Cuộc Chiến Của Các Pháp Sư - Chương 22: Tôi Cảnh Cáo Cô,đừng Bao Giờ Đụng Vào Hijiri.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
102


Cuộc Chiến Của Các Pháp Sư


Chương 22: Tôi Cảnh Cáo Cô,đừng Bao Giờ Đụng Vào Hijiri.


Bên dịch chuyển tức thời chỉ có vỏn vẹn vài ba người,trong đám đó Takashi là thành thạo nhất nên Takashi sẽ luyện tập cho những người còn lại.Trong khi đó,tính tất cả thì chỉ có mỗi 2 thằng con trai,còn đâu là con gái tất,luyện tập mà cứ nhìn với chẳng ngắm Takashi làm cho anh nhà mình khó chịu đến nỗi cho sét đánh xuống ngay bên cạnh để cảnh báo mà vẫn cứ chứng nào tật ấy,nhìn mãi không thôi.Bực mình quá,Takashi đi qua bên Minho.

[Chỗ Minho và Yunho]

Yunho và Minho thi bay xem ai thua thì sẽ phải phụ trách và luyện tập cho những người còn lại. Cả hai ai cũng cố hết sức,lí do? Đơn giản là vì Yunho muốn qua chỗ Yusuru,còn Minho thì muốn qua chỗ Hijiri. Đường đua là từ trên núi bay xuống núi lấy cờ được cắm sẵn ở đấy rồi lại bay về chỗ cũ.Lúc xuất phát, Minho và Yunho dùng lực mạnh đến nỗi sân gần chỗ đặt chân của hai người đều bị lún xuống khá sâu,bụi bay mịt mù.Trên đừng đua, Minho toàn chơi ăn gian nên Minho về đến đích trước,còn Yunho thì về sau.Yunho bị chơi xỏ mà không hề biết,lúc lên đến nơi, thấy Minho ở đấy trước rồi,mặt cứ ngơ ngơ như con bò đeo nơ làm cho Minho cứ phải ôm bụng mà cười. Đám con gái thì thi nhau lôi điện thoại ra để chụp hình,chưa bao giờ họ thấy Minho cười ”điên cuồng” như thế,còn Yunho thì cái mặt ”bò đeo nơ” đó chưa ”trình” ra bao giờ nên cũng rối rít chụp luôn. Được tầm gần một phút từ khi bắt đầu chụp,điện thoại của mọi người bắt đầu bị nổ.Thủ phạm không ai khác ngoài Takashi,vì tụi con gái chụp hình làm cho cứ có tiếng tách tách, nhiều quá,nhức hết tai nên Takashi mới cho nổ một lượt. Mới đầu thì chẳng ai biết gì,thấy Takashi đi đến thì mới bắt đầu hiểu ra vấn đề,tách ra cho Takashi đi.

-Rảnh?

Takashi đi lại chỗ Minho,nhìn Minho nằm quằn quại ôm bụng cười dưới đất,hỏi.

-A,Takashi…..hahaha…ông..nhìn đi,mặt…hahaha…mặt của Yunho….hahaha…nhìn buồn cười chưa kìa….hahaha..

Minho nghe thấy tiếng Takashi,ngẩng đầu lên nói,rồi chỉ tay về phía Yunho rồi lại lăn ra đất ôm bụng cười đến nỗi chảy cả nước mắt.

-Đi.

Takashi nói xong,không đợi Minho ú ớ gì đi liền tức khắc.

-Eh Takashi,đi đâu? – Minho ngồi dậy,lau nước mắt,hỏi.

-Hi….. – Takashi chưa kịp nói xong,Minho nhảy phắt dậy,phóng ngay tới chỗ Hijiri,lúc vừa ngồi dậy,Minho thách thức Takashi:

-Haha,xem ai đến trước.

-Thua đi. – Lúc Takashi nói câu này,Minho đã chạy được một đoạn.

Và lúc Minho vừa tới nơi luyện tập của Hijiri,chưa kịp thở,Minho đã phải ngạc nhiên.Lí do đó là Takashi đã đứng đó và đang nói chuyện với Yusuru.

-Takashi,cái tên trời đánh kia,ai chơi dịch chuyển tức thời. – Minho hét lên,sau đó ngồi thụp xuống thở hồng hộc.

-Bay? – Takashi quay qua nhìn Minho,cười đểu,nói.

-Cái tên kia……đã biết…..bay không….nhanh bằng…..dịch chuyển….rồi…mà. – Minho lần này hơi khó khăn để nói.

-Đã biết kết quả? – Takashi đút tay vào quần,thản nhiên nói,

-Đang nói về việc thi chạy cơ mà. – Minho uống xong chai nước (một fan nữ của Minho lợi dụng thời cơ để đến gần Minho,do đang lúc mệt nên Minho uống luôn ),nói.

-Hôm qua. – Takashi nói xong,đi lại chỗ Minho,đưa tay ra ,ý muốn giúp Mino đứng lên.

-Ờ đúng rồi ha,quên,hì hì. – Minho nắm tay Takashi và đứng lên,nói đồng thời cười cười và gãi gãi đầu.Nhìn cute ơi là cute,làm cho đám con gái đơ như trái mơ luôn.

-Bẩn tóc. – Nhắc nhở Minho xong,Takashi đi lại về phía Yusuru.

-A,đúng rồi,đợi tôi chút,tôi đi thay quần áo lẫn gội đầu đã. – Xong Minho chạy mất tăm mất tích luôn.

-Sao Yusuru lại là nhảy trong khi Hijiri là chạy vậy? – Takashi hỏi Yusuru.

-Chứ thế nào không được khác,bộ là chị em sinh đôi thì không được khác mà phải giống nhau hả? – Yusuru hỏi vặn lại Takashi.

-Thì đúng là thế còn gì.

-Vậy thì coi như chị em tui là trường hợp đặc biệt đi. – Xong,cả hai rơi vào khoảng không im lặng,nhìn Hijiri và vài đứa nữa thi chạy.Hijiri thì chạy nhanh rồi,chạy qua đám còn lại tận bao nhiêu vòng.Cuối cùng,đám kia mệt quá chạy không nổi,thấy vậy Temari cũng cho Hijiri nghỉ.Đi lại chỗ Yusuru,Hijiri nhận chai nước từ tay Yusuru,uống xong,hỏi:

-Onee – san không tập luyện ah?

-Hì hì,không. – Nhận lấy chai nước từ tay Hijiri,Yusuru nói.

-Onee phải tập luyện chứ,không là sẽ yếu đấy.

-Dù Onee có yếu đi thì cũng chẳng ai có thể thắng Onee cả. – Yusuru tự cao tự đại nói.

-Hừ,ai biết được. – Hijiri làm mặt đểu đểu.nói.

-Nè Hijiri,không bênh Onee thì thôi còn làm cái mặt đấy nữa hả. – Yusuru vờ giận dỗi,hét lên.

-Hì hì,xin lỗi Onee nhưng mà…sự thật phũ phàng bàng hoàng chấp nhận đó nha. – Hijiri nói xong liền chạy đi chỗ khác.

-Hijiri đứng lại đó. – Yusuru đuổi theo Hijiri ngay lập tức.Cả hai cứ dồn hết lực mà chạy,chạy được hơn chục vòng sân, Yusuru bắt đầu thấm mệt nên quyết định sẽ ”nhảy”.Lúc vòng tròn ma pháp hiện ra,đang định nhảy thì đột nhiên Saya ra đứng chắn trước Hijiri,nghiêm túc nói:

-Hijiri,tôi muốn thách nhau với cô.

-Eh ! – Mọi người ai cũng ngạc nhiên trước câu nói của Saya,cả 6 anh chị nhà ta,Temari,Jenna và Maya.

-Tại sao Saya lại muốn đánh nhau với Hijiri? – Hijiri bình tĩnh lại,hỏi Saya.

-Vì tôi ghét cô. – Saya không nhanh không chậm nói.

-Vậy nếu Saya đánh với Tôi thì Saya sẽ hết ghét Tôi chứ? – Hijiri ngây thơ hỏi lại. (mn thông cảm tí,chị ấy chưa va chạm hay tiếp xúc nhiều với thế giới bên ngoài nên không biết.)

-Còn tùy vào kết quả. – Saya khoanh tay lại,nói.

-Kết quả?

-Đúng,kết quả.Nếu tôi được ”tự do” đánh cô đến mức ”thâm bầm tím tái” thì tôi sẽ bớt đi được phần nào,còn nếu không được ”tự do” đánh cô thì tôi sẽ càng ghét cô hơn thôi. – Saya cố ý nhấn mạnh từ ”tự do” để Hijiri không cho người khác xen vào.

Nghe Saya nói mà sắc mặt của Yusuru thay đổi ngay lập tức,từ ngạc nhiên thành lo lắng,hốt hoảng,liền nhảy đến chỗ Hijiri (từ phía sau),vội vã nói:

-Hijiri,đừng……. – Yusuru phóng với một tốc độ rất chi là ”ánh sáng” để đến chỗ Hijiri nhưng chưa kịp chạm đến Hijiri thì đã bị cái kết giới do Hijiri tạo lên từ bao giờ cản lại.

-Onee đừng xen vào,đừng lo cho Hijiri,Hijiri không sao đâu. – Hijiri quay lại,nhìn Yusuru,cười nhẹ và nói.

-Không được,Hijiri,mau bỏ kết giới ra (cái kết giới khá rộng,phủ kín Saya và Hijiri),nếu không Onee sẽ phá huỷ nó đấy. – Nói là làm,Yusuru ngay lập tức đặt tay lên lớp kết giới,vòng tròn ma pháp hiện ra,nói:

-Katsu. – Nhưng kì lạ một điều là….nó không hề bị phá hủy như những thứ khác,Yusuru kinh ngạc nói:

-Nó….cái kết giới….

-Rồi,chúng ta quay lại vấn đề chính.Như thể này thì Saya được ”tự do” rồi chứ? – Hijiri nhìn Saya,nói.

-Hừ,tốt,bắt đầu. – Saya tạo ra 2 con quái,có thể nói là hai trong số những con quái mạnh nhất mà Saya tạo ra.

Một con thì gần giống như con rắn khổng lồ,nhưng da nó có vảy,mỗi cái vảy là một cái gai,nó có thể phóng gai bất cứ lúc nào nếu muốn.Con còn lại thì như con nhện khổng lồ,lông rậm đầy mình,có cặp kìm độc to ”chà bá lửa”.

-Hijiri bỏ cái kết giới này ra ngay đi,không thì tránh đi cũng được,đừng đứng yên,hai con đấy không bình thường đâu, hay gọi Saber ra đi,được dùng Servant mà,làm ơn đi Hijiri.

Yusuru đập đập vào cái kết giới,hối hả nói,lúc này tóc của Yusuru đã bắt đầu chuyển sang màu đỏ. Thật sự cô rất lo, Hijiri lại không phải thuộc tuýp thích đánh nhau nên nhiều khi chỉ đứng im chịu đòn. Hầu hết mọi người không để ý lắm đến Yusuru,nhưng Yunho thì không,vừa nhìn thấy tóc Yusuru bắt đầu chuyển màu,Yunho chen lấn để đi tới chỗ Yusuru.Lúc Yunho gần tới chỗ Yusuru thì……..

-Tiến lên. – Saya ra lệnh cho 2 con quái của mình,ngay lập tức bọn chúng xông lên với tốc độ đáng kinh ngạc.

-‘Master, để tôi ‘- Saber đang vừa nói xong (‘….’ là nói qua thần giao cách cảm nha) thì Hijiri ngay lập tức ngăn:

-‘Không được,đừng làm gì hết Saber’. – Và Hijiri vẫn đứng yên như thế,cho đến khi cả 2 con quái chỉ còn cách Hijiri 0.5m thì……BÙM……… – Cái kết giới vỡ tan,cả 2 cao quái cũng bị tiêu diệt bởi cái lực ”khủng bố” đã phá vỡ cái kết giới của Hijiri.

[ Cùng lúc đấy tại phòng hiệu trưởng ]

Lúc này phòng đông hơn bao giờ hết,toàn các học sinh trong đội Lập Kết Giới do Temari lập ra,đội gồm những người có khả năng tạo,lập kết giới tốt nhất trường.Họ,bao gồm cả Temari,đang đứng trước mô hình thu nhỏ của toàn bộ ngôi trường và đang tập trung mana để duy trì và tạo thêm kết giới.Vì cái ”lực” phá vỡ kết giới của Hijiri,nó quá mạnh nên đã phá luôn cả kết giới của nhà trường.(vì vậy quái của Saya mới bị biến mất)Nên Temari và những người khác đang cố tạo ra thật nhiều kết giới dày.

-Sensei,3 lớp kết giới trong cùng lại vừa bị phá hủy. – Một trong số những học sinh ở đấy kêu lên.

-Hãy duy trì mana đều cho các lớp kết giới,tạo ra thêm 3 lớp kết giới dày nữa. – Temari kiên quyết nói.Bằng mọi giá cô không thể để mana bị lọt ra ngoài được,nếu không…..”bọn chúng” sẽ lại tìm tới và mọi công sức của gia đình cô sẽ tan biến.

[ Tại chỗ Hijiri ]

Lúc này bụi bay mịt mù,cho đến khi bụi dịu đi một tí thì ….mái tóc đỏ tươi khẽ đung đưa,tay nắm chặt đến nỗi có thể bóp nát một khối titan (t/g chém chút,hì hì.),đôi chân kiên định bước đi….. đến gần Saya. Saya lúc này cảm nhận được rõ nguồn mana kinh khủng đó,chân run cầm cập,bất giác đứng không nỗi,vô thức ngồi thụp xuống,sợ hãi nhìn về phía ”mái tóc đỏ” đó. Đang định tạo ra quái thì……RẦM….. – Yusuru chạy đến chỗ Saya với tốc độ mà ánh sáng phải gọi là sư phụ,dậm chân một cái ngay sát bên Saya,mặt sân xung quanh đấy trong phạm vi 4m đều bị lún xuống.

[ Phòng hiệu trưởng ]

-Ôi trời….cái sức mạnh khủng khiếp gì thế này…..nó phá vỡ hết 18 lớp kết giới dày mà chúng ta vừa tạo nên,còn một cái cuối thì phạm vi bị nứt đang tăng lên….. – Một hs kêu lên,cả Temari cũng phải có đôi phần ”hoảng”, đổ mồ hôi đầm đìa, nói:

-Cố đừng để nó vỡ,gắng hết sức phục hồi và thu hẹp phạm vi bị nứt.

-Nhưng…mana… – Một hs khác khó khăn nói.

-Cô biết,ngay cả cô cũng sắp đạt tới giới hạn,nhưng cố hết sức thu hẹp phạm vi bị nứt lại đi. – Temari hơi khó chịu nói.

-Tại sao chúng ta phải cố để kết giới không vị vỡ Sensei,hiện tại nó bị vỡ thì đâu bị gì. – Một hs khác lên tiếng hỏi.

-Không,tuyệt đối không được để kết giới vỡ,nhất định KHÔNG. – Temari lớn tiếng nói,thấy vậy các học sinh khác cũng không nói gì mà tập trung hồi phục kết giới.Nhưng mọi việc đâu dễ dàng như thế.

-Không xong rồi,kết giới sắp vỡ….. – Một học sinh kêu lên.tuy nghe thấy nhưng Temari cũng chẳng nói gì,nhưng trong lòng thì như lửa đốt,thầm cầu mong Yusuru bình tĩnh lại.

(Quay lại chỗ Yusuru nào ^_^ )

Saya ngồi bất động,mặt tái xanh như tàu chuối.Hướng ánh mắt xuống Saya,Yusuru cất giọng nồng nặc sát khí:

-Vì Hijiri chưa bị sao nên tôi tha cho cô nhưng….. TÔI CẢNH CÁO CÔ,ĐỪNG BAO GIỜ ĐỤNG VÀO HIJIRI, con bé không thích đánh nhau, nếu thích, đến tìm tôi.. – Yusuru nhấn mạnh vế sau rồi quay lưng thản nhiên bước đi,mái tóc cũng chuyển về màu đỏ cam,cũng nhờ đó mà mana cũng giảm đi hẳn. Đi ra chỗ Hijiri,chìa tay ra trước mặt Hijiri và nói:

-Nào đi thôi.

-V…vâng. – Nắm lấy tay Yusuru,Hijiri đứng lên (vừa nãy Hijiri bị ngã do đứng gần Yusuru và bị ảnh hưởng bởi cái ”lực khủng” đó)

[Tại phòng hiệu trưởng]

-Phù….may quá… – Mọi người đều thở phào nhẹ nhõm khi cái kết giới sắp vỡ thì cái sức mạnh khủng khiếp ấy biến mất. Sau khi hồi phục lại cái kết giới,người nào người đó mệt lử,thở không ra hơi.

-Shikajo….đội ….. trị…thương… – Temari khó khăn nói.

-Rồi,anh gọi rồi. – Shikajo mỉn cười nhìn Temari.Yên tâm,Temari nằm ngay xuống sàn nhà.

Và thế là mọi người được phen chứng kiến 1 phần nhỏ sức mạnh thật sự của Yusuru khi không bị giới hạn bởi phong ấn.Ai cũng hoảng,và đặc biệt là Saya.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN