Cưng Chiều Em, Sao Nhỏ - Chương 26: Ai ghen tị
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
131


Cưng Chiều Em, Sao Nhỏ


Chương 26: Ai ghen tị


Hôm nay Lâm Hi thu âm 《 Mối tình đầu 》 và 《 Hy vọng 》, hai bài hát này sẽ được thu và đưa vào trong album, làm ca khúc chủ đề, mà sau khi Đường Trì nghe thấy giọng hát của Lâm Hi, tháo tai nghe xuống, im lặng thật lâu. Đã bao nhiêu năm, chưa từng nghe thấy giọng hát thuần khiết, trong trẻo như vậy?

Đã không nhớ rõ.

Giọng hát của anh, so với bất kỳ ca sĩ có cấp thiên vương trong làng âm nhạc Hoa Ngữ, không kém một phân!

Khó trách công ty sẽ để ê kíp đứng đầu của ông ta sản xuất album cho một người mới như vậy, khó trách Lý Huyền sẽ tự mình dẫn dắt anh, anh thực sự có quyền kiêu ngạo, gần như trong nháy mắt Đường Trì nghe thấy giọng hát của anh, ông ta đã đưa ra kết luận, anh nhất định có thể nổi tiếng!

Không chỉ có Đường Trì, toàn bộ ê kíp sau lưng ông ta, sau khi nghe thấy giọng hát của Lâm Hi, đều lộ ra vẻ mặt phức tạp, anh vừa mới nói cái gì mà năm ngàn tệ một bài, ban đầu cứ tưởng rằng tên nhóc này chỉ đang tự biên tự diễn mà nói phóng đại, nhưng hiện tại, thậm chí bọn họ thật sự có suy nghĩ, muốn bỏ tiền ra để nghe anh hát, tiếng hát của anh có thể khiến tinh thần mọi người sung sướng cực đại, bất kể tiêu bao nhiêu tiền, cũng là đáng giá!

Lý Huyền nhìn vào phòng thu âm, nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Lâm Hi đang đeo tai nghe, nghe tiếng hát say lòng người của anh,qua máy thu chậm rãi truyền đến tai mỗi người, rót vào linh hồn mỗi người.

Bất kể ở đâu, người có thực lực, đều sẽ sáng lên.

Truyền thông Thịnh Ngu ký hợp đồng với Lâm Hi, đồng thời truyền thông Thượng Phẩm cũng ký hợp đồng với Triển Bằng, biết được tin Thịnh Ngu sản xuất album cho Lâm Hi, truyền thông Thượng Phẩm lập tức huỷ bỏ đại diện thương hiệu và các hoạt động ban đầu của Triển Bằng, bỏ vốn lớn để sản xuất album âm nhạc cho Triển Bằng, nhìn qua chắc hẳn cũng đang nhắm vào giải thưởng ca sĩ mới của Kim Khấu vào cuối năm, đồng thời cố ý muốn cạnh tranh với Thịnh Ngu. Hai người đều là người mới chạm tay là bỏng của giới giải trí, mỗi người đều có một số lượng lớn fans ủng hộ, trước mắt, xem như không phân được cao thấp, chỉ có việc Lâm Hi giành được giải quán quân 《 Tìm kiếm giọng ca mới 》 là nhỉnh hơn một chút, nhưng nói chung làm học trò duy nhất của Lý Huyền, nếu ngay cả giải quán quân cũng không giành được thì thật quá mất mặt.

Trong khi Lâm Hi ở ẩn để chú tâm sản xuất mini album của mình, bên Triển Bằng hừng hực khí thế tiến hành tuyên truyền về album mới, thỉnh thoảng lại có thể nhìn thấy tin tức về cậu ta trên báo giải trí, so sánh với nhau, bên Lâm Hi lại hành quân lặng lẽ, không có động tĩnh gì…

Trong hoạt động tuyên truyền album của Triển Bằng, có phóng viên đề cập đến chuyện cậu ta và Lâm Hi cùng tham gia một chương trình, cậu ta được giải á quân, mà quan hệ giữa hai người dường như cũng không quá tốt.

Triển Bằng trả lời vô cùng khéo léo: “Không phải đâu, quan hệ giữa tôi và Lâm Hi cũng không tệ như bên ngoài đồn đoán, dù sao, chúng tôi vẫn là bạn cùng lớp trong ba năm đấy, ha ha.”

Đề tài được dẫn sang Lâm Hi, các phóng viên lập tức hứng thú, từng vấn đề được hỏi ra liên tục: “Xin hỏi cậu có cảm nhận gì với việc cậu ấy đuổi bắt bọn buôn người trên phố? Trước đây cậu ấy có phải người chuyên coi chuyện giúp người làm niềm vui không?”

Triển Bằng nở nụ cười mờ ám, thoáng do dự nói: “Về cậu ấy, tôi cũng không định đánh giá quá nhiều, bởi vì bất cứ đánh giá nào đến từ người khác đều không khách quan, nhưng nếu nói về chuyện này, tôi cảm thấy…” Khoé miệng cậu ta khẽ cong lên, lộ ra nụ cười trào phúng: “Tôi cảm thấy làm một người ca sĩ, vẫn nên chú tâm vào lĩnh vực âm nhạc của mình, bởi fans thích âm nhạc của bạn, chứ không phải quan tâm đến việc hôm nay bạn dắt một bà cụ qua phố, ngày mai lại nhặt được của rơi… Ha ha, tôi chỉ đùa một chút thôi.”

Lời này nói ra, mang theo chút vui đùa, nhưng làm phóng viên giải trí có ai không phải người thành tinh đâu, ngay lập tức đã có thể nghe hiểu ý tứ của Triển Bằng, ý cậu ta ở đây là ngầm khinh thường Lâm Hi mượn tin tức để lăng xê độ hot, các phóng viên nghe hiểu, các fan đang xem tất nhiên cũng có thể cảm giác được mạch nước ngầm bắt đầu khởi động giữa hai người.

“Ha ha, Lâm Hi pa pa của các bạn đã như vậy, còn lăn lộn trong giới giải trí làm gì, không bằng học Lôi Phong làm việc tốt, tranh cử giải mười nhân vật có tầm ảnh hưởng lớn của Trung Quốc có phải hơn không!”

“Nhưng mà, nếu không có tin tức để lăng xê độ hot, cậu ta đã bị dìm chết trên bờ cát rồi, đây là sự chênh lệch… ps: Chờ mong album Bằng của tôi.”

“Một đám thiểu năng trí tuệ, tôi lười tranh luận với mấy người.”

……

Fans Triển Bằng mắng chửi mấy ngày, kết quả toàn bộ fans của Lâm Hi đều bày ra tư thái vây xem đám thiểu năng trí tuệ, khiến đám fans đơn phương vạch mặt đành phải hành quân lặng lẽ mà rút lui.

Bên Lâm Hi không đáp lại, thỉnh thoảng Triển Bằng lại tạo cảm giác tồn tại trước công chúng, hoặc là tự chụp một bức ảnh trong phòng thu âm rồi đăng trạng thái trên Weibo, hoặc là đăng một đoạn ghi âm bài hát mới.

“Bằng Bằng quá đẹp trai.”

“Bằng của tôi thật sự quá vất vả rồi.”

“Chờ mong album.”

“Đây mới là bộ dáng nên có của người làm âm nhạc, nhân lúc còn sớm Lâm Hi mau cút ra khỏi giới giải trí đi!”

“Treo Lâm Hi lên đánh, bằng Bằng cố lên!”

Lý Huyền cầm điện thoại lướt Weibo, thật tức giận!

Mỗi bình luận dưới Weibo Triển Bằng, đều có fans dẫm đạp Lâm Hi để tâng bốc thần tượng nhà mình.

Nhiều năm lăn lộn trong giới giải trí như vậy, theo lý thuyết, đối với những bình luận tranh chấp giữa fans hai bên, cô phải vô cùng bình tĩnh mới đúng, nhưng tiếc là không thể, cô thật sự không nhịn được vào xem Weibo của Triển Bằng, thật sự không nhịn được dùng thuỷ quân nói giúp Lâm Hi.

Ngước mắt, nhìn thấy Lâm Hi đang chuyên tâm hát trong phòng thu âm.

Lâm đại gia khi làm việc và lúc bình thường, giống như hai nhân cách phân liệt. Khi làm việc, anh có thể chuyên tâm đến mất ăn mất ngủ, không biết ngày đêm, sinh hoạt lại rất qua loa, gần như thờ ơ với tất cả mọi thứ, ngay cả lúc xem bình luận mắng chửi anh, anh cũng có thể bị một số lời chọc cười, thế giới này ở trong mắt anh, tựa như một trò hề.

Hai ngày sau, Triển Bằng lại đăng một trạng thái trên Weibo, ám chỉ MV ca nhạc mới của cậu ta có thể sẽ mời ngôi sao nổi tiếng trong nước Trịnh Dĩnh đảm nhiệm vai nữ chính. Trịnh Dĩnh debut vào ba năm trước, từng được xưng danh nữ vương phòng vé, kỹ thuật diễn và giá trị nhan sắc nổi tiếng trong lĩnh vực điện ảnh, đã từng liên tiếp hai lần nhận giải thưởng nữ diễn viên chính xuất sắc nhất của giới phim ảnh Hoa Ngữ, có lượng fans trung thành rất lớn, ở trong Showbiz có danh tiếng rất tốt, là nữ nghệ sĩ được fans gọi là yêu nữ còn sống, nhận được lời đánh giá vô cùng tốt.

Lúc này, lỗ mũi fans Triển Bằng đã hếch lên tận trời, bình luận bên dưới Weibo của Triển Bằng không ngừng @ Lâm Hi, lời lẽ giễu cợt, Weibo của Lâm Hi do Lý Huyền quản lý giúp anh, thế nên từng lời bình luận đều xuất hiện trong máy Lý Huyền.

Mà bên Lâm Hi, các MV ca nhạc cũng dần dần bước vào giai đoạn quay phim, có mấy bản tình ca, MV yêu cầu phải có nữ chính, công ty gửi cho Lâm Hi danh sách các nữ diễn viên, nhưng dường như Lý Huyền không hề vừa lòng, cho nên mãi vẫn chưa quyết định được.

Hôm nay lời lẽ khinh thường của fans Triển Bằng hoàn toàn khiến cô tức đến dựng lông, cầm lấy điện thoại gọi cho Trịnh Dĩnh.

Kết quả vào nửa đêm, Trịnh Dĩnh đăng một trạng thái Weibo làm sáng tỏ, bản thân chưa nhận được bất cứ thông báo nào từ công ty nói về việc tham gia đóng MV album của Triển Bằng, cùng lúc đó, cô ấy lại @ Lâm Hi, nói rất mong chờ lần hợp tác sắp tới.

Lời này đã vả mặt “Bôm bốp bôm bốp” ai đó… Fans bên Triển Bằng vốn đang kêu gào trong nháy mắt  phải lặng lẽ hành quân rút lui.

Mà các fans bên Lâm Hi lại bắt đầu điên cuồng bình luận.

“Nữ thần Trịnh Dĩnh muốn hợp tác với Lâm Hi pa pa của tôi! Là MV album? Hay là cùng đóng phim! Mẹ nó, thật mong chờ!”

“Im lặng lâu như vậy, bây giờ đã bắt tay với nữ thần Trịnh Dĩnh của tôi, giỏi lắm, đúng là Lâm Hi!”

“Chỉ muốn hỏi người nào đó, mặt đau không?”

“Đám chó con nhà họ Triển, trước đấy không phải mấy người hếch mũi lên tận trời sao! Bây giờ lại ra ngoài oán hận à!”

……

Thiệu Văn Tuyên vô cùng phẫn nộ lườm Triển Bằng, Triển Bằng ngồi trên ghế đối diện anh ta, tất nhiên biểu tình cũng rất áp lực.

“Ai bảo cậu thiếu kiên nhẫn như vậy, to mồm đăng Weibo nói sẽ hợp tác với Trịnh Dĩnh quay MV?” Thiệu Văn Tuyên tức giận chất vấn:” Công ty đang giúp cậu bàn bạc, vẫn chưa quyết định xong, bây giờ thì tốt rồi, ngay cả cơ hội cứu vãn cũng không có, người ta đã trực tiếp từ chối, rốt cuộc mặt cậu dày đến đâu hả?”

Triển Bằng đâu chịu nổi lời mắng nhiếc như vậy, đứng lên chỉ vào Thiệu Văn Tuyên căm phẫn nói: “Anh là cái thá gì mà dám nói chuyện với tôi như vậy!”

“Hừ, còn chưa nổi tiếng đã dám ở đây hô to gọi nhỏ với tôi.” Thiệu Văn Tuyên cũng rất tức giận, nhiều năm qua, có dạng nghệ sĩ nào mà anh ta chưa từng quản lý đâu, châm điếu thuốc, hít sâu, phun ra một ngụm khói, sau đó nhìn về phía Triển Bằng: “Cậu muốn thật nổi tiếng, muốn bay lên tận trời cao đúng không? Xem ra tôi không quản lý được cậu rồi, cậu mời người khác cao tay hơn đi.”

