Cuộc Sống Hạnh Phúc Của Lâm Tiểu Ngốc Và Không Biết Xấu - Chương 21: Không biết xấu hổ ăn đau
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
106


Cuộc Sống Hạnh Phúc Của Lâm Tiểu Ngốc Và Không Biết Xấu


Chương 21: Không biết xấu hổ ăn đau


Kể rằng thư ký của không biết xấu hổ từ chức về nhà sinh con, công ty liền tuyển một MM mới tốt nghiệp đến làm công việc công văn, lúc phỏng vấn, MM ấy vẻ mặt đến là thuần khiết, đi làm một tháng xong thì bất thường, gợn sóng, váy ngắn, ngực trễ, bộ dáng gợi cảm bày ra, tiểu ngốc và các bà chị liên quan của công ty nói chuyện phiếm thì nói đến cô ta, các bà chị luôn luôn vẻ mặt khinh thường, lại thêm một câu ”mặt hàng như vậy, chủ tịch của chúng ta mới chướng mắt ấy chứ.” Tiểu ngốc không nói gì nhún nhún vai, không làm chuyện gì, thẳng đến một lần ra ngoài làm việc, lúc quay về công ty đã quá thời điểm tan tầm, chỉ có gian phòng của không biết xấu hổ còn sáng đèn, tiểu ngốc vốn cực cao hứng muốn tìm không biết xấu hổ đi ăn, vừa mở cửa ra, thì thấy thư ký ám muội đang ngồi trên đùi không biết xấu hổ, dùng bộ ngực đồ sộ của cô ta mãnh liệt cọ lên không biết xấu hổ… Tiểu ngốc sửng sốt một chút, ở dưới chú mục của không biết xấu hổ và thư ký yên lặng đóng cửa lại.

Ngày hôm sau cô em thư ký kia không còn xuất hiện nữa, thế nhưng tiểu ngốc vẫn không phản ứng lại không biết xấu hổ, điện thoại không nhận tin nhắn trả về, lúc tan tầm, một chiếc Coupe BMW(1) đứng ở cửa, trên xe một anh đẹp trai tây trang ngồi ở trong xe nhìn tiểu ngốc, cười hiền hòa, tiểu ngốc cũng cóc để ý tới không biết xấu hổ một bên hóa đá, cười hì hì lên xe đi mất. Không biết xấu hổ sốt ruột chết được, này quả thực chính là làm trò ngoại tình trước mặt mình mà!

Không biết xấu hổ theo đuôi tới nhà hàng sa hoa nào đó, tây trang nam và tiểu ngốc đi tới một bàn trong góc, đã có vài nam nữ ngồi đợi rồi, mấy người hài lòng bắt chuyện xong thì ăn cơm, không biết xấu hổ chẳng kiêng nể gì ngồi ở bàn bên. Thờ ơ lạnh nhạt với một đám người ngồi bên cạnh rượu quá tam tuần, bắt đầu hồ đồ đến không biết uống rượu mà cũng bắt đầu nâng ly, không biết xấu hổ rốt cục ngồi không yên, một phen xách tiểu ngốc lập tức sẽ bị tây trang nam hôn đến miệng nói: “Đùa vui vẻ như thế cũng không kêu tôi a? Tiểu ngốc.”

“Anh là ai a?” Tây trang nam đùa đang vui vẻ, thấy không biết xấu hổ tới thì mất hứng.

“Tôi là ông chủ của tiểu ngốc, rất vui được gặp cậu.” Không biết xấu hổ nhịn xuống co quắp mặt cười trả lời.

“Ông chủ? Ông chủ tới làm cái gì? Không phải tan tầm rồi sao?” Tây trang nam từ phía sau đem tiểu ngốc giựt về, một cái hôn rơi trên mặt tiểu ngốc, “Tôi chính là nam nhân của tiểu ngốc!”

Không biết xấu hổ trong đầu “oanh” một tiếng, trừng mắt tiểu ngốc.

Tiểu ngốc cười: “Đúng vậy, anh chỉ là ông chủ thôi!”

Cuối cùng từ trong vẻ mặt ngoài cười nhưng trong không cười của tiểu ngốc phản ứng lại, không biết xấu hổ nháy mắt nhũn ra: “Tiểu ngốc, không nên tức giận, chúng ta về nhà có được hay không…”.

Tiểu ngốc ngồi thẳng lên: “Hừ╭(╯^╰)╮, tan tầm rồi tôi thích làm gì thì làm, tôi không về.”

“Nếu không thì?” Không biết xấu hổ hỏi.

Tiểu ngốc suy nghĩ nửa ngày, nhìn không biết xấu hổ một chút: “Trừ phi… Trừ phi anh nhảy thoát y.”

Không biết xấu hổ囧… Nhìn nam nữ xung quanh chờ xem náo nhiệt, cuối cùng chịu thua: “Tiểu ngốc… Tôi sai rồi, tôi không phải ông chủ, tôi là bạn trai cậu, tôi chỉ thích cậu, tôi thích nhất cậu… Cậu cùng tôi về nhà đi.”

“Ai thổ lộ trước?” Tiểu ngốc tiếp tục kiêu ngạo ngẩng cao. ╭(╯^╰)╮

“Tôi…”.

“Ai ở bên ngoài câu dẫn MM có lỗi với tôi?”

“Tôi…”

“Ai là bại hoại?”

“Tôi…”

“Ai điển trai.”

“Tôi…”

“(⊙_⊙)??”

“Không… Cậu… Cậu điển trai nhất, anh tuấn nhất, thông minh nhất…”

“Sau này nghe ai.”

“Nghe lời cậu.”

“Sau này tiền về ai quản?”

“Cậu…”

“Tốt (╯▽╰), vậy chuyện hôm nay thế nào bồi thường tôi?”

“Về nhà nhảy thoát y một trăm lần…”

Tây trang nam trong nháy mắt ngã vào trong lòng nam nhân ngồi bên cạnh, hình tượng tinh anh hủy sạch: “Chồng ơi anh mau đuổi bọn họ đi, đầu tôi bị cửa kẹp mới đi giúp tiểu ngốc, phải ác tâm chết tôi rồi, nhanh lên một chút… Nhanh lên chút.”

Không biết xấu hổ, tiểu ngốc: “-_-||||”

(1): một chiếc xe thể thao giống sedan nhưng chỉ có 2 cửa

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN