Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá
Chương 121: Mang cô ra giao dịch
Đôi mắt Trình Viễn Sơn tràn ngập ý cười đen tối, ông ta nhìn Lạc Thần Hi rồi lại nhìn Kha Tử Thích, cười ha ha: “Tốt, tôi sẽ chờ sự ngạc nhiên vui vẻ từ chủ tịch Lạc.” Bữa tiệc kết thúc, Trình Viễn Sơn rời đi trước, Kha Tử Thích cả buổi luôn tỏ ra ung dung thản nhiên, lúc này liếc nhìn Lạc Thần Hi: “Tại sao lại nhận lời ông ta?” Lạc Thần Hi mỉm cười, nhìn chằm chằm anh: “Chuyện gì cũng có cái giá của nó, lẽ nào ngay cả đạo lý này mà Chủ tịch Kha cũng không hiểu?” Đôi mắt Kha Tử Thích bùng lên lửa giận: “Tôi sẽ không để Thiên Nhã phải chịu bất kỳ tổn thương nào.” Lạc Thần Hi hừ lạnh: “Anh không nỡ thì2tôi tự có cách đưa cô ấy tới tham dự.” “Anh nói cái gì!?” Ánh mắt Kha Tử Thích mang ý cảnh cáo
“Nếu Chủ tịch Kha không có lòng tin vào bản thân, lo lắng không bảo vệ được tri kỷ xinh đẹp của mình như vậy thì cứ để tối làm hộ.” Lạc Thần Hi như đang dùng chiêu khích tướng
Ánh mắt Kha Tử Thích trầm xuống: “Anh không được nhúng tay vào chuyện này, nếu không thì hủy bỏ vụ hợp tác này, anh tự nghĩ đi.” Nói xong anh đứng dậy rời đi
“Đừng bảo tôi không nói, với đầu óc của cô ấy, nếu anh nhắc cô ấy trước, chỉ phá hỏng chuyện lớn.” Lạc Thần Hi nói ở phía sau
Kha Tử Thích siết chặt nắm đấm, quay người lại: “Vậy thì sao? Tôi9không lợi dụng phụ nữ để đạt được mục đích, càng không muốn lợi dụng Thiên Nhã.” “Anh đã cao thượng như vậy, coi cô ấy như vật báu như vậy, không có lòng tin như vậy thì cứ chờ mà xem.” Lạc Thần Hi đứng lên, vỗ vai anh, rời đi trước.
Thiên Nhã vội vàng chạy xuống lầu, ngồi vào xe của Kha Tử Thích.
“Sao anh lại tỏ ra thần bí như thế, có chuyện không thể lên nhà nói sao?” Thấy Kha Tử Thích giống như có tâm sự, Thiên Nhã vừa cười vừa hỏi anh
“Tối mai anh sẽ tới buổi họp báo của Tập đoàn MG.” Kha Tử Thích nói
Thiên Nhã ngẩn người, Tập đoàn MG, công ty của cha Jenny Trình, nhớ lần trước Kha Tử Thích từng kể với cô gần đây6sẽ hợp tác với Tập đoàn MG
“Anh được hợp tác với Tập đoàn MG rồi?” Trình Viễn Sơn kia cũng không phải người dễ đối phó, ngay cả Lạc Thần Hi cũng bị ông ta đùa bỡn
“Anh và Lạc Thần Hi đã thảo luận thành công kế hoạch hợp tác với ông ta.” Kha Tử Thích đáp
Thiên Nhã “ổ” một tiếng, trước đây Kha Tử Thích cũng từng kể nhưng cô luôn giả vờ không để ý
“Vậy thì tốt rồi, anh muốn em đi cùng anh không?” Từ trước đến giờ Kha Tử Thích chỉ cùng cô tham dự các buổi tiệc, cô mà không đi thì anh sẽ đi một mình.
“Không, anh định bảo em đừng đi.” Kha Tử Thích lắc đầu nói
Thật ra Thiên Nhã đi thì Trình Viễn Sơn cũng không thể làm gì0được cô, bởi vì có anh ở đó, nhưng anh không muốn để Thiên Nhã gặp bất cứ mạo hiểm gì, càng không muốn lợi dụng Thiên Nhã để đạt được mục đích, nếu như có thể, anh sẽ dùng cách tốt nhất để bảo vệ cho Thiên Nhã.
Thiên Nhã buồn cười, cảm thấy khó hiểu: “Anh không đưa em đi thì đương nhiên em sẽ không đi, dù sao em cũng không thích tiệc tùng xã giao.” Nhất là cô phải chạm mặt với một số người.
“Ý anh là, dù ai mời thì em cũng đừng đi
Kha Tử Thích nói.
Thiên Nhã nhíu mày: “Trừ anh ra thì còn ai mời nữa chứ?”
Kha Tử Thích cười, xoa đầu cô: “Không có gì, tối mai em cứ ở nhà, nhớ lời anh nói là được.”
Không hiểu sao Thiên7Nhã cảm thấy Kha Tử Thích hơi kỳ lạ, cô chỉ đành đồng ý: “Được rồi, mai em còn phải ra ngoài tìm việc nữa, buổi tối trở về chắc là cũng mệt rồi, làm gì có chuyện ung dung như lời anh nói, tóm lại là em đồng ý với anh.”
Nói xong Thiên Nhã lại thầm cắn đầu lưỡi, cô không nên kể khổ với Kha Tử Thích.
Kha Tử Thích chợt nhíu mày: “Sao vậy? Tìm việc khó khăn lắm hả?”
Quả nhiên anh lại hỏi vấn đề này rồi: “Đâu có, chỉ là yêu cầu của em cao quá, kén cá chọn canh ấy mà.” Cô phát hiện mình nói dối không bị đỏ mặt nữa rồi
Kha Tử Thích nửa tin nửa ngờ: “Em đừng lừa anh, thật sự không cần anh giúp?”
Thiên Nhã vờ dỗi: “Ai lừa anh chứ, anh không tin em sao?”
Kha Tử Thích nở nụ cười bất đắc dĩ: “Được rồi, anh tin em.” “Anh không cần giúp em đâu, em muốn nỗ lực bằng sức mình, trước đây là do quá ỷ lại vào anh nên em mới lười như vậy.” Thiên Nhã rút kinh nghiệm xương máu, nói
“Anh bằng lòng để em ỷ lại.” Kha Tử Thích nhìn Thiên Nhã, nói lẩm bẩm, ánh mắt chứa đầy sự dịu dàng
Trước ánh mắt ấy, Thiên Nhã bỗng cảm thấy mất tự nhiên: “Được rồi, em lên trước đây, anh có muốn lên thăm La Tiểu Bảo không?”
Kha Tử Thích cười đáp: “Không, chắc nhóc con cũng ngủ rồi.”
Nhìn bóng lưng Thiên Nhã biến mất ở hành lang, Kha Tử Thích khẽ thở dài rồi lái xe rời đi.
Ngày hôm sau, Thiên Nhã vừa xuống lầu thì nhìn thấy vài chiếc xe màu đen đang đậu ở đó
Cô chợt có linh cảm xấu, tình huống này hình như đã từng gặp rồi
Cô cúi đầu, bước nhanh về phía cửa lớn
“Chào, em yêu, em đừng đi nhanh như vậy, chờ anh một chút.” Giọng nói của Lạc Thần Dương vang lên từ phía sau, Thiên Nhã vừa quay đầu thì hai người mặc đồ đen đã đứng sau lưng cô rồi
Cô giật mình, nhìn về phía Lạc Thần Dương đang bước xuống xe, hỏi: “Anh tới đây làm gì?” Cô bày ra vẻ mặt cực kỳ không chào đón
Lạc Thần Dương nở nụ cười cà lơ phất phơ của một cậu ấm: “Anh tới đây đương nhiên là muốn tìm em, chẳng lẽ lại tìm cậu con trai cưng của em sao.” Thiên Nhã đen mặt lại, không vui đáp: “Tôi không rảnh, tạm biệt.” Cô không ngờ vừa mới quay đi thì đã bị hai người mặc đồ đen thẳng thừng kéo lại
“Này! Mấy người muốn làm gì!” Thiên Nhã bị “mời” vào trong xe, Lạc Thần Dương đặt mông ngồi bên cạnh cô, dặn dò tài xế lái xe
Thiên Nhã hung hăng đạp một phát vào chân của anh ta, Lạc Thần Dương bất ngước trước hành động của cô, đau đến mức phải bê chân nghiến răng nghiến lợi kêu đau
“Em thật độc ác, anh có lòng tốt giúp em mà em lại…” Vẻ mặt Lạc Thần Dương đầy oan ức“.” Thiên Nhã tỏ ra “vô cùng biết ơn”: “Cảm ơn anh đã giúp tôi, đúng là kì lạ! Mau thả tôi xuống xe, nếu không là tôi nhảy xuống đấy.” “Em nhảy đi, nhảy rồi thì sẽ không có ai giúp anh của anh nữa.” Lạc Thần Dương khoanh tay vắt chân nói
Vẻ mặt Thiên Nhã hoài nghi: “Anh nói cái gì?” “Đừng hỏi anh, cứ đi là em sẽ biết thổi.” Lạc Thần Dương nói úp mở
Thiên Nhã cắn răng, giơ chân lên muốn “hành hung” tiếp, Lạc Thần Dương phản ứng rất nhanh, cuống quýt giơ chân lên tránh
“Tôi không muốn giúp anh của anh, thả tôi xuống.” Thiên Nhã nghiêm mặt nói
“Còn Kha Tử Thích, em cũng không giúp anh ta?”
Thiên Nhi càng nghi ngờ hơn: “Rốt cuộc là anh muốn nói cái gì?” “Xem ra Kha Tử Thích không tin em, sợ em làm hỏng chuyện tốt của anh ta”
Lạc Thần Dương than thở
Thiên Nhã hừ lạnh: “Tôi thật sự không hiểu anh đang nói gì.”
“Jenny Trình lén lút ra điều kiện với Kha Tử Thích, nếu anh ta muốn giành được dự án của Tập đoàn MG thì nhất định phải..
không được có bất cứ quan hệ gì với em.” Thiên Nhã thẩm kinh ngạc: “Không thể nào.” Cô không phủ nhận khả năng Jenny Trình nói yêu cầu này, nhưng Kha Tử Thích không phải người vì một dự án mà cắt đứt quan hệ với cô, anh không phải người như thế
“Tin hay không tùy em, dù sao đây cũng là sự thật.” Lạc Thần Dương bày ra dáng vẻ tùy cô.
“Thế thì tôi càng không nên tham dự.” Thiên Nhã vẫn chưa tin, cái tên Lạc Thần Dương này có nhiều mưu mẹo lắm, tuyệt đối chỉ là nói dối để lừa cô mà thôi.
“Nhưng em phải tham dự.” Thiên Nhã hoàn toàn bị anh ta làm cho mơ hồ: “Cái gì mà tôi phải tham dự: Nếu như tôi muốn tham dự thì sao? Tôi cũng không phải người này người nọ, tôi có tham dự hay không thì liên quan gì đâu? Tôi liên quan gì tới việc hợp tác của họ chứ?” “Đây là lời căn dặn của anh anh, em cứ nghe theo đi, nào, tối nay chúng ta sẽ hóa thành một đôi tình nhân, yêu nhau say đắm.” Lạc Thần Dương vừa nói vừa khoác tay Thiên Nhã, nhưng bị cô hất ra,
“Tôi không muốn!” Thiên Nhã bị lời của anh ta chọc giận, cái tên này muốn ăn đòn sao? “Nếu như em không muốn tự tay phá hỏng dự án này thì tốt nhất em nên phối hợp một chút.” Lạc Thần Dương tối sầm mặt, nói nhẹ không nghe nên chuyển sang cứng rắn
“Anh!” Thiên Nhã kinh ngạc nhìn chằm chằm anh ta, việc hợp tác của họ thì có liên quan gì tới cô? “Chẳng lẽ em không muốn tận mắt xem thử Kha Tử Thích có phải loại người như vậy hay không?” Thiên Nhã cúi đầu: “Dù anh ấy thật sự làm vậy, tôi cũng không trách anh ấy.” Dù sao cô cũng không phải là bạn gái của Kha Tử Thích, anh ấy hoàn toàn không có lý do gì vì cô mà mất đi một dự án lớn.
Lạc Thần Dương hừ lạnh: “Em rộng lượng thật đấy.”
“Vậy thì giờ tôi có thể xuống xe chưa?” Cô đã thể hiện rõ ràng là mình sẽ không đi rồi.
“Không thể, nếu như em kiên quyết không đi thì anh lập tức công bố cho mọi người biết chuyện giữa em và anh của anh.” Lạc Thần Dương nói một cách thích thú.
“Vô lại!” Thiên Nhã mắng.
“Đúng, anh vô lại.” Nụ cười của Lạc Thần Dương trông cực kỳ đen tối
Thiên Nhã giận đến phát run, thật sự rất muốn xông tới bóp chết anh ta.
“Tôi không có bất cứ quan hệ gì với anh ấy.” Thiên Nhã thấp giọng nói, giống như đang nói với bản thân mình
“Nghe nói Trình Viễn Sơn biết tin về cha em.” Lạc Thần Dương nói bằng giọng sâu xa
Thiên Nhã giật mình: “Gì cơ! Sao ông ta lại…” Trong đôi mắt cổ ánh ra vẻ mừng rỡ.
“Anh cũng không biết, anh của anh nói vậy.” Đôi mắt anh ta đẩy ý cười
“Thật ư?” Cái tên này rất gian trá, cô nửa tin nửa ngờ
“Cực kỳ chính xác.” Ánh mắt Lạc Thần Dương rất quả quyết
Thiên Nhã lập tức bị thuyết phục hoàn toàn, dù thật hay không thì cô cũng phải đi thử một lần, tới đó hỏi cho rõ ràng
“Nhưng sao anh của anh lại…” Tốt bụng như vậy? “Trong mắt em, anh của anh là người bị tình nghi nên anh ấy không tiện nhúng tay vào chuyện này, nhưng cũng đâu thể cứ gánh tội danh giết người như thế, ai, anh thật sự cảm thấy không đáng cho anh ấy.”
Thiên Nhã lườm anh ta: “Không giống anh chút nào, tình cảm sâu sắc như vậy.” Lạc Thần Dương không phải vẫn luôn phá hoại theo ý mình sao? Dường như không khiến cho thế giới hỗn loạn thì anh ta sẽ cảm thấy có lỗi với bản thân mình vậy
“Đừng trừng anh bằng ánh mắt đó, giờ anh là bạn trai của em đấy.” Lạc Thần Dương và tươi cười, nói
Thiên Nhã phản bác: “Tôi đâu có đồng ý giả làm bạn gái anh.” “Nếu em không giả làm bạn gái anh thì anh nghĩ chị dâu và Jenny Trình kiểu gì cũng lột da em cho xem.” Lạc Thần Dương vừa nói vừa làm ra bộ dạng giống như nghĩ tới cảnh cô bị lột da sờ sờ trước mặt, mặt anh ta tràn đầy khiếp sợ
Thiên Nhã cũng không cười nổi nữa, nhớ tới chuyện lần trước ở khách sạn Lạc Thần, cô đã mạnh tay trả thù họ
“Tại sao tôi lại cảm thấy đây là một cái bẫy.” Trực giác mách bảo cổ như vậy.
Lạc Thần Dương tỏ ra buồn cười: “Làm sao lại là cái bẫy được! Mọi thứ anh đều đứng từ góc độ của em mà suy nghĩ.”
Thiên Nhã lau mồ hôi: “Anh đừng có dọa tôi, chồn cáo chúc tết gà, rắp tâm ăn gỏi*.”
(*) Giả vờ thân thiện nhằm thực hiện mưu đồ xấu.
Lạc Thần Dương híp mắt lại cười hì hì: “Vậy em là món điểm tâm của anh rồi?”
Thiên Nhã bị anh ta dọa sợ đến mức lui về cửa xe: “Anh đừng qua đây!”
“Xấu hổ cái gì, tối nay em là của anh mà.”
Thiên Nhã nhìn vẻ mặt cực yêu nghiệt của anh ta mà dở khóc dở cười, người họ Lạc quả nhiên đều không phải người tốt.
Lạc Thần Dương giao Thiên Nhã cho nhóm thợ trang điểm và nhà tạo mẫu chuyên nghiệp, không đến một tiếng, Thiên Nhã đã xinh đẹp rực rỡ xuất hiện trong bữa tiệc của Tập đoàn MG ở khách sạn Thì Chung
“Lại đây, diễn cho đạt nhé.” Lạc Thần Dương ra hiệu cho cô khoác tay anh ta
Thiên Nhã do dự một lúc, thôi được, vì cha của cô, cô đồng ý, cô đã cực kỳ nóng ruột muốn biết tin tức về cha rồi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!