Cuộc đời em tươi đẹp hơn khi có anh - Trở về nơi đã từng mang niềm đau
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
111


Cuộc đời em tươi đẹp hơn khi có anh


Trở về nơi đã từng mang niềm đau


Tại Pháp , một cô gái trên mình diện một bộ đồ trắng muốt đang đưa mắt hướng ra cửa sổ nhìn vô định vào cơn mưa trắng xóa bên ngoài , và cô gái đó không ai khác chính là nó . Bỗng bên ngoài có tiếng gõ cửa nhẹ , nó bước về phía chiếc ghế ấm áp nhẹ nhàng ngồi xuống và lên tiếng ” Mời vào !!” . Nó vừa dứt lời cánh cửa mở ra , người bước vào là một người đàn ông trung niên khoảng 50 – 55 tuổi , người đó chính là bác quản gia của gia đình nó . Sau khi bước vào, bác cúi chào kính cẩn r bắt đầu nói :
– Tiểu thư ! Ông chủ muốn gặp cô >
Nó tay nâng tách trà lên nhấp một ngụm nhỏ rồi gật đầu nhẹ . Bác quản gia hiểu ý nó liên cúi chào cung kính rồi bước ra khỏi phòng nó . Nó đứng dậy ngay sau khi bác quản gia ra khỏi phòng , nó lại nhìn vào một nơi vô định trong căn phòng đó rồi bước ra khỏi phòng xuống gặp ba nuôi nó .
Đứng trước căn phòng nó gõ cửa , ba nó đáp ” Vào đi ” . Mở cửa nó bước vào phòng , ba nó khoảng 45 – 50 tuổi , dáng người cao ráo . Ba nó nhìn nó một cách trìu mến và nói :
– Ngồi đi con
Nó bước đến ngồi trên chiếc ghế dài mềm mại đối diện ba nó , sau khi đã chắc chắn nó đã yên vị trên ghế ba nó bắt đầu nói :
– Ngày mai con sẽ về Việt Nam vì ta có công việc quan trọng cần giải quyết , ta chắc là con cũng biết vì sao rồi phải không ? Con có việc cần làm của con , còn ta cũng có việc quan trọng nên sẽ rời khỏi đây một thời gian . Con hiểu chứ ?
Nó ngẫm nghĩ khoảng 5 giây rồi gật đầu nhẹ . Ba nó mỉm cười tỏ vẻ hài lòng rồi bảo nó : ” Con mau đi chuẩn bị đi 8h sáng mai con sẽ bay đó ”
Nó gật nhẹ rồi nhẹ nhàng đứng dậy bước ra khỏi phòng rồi đi lên phòng nó . Nó vào phòng chuẩn bị đồ đạc xong xuôi rồi nhìn xung quanh căn phòng chủ yếu là gang màu trắng – là màu mẹ nó yêu thích nhất – và nghĩ ” Tạm biệt nhé ” . Sau khi tắm xong nó nằm trên giường ngủ một giấc sâu đến sáng . Vừa dậy nó làm vệ sinh cá nhân ăn sáng xong thì đã đến giờ đi . Tài xế mở cửa cho nó , nó bước vào . Ba nó đã đi từ sớm nhưng đã hứa sẽ ra sân bay đón nó . Đứng ở sân bay tầm 10 phút thì ba nó tới , ba nó ôm chầm lấy nó thì thầm ” Con đi bình an nhé ” , nó ôm ba nó rồi gật đầu . Nó bước lên máy bay , ba nó nhìn theo nó cho đến khi máy bay đi khuất .
*******************************************************************************************************
6h chiều , nó xuống sân bay , rút điện thoại gọi cho cô bạn thân . ” Alo , My à ? ” – đầu bên kia cô – Mun – lên tiếng . Nó trả lời ” Ừ ” . Cô tiếp tục lên tiếng hỏi ” Mày đang ở đâu mà hôm nay lại gọi cho tao ? “. Nó im lặng một chút như nghĩ gì đó rồi trả lời :” Việt Nam ” . Bên kia cô cũng chưa lên tiếng ngay mà ngừng lại một chút rồi nói ” đợi ở đấy tao ra đón mày đây ” . Nghe xong nó cúp máy , nó đi ra khỏi sân bay ngồi trên dãy ghế dài ngồi đợi . Nó đội mũ kín nên không ai để ý nếu không làm vậy thì sẽ rất ồn áo rất khó chịu . Ngồi đợi khoảng 15 phút thì cô tớ , vừa nhìn thấy cô nó đứng dậy còn cô khi nhìn thấy nó thì chạy đến và kéo nó lên xe . Sau khi đã yên ổn trên xe , cô đưa đôi mắt thoáng buồn nhìn nó và mỉm cười hỏi :
– Cuối cùng thì cũng quay trở về rồi nhỉ ?
Nó lảng tránh ánh mắt của cô , im lặng quay ra cửa sổ nhìn những gì đang dần hiện ra trước mắt , được một lúc nó trả lời nhẹ
– Ừ . Một suy nghĩ bỗng hiện lên trong đầu nó
” Nơi đã từng mang đau thương ! Tôi trở về rồi đây “
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN