Cưng Chiều Vợ Yêu: Bà Xã Là Bạn Gái Cũ Của Em Trai!
Chương 22
Quan Chấn Khiêm đưa Cửu Cửu về nhà để chuẩn bị dùng bữa trưa. Thì đột nhiên trước cửa chính, mọi người đã tập hợp rất đầy đủ. Cửu Cửu nhìn Quan Chấn Khiêm, nhưng chỉ nhận được cái lắc đầu của anh
Cửu Cửu cùng Quan Chấn Khiêm bước đến bên cạnh Dịch Lan Tuyết
– Mẹ, có chuyện gì vậy. Cô ta là ai?
Cửu Cửu lên tiếng hỏi. Vì trước mặt mọi người là một cô gái với body cũng khá là quyến rũ. Còn dính lấy Quan Khiếu Luân như sam, bên đây Tần Ngọc Nha nét mặt trải dài ba vạch đen
– Cô ta là tiểu tình nhân của thằng ôn thần kia. Nói cái gì mà mang thai, rồi đòi danh phận
Dịch Lan Tuyết từ tốn giải thích. Cửu Cửu khẽ gật đầu, cô bắt đầu quan sát cô gái kia. Nét mặt cũng thanh tú, nhưng chỉ có điều trang điểm hơi đậm, ăn mặc cũng quá là mát mẻ đi. Thực sự rất chướng mắt. Cửu Cửu khẽ nhíu mày
– Cô gái, cô tên gì?
– Tôi là Mã Mi Lan _ Cô gái đó trả lời
Cửu Cửu dường như đã nghe tên này ở đâu rồi. Cô xoa xoa cằm cố nhớ lại thì cô a lên một tiếng
– Ha, thì ra là Hoa khôi của Nam Sương Bar! Tôi từng thấy cô trên báo vì dính Scandan với chủ tịch Chu của Chu Thị vào tháng trước. Thì ra là vậy!
Cô gái có tên Mã Mi Lan kia nghe như vậy tay chân khá là run rẩy. Nhưng đôi tay vẫn ôm lấy Quan Khiếu Luân, tuy nhiên… Ai cũng có thể thấy được, nét mặt của Quan Khiếu Luân chẳng hề thỏa mãn gì cả. Cậu ta rất muốn hất cô ta ra, nhưng chẳng hất được vì cô ôm quá chặt
– Quan Khiếu Luân!! Còn không mau buông ra! _ Tần Ngọc Nha gằng giọng
– Huhu, vợ ơi… Anh muốn buông, nhưng cô ta ôm chặt quá… Không ra được _ Quan Khiếu Luân bĩu môi ủy khuất
– Buông!!!!!!!!
Tần Ngọc Nha trừng mắt nhìn cô ta. Mã Mi Lan giật bắn mình rồi buông ra, Quan Khiếu Luân thừa cơ hội chạy ra phía sau lưng của Ngọc Nha.
– Này cô gái, nếu cô nói đứa bé trong bụng cô là của Khiếu Luân. Thì chúng ta cùng nhau đi xét nghiệm AND! _ Ngọc Nha nói
– Đây hoàn toàn là sự thật. Tại sao tôi phải đi xét nghiệm!
– Cô đang có tật giật mình sao? _ Cửu Cửu nhếch mép
– Không…. Không có… Tôi… _ Cô ta ấp úng
Cửu Cửu định nói gì đó nhưng Ngọc Nha đã cản lại. Ngọc Nha khẽ thì thầm với cô điều gì đó, rồi bước đi đến trước mặt cô ta. Cửu Cửu chỉ đứng một bên cười lạnh, hài lòng gật đầu
– Nếu như đứa bé thật sự là con của Khiếu Luân, tôi sẽ nhận và nuôi nấng nó. Còn nếu không phải…..
Ngọc Nha đang nói với tông giọng dịu dàng thì lập tức đổi sang chất giọng lạnh băng đầy đáng sợ. Ngọc Nha tiến lại gần cô ta hơn, nhẹ nhàng thì thầm vào tai của cô ta
– Nếu không phải, tôi liền cho cô toại nguyện!!
Mã Mi Lan giật bắn mình. Bất giác cô ta tự lùi lại vài bước. Mặt mài tái xanh, cô ta khẽ lắc đầu. Gạt đi sự sợ hãi
– Thứ tôi muốn là vị trí Đại phu nhân của Quan gia!
Tất cả ánh mắt liền dồn về Dịch Lan Tuyết. Hiện tại, nếu tính về Cửu Cửu là đại thiếu phu nhân, Ngọc Nha là nhị thiếu phu nhân. Còn đại phu nhân vẫn là Dịch Lan Tuyết, vậy mà cô ta muốn làm “Đại phu nhân” cũng đồng nghĩa là cô ta đang nhòm ngó đến Quan Phàn? Ôi chu choa, gu mặn dữ!!
– Cô nói gì? Đến cả người đàn ông bằng tuổi cha cô mà cô cũng muốn lấy làm chồng sao? Gu của cô Mã đây cũng mặn mà ghê _ Ngọc Nha khẽ châm chọc
Mã Mi Lan biết bản thân bị hố. Liền nhanh chóng sửa lại
– Tôi, muốn làm Đại thiếu phu nhân!
– Này này, cô Mã Mi Ma Mo gì đó. Cô muốn cướp chồng bà à? Bà lại vả cho vài phát. _ Cửu Cửu trừng mắt
Mã Mi Lan khẽ nuốt nước bọt. Cô ta lại hố quá hố rồi, đành im lặng. Đến bây giờ Ngọc Nha mới nói
– Cô Mã, Quan Khiếu Luân hiện tại… Tiền mặt chẳng còn một đồng. Thẻ ngân hàng cũng bị đóng băng. Công việc thì chưa có. Hôm trước lại bị dục hỏa bộc phát mà chẳng có chỗ phát tiếc. Cũng nói thẳng ra là yếu sinh lý. Vậy thì, cô có muốn lấy anh ấy đi hay không?
Mã Mi Lan vừa nghe vừa mở to mắt. Cô ta đương nhiên lắc đầu nguây nguẩy từ chối.
– Ây da, cô không cần khách sáo nha. Cứ lấy đi, đồ free đó. Lấy đi, nhớ nuôi anh ấy tốt một chút. À mà, công việc dạng chân để kiếm sống chắc cũng giàu lắm. Nuôi thêm một “tiểu bạch kiểm” cũng đâu có sao? Nhỉ? _ Ngọc Nha nói tiếp
Mã Mi Lan kịch liệt lắc đầu. Gì chứ? Thứ cô ta muốn là địa vị xã hội, nhưng lại phải vớ nhầm một tên chẳng có cái tích sự gì ra hồn như vậy? Thà bỏ quách đi cho xong chứ đem về làm gì cho chật nhà.
– Không cần nữa. Đứa bé là của Chu chủ tịch, không liên quan đến anh ta….
Mã Mi Lan nói xong liền nhanh chân bỏ chạy. Cửu Cửu nhàn nhạt vỗ tay
– Giỏi lắm! Rất hay. Chị hãnh diện về em!
Ngọc Nha nhìn về phía Cửu Cửu mà mỉm cười. Nhưng mà…
Bên kia, Quan Khiếu Luân không hề vui… Cái gì chứ dám nói cậu yếu sinh lý? Cái này không thể nhịn được
– Tần Ngọc Nha, em dám nói anh yếu sinh lý? Được! Anh sẽ cho em biết thế nào là yếu sinh lý!!!
Ngọc Nha vẫn còn ngơ ngác không hiểu chuyện gì thì đã bị Quan Khiếu Luân đưa đi. Nhưng trước khi lên phòng thì Dịch Lan Tuyết vẫn còn kịp nói một câu
– Hai đứa bây làm nhè nhẹ. Cái giường sắp sập đến nơi rồi! À mà làm vừa vừa, nhỏ nhỏ thôi. Biết chưa?
Vợ chồng Khiêm Cửu: “………”
Vợ chồng Luân Nha: “………”
[………………Còn………………]
:v
#Yu.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!