Cuộc Sống Hạnh Phúc Của Lâm Tiểu Ngốc Và Không Biết Xấu - Chương 18: Một trăm câu hỏi phu thê tương tính khác biệt – Thượng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
115


Cuộc Sống Hạnh Phúc Của Lâm Tiểu Ngốc Và Không Biết Xấu


Chương 18: Một trăm câu hỏi phu thê tương tính khác biệt – Thượng


Bản này là vì phỏng vấn: xét thấy thời gian của chủ tịch bận rộn, kết quả cùng với thư kí khơi thông vì không thể hỏi vấn đề không muốn đáp, vấn đề không có điểm bất ngờ, bản tiết mục sẽ cắt bỏ xử lý, cái nào thì thêm vào. Trở lên.

Chủ: người chủ trì.

Ngốc: Lâm tiểu ngốc

Mặt: không biết xấu hổ.

Cánh Quân: Đoạn Dực(tác giả).

=======================người ta là phân cách tuyến ================

Chủ: hoan nghênh mọi người xem bản chương trình nói chuyện này, bản chương trình tự xây dựng tới nay, rốt cục tiếp cận được hai vị Đoạn Dực khó sinh ra rốt cục có thể sinh ra đảm đương một trăm câu hỏi tương tính. Hoan nghênh hai vị.

Ngốc, Mặt: “Chào mọi người.”

Cánh Quân(thư kí khách mời): “Chít chít oai oai một P a!! Hỏi mau đi.”

Chủ: “Được, vậy chúng ta bắt đầu, xin hỏi họ và tên là?”

Ngốc: “Lâm tiểu ngốc.”

Mặt: “Bạch Tề.”

Ngốc: “Nhận rồi sao? Cánh Quân giúp anh lấy tên rồi??!!!!!”

Mặt: “Tiểu ngốc, hắn lại… Cậu tự mình sẽ không thể lấy tên sao?”

Ngốc: “…”.

Chủ: “Tuổi tác là?”

Ngốc: “25″.

Mặt: “33″.

Chủ: “Giới tính?”

Ngốc: “Nam”.

Mặt: “Ngươi có muốn thử xem không?”

Chủ, Ngốc: “…”

Chủ: “Xin hỏi tính cách của ngài là thế nào?”

Cánh Quân: “Nè, không phải câu này không nên hỏi sao? Chủ tịch sẽ cần ba giờ hình dung mình thế nào anh tuấn to lớn vĩ đại tiêu sái a!”

Bên chủ sự: “Nhận rồi??? Sai rồi sai rồi sai rồi… Nhảy.”

Chủ: “Tính cách đối phương?”

Ngốc: “Không biết xấu hổ.”

Mặt: “Ngốc.”

Chủ: “Cảm giác đối với CP quan trọng nhất của một trăm câu hỏi tham gia tương tính tới là thế nào?”

Cánh Quân: “(╰_╯)# đây là vấn đề của một trăm câu hỏi sao?”.

Chủ: “(#”)凸 ngươi cắt nhiều đề mục của ta như vậy, thêm mấy câu thì sao??”

Cánh Quân: “Vậy… Vậy ngươi hỏi đi.”

Ngốc: “Cảm giác không tồi.”

Mặt: “Đặt địa vị của chúng ta là tối sửa hết CP.”

Chủ: “Hai người là lúc nào gặp nhau? Ở đâu?”

Ngốc: “Starbuck.”

Mặt: “Giống như trên.”

Chủ: “Thích đối phương điểm nào nhất?”

Ngốc: “Ôn nhu.”

Cánh Quân: “Nè, ta không có viết văn ôn nhu đâu nhá, tiểu ngốc ngươi diễn kịch quá lố đấy!”

Mặt: “Ngốc.”.

Chủ: “Ghét đối phương điểm nào nhất?”

Ngốc: “Nghạch… Khi dễ người.”

Mặt: “Đều thích.”

Chủ: “Ngài xưng hô thế nào với đối phương?”

Ngốc: “Không biết xấu hổ.”

Mặt: “Tiểu ngốc, chủ tịch phu nhân, vợ ông chủ, thân ái.”

Chủ: “Nói như vậy là tuy rằng chủ tịch ngài tự lấy tên, chính là kỳ thực xưng hô vẫn là ngốc hơn a.”

Mặt: “Dù sao cũng đều là tôi lấy.”

Chủ: “Ngài hi vọng được đối phương xưng hô như nào?”

Ngốc: “Tiểu ngốc.”

Mặt: “thân ái, chồng, cười đi, cái gì đều được.”

Ngốc: “Gọi anh da mặt dày được không?”

Mặt: “Về nhà không muốn ngủ hở??”

Ngốc: “o(>﹏<)o”.. Chủ: “Đối với đối phương bất mãn chỗ nào? Thường là chuyện gì?” Ngốc: “Qúa mức không biết xấu hổ.” Mặt: “Cho tôi trêu chọc tình đình.” Cánh Quân: “Ta sai rồi, không nên nhận phỏng vấn cho các ngươi, các ngươi đều là đóng kịch, các ngươi đều là người xấu.” Chỉ ngón tay.. Chủ: “Hai người lần đầu hẹn hò là ở đâu?” Ngốc: “…” Mặt: “Quán rượu”. Chủ: “Khi đó bầu không khí của hai người thế nào?” Ngốc: “… Vì sao vấn đề này không có vứt bỏ.” Mặt: “Khi đó tiểu ngốc vừa đến công ty hơn tháng, theo tôi ra ngoài xã giao uống say, tiểu ngốc say rượu quá dễ thương, tôi liền đem cậu ấy khiêng đến lầu trên quán rượu ăn tươi luôn…” Chủ, lau mồ hôi: “Ngài thật đúng là không khách khí.”. Chủ: “Là do bên nào nói trước?” Mặt: “Cậu ta!” Ngốc: “… … … … Biến!!!!!!!!”. Chủ: “Ngài thích đối phương bao nhiêu?” Mặt: “Xin mời xem chương sau.” Cánh Quân: “Lúc này mới ngoan nha ~~~”. Chủ: “Đối phương nói gì thì khiến bạn không có cách?” Mặt: “Lúc cậu ta nói ‘tôi muốn…’.” Chủ: “Vậy không phải không có cách, là ngài rất thích đi…” Ngốc: “Anh ta uy hiếp tôi, muốn ở công ty công khai biệt danh và ảnh lỏa thân của tôi vân vân.” Chủ: “Bất đắc dĩ không hủy gì gì đó là rất ngọt ngào, thế nào đến các ngươi lại, dị dạng như thế…”. Chủ: “Vẻ khêu gợi của đối phương?” Mặt: “Lúc cậu ấy nói ‘tôi muốn…’.” Ngốc: “Lúc anh ta nói ‘tôi không muốn…’.” Mặt: “Tôi cũng không nói qua loại lời này? Cậu như thế nào đối với thể lực của tôi không có lòng tin như thế?” Ngốc: “Lẽ nào anh không phát hiện tôi một mực chờ anh nói sao?”. Chủ: “Lúc hai người cùng một chỗ, lúc nào khiến ngươi tim đập bang bang?” Mặt: “Lúc cậu ta nói ‘tôi muốn…’.” Chủ: “Ngài có thể đổi một lời kịch khác không??” Mặt: “Cánh Quân lười, tìm cơ hội thìn Ctrl+C Ctrl+V, ngươi bảo ta làm sao đây.” Ngốc, Chủ: “…” ●︿●

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN