Cô gái ngây thơ bên cạnh sư phụ mình, người có uy vọng rất cao trong môn phái cũng như trong giang hồ, võ công cũng là một trong những người đệ nhất, tính tình lãnh đạm, không màng công danh lợi lộc, nhưng bên trong vẻ ngoài mà mọi người đều gọi là "thanh tâm quả dục" ấy, cũng muốn yêu và được yêu
Khi ngươi là kẻ yếu thế, ngươi bị giẫm đạp không thương tiếc, bị người người đè ép, ức hiếp
Nhưng là kẻ mạnh cũng chẳng khá hơn bao nhiêu
Thế giới của kẻ mạnh cô đơn và lạnh lẽo dường nào!
Khi ngươi vẫn còn uy vọng, được tôn trọng, người người cười đùa, săn đón, nịnh bợ
Khi ngươi lộ ra một chút điểm yếu, họ sẽ ngay lập tức công kích
Khi ngươi nóng giận một chút, họ sẽ dè bĩu ngươi đạo đức giả
Khi ngươi đối xử tốt với họ, họ cho rằng ngươi làm vậy vốn là đúng cương vị và danh tiếng của bản thân
Khi ngươi bất mãn với họ, họ lại bảo ngươi ức hiếp
...
Nhưng người không đụng chạm đến ai, chỉ yêu thương một cô gái, tại sao hết lần này đến lần khác lại muôn vàn trắc trở
Người con gái chàng yêu, bị họ mắng là yêu nữ, là hồ ly tinh, là kẻ câu dẫn nam nhân...Trong khi chính chàng mới là người động tình trước, tìm mọi cách để theo đuổi nàng ấy
...
Không lẽ yêu đương lại nhiều ngăn cách đến thế ư???
...
“Sư phụ, hoan hảo là có ý tứ gì?”
“Chính là chỉ... Ngươi vừa thấy người nào đó liền vui mừng không thôi, muốn cùng hắn trọn đời bên nhau.”
“Vậy đồ nhi muốn cùng sư phụ hoan hảo, được không?”
“Rất tốt, rất tốt...”
“Ai nha, sư phụ, mặt ngươi sao lại hồng như vậy?”
“Khụ, sư phụ ngươi trước giờ khuôn mặt đều hồng như vậy.”
Sư phụ đứng giữa bụi hoa, tay áo tung bay, tựa như sắp bay lên trời.
Đồ đệ nhịn không được hỏi: “Sư phụ là hồ ly biến thành sao, vì sao nhiều năm như vậy cũng không già chút nào?”
Sư phụ chậm rãi nói: “Nếu ta là hồ ly, liền một ngụm ăn ngươi.”
“Đồ nhi không tin. Sư phụ từ bi, cho dù là hồ ly thì cũng chỉ là hồ ly ăn chay.”
“Sư phụ nếu là hồ ly ăn chay thì ngươi chính là cây cỏ.”
“Sư phụ...” Đồ đệ khóc thảm thiết, “Đồ nhi làm sai cái gì, sư phụ vì sao nhất định phải ăn đồ nhi...”
Sư phụ trầm mặc không nói, rũ mắt xuống ngắm nhìn nàng thật lâu, chợt khẽ cười nói: “Ngươi cứ ngu ngốc thế này cũng tốt.”