Triển Bằng cũng ý thức được vừa rồi trong lúc cảm xúc bản thân kích động đã nhất thời nói không lựa lời, bình tĩnh lại, cậu ta vội vàng nói: “Quản lý Thiệu, vừa rồi tôi quá nóng nảy, anh đừng tức giận, chuyện này nên làm gì bây giờ, fans Lâm Hi trên internet đã mắng chửi tôi đến máu chó đầy đầu, bây giờ fans Trịnh Dĩnh cũng đến mắng chửi tôi, thật là lửa sém lông mày.”

“Cậu vội cái rắm.” Thiệu Văn Tuyên khinh miệt trừng mắt liếc cậu ta một cái: “Lần trước fans của cậu chửi Lâm Hi, làm ầm ĩ như vậy, người ta còn không thèm thả một phát rắm, yên lặng không tiếng động thoả thuận hợp tác với Trịnh Dĩnh, thế mới gọi là trầm ổn, cậu phải học hỏi cậu ta nhiều, đừng có hôm nào cũng tạo cảm giác tồn tại ở chỗ fans, lấy tác phẩm nói chuyện, hiện tại truyền thông Thịnh Ngu cũng tự đầu tư cho Lâm Hi ra album, giải ca sĩ mới của Kim Khấu năm nay, cậu ta nhất định là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của cậu, việc bây giờ cậu phải làm, chính là hát cho tốt, đừng khiến tôi ra ngoài phải mất mặt xấu hổ.”

“Nhưng mà quản lý Thiệu, chuyện của Trịnh Dĩnh là sao? Rõ ràng công ty đang bàn chuyện hợp tác rồi, tại sao đột nhiên lại nói muốn hợp tác với Lâm Hi, tôi và cô ấy cũng không có thù gì mà! Vì sao lại muốn chỉnh tôi như vậy!” Triển Bằng vô cùng khó hiểu.

“Cậu với cô ấy không có thù, nhưng có người có quan hệ tốt hơn với cô ấy.” Thiệu Văn Tuyên hừ lạnh một tiếng.

———-

Xe dừng bên ngoài studio, một đôi chân dài bước ra, tất chân màu đen kết hợp với giày cao gót màu đỏ, cách phối đồ vô cùng yêu diễm quyến rũ.

Lý Huyền đứng ngoài cửa chờ cô ấy, Trịnh Dĩnh vừa mới từ trong xe đi xuống, đã chạy vút đi như một cơn gió, nhấc cánh tay Lý Huyền đặt lên bả vai mình: “Ôi chao cô gái nhỏ của tớ, lâu quá không gặp rồi, tớ nhớ cậu chết mất.” Mắt thấy đôi môi đỏ rực như lửa của cô ấy sắp ấn xuống bên miệng Lý Huyền, Lý Huyền mở to hai mắt dịch ra phía sau, tránh khỏi hành động thân mật của Trịnh Dĩnh.

“Cậu bình thường lại đi, tớ không muốn lại bị paparazzi đưa tin đồng tính với cậu đâu.” Lý Huyền đẩy tay Trịnh Dĩnh ra, nhưng Trịnh Dĩnh vẫn bám dính không ngừng, từ khi biết Lý Huyền không thích tiếp xúc với người khác, thú vui lớn nhất của Trịnh Dĩnh chính là dính lấy cô, trêu chọc cô.

“Tớ nói này, lần này vì cậu, tớ đã phải chịu áp lực không nhỏ từ phía công ty đấy, Weibo suýt chút nữa bị fans của tên họ Triển kia chửi thành cái sàng.” Trịnh Dĩnh kéo tay cô, che miệng oán giận nói với cô.

Lý Huyền đẩy tay cô ấy ra lần cuối cùng, cười nói:” Yên tâm đi, lần hợp tác này, chắc chắn sẽ không làm cậu thất vọng.”

Lâm Hi đã hóa trang xong, đang quay thử ở studio, đa số cảnh trong MV là một mình Lâm Hi biểu diễn, một cảnh anh đứng trên sân thượng, chìm trong tia sáng cuối cùng của buổi hoàng hôn, để cả người hòa vào bóng tôi. Trịnh Dĩnh đứng bên cạnh nhìn anh, đôi mắt trừng lớn.

“Không ngờ Lâm Hi lại đẹp trai như vậy!”

“Này này, dù sao cậu cũng là cáo già trong làng giải trí rồi, có thể đừng mê trai như thế không?” Lý Huyền liếc cô ấy một cái.

“Tớ hỏi này, tiểu thịt tươi đẹp trai như vậy ở bên cậu cả ngày mà cậu cũng không rung động, có phải cậu không thể phát dục hay không?” Trịnh Dĩnh vỗ một cái vào mông Lý Huyền, Lý Huyền giật mình vội vàng nhảy ra xa mấy bước: “Từ giờ trở đi cậu phải giữ cách xa ba mét cho tớ!”

Trịnh Dĩnh “Hừ” một tiếng, không hề để ý tới cô, sau khi Lâm Hi quay xong cảnh vừa rồi, cô ấy đi đến, nói chuyện với anh một lúc, vô cùng thân quen, Lâm Hi vốn là người am hiểu trêu ghẹo các cô gái, Trịnh Dĩnh lại càng thích trêu ghẹo hơn anh, hai người quay MV vô cùng thuận lợi, Trịnh Dĩnh quay rất vui vẻ, Lâm Hi hợp tác với cô ấy, thuận buồm xuôi gió, nhìn ra được, anh thật sự có thiên phú diễn, Trịnh Dĩnh là diễn viên chuyên nghiệp, nhưng khi Lâm Hi phối hợp diễn với cô ấy lại không hề lúng túng như người mới, anh tùy ý phát huy, ánh mắt mi mày, giơ tay nhấc chân… Đều là diễn.

Có một cảnh Lâm Hi vươn tay vén tóc của Trịnh Dĩnh ra sau tai, ánh mắt anh dịu dàng như nước, Trịnh Dĩnh phải thể hiện nét mặt ngượng ngùng, nhưng lại thật sự xuất phát từ nội tâm, cô ấy hô mưa gọi gió trong giới giải trí nhiều năm như vậy, không ngờ sẽ lại bị một tiểu thịt tươi trêu chọc đến rung động.

Lý Huyền ngồi một mình buồn bã trên ghế của đoàn phim, nhìn hai người quay cảnh thân mật, trong lòng lại cảm thấy rất hụt hẫng, có chút hối hận khi mời Trịnh Dĩnh đến đây làm cộng sự quay MV với Lâm Hi.

Nhưng hiệu quả quay MV vô cùng tốt, hợp với ca khúc, chẳng khác gì đang xem trailer ngắn của một bộ phim điện ảnh bom tấn, kỹ thuật diễn của nam nữ diễn viên chính vững vàng, hơn nữa phần cắt nối biên tập hậu kỳ rất hoàn hảo, làm Lý Huyền không kìm được xem hết lần này đến lần khác.

“Cô ngốc.” Giọng nói của Lâm Hi vừa mới vang lên, một sợi tóc bên mặt Lý Huyền đã bị Lâm Hi kéo kéo:” Đã hai ngày nay cô ngốc không để ý tới tôi rồi.”

Lâm Hi cúi người ghé sát vào lỗ tai cô: “Tôi cảm thấy vô cùng cô đơn đấy?”

“Thế à?” Lý Huyền khó chịu nói: “Không phải cậu với Trịnh Dĩnh chơi đùa rất vui vẻ hả?”

Vừa dứt lời, cô đã hận không thể tự tặng cho mình một cái tát.

Đúng như dự đoán, Lâm Hi chớp đôi mắt màu đen, nhìn khuôn mặt ửng hồng của Lý Huyền, sau đó nằm bò ra bàn làm việc phá lên cười.

Mặt Lý Huyền ngày càng hồng.

“Cô ngốc đang ghen tị đấy à?” Mắt Lâm Hi cong thành trăng non, đến gần duỗi tay định vuốt mặt Lý Huyền: “Sao lại đáng yêu thế nhỉ!”

Lý Huyền “Cộp” một tiếng đứng lên lùi về phía sau vài bước, đề phòng mà dịch ra xa anh, lắp bắp nói:” Ai… Ai ghen tị!”

Lâm Hi thuận tiện ngồi xuống ghế làm việc của Lý Huyền, xoay một vòng, cười nói: “Tôi tới là để nói chuyện công việc với cô.”

“Cậu nói đi.”

“MV《 Mối tình đầu 》, vừa rồi đạo diễn cho tôi xem kịch bản.” Lâm Hi nhìn cô nói.

“Ừ?”

“Nữ chính đóng MV đã chọn được người nào chưa?”

“Có mấy người.” Lý Huyền vừa tìm kiếm giấy tờ trong tập tài liệu, vừa nói: “Chiều nay tôi đã đưa tư liệu các cô ấy cho đạo diễn, để đạo diễn xem ai phù hợp.”

“Không cần đâu, tôi đã chọn được người phù hợp rồi.”

Tay đang tìm kiếm của Lý Huyền thoáng dừng lại, hỏi: ” Ai thế?”

“Cô chứ ai.”

“……”

Hết chương 26

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN