Cuộc Hôn Nhân Bí Mật Đầy Ngọt Ngào: Vợ Yêu Bé Bỏng Của Đại Gia Tài Phiệt
Chương 58: Nhà cửa, xe hơi, thẻ ngân hàng đều cho em
Cố Vi Vi tưởng rằng Phó Thời Khâm tiếp tục quay lại làm phiền cô, vừa mới kéo cửa ra liền lập tức nói.
“Tôi nói…..”
“Mộ tiểu thư, chào buổi sáng. Ông chủ bảo tôi tới đây để bàn giao cho cô một số thứ.” Từ Khiêm không vòng vo mà đi thẳng vào vấn đề.
Cố Vi Vi vừa nghe một màn này liền ngẩn người tại chỗ, giữa cô và Phó Hàn Tranh thì có cái gì cần phải bàn giao chứ?
Từ Khiêm dẫn hai người kia vào trong, đặt hai cái thùng giấy xuống rồi lấy từng xấp từng xấp giấy tờ ở bên trong ra ngoài.
“Mộ tiểu thư, đây là giấy tờ bất động sản trong nước thuộc quyền sở hữu của ông chủ, còn đây là bất động sản ở nước ngoài.”
Cố Vi Vi trừng mắt nhìn từng chồng giấy tờ kia mà hỏi, “Đây là…”
“Nếu Mộ tiểu thư thích cái nào thì chỉ cần ký tên, chúng tôi sẽ làm thủ tục sang tên những bất động sản đó cho cô, đương nhiên là…. nếu cô đều thích thì có thể sang tên toàn bộ chỗ này.”
Cố Vi Vi nhìn một bàn bày đầy giấy tờ, hỏi.
“Ông chủ nhà anh…. bị điên rồi sao?”
Từ Khiêm thản nhiên mỉm cười, không đáp mà lại tiếp tục làm công việc của mình.
“Đây là chìa khóa xe, xe đã được đem vào hầm để xe ở bên dưới rồi.”
Cố Vi Vi lại cau mày mà nhìn một loạt các loại chìa khóa xe trên bàn kia, xem ra là Phó Hàn Tranh thực sự điên rồi.
Cuối cùng, Từ Khiêm lấy ra một tấm thẻ màu đen, lại tiếp tục đặt lên bàn rồi nói.
“Đây là thẻ ngân hàng của ông chủ, tôi đã liên hệ trước với phía ngân hàng rồi, cô có thể tùy ý sử dụng.”
Cố Vi Vi gượng gạo mỉm cười, anh thực sự cả nhà cửa, xe hơi và thẻ ngân hàng đều đưa hết cho cô.
Cho nên động thái này của Phó Hàn Tranh chính là định bao nuôi cô thật sao?
“Còn gì nữa không?”
Từ Khiêm: “Mộ tiểu thư còn cần thứ gì?”
“Thứ gì đó tương tự như hợp đồng hoặc là thỏa thuận, giống như hợp đồng giữa anh và ông chủ của anh vậy.” Cố Vi Vi hỏi.
Nếu anh đã nói sẽ bao nuôi cô thì thế nào cũng phải có một cái thỏa thuận chứ.
Nếu Phó Hàn Tranh đã không chịu buông tha cho cô thì cô có thể tương kế tựu kế, mượn thế lực của Phó gia để nhanh chóng đạt tới vị trí ngang hàng với Lăng Nghiên trong giới giải trí sau đó đòi lại tất cả những gì mà cô ta đã nợ cô.
Từ Khiêm lắc đầu, “Cái này thì ông chủ không nhắc tới.”
Cố Vi Vi lại nhìn cả một bàn bày đầy giấy tờ bất động sản cùng chìa khóa xe hơi và thẻ ngân hàng. Vậy….. những thứ này rốt cuộc là có ý gì chứ?
“Mộ tiểu thư, nếu như không có chuyện gì khác thì tôi quay lại công ty đây.” Từ Khiêm khẽ gật đầu với Cố Vi Vi rồi gọi hai người kia cùng rời đi.
Cố Vi Vi cầm điện thoại của mình lên gọi cho Phó Hàn Tranh.
“Đồ được mang đến rồi sao?”
“Ừm, vậy khi nào thì anh đến đây?” Cố Vi Vi trực tiếp hỏi thẳng.
Phó Hàn Tranh vừa mới từ nhà đến công ty, còn đang nghe Phó Thời Khâm báo cáo công việc, giọng nói đột nhiên có chút lạnh lùng.
“Tại sao lại đến đó?”
“Nhà cửa, xe hơi, thẻ ngân hàng anh đều mang đến cho tôi rồi, bao giờ thì anh định đến đây lên giường?” Cố Vi Vi cứ máy móc như vậy mà hỏi.
Như thể cô đang đàm phán một cuộc giao dịch nào đó vậy.
“Không đi.” Giọng nói của Phó Hàn Tranh càng trở nên âm trầm hơn.
“Nếu không phải anh muốn lên giường với tôi thì cho tôi một đống đồ làm gì chứ.” Cố Vi Vi không tin.
“Vì em muốn.” Phó Hàn Tranh đáp.
Cố Vi Vi bị câu trả lời của Phó Hàn Tranh làm ngạc nhiên mất một lúc, “Vậy tôi muốn chuyển ra ngoài ở, anh cũng đồng ý luôn chứ?”
Cô muốn thứ gì liền cho cô thứ đó, vậy bây giờ cô muốn chuyển ra ngoài, muốn anh cách xa cô một chút, tại sao anh lại không chịu nghe chứ?
“Chuyện này, không thương lượng.” Phó Hàn Tranh nói rất kiên quyết.
Cố Vi Vi liếc nhìn đống đồ bày đầy trên bàn, “Nếu cuộc giao dịch này không thể đàm phán được nữa thì anh nên mang đồ của mình về đi.”
Nói xong liền cúp máy rồi rửa mặt thay đồ, chuẩn bị đến trường tham gia thi thử.
Phó Thời Khâm phát hiện ra anh trai mình vừa nhận điện thoại xong, sắc mặt vốn đã thâm trầm lại càng trở nên lạnh lẽo bức người.
Khiến hắn nhất thời thậm chí muốn òa một cái mà khóc.
Rốt cuộc là Mộ Vi Vi đã nói gì với anh trai hắn mà lại kích thích anh ta đến mức này cơ chứ, mấy ngày này làm sao mà Phó Thời Khâm hắn sống nổi nữa đây.
Phó Thời Khâm báo cáo công việc xong liền nhanh chóng gọi điện thoại cho cứu binh của mình.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!