Cưng Chiều Độc Nhất - Chương 43
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
22


Cưng Chiều Độc Nhất


Chương 43


Sau khi kết thúc phỏng vấn, Thẩm Vi Tửu nhận được điện thoại của Đoạn Khâm: “A Khâm, em phỏng vấn xong rồi.”

Chỗ Đoạn Khâm vô cùng ồn ào: “Ừ, anh xem rồi, em múa rất đẹp.”

Thẩm Vi Tửu cười cười: “Anh xem ở đâu vậy?”

“Trên mạng.” Đoạn Khâm tạm dừng một lát rồi nói tiếp: “Anh lập tức trở về, chờ anh.”

Đoạn Khâm vừa thi đấu xong đã vội vàng ngồi máy bay trở về, Thẩm Vi Tửu nghe thấy Đoạn Khâm nói vậy, bèn lên mạng xem thì phát hiện đoạn video của mình đã lên top trending, mà Đoạn Khâm còn chuyển phát bài Weibo đó.

Hiện tại bạn gái của quyền vương Đoạn Khâm không còn là bí mật nữa, trên mạng đã có video, có thể tìm được người ngay lập tức ——

Tôi muốn trao người yêu thương không hề vơi: Ghen tị quá, hóa ra bạn gái Đoạn Khâm không chỉ xinh đẹp hơn tôi mà còn múa đẹp nữa, tôi lấy gì ra để so chứ, tôi nên tắm rửa đi ngủ thôi ——

Nhật ký quan sát của chim cánh cụt: Khó trách giờ đây Đoạn Khâm lại trở thành thê nô rồi, nếu bà xã tôi cũng như vậy, nhất định tôi cũng nhìn chăm chú

Weibo của Thẩm Vi Tửu bỗng có rất nhiều fan.

Thẩm Vi Tửu lại không hề hay biết gì, phỏng vấn xong phải chờ mấy ngày nữa mới có kết quả, cô phải ở lại Bắc Hoa thêm mấy hôm, đêm đó, Đoạn Khâm vượt đại dương đến bên Thẩm Vi Tửu.

Thẩm Vi Tửu đã xem hết video trận đấu của Đoạn Khâm, Đoạn Khâm thi đấu rất tốt, nhưng cô lại bỏ lỡ.

Đoạn Khâm lấy điện thoại từ trong tay Thẩm Vi Tửu, thấp giọng nói: “Người thật ở ngay bên cạnh em này, xem video làm gì.”

Thẩm Vi Tửu duỗi tay sờ vết bầm trên mặt Đoạn Khâm, nghe thấy anh rên một tiếng, cô vội vàng nói: “Đau lắm à?”

Đoạn Khâm gật đầu: “Rất đau.”

Đoạn Khâm rất ít khi tỏ ra đau đớn, nếu anh nói đau, vậy nhất định là vô cùng đau, Thẩm Vi Tửu bỗng luống cuống, cô nói: “Vậy làm sao bây giờ?”

Đoạn Khâm biết mình đã dọa Thẩm Vi Tửu, bèn hôn lên má cô: “A Tửu hôn một cái là không đau nữa.”

Thẩm Vi Tửu buồn bực đánh lên người Đoạn Khâm, nhưng dáng người cô nhỏ nhắn nên khi đánh cũng không thấy đau, ngược lại giống như làm nũng.

Đoạn Khâm cầm chặt nắm tay của Thẩm Vi Tửu, đè thấp giọng nói: “Có phải mặt anh bị thương, A Tửu sẽ không yêu anh nữa không?”

Thẩm Vi Tửu cho Đoạn Khâm một ánh mắt xem thường: “Đúng vậy, bây giờ em hết yêu anh rồi.”

Tuy biết A Tửu chỉ nói đùa, nhưng trong lòng Đoạn Khâm vẫn cảm thấy sợ hãi: “Anh yêu em.”

Đoạn Khâm đột ngột thể hiện tình cảm khiến Thẩm Vi Tửu sững sờ, cô duỗi tay ôm Đoạn Khâm: “Em cũng yêu anh.”

Trận tuyết ở Bắc Hoa có vẻ vẫn tiếp tục kéo dài, trong khi đợi kết quả phỏng vấn, Đoạn Khâm dẫn Thẩm Vi Tửu đi dạo những khu danh lam thắng cảnh ở đây. Tuyết rơi nhiều nên có rất ít người, trước khi ra khỏi cửa, Đoạn Khâm đội mũ và quấn khăn quàng cổ cho Thẩm Vi Tửu nhưng lại không đeo bao tay cho cô, vừa ra ngoài đã kéo tay Thẩm Vi Tửu nhét vào trong túi áo mình.

Thẩm Vi Tửu dùng tay khẽ cọ lòng bàn tay của Đoạn Khâm: “A? Hóa ra không đeo bao tay cho em là vì thế này.”

Chóp mũi hơi ửng đỏ của Thẩm Vi Tửu lộ ra bên ngoài, hàng lông mi dài không ngừng chớp chớp, tựa như thỏ con thành tinh, Đoạn Khâm cúi đầu khẽ hôn lên chóp mũi hồng hồng của cô, rồi bị chú thỏ con kia quấn lấy đòi hôn nhiều hơn.

Hai người không ngắm được phong cảnh gì nhưng lại bị đông cứng rất lâu, Đoạn Khâm dẫn Thẩm Vi Tửu đến quán suối nước nóng.

Lúc Thẩm Vi Tửu sắp ngủ thì Cảnh Tri Bác gọi điện thoại đến, Đoạn Khâm bắt máy, Cảnh Tri Bác bên kia ấp a ấp úng, nhất quyết đòi Thẩm Vi Tửu nghe máy, cô lấy điện thoại từ trong tay Đoạn Khâm rồi nhận máy.

Đoạn Khâm lẩm bẩm về Cảnh Tri Bác bên tai Thẩm Vi Tửu: “Sao người này nhất định đòi em nghe điện thoại vậy?”

Tiếc là Thẩm Vi Tửu vẫn nghe Cảnh Tri Bác nói, không nghe thấy Đoạn Khâm nói gì cả.

Vì một chuyện nhỏ mà Cảnh Tri Bác và Trương Thuần cãi nhau, sau đó Trương Thuần đến quán bar uống rượu cùng một người đàn ông, dụ dỗ ở bên nhau, theo lời Cảnh Tri Bác nói thì nếu cậu không đến, Trương Thuần sẽ đi cùng đối phương.

Thẩm Vi Tửu nói: “Chị Thuần không phải người như vậy, chắc là cậu hiểu lầm chị ấy rồi, cậu đừng sốt ruột quá, nhận lỗi với chị ấy là được.”

Nói xong lời cuối cùng, Cảnh Tri Bác mới nói ra lời thật lòng muốn nói: “Chị A Tửu, em muốn cầu hôn Thuần Thuần.”

Đoạn Khâm đang nắm chân Thẩm Vi Tửu, một giây sau bị bàn chân của cô đạp lên ngực, tuy không đau nhưng anh lại muốn biết rốt cuộc Cảnh Tri Bác đã nói gì khiến A Tửu kích động như vậy.

“Chị Thuần thật sự thích cậu, nhưng chuyện này cậu hỏi tôi không bằng đi hỏi chị ấy thì hơn, cậu nên trưng cầu ý kiến của chị ấy.”

“Nhưng em muốn cho cô ấy một bất ngờ.”

Đoạn Khâm ở bên cạnh cũng đoán ra được Cảnh Tri Bác muốn cầu hôn, giọng nói của A Tửu và Cảnh Tri Bác cũng xa dần, anh nhìn sườn mặt đỏ bừng của A Tửu, duỗi tay chậm rãi vuốt ve, đến khi lấy lại tinh thần thì anh mới phát hiện mình đã đè trên người Thẩm Vi Tửu, cổ tay cô bị anh nắm chặt đến nỗi hằn vệt đỏ.

Đoạn Khâm cọ mặt lên Thẩm Vi Tửu, giọng nói khàn khàn: “Sao không kêu anh?”

Thẩm Vi Tửu chủ động hôn Đoạn Khâm: “Không cần kêu anh, nhưng nhẹ một chút, em hơi đau.”

Đoạn Khâm hoàn toàn được trấn an, kéo cô vào lồng ngực, nhẹ nhàng cọ xát cổ tay cô: “Xin lỗi em.”

Thẩm Vi Tửu đột nhiên ghé vào bên tai Đoạn Khâm nói một câu, Đoạn Khâm kinh ngạc, đồng thời bị chọc cho phát hỏa, anh nắm cằm cô: “Học được mấy lời này ở đâu?”

Thẩm Vi Tửu mở tay Đoạn Khâm ra: “Tự học đó, anh vẫn chưa trả lời em đâu, anh muốn em không?”

Đoạn Khâm nói: “Anh muốn đến phát điên.”

Thẩm Vi Tửu bật cười: “Không được, chính anh nói chờ kết hôn mà.”

Ngay lúc này, Đoạn Khâm rất muốn hỏi câu ‘vậy em có đồng ý kết hôn không’? Nhưng bây giờ thật sự chẳng phải hoàn cảnh tốt gì nên không nói ra.

Sau khi hai người trở về từ quán suối nước nóng, Đoạn Khâm phát hiện trên mạng tung ảnh hôm nay anh và Thẩm Vi Tửu chơi ở bên ngoài, cau mày nói: “Anh chẳng phải minh tinh, sao ngày nào mấy người này cũng quan tâm chuyện của anh như vậy?”

Thẩm Vi Tửu nói: “Anh là minh tinh mà, dù sao thì anh cũng có bé fan đấy thôi.”

Đoạn Khâm bất đắc dĩ: “Được, bé fan đồng ý cùng đại minh tinh về nhà không?”

“Đồng ý.”

Đã có kết quả phỏng vấn của vũ đoàn ba lê Trung Quốc, Thẩm Vi Tửu nhận điện thoại xong thì sững sờ, Đoạn Khâm đến ôm cô: “Làm sao vậy? Không qua à?”

Thẩm Vi Tửu vùi đầu trong ngực Đoạn Khâm, cơ thể run lên, Đoạn Khâm vội vàng vỗ lưng Thẩm Vi Tửu, mấy ngày nay anh đùa giỡn lưu manh rất thuần thục, nhưng lại không học được kỹ năng dỗ dành, đành an ủi cô: “Đừng khóc, không nhận em là tổn thất của bọn họ, không sao đâu.”

Trong giọng nói của Đoạn Khâm mang theo sự đau lòng, cô gái trong ngực đột nhiên ngẩng đầu hô to: “Em thông qua rồi!”

Đoạn Khâm sửng sốt, nở nụ cười: “Em dám lừa anh.”

Thẩm Vi Tửu cười đến phát run: “Không mà, đấy là do em vui quá nên run thôi.”

Thấy cô vui vẻ như vậy, Đoạn Khâm cũng vui theo: “Nào, chúng ta ra ngoài chúc mừng một bữa.”

“Khỏi cần ra ngoài.”

Thẩm Vi Tửu thẹn thùng thoát khỏi lồng ngực Đoạn Khâm: “Anh nói lần trước anh không được xem, bây giờ em múa cho anh xem nhé?”

Sao Đoạn Khâm có thể từ chối được chứ.

Anh lẳng lặng ngồi ở đó, nhìn cô mặc bộ váy trắng đi đến, tiếng nhạc chậm rãi vang lên, cô bắt đầu múa, vòng eo mảnh khảnh tạo thành một độ cong mê người, Đoạn Khâm cảm thấy khung cảnh trước mắt như trở về lúc ở Valencia, tựa như khoảng thời gian mấy năm nay chưa từng biến mất.

Tình yêu của cô đối với anh vẫn luôn nồng nhiệt, không hề tiêu tan theo năm tháng, sao anh lại hoài nghi rằng cô không muốn kết hôn với mình chứ?

Anh lấy điện thoại ra quay lại dáng múa của cô, sau đó đăng lên mạng, hiện tại trong lòng anh tràn ngập vui mừng không biết thể hiện với ai ——

Tuyển thủ Đoạn Khâm câu lạc bộ Bác Uy: Lần trước không được xem cô ấy múa, lần này cô ấy múa riêng cho một mình tôi xem 【 video 】——

Đà đà đa: Trước khi click mở video thì nội tâm tôi như thế này (▽), còn sau khi click mở thì biểu tình của tôi lại thế này [`Д ] ——

Tôi là siêu nhân Lỗ Ban:??? Múa kiểu gì vậy, thẳng nam quay video trí mạng thật đấy ——

Hôm nay hoa nở đẹp quá: Mấy người tránh ra nào, vốn dĩ không phải kiểu quay của thẳng nam đâu, là do Đoạn Khâm muốn khoe với chúng ta nhưng lại quá keo kiệt, không muốn để chúng ta nhìn bạn gái anh ấy múa nên chỉ quay váy thôi, chậc, tôi đã nhìn thấu người đàn ông này rồi ——

Chuyên chơi rút thăm trúng thưởng: Ghen tị ghê, tôi cũng muốn có bạn gái như vậy ——

Tuyển thủ Đoạn Khâm câu lạc bộ Bác Uy trả lời: Cô ấy là của tôi

Từ khi trả lời câu này, Đoạn Khâm phát hiện bên dưới video đó có rất nhiều người đều gọi A Tửu là bà xã, anh càng xem càng cáu.

Hiện tại dân mạng đều làm vậy sao?

Thẩm Vi Tửu nhìn thấy video Đoạn Khâm đăng, cười tủm tỉm nhấn like.

Vốn dĩ Đoạn Khâm định xóa video đi, nhưng thấy Thẩm Vi Tửu like nên anh đành thôi.

Thẩm Vi Tửu thông qua phỏng vấn, ở trong đoàn mấy ngày rồi nghỉ, sau khi nghỉ ngơi, đến lúc quay lại bọn họ phải bước vào thời kỳ tập luyện cường độ cao, mỗi dịp tết âm lịch vũ đoàn ba lê Trung Quốc đều biểu diễn trên TV.

Hai người ngồi máy bay trở về, một lát sau Đoạn Khâm đòi đi đón Đậu Đỏ, Thẩm Vi Tửu nói: “Chẳng phải Mạt ca rất thích Đậu Đỏ sao? Để nó ở đó thêm mấy ngày đi.”

Đoạn Khâm sờ sờ chóp mũi, lần trước anh phải lấy cớ Trần Mạt không chăm sóc tốt cho Đậu Đỏ mới lừa được A Tửu về.

Lúc về, Đoạn Khâm và Thẩm Vi Tửu cho rằng Cảnh Tri Bác đã cầu hôn thành công, kết quả là biết được hai người lại cãi nhau.

Bây giờ Cảnh Tri Bác không tìm Thẩm Vi Tửu nữa mà chỉ tìm Đoạn Khâm, cậu châm thuốc, đưa cho Đoạn Khâm một điếu, Đoạn Khâm xua tay: “Khói thuốc không tốt cho cơ thể.”

Khói thuốc không tốt cho cơ thể con người, không cần nói cũng biết.

Cảnh Tri Bác cười khổ, hút một hơi thuốc: “Khâm ca, gần đây em bận chuẩn bị vụ cầu hôn, định tạo bất ngờ cho cô ấy, cô ấy lại nói em có người khác. Chẳng qua hôm đó em vào một cửa hàng phun nước hoa mà cô ấy lại ầm ĩ với em, nhưng em không thể nói cho cô ấy biết sự thật, cô ấy nói em có người khác, cảm giác không cầu hôn được, hai bọn em sắp kết thúc.”

Đoạn Khâm khẽ cắn đầu lưỡi, anh cứ cảm thấy lời Cảnh Tri Bác nói rất quen, năm đó có phải mình cũng như vậy hay không, cho nên khoảng thời gian đó A Tửu không vui, nhưng A Tửu và Trương Thuần không giống nhau, cô tình nguyện buồn trong lòng cũng không nói ra.

Đoạn Khâm nói: “Thật ra A Tửu nói rất đúng, đáng lẽ cậu nên ám chỉ cho cô ấy từ trước.”

“Ám chỉ như thế nào đây? Nói là em có một bất ngờ? Cô ấy sẽ đoán ra ngay thôi.”

“Vậy cũng tốt hơn so với việc hai người cãi nhau đòi chia tay.” Hiện tại Đoạn Khâm chỉ muốn khuyên Cảnh Tri Bác về nhà, anh cũng phải về tìm chiếc nhẫn kia rồi nói rõ ràng với A Tửu.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN