Cưng Chiều Vợ Yêu Phúc Hắc Dễ Thương
Quyển 2 - Chương 129: Thiếu
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: windy
Mặt trời đã lên cao, Đinh Ni nhìn thời gian, lại nhìn về phía đó, mới nói: “Ông xã, hay chúng ta đi nấu cơm trước đi, thời gian cũng không còn sớm.”
Âu Dương Mộc cũng nhìn hai người, còn giống như muốn nói rất lâu, nhân tiện nói: “Ừ, cũng được.”
Hai người rời đi, chỉ còn lại Âu Dương Tiểu Tiểu cùng Lê An An.
Thừa dịp, Âu Dương Tiểu Tiểu hỏi: “An ma ma, công tử với mĩ nam quen nhau hả?”
Mĩ nam? Cô ấy gọi Tống Phi Bạch như vậy? Nhưng mà đúng là không sai.
“Tiểu Tiểu, tôi còn chưa hỏi cô quen Tống Phi Bạch thế nào đâu?” Không nói về chuyện của Mặc Khuynh Thành, cô càng cảm thấy hứng thú hơn là bọn họ quen nhau thế nào.
Đôi mắt linh động của Âu Dương Tiểu Tiểu đầu tiên ngẩn ra, nghĩ đến lần đầu tiên gặp vào một đêm mưa, cái ô này, cùng với…
“Tiểu Tiểu, Tiểu Tiểu?”
Sao cô ấy lại ngẩn người ra rồi?
Cô chỉ là hỏi hai người quen nhau thế nào, kết quả lại biến thành như vậy, chẳng lẽ lần đầu tiên gặp mặt chính là “Vấn đề khó nói”? Được rồi, cô thật là càng nghĩ càng sai lệch.
“An, An ma ma, tôi với mĩ nam là ngẫu nhiên gặp nhau, không có gì đặc biệt.”
“Vậy sao?” Đôi mắt khép hờ, Lê An An nhìn ánh mắt Âu Dương Tiểu Tiểu có chút né tránh, không thể nào tin được lời của cô ấy, nhưng cô tuyệt đối không nghĩ tới, Âu Dương Tiểu Tiểu kích động là vì cô ấy phát hiện ra hình như cô có chút tình cảm đặc biệt dành cho mĩ nam!
Tại sao có thể như vậy, cái đó không giống với mục đích trước kia, không được, cô không thể làm bẩn mĩ nam, mĩ nam chỉ thích hợp với mĩ nam khác ở cùng nhau, đúng, Âu Dương Tiểu Tiểu, nhất định là hôm nay mày không nghỉ ngơi tốt, mới xuất hiện ảo giác như vậy.
Bên này, Mặc Khuynh Thành ôn chuyện với Tống Phi Bạch không sai biệt lắm, đứng dậy đi về phía Lê An An.
“Hai người đang nói chuyện gì vậy?” Biểu cảm sao lại phức tạp như thế?
“Không, không có gì!”
Lê An An còn chưa nói gì, đã bị Âu Dương Tiểu Tiểu đã tranh nói trước, như vậy, không có gì cũng biến thành có gì.
“Cô vội cái gì?” Cô có nói cái gì sao?
Nghi hoặc nhìn nhìn, đã thấy Âu Dương Tiểu Tiểu trực tiếp cúi đầu, nhưng cô vẫn thấy vành tai cô ấy có chút đỏ.
Thẹn thùng hả? Vì sao, chẳng lẽ là bởi vì…
Đôi mắt liền sáng lên vài phần, nhìn nhìn Tống Phi Bạch ngồi ở bên cạnh, có lẽ duyên phận của anh thật sự đến rồi…
Cảm nhận được tầm mắt bên cạnh, khóe miệngTống Phi Bạch cong cong, cười hỏi: “Khuynh Thành, cô nhìn gì thế?” Kì thực anh càng muốn nói là có phải cô bị vẻ đẹp trai của anh mê hoặc rồi không.
Suy nghĩ này vừa dâng lên, anh có chút buồn cười, xem ra là ở cạnh Âu Dương Tiểu Tiểu lâu lâu, trước kia anh chưa từng nghĩ như vậy.
“Nhìn thấy anh đẹp trai.”
Lời nói của Mặc Khuynh Thành càng làm anh bật cười hơn, xem ra không chỉ có anh thay đổi, đến cô cũng thay đổi.
Sau khi ăn xong, hai người Mặc Khuynh Thành trực tiếp rời đi, đương nhiên mục đích trước đó đã hoàn thành.
“Chú, dì à, đây là tiền ăn mấy ngày nay, hai người xem có đủ hay không, không đủ cứ nói ạ.”
Khóe mắt Lê An An cong cong, cười cực kì tươi tắn, đây chính là người nấu ăn ngon cho sau này nha, không nịnh bợ tốt, bảo đảm mỹ thực trước kia không có chỉ còn nước canh rau luộc thôi.
Âu Dương Mộc nhìn xấp tiền thật dày nhét vào trong tay mình, trong lòng run lên, vội vàng trả lại.
“Cháu làm gì vậy, không phải chỉ là mấy bữa cơm thôi sao, Tiểu Tiểu nhà chúng ta nguyện ý làm như vậy, chúng ta đương nhiên cũng ủng hộ, số tiền này nhanh cầm lại đi.”
Lê An An lại đưa lại, thái độ có chút mạnh mẽ, “Chú, chú không được từ chối, đây là mọi người nên nhận được.”
“An ma ma, cô làm như thế không phải là coi tôi là người ngoài rồi sao? Cầm về đi!”
Âu Dương Tiểu Tiểu trực tiếp chắn giữa hai người, tiền này không thể nhận, bằng không thanh danh của cô ở trên “Giang hồ” không phải thất bại thảm hại sao, không thể lấy, lấy tiền của thần tượng mình, quả thực chính là phạm tội rồi!
“Tiểu Tiểu nói không sai, không phải chỉ là mấy bữa cơm sao, mỗi ngày chúng ta đều phải làm, chỉ làm nhiều thêm chút mà thôi, thật sự không cần đâu.” Huống hồ tuy bà không tự mình nhận khoản tiền này, nhìn vẻ mặt Âu Dương Mộc, bà chỉ biết tuyệt đối không ít.
“Một khi đã như vậy, về sau không làm phiền mọi người nữa.” Mặc Khuynh Thành luôn để Lê An An giải quyết, đột nhiên mở miệng, giọng điệu bình thản.
Ngụ ý chính là, tiền có thể không nhận, nhưng sau này cũng không cần đưa nữa.
“Không được!”
“Khuynh Thành, cậu tính mưu sát hả!”
Tiếng đầu tiên là của Âu Dương Tiểu Tiểu, cô đã nhận lệnh của Đại trang viên, nếu sau này biết được cô chỉ chăm sóc công tử được vài ngày, hậu quả không phải cô có thể gánh vác được.
Giọng nói phía sau là Lê An An ai oán. Làm sao có thể không đưa nữa, tuy cô không kén ăn, nhưng không có nghĩa là có rất nhiều đồ ngon, lại phải bạc đãi bản thân, này không phải ngốc thì là gì.
Không được, cô nhất định phải để cho bọn họ nhận số tiền
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!