Cuộc Sống Mạt Thế Của Khuynh Lạc Y
Chương 9
#Tiểu