nói thật là em rất lo cho chị đấy, dù sao cũng mới ly hôn, em cứ nghĩ cuộc sống của chị phải vất vả lắm chứ. Nhưng không ngờ là hình như em đã lo xa rồi”

Lời vừa mới dứt đã thu hút rất nhiều ánh mắt cũng như những lời bàn tán

“Cái gì…ly hôn sao”

“O-M-G, vừa mới ly hôn đã quyến rũ Âu Dương Tổng, đúng là hồ ly”

Nhìn vẻ mặt đắc ý của Tử Hạ, cô nhíu mày, định lên tiếng lại bị Âu Dương Phong ngăn cản

“Xin hỏi tiểu thư có bằng chứng gì không mà lại đi vu oan cho tiểu Hạ nhà chúng tôi?” Bà Âu Dương vẫn ngồi nhâm nhi chén trà, không có ý định đứng dậy

Nhưng lời nói trong ý bà đã ngầm chấp nhận Hạ Tử Du.

“Tiểu Hạ…”

“Nhà chúng tôi…”

Tử Du nghe xong cũng ngơ ngác, người khác nghe được những lời vừa rồi, ít nhất cũng phải nghi ngờ, nhưng mẹ của Âu Dương Phong thì không, bà không phủ nhận nhưng cũng không nói việc cô ly hôn là có thật

Tử Hạ khó hiểu nhìn bà” Không lẽ phu nhân không biết chuyện này?”

Bà ta hỏi vậy là có ý gì?

Không lẽ muốn cô ta nói rằng cô ta biết chuyện này vì cô ta là người thứ ba dẫn đến chuyện vợ chồng Tử Du ly hôn…

“Tiểu thư nói như vậy, chắc hẳn trong chúng ta cô mới là người rõ nhất mới đúng?” Bà Âu Dương liếc mắt nhìn Tử Hạ

“…” Tử Hạ cắn răng, nếu biết mụ già này không dễ tin người thì còn lâu cô mới đi đến để làm mất mặt mình

“Tôi khuyên tiểu thư đây nên hiểu rõ mọi chuyện trước khi đi nói cho người khác biết, nếu không thì hậu quả khó lường, hơn nữa chuyện vừa rồi ảnh hưởng tới con dâu nhà chúng tôi, tôi nghĩ mọi người ở đây cũng rõ, người nhà Âu Dương chúng tôi không dễ để động vào đâu?” Từng lời nói lạnh lùng sắc bén vang lên khiến mọi người đứng đây đều toát mồ hôi

Người phụ nữ này, có điên mới động vào

Đám đông cũng dần giải tán, mọi người đều tiếp tục tán gẫu, bà Âu Dương âu yếm nhìn Tử Du

“Con gái, về sau những chuyện này con không cần phải lo, ta làm chủ giúp con. À, phải rồi, ta có việc đi trước, hai đứa cứ từ từ nói chuyện”

Nói rồi bà Âu Dương vui vẻ rời đi để lại trên mặt Tử Du vẻ rối rắm

“Tôi nghĩ…chuyện này nên giải thích lại với phu nhân, hình như bà ấy hiểu lầm rồi” Tử Du nhìn Âu Dương Phong đang khẽ cười

“Giải thích? Chuyện này có gì để giải thích sao?” Âu Dương Phong nhìn chằm chằm cô

“Tại sao lại không? Rõ ràng chúng ta đâu có chuyện gì, để mọi người hiểu lầm thì không hay. Hơn nữa, chuyện này ảnh hưởng rất nhiều tới anh không phải sao?”

“Em…đang lo lắng cho tôi sao?” Âu Dương Phong dùng con mắt khó hiểu nhìn cô

“Không…không phải.” Tử Du vội xua tay ngăn chặn những suy nghĩ trong đầu Âu Dương Phong.

“Với lại, tại sao em lại nói giữa chúng ta không có gì? Chuyện đêm hôm trước…không lẽ em không để ý, dù sao…cũng là lần đầu tiên” Âu Dương Phong tiếp tục đề tài của mình, không quan tâm mặt của ai kia đã đỏ như trái cà chua

“Chuyện đó…cứ coi như tai nạn, bỏ qua được rồi”

“Bỏ qua…dễ dàng vậy sao? Dù gì cũng là…lần đầu tiên” Âu Dương Phong thắc mắc nhìn cô làm cô càng lúc càng xấu hổ

“…” Hạ Tử Du

“Em không để ý cũng không sao. Nhưng…nhà Âu Dương có quy định…dám làm dám nhận, không cho phép con cháu lưu lạc bên ngoài. Huống chi lần đó chúng ta không phòng bị trước, ai biết bây giờ em đang mang tiểu bảo bối của nhà Âu Dương thì sao?” Âu Dương Phong vừa nói vừa nhìn xuống bụng cô làm cô có khó chịu

“…” Tử Du rùng mình, nhờ anh nhắc cô mới nhớ…hình như đã trễ rồi thì phải. Không thể nào, dù mạnh thế nào đi nữa cũng không thể mới một lần đã dính

Nhìn cô bối rối anh khẽ cười, như đọc được suy nghĩ của cô, anh nhàn nhạ trả lời:” Nếu tôi không nhầm thì bình thường thể lực của tôi cũng rất tốt, hôm đó lại còn bị bỏ thuốc, nhìn qua cũng thấy được đó là liều mạnh. Nếu quả thực có thì chuyện này cũng không có gì là lạ”

“…”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN