Cưng Chiều Cả Đời
Chương 1: Trợ lý tạm thời
•Editor: Tiểu Hi•
🔺🔻🔺
“Cố Hoành lại lên hot search.”
“Đúng vậy, tôi đã xem rồi, hôm nay anh ta vào đoàn phim, buổi sáng ở sân bay bị fans vây kín. Nghĩ đến sau này mỗi ngày có thể nhìn thấy anh ta, thật hào hứng!”
“Cố ảnh đế phong độ lịch sự, tự mình xách hành lý, người đại diện hai tay trống không, đi theo…… Ha! Khu bình luận đều đang nói Cố Hoành kỹ thuật diễn xuất hay, giá trị nhan sắc cao, nhân phẩm tốt bùng nổ. Chỉ là xách hành lý thôi mà, như vậy đã bùng nổ rồi? Nói không chừng vừa quẹo qua ngã rẽ không ai nhìn thấy thì lập tức bày ra dáng vẻ tự cao tự đại rồi.”
“Không đến nổi đó chứ, không phải anh ta vẫn rất khiêm tốn sao.”
“Không phải kỹ thuật diễn xuất của anh ta rất hay à?”
“Hả……”
“Đường Tử Thiến, cô cảm thấy anh ta có phải giả vờ hay không?”
Đây là phòng hóa trang, người đang nói chuyện chính là nữ diễn viên Lục Đan Ny và trợ lý đặc biệt Phương Lan.
Đường Tử Thiến là trợ lý của Lục Đan Ny, mới vào làm chưa được một tháng. Cô không nghĩ tới đề tài này sẽ rớt lên đầu mình, đối với vị “Boss” tính tình không tốt lắm này, cô chỉ muốn bo bo giữ mình: “Tôi không để ý.”
Sắc mặt của Lục Đan Ny bất ngờ: “Tin tức của cô quá chậm, đừng chỉ có cắm đầu làm việc, tin tức bát quái lớn nhỏ trong giới giải trí phải nắm bắt kịp thời. Cô phải biết, những thứ này là cùng một nhịp thở với tôi.”
Đường Tử Thiến đang sửa sang lại trang phục diễn mới vừa thay đổi, ngoan ngoãn nghe theo, nói: “Ừm, tôi biết rồi, dọn dẹp những thứ này xong, tôi sẽ bổ túc lại.”
Phương Lan lên tiếng phụ họa: “Tin tức này mới xuất hiện nửa tiếng, Tử Thiến vẫn luôn bận, nào có thời gian xem di động. Chẳng qua, Cố Hoành là loại người gì, sau này chung đụng nhiều ngày, cuối cùng sẽ biết.”
Từ lúc Lục Đan Ny mới ra mắt Phương Lan đã đi theo, làm việc nhanh nhẹn, đối nhân xử thế thuận buồm xuôi gió, cô ta và Lục Đan Ny có quan hệ tình nghĩa, vì vậy nói chuyện khá thoải mái.
Lục Đan Ny không tiếp tục nói đề tài này nữa: “Chung tỷ khi nào đến.” Chung tỷ là người đại diện của cô ta.
Đường Tử Thiến giơ một tay lên, trả lời: “Vừa rồi Chung tỷ có gọi điện thoại, nói nửa tiếng nữa sẽ đến.”
Lục Đan Ny gật đầu, để di động lên bàn trang điểm trước mặt, cả người dựa vào thành ghế sô pha, nhắm mắt lại, vươn một cái tay ra: “Đưa bịt mắt cho tôi, tôi muốn ngủ một chút.”
Bịt mắt nằm ở bên cạnh di động của cô ta, Phương Lan lập tức cầm lấy đưa cho cô ta: “Chúng tôi đi ra ngoài một chút, không quấy rầy cô.”
“Ừ.”
***
Bên ngoài phòng hóa trang cách đó không xa đang đóng phim, buổi trưa hơn mười một giờ, mặt trời đang lên đỉnh, một đám người đội nắng gay gắt làm việc, nhìn thấy đã khó chịu.
Bọn họ đang quay chính là phim bộ võ hiệp(*) cổ đại《 Độc bộ giang hồ 》. Bộ phim này bắt đầu lên kế hoạch từ năm ngoái, nên vẫn luôn nhận được sự chú ý. Nguyên tác là tiểu thuyết võ hiệp cực hot những năm gần đây; Đạo diễn là đạo diễn phim truyền hình nổi tiếng, Ngô Khôn; Nữ chính là Chu Mạn Di, người được khen là đệ nhất mỹ nhân Giang Nam; Ngay cả nam chính vẫn chưa được công bố, cũng đều trở thành tiêu điểm của mọi người.
(*) Võ hiệp: võ thuật – kiếm hiệp.
Một tuần trước khi làm lễ khai máy, tin tức nam chính là Cố Hoành mới được tung ra, truyền thông lập tức bùng nổ, tên “Cố Hoành” này lại một lần nữa chiếm giữ các tin tức lớn trên mặt báo.
Cố Hoành hai năm trước ra mắt ở Hollywood, còn đạt được giải thưởng diễn viên mới xuất sắc nhất.
Cố Hoành không chỉ có kỹ thuật diễn xuất hay mà còn có giá trị nhan sắc cao. Mặc dù phân cảnh trong phim điện ảnh Hollywood không nhiều lắm, nhưng anh dùng võ thuật Trung Quốc đánh nhau, biểu diễn xuất sắc vô cùng chấn động lòng người, người nước ngoài kính phục, người Trung Quốc kiêu ngạo, trong một đêm, thu hút vô số fan hâm mộ.
Năm ngoái lại nhờ vào phim điện ảnh mới giành được giải thưởng nam chính xuất sắc nhất, vinh đăng ngôi vị ảnh đế.
Đoạn phim anh đánh nhau ở trong phim điện ảnh được lan truyền chóng mặt trên mạng, Đường Tử Thiến xem rất nhiều lần, cô cũng trở thành fan rồi. (Truyện chính chủ TieuHiTieuHi). Nhưng mà cô là fan lý trí, làm công việc trợ lý minh tinh này đã hơn một năm, đối với giới giải trí đã không ôm ảo tưởng tốt đẹp gì.
“Cô có phát hiện không, Đan Ny không thích Cố Hoành.” Phương Lan nói với Đường Tử Thiến.
Đường Tử Thiến nhíu mày gật đầu, mấy hôm nay trong đoàn phim cũng có rất nhiều người bàn luận về Cố Hoành, Lục Đan Ny đều khá bài xích.
“Có thể là trong lễ khai máy đã xảy ra chuyện gì đó. Mặc kệ thế nào, nếu cô ấy không thích, sau này chúng ta bớt đề cập một chút, để tránh chọc cho tiểu công chúa của chúng ta mất hứng.” Phương Lan rất chiếu cố Đường Tử Thiến, cô ta ở bên cạnh Lục Đan Ny làm trợ lý ba năm, lao tâm lao lực, rất cần một người chịu được cực khổ chia sẻ công việc. Lúc trước cũng đã có sáu bảy trợ lý nhỏ, nhưng mà tính tình của Lục Đan Ny không tốt lại hay bắt bẻ, nên những người đó đều không làm lâu dài.
Một tháng trước Chung tỷ sắp xếp Đường Tử Thiến đến đây, Đường Tử Thiến trong ấn tượng của cô ta rất tốt, khuôn mặt trong sáng, ăn mặc giản dị không khoa trương, tính tình tốt, biết giữ bổn phận. Cô ta thật sự hy vọng cô có thể ở lại.
“Ừm.” Đường Tử Thiến cười đáp.
Phương Lan đến gần cô, hạ giọng nói: “Cô làm việc cho tốt, Đan Ny ngoại trừ tính tình kém một chút, ngoài ra đều khá tốt.” Nói ra lời này cô ta hơi chột dạ, tính tình kém một chút này, là khó chịu đựng nhất, bị ức hiếp quá nhiều thì không muốn làm rồi.
“Cô ấy khá tốt, nếu tâm trạng của cô ấy không tốt thì tôi nói ít nói một chút.” Đường Tử Thiến rất quý trọng công việc này, bởi vì đây là công việc có tiền lương cao nhất từ trước đến nay của cô. Ba không còn nữa, thân thể của mẹ không tốt, cô phải kiếm nhiều tiền. Mấy năm nay trải qua nhiều cực khổ như vậy, một chút tính khí của Lục Đan Ny, cô thật sự không sợ.
Chưa đến nửa tiếng, Chung tỷ đã đến.
Chung tỷ ở trong giới giải trí lăn lộn bảy tám năm, tài nguyên dồi dào, rất biết dẫn dắt người mới. Lục Đan Ny ra mắt ba năm, đã có thể đảm nhiệm vai nữ số ba trong phim của đạo diễn lớn.
Biết Lục Đan Ny đang ngủ, cũng không kiêng nể, trực tiếp mở cửa đi vào đánh thức cô ta.
“Chung tỷ, tôi vừa mới ngủ.”
“Cảnh diễn tiếp theo của em còn chưa tới hai tiếng nữa sẽ bắt đầu, còn ngủ, ngồi dậy đắp mặt nạ, kêu chuyên viên trang điểm hoá trang kỹ lưỡng một chút. Chu Mạn Di xinh đẹp như vậy, em đối diễn với cô ta, cũng không thể thua kém quá nhiều.”
“Tôi không cảm thấy cô ta xinh đẹp bao nhiêu.” Lục Đan Ny bĩu môi nói.
Chung tỷ gật đầu cười cười, có tự tin là tốt: “Ừ, Đan Ny của chúng ta xinh đẹp không gì sánh được. Được rồi, trước không nói chuyện này, tôi có chuyện quan trọng thương lượng với em.”
“Chuyện gì?” Lục Đan Ny nghiêm túc lên.
Chung tỷ quay đầu lại đối với Phương Lan và Đường Tử Thiến ở phía sau lưng: “Hai người đóng cửa lại, qua đây chúng ta họp một chút.”
Rất nhanh, bốn người ngồi vây quanh nhau.
Trên mặt Chung tỷ lộ ra nụ cười thần bí: “Hôm nay Cố Hoành vào đoàn phim, các người đều đã biết chứ.”
Ba người gật đầu.
“Anh ta sinh sống ở nước ngoài từ nhỏ, về nước phát triển chưa được bao lâu, ở giới giải trí trong nước cũng không có người quen nào, lần này ở chung đoàn phim với cậu ta, các người phải đối xử nhiệt tình với cậu ta một chút, tạo quan hệ tốt với cậu ta.”
Phương Lan và Đường Tử Thiến đều hiểu rõ, dù sao bây giờ Cố Hoành ở vinh quang đỉnh cao, có đùi đương nhiên vẫn phải ôm một cái.
Lục Đan Ny ngược lại nhíu mày, không quá tình nguyện: “Anh ta cũng không phải là người dễ tiếp cận.”
Phương Lan cười: “Cô đừng có hẹp hòi như vậy, lễ khai máy hôm đó thời gian của anh ta gấp như vậy, cô bị làm lơ như thế về tình cũng có thể thông cảm, hơn nữa không phải đối với người khác nhiệt tình mà đối với cô xem thường.”
“Hôm đó nhiều người nhìn tôi cười nhạo như vậy.” Lục Đan Ny vẫn chưa bao giờ chịu thua thiệt điều gì, bởi vì lớn lên ngoại hình xinh đẹp, thái độ của đàn ông trong giới đối với cô ta đều khá tốt. Hôm đó, cô ta đi theo Cố Hoành lôi kéo làm quen, vừa đưa tay ra được một nửa thì anh đã xoay người rời đi, tay của cô ta ngượng ngùng dừng ở giữa không trung, lần đầu bị mất mặt, cô ta sao có thể không mang thù.
Chuyện này Chung tỷ biết, chị ta liếc mắt: “Em biết Cố Hoành là người vô tâm, bây giờ chẳng qua là để ý ánh mắt của người khác, một khi đã như vậy, em càng phải tạo quan hệ tốt với Cố Hoành, dương mi thổ khí(*). Tốt nhất có thể tạo ra một chút tin đồn với cậu ta.” Lúc nói câu cuối cùng, trong mắt Chung tỷ đều là tính toán.
(*) Dương mi thổ khí: nở mày nở mặt.
Lục Đan Ny rất nhanh giác ngộ, cân nhắc một lát, không phản đối.
Chung tỷ rèn sắt khi còn nóng(*): “Bây giờ thứ em thiếu chính là danh tiếng, thừa cơ hội lần này, đánh bóng tên tuổi, không chừng lần sau trở thành nữ chính.”
(*) Rèn sắc khi còn nóng: tranh thủ cho kịp thời cơ.
Lục Đan Ny cắn môi, đã dao động.
“Nghe nói cậu ta không có điểm đen(*) nào, cũng không có bạn gái, nên tạo tin đồn với cậu ta không có hại.”
(*) Điểm đen: khuyết điểm, vết nhơ.
“Nhưng mà hình như chung sống với anh ta không tốt, lễ khai máy hôm đó, đối diện với đạo diễn cũng không nở một nụ cười nào, lạnh đến nổi giống băng sơn(*).” (Truyện chính chủ TieuHiTieuHi). Đàn ông đối với Lục Đan Ny luôn luôn lấy lòng, kêu cô ta đem cái mặt nóng của mình dán lên cái mông lạnh của người ta, cô ta không muốn.
(*) Băng sơn: những tản băng cực lớn.
Chung tỷ lại nhướng mày cười cười, trông có vẻ đã tính sẵn trong lòng: “Tôi nói những điều này với các người, là bởi vì tôi đã có chủ ý.”
“Chủ ý gì?”
“Chủ ý gì?”
Lục Đan Ny và Phương Lan đồng thời đặt câu hỏi, Đường Tử Thiến cũng rất tò mò.
Đường Tử Thiến tò mò, đột nhiên nhận được ánh mắt tràn đầy thâm ý của Chung tỷ.
“Tử Thiến.”
“Hả?” Đường Tử Thiến trong lòng lộp bộp, chớp chớp mắt.
Chung tỷ cười dịu dàng một tiếng: “Trợ lý của Cố Hoành xin nghỉ, tạm thời không có ai thay thế, em đi thay thế mấy ngày.”
“Tôi?” Đường Tử Thiến vô cùng kinh ngạc.
“Ừ, hy vọng của chúng ta đều gửi gắm vào em.”
Các cô đều đem tầm mắt dừng ở trên người Đường Tử Thiến, khiến cho cô chợt cảm thấy giống như thần thánh. Chuyện này quá đột ngột rồi, cô không biết làm thế nào thích ứng, chủ yếu chính là, cô sợ bản thân làm không tốt chuyện này, ngộ nhỡ lại bị thất nghiệp làm sao bây giờ?
“Đi thôi, làm tốt chuyện này, sẽ phát tiền thưởng cho em.” Chung tỷ đại bút vung lên.
Lục Đan Ny cũng mở miệng: “Tính tình của cô không tồi, làm trợ lý của anh ta vài ngày chắc là có thể chịu đựng được.” Ý tứ của cô ta đây là không xem trọng.
Phương Lan ngược lại ném ra ánh mắt hâm mộ, cô ta hy vọng người được chọn là mình hơn.
Đường Tử Thiến còn có thể nói gì? Cô chỉ có thể nghe theo sự sắp xếp của lãnh đạo.
***
4:00 chiều, Đường Tử Thiến đứng trước cửa khách sạn của đoàn phim, tiếp đón Cố Hoành đến.
Mười mấy phút sau, xe bảo mẫu của đoàn phim dừng ở trước mặt cô.
Cửa xe mở ra, Đinh Văn tỷ một đầu tóc ngắn ngang vai, trên người mặc bộ đồ công sở dẫn đầu xuống xe. Chị ấy là người đại diện vương bài(*), rất nhiều tiền tuyến tai to mặt lớn đều tâng bốc thành công của chị ấy. Năm trước, trước khi ký hợp đồng Cố Hoành vẫn chưa nổi tiếng, quả thực tuệ nhãn(**) như đuốc.
(*) Vương bài: ví với người có sức mạnh có uy quyền nhất.
(**) Tuệ nhãn: con mắt tinh tường, biết nhìn người.
“Xin chào Đinh lão sư, tôi là Đường Tử Thiến.” Đường Tử Thiến lễ phép chào hỏi.
Đinh Văn mỉm cười, liếc mắt đánh giá cô từ trên xuống dưới một cái: “Xin chào, gọi tôi Đinh tỷ là được.”
“Đinh tỷ.” Đường Tử Thiến cười thay đổi cách xưng hô, cô có một đôi mắt hạnh rất đẹp, cười lên hơi hơi cong xuống, dáng vẻ đơn thuần hiền lành, rất dễ lấy được cảm tình của người khác.
Đinh Văn không khỏi suy nghĩ, một ngoại hình như vậy, có thể ra mắt. Đương nhiên, chị ta cũng chỉ là suy nghĩ một chút, dù sao trong giới giải trí này chỉ có ngoại hình xinh đẹp là không đủ.
Đúng lúc này, một người chân dài thẳng tắp từ trên xe bước xuống, đợi anh đứng yên bên cạnh xe, Đường Tử Thiến nhìn thấy nhất thời có chút ngây người.
Cố Hoành cũng nhìn về phía Đường Tử Thiến, khi nhìn thấy khuôn mặt của cô, ánh mắt của anh ngưng động.
__________
Editor:
Lời đầu tiên xin chúc cả nhà NĂM MỚI VUI VẺ, nhiều sức khỏe, nhiều may mắn, và có thật nhiều nhiều tiền nhé. Love all ❤❤❤🎉🎉🎉
Chương sau: Vì sao rời khỏi Thành phố A?
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!