Cuộc hôn nhân bá đạo - Chương 1: Trở thành hàng xóm
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
96


Cuộc hôn nhân bá đạo


Chương 1: Trở thành hàng xóm


Thành phố Z, phía Đông vùng ngoại ô nơi tọa lạc một căn biệt thự kiểu phương Tây cổ kính màu trắng ngà. Bên cạnh ngôi biệt thự là một căn biệt thự khác được thiết kế cùng kiểu dáng nhưng có màu vàng nhạt của nắng mới. Ngôi biệt thự bên cạnh này có vẻ lâu rồi chưa có người vào ở nên thiếu đi cảm giác ấm áp nhưng dù không có người căn biệt thự vẫn được quyết dọn chăm sóc chu đáo.
Hai căn biệt thự này được gọi chung với cái tên Tịch Hạ viện, nơi đây là ngôi nhà lý tưởng của biết bao nhiêu danh nhân nhà giàu đất nước Q. Dù có mơ ước hay bỏ ra một số tiền lớn ra sao đi chăng nữa cũng chẳng vào nổi hai căn biệt thự này. Ở đất nước Q người khác có thể không biết người đứng đầu nước là ai nhưng không ai lại không biết tới Dương gia. Nhắc tới Dương gia, đây là gia tộc đứng đầu đất nước Q không những vậy họ còn nắm trong tay tập đoàn KS- tập đoàn lớn nhất nhì thế giới. Không có người nào biết gia tộc này giàu có ra sao vì chưa từng có ai có thể đưa ra một con số nhất định để nói về tài sản của họ. Dương gia nắm trong tay mạch máu kinh tế của cả đất nước, chưa dừng ở đó có người còn nói rằng Dương gia tham gia tạo dựng cả một thế giới ngầm hùng mạnh. Cũng chính Dương gia là gia tộc sở hữu căn biệt thự màu trắng trong Tịch Hạ viện.
Trong sân vườn rộng lớn của ngôi biệt thự, một bóng dáng nhỏ bé chạy nhảy giữa những bông hoa đang khoe sắc. Một bé gái nhỏ nhắn với khuôn mặt xinh xắn như thiên thần đang chơi đùa rất vui vẻ với chú chó nhỏ của mình. Cô bé này chính là tiểu thư độc nhất của Dương gia-Dương Tuệ Ly năm nay vừa tròn 5 tuổi, là bảo bối nhận hàng ngàn hàng vạn sủng ái nơi Dương gia.
Lúc này từ trong biệt thự bước ra một người phụ nữ ngũ quan diễm lệ xinh đẹp, đây không ai khác chính là nữ chủ nhân của Dương gia-Ngôn Hy Nhã. Nhìn ra vườn Hy Nhã thấy con gái mình chơi rất vui vẻ đến nỗi mồ hôi thấm ướt cái trán nho nhỏ. Xem thấy thời gian cũng không còn sớm Hy Nhã cười cười bước về phía con gái mình.
– Tiểu Ly lại đây với mẹ nào!
Tuệ Ly đang chơi vui vẻ nghe thấy tiếng mẹ mình gọi liền nhanh chóng chạy tới.
– Mẹ có việc gì mà gọi con vậy?
– Cũng sắp tới bữa tối rồi, tiểu Ly của mẹ mau đi tắm rửa rồi mẹ con ta cùng chờ ba về ăn cơm.
– Dạ vâng thưa mẹ, con đi ngay đây.
– Đúng rồi tối nay sẽ có vài vị khách tới nhà ta ăn tối con nhớ nha.
Cô bé gật đầu rồi chạy nhanh vào nhà đến phòng mình. Hy Nhã đầy cưng chiều nhìn con gái bảo bối của mình, đây là đứa con gái bà yêu quý nhất nhất định bà sẽ dành mọi điều tốt nhất cho con bé.
Về phần Tuệ Ly sau khi tắm rửa xong thay một bộ váy màu xanh lam nhạt, cô bé liền chạy ngay xuống phòng khách cùng mẹ đợi ba về. Cô bé mới có 5 tuổi nhưng đã là một mỹ nhân nhỏ tuổi, chắc chắn khi lớn lên xinh đẹp tuyệt mỹ.
Không phải đợi quá lâu, ngoài cửa lớn của biệt thự một người đàn ông một thân vest đen lịch lãm bước vào. Người đàn ông này chính là người cuối cùng trong gia đình và cũng là người đứng đầu Dương gia-Dương Thiên Hữu. Có thể nói Tuệ Ly sinh ra tất cả các nét đẹp đều được thừa hưởng từ hai vị phụ huynh này.
Từ trên ghế sofa lớn Tuệ Ly nhìn thấy ba về liền lao nhanh vào lòng ông. Thiên Hữu mỉm cười ôm con gái nhỏ của mình lên.
– Tiểu Ly con gái hôm nay ở nhà có vui không?
– Dạ hôm nay vui lắm ba ơi.
Hy Nhã thấy chồng và con gái của mình liền vui vẻ đi qua.
– Tiểu Ly con mau vào kêu dì Lâm dọn bữa tối lên đi chắc các vị khách của chúng ta cũng sắp tới rồi đấy.
– Dạ thưa mẹ.
Tuệ Ly thoát khỏi lòng ba mình liền tung tăng chạy vào trong bếp. Thiên Hữu cùng vợ mình ra ghế ngồi nghỉ ngơi sau một ngày làm việc dài.
– Hy Nhã vị khách em nhắc tới có phải là Lam gia không?
– Đúng vậy đó anh, họ sắp chuyển tới ngôi biệt thự bên cạnh ở cùng chúng ta.
– Nếu anh không lầm thì Lam gia cũng có một đứa bé bằng tuổi tiểu Ly phải không?
– Em cũng nghe nói rồi, bữa tối này vừa là gặp lại bạn cũ vừa là em muốn để tiểu Ly làm quen với đứa bé nhà Mạc gia cho hai đứa thành bạn của nhau.
– Vậy cũng được, cũng lâu rồi anh chưa thấy họ.
– Thôi anh mau đi tắm rồi xuống đây chuẩn bị dùng bữa, em nghĩ họ cũng sắp tới rồi.
– Được rồi.
Cả Dương gia lại quay về ai làm việc của người đấy, Tuệ Ly sau khi đi thông báo cho dì Lâm dọn bữa tối liền chạy ra sofa ngồi chơi với mẹ mình. Không lâu sau cửa lớn Dương gia vang lên chuông báo có người tới. Hy Nhã vui vẻ mang theo con gái mình Tuệ Ly ra cửa đón bạn mình tới.
Lúc này khi người giúp việc dẫn khách vào, Tuệ Ly hiếu kì nhìn nhìn. Khách tới là một đôi nam nữ tuổi chắc cũng chỉ tầm ba mẹ cô, đi theo họ còn có một đứa bé xinh đẹp dường như cùng tuổi với cô.
– Tư Minh, Vân Hạ lâu quá rồi không gặp hai người. Hai người có khỏe không?
Người phụ nữ được Hy Nhã gọi tên cũng vui vẻ đáp lại.
– Hy Nhã mình nhớ cậu quá, cũng vài năm rồi hai nhà chúng ta không gặp nhau. Gia đình mình khỏe lắm, còn gia đình cậu thì sao?
– Vẫn rất khỏe.
Hy Nhã nhìn đứa bé bên cạnh hai người bạn của mình, đôi mắt liền phát sáng.
– Đây là con của hai cậu sao?
– Đúng vậy.
Như nhớ ra Hy Nhã liền vẫy tay gọi Tuệ Ly đứng lên trước.
– Giới thiệu với hai người đây là con gái của mình. Tiểu Ly đây là bạn của ba mẹ, con mau qua chào hỏi họ đi.
– Hy Nhã à con gái cậu dễ thương quá đi.
Tuệ Ly nghe người khác khen mình liền mặt mũi cười tươi như hoa.
– Dạ con chào hai bác. Con tên là Dương Tuệ ly, hai người có thể gọi con là tiểu Ly.
Vân Hạ nhìn cô bé xinh xắn ngoan ngoãn trước mặt thật không thể ôm đem về nhà mình.
– Con thật ngoan tiểu Ly, bác tên Liễu Vân Hạ con cứ gọi ta là bác Hạ. Người kia là chồng của bác tên Lam Tư Minh con cũng gọi bác Minh được rồi.
– Dạ bác Hạ, bác Minh
Vân Hạ yêu thích không thôi ôm Tuệ Ly vào lòng. Tư Minh nhìn cũng rất thích cô bé này.
– Đúng rồi đây là con của mình bé năm nay vừa tròn năm tuổi.
– Vậy là bằng tuổi với tiểu Ly nhà mình rồi.
Tuệ Ly đưa mắt nhìn đứa bé từ này giờ chưa nói câu nào nghĩ liền sắp có bạn chơi cùng thì liền nhanh nhảu chạy tới cầm tay đứa bé đó.
– Em gái có muốn chơi cùng với chị không?
Thiên Hạo từ nãy giờ không nói gì mà vẫn quan sát xung quanh đến khi cậu chú ý lại nghe thấy có người gọi cậu là em gái. Cậu thật sự tức giận rồi đó giờ rất nhiều người nhận nhầm cậu là con gái rồi giờ cậu không thể nhẫn nữa nếu không sẽ ủy khuất tức bệnh luôn quá. Nhìn nhìn bé gái trước mặt đang cầm tay mình sáng lạn cười, anh đen mặt hất bàn tay nhỏ đó ra.
– Tôi không phải con gái, tôi là con trai.
Tuệ Ly nghe thấy đứa bé xinh đẹp này nói mình là con trai thì có chút không tin tưởng liền quay đầu về phía Vân Hạ muốn hỏi.
– Tiểu Ly đây là con trai bác tên là Lam Thiên Hạo. Con nhận nhầm rồi
– Không thể nào nha, con thấy cậu ấy rất xinh đẹp mà sao có thể là con trai được!
Thiên Hạo triệt để tức giận rồi nếu không phải có người lớn với lại anh cũng không quen chấp nhất trẻ con thì cậu đã cho cô biết tay rồi. Có vẻ cậu cũng đã quên mất rằng mình cũng chỉ mới có 5 tuổi không lớn hơn người ta là bao nhiêu.
– Tôi nói rồi tôi là con trai không phải con gái đừng bao giờ dùng từ ” xinh đẹp ” để gọi tôi.
Tư Minh cùng Vân Hạ không ngờ rằng đứa con trai nhỏ tuổi trông như ông cụ non nhà mình nay lại nói nhiều như vậy còn hơn thua với người khác nữa. Hai người cười cười cảm giác tương lai sắp tới sẽ rất thú vị đây.
Sau Khi tắm xong Thiên Hữu xuống nhà thì thấy bạn tốt của mình đã tới lại thấy cảnh hai đứa bé hơn thua nhau liền vui mừng đi qua.
– Hai người tới rồi mau vào đi bữa tối đã chuẩn bị xong, ta cùng dùng bữa rồi nói chuyện đừng đứng đây thế này.
– Đúng đấy, ta vào bàn ngồi thôi.
Hai gia đình cùng ngồi vào bàn ăn, bạn bè lâu không gặp nay gặp lại có rất nhiều chuyện để nói nên bữa tối rất náo nhiệt.
– Thiên Hữu, Hy Nhã mình và Vân Hạ đã bàn rồi lần này trở về bọn mình sẽ không đi nữa mà ở lại nên từ giờ hai gia đình chúng ta có thể trở thành hàng xóm rồi.
– Tốt, tốt vừa là bạn vừa là hàng xóm chuyện này còn gì tốt hơn. Hai người nếu có chuyện gì cứ tìm tới tớ và Thiên Hữu nhất định sẽ giúp.
Tuệ Ly đang ăn tối nghe thấy từ giờ hai nhà sẽ thành hàng xóm của nhau liền đặc biệt hào hứng. Vậy là cô từ giờ có thêm bạn chơi rồi. Còn Thiên Hạo cậu cũng chẳng có hào hứng gì với cậu thì sao cũng được nhưng đừng để cậu phải nghe cái đứa bé đáng ghét kia gọi mình giống con gái là được rồi.
Bữa tối diễn ra rất vui vẻ, từ giờ hai ngôi biệt thự của Tịch Hạ viện đầu đã có chủ nhật đó là Dương gia và Lam gia. Cũng giống như Dương gia đứng đầu đất nước Q thì cùng đó còn có Lam gia. Lam gia không thua kém gì Dương gia có thể nói là hai gia tộc này ngang bằng nhau. Nếu trong tay Dương gia có tập đoàn KS thì Lam gia cũng sở hữu tập đoàn lớn không kém là PG. Hai gia tộc đứng đầu còn là bạn tốt của nhau thật sự là khiến người khác thấy ghen tị.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN