Cuộc Hôn Nhân Bất Đắc Dĩ
Chương 80: Happy ending
Còn Kỳ Thiên và Phương Kiều cũng rất hạnh phúc. Tiểu công chúa của Kỳ Thiên vẫn đang mạnh khỏe lớn dần trong bụng của Phương Kiều. Ngày nào Uyển Nhi tan làm cũng mang một đống đồ sang bồi bổ cho mẹ con Phương Kiều. Nhìn Kỳ Thiên hạnh phúc bên Phương Kiều và có cả một tiểu công chúa đang sắp trào đời Uyển Nhi cũng trở nên ấm lòng. Chỉ mong cuộc sống cứ bình yên và hạnh phúc trôi qua từng ngày thế này mà thôi. Nhiều lần Nhất Hàm cũng vô cùng ghen tị với Kỳ Thiên, cũng muốn Uyển Nhi sinh cho mình một tiểu công chúa như thế. Nhiều đêm Uyển Nhi thật sự bị anh hành gần như muốn chết, nhiều lần trong cơn mê man Uyển Nhi nói đùa rằng:
“Anh mà cứ hung bạo thế này thì Tiểu dưa bở sẽ có một tiểu đệ đệ chứ không phải tiểu muội muội đâu”
Nào ngờ chính vì câu nói đùa vô ý của mình cô lại chuốc họa vào thân. Nhất Hàm không những dừng lại mà lại cong đè cô ra làm tiếc, anh nở nụ cười gian ta mà vô sỉ nói với cô rằng:
“Uyển Nhi, lần này anh nhẹ nhàng thì có phải là có Tiểu dưa bở sẽ có thêm tiểu muội muội rồi đúng không? ”
Quả như lời anh nói, thật sự rất nhẹ nhàng. Và một đêm mặn nồng lại diễn ra một lần nữa. Từ đó về sau ngày nào cô cũng bị Nhất Hàm hành đến sáng sớm, cô tìm cớ là ‘bà dì’ đến thăm, Nhất Hàm không nói không rằng liền tự mình kiểm chứng. Phát hiện cô nói dối, đương nhiên rồi đêm đó cô bị anh hành hạ đến ngất lịm đi. Từ đó về sau khi nhìn thấy Kỳ Thiên chăm sóc Tiểu công chúa của mình hết mực, không chỉ nguyên Nhất Hàm mà cả Uyển Nhi cũng rất muốn có một Tiểu công chúa. Nhất Hàm là mong có con, còn cô mong có để không bị anh hành nữa.
Hôm nay trong lúc đi làm Uyển Nhi, Nhất Hàm và vợ chồng Kỳ Thiên đều nhận được thiệp đám cưới từ Hạ Tuyết Nhi và Trần Khải. Cuối cùng hai đứa này nó cũng quyết định cưới, Trần Khải mà không cưới Hạ Tuyết Nhi nhanh chắc Uyển Nhi cùng mọi người phải tiếp tục ngày nào cũng phải gửi những phương pháp tán đổ crush; tất tần tật sơ yếu lí lịch của Trần Khải; hay là danh sách người yêu cũ, người yêu thầm của Trần Khải. Hôm nay nhận được thiệp cưới đối với mọi người đây không chỉ là thiệp cưới mà đây còn là ‘thánh chỉ miễn chết’ của Hoàng thượng. Rất nhanh chóng đã đến lễ cưới của Trần Khải và Hạ Tuyết Nhi. Hôm đó Hạ Tuyết Nhi vô cùng xinh đẹp, nở nụ cười hạnh phúc nhất bên Trần Khải. Phương Kiều dù bầu bí to tướng nhưng cũng quyết phải đi đến dự đám cưới của Hạ Vi và Trần Khải. Trong đám cưới ai ai cũng mang một nụ cười hạnh phúc nhất, rạng rỡ nhất. Nhìn cảnh tượng trước mắt, Uyển Nhi cảm tưởng như tất cả sự việc sóng gió mà cô trải qua nó chỉ là một giấc mơ. Lại là tiết mục bắt hoa cưới, lần này người bắt đầu lại là Hạ Băng Nhi! Cô gái này còn chưa đủ 18 tuổi! Ồ…. Mọi người rất mong chờ vào đám cưới của cô bé này đây.
Thời gian thấm thoát qua
nhanh chẳng mấy chốc đã đến tết. Đêm 30 tết, Dương phu nhân, bà Phương và Uyển Nhi đang tấp nập chuẩn bị mâm cơm gia thừa. Nhất Hàm, Kỳ Thiên và Phương Kiều cùng với ông Phương và Dương lão gia đang vui vẻ ngồi xem chương trình cuối năm. Không biết xem đến đoạn gây cười như nào mà Phương Kiều cười dữ dội, Kỳ Thiên ngồi bên cạnh cố gắng khuyên bảo cô nàng đừng cười nữa. Anh trai yêu quý của cô, ông chồng thông minh của Phương Kiều đã rất giỏi giang khi lấy lon CoCa đưa cho Phương Kiều uống để cô nàng khỏi cười nữa. Phương Kiều đang buồn cười, uống CoCa vào không khống chế được mà sặc CoCa ho khan dữ dội. Và kì tích đêm 30 xảy ra, Phương Kiều ôm bụng kêu đau dữ dội. Cả nhà nháo nhào lo lắng đưa cô đến bệnh viện. Và đúng thời khắc giao thừa năm đó, pháo hoa bắn rực trời thì cũng là lúc Tiểu công chúa nhà họ Bạch ra đời. Sau khi một hồi tranh luận, qua bao nhiêu cái tên đóng góp của mọi người thì tiểu công chúa cũng đã có một cái tên cố định là Bạch Lộ Lộ. Tên gọi ở nhà là CoCa vì Phương Kiều sặc CoCa Lộ Lộ mới ra đời.
Vài năm sau, lúc này Tiểu dưa bở đã 6 tuổi và CoCa đã 3 tuổi. Nhìn hai đứa trẻ vui đùa trên sân Uyển Nhi và Nhất Hàm cùng Phương Kiều, Kỳ Thiên đều cảm thấy yên lòng hẳn. Sóng gió qua rồi, bây giờ sẽ là cuộc sống bình yên và hạnh phúc. Qua những sóng gió, trong lòng Uyển Nhi cũng như mọi người đều nhận ra rằng:
Cuộc sống không phải lúc nào cũng bình yên nó cúng có cả những sóng gió. Nhưng điều đáng quý để nói là chúng ta đang làm gì, sẽ làm gì, và phải làm gì để có được sự bình yên sau bão dông. Cuộc sống là như vậy có thăng có trầm nhưng sau những sóng gió đó bạn sẽ nhận thấy cuộc sống tốt đẹp hơn rất nhiều. Vậy nên cứ đi đi đừng sợ bóng tối, đừng sợ thử thách vì bạn sẽ gặp được ánh sáng của cuộc đời mà thôi.”
– ——————-End—————————
***Câu chuyện nhỏ cuối cùng.
10 năm sau khi đó Bạch Lộ Lộ đã học lớp 8 còn Dương Thuần Vũ(Tiểu dưa bở)đã học lớp 11. Cả hai người cùng họ chung trường họ đều được mệnh danh là cặp thanh mai trúc mã, cặp tiên đồng ngọc nữ đẹp của trường. Nhưng cả hai đều biết rằng họ không thể dành tình cảm cho nhau. Hôm ấy Dương Thuần Vũ về nhà bỗng chiếc cặp nơ màu hồng trong túi bỗng rơi ra, trong lòng cậu như có linh cảm rằng người con gái cậu thương trở về rồi!
Tại sân bay thành phố X.
Hệ thống vang lên thông báo: Chuyến bay từ nước M đã hạ cánh thành công vào lúc 12:30′.
Từ cổng sân bay đi ra, một cô gái mang thân hình nhỏ nhắn và dễ thương. Cô nàng nhìn khung cảnh xung quanh mà khẽ mỉm cười nhìn lên bầu trời cao khẽ nói:
“Tớ về rồi, cậu còn đợi tớ không?”
=================================
Hí hí còn 4 chương ngoại truyện nữa có ai hóng không này. Truyện đã kết thúc rồi, haiz…. Luyến tiếc mọi người quá. Thôi năm mới truyện mới mong mọi người sẽ luôn luôn ủng hộ Dương. Có ai hóng phần 2 không nhỉ🤔?
Dương lựa chọn đúng giao thừa để update cho mọi người đó ạ? Không biết còn có ai đọc không nữa🤣🤣🤣.
Thôi năm mới tết đến xuân về Dương chúc mọi người sang năm mới tràn đầy niềm vui, học hành phát đạt và đạt được ước mơ nguyện vọng của mình. Và chúc mọi người thêm xing trai đẹp gái và thoát kiếp FA. Còn không thoát được, không sao về đây với Dương😂😂😂. Cuối cùng nhớ ủng hộ Dương nữa nhé😍😍😍
Happy New Year 🎇🎇🎇
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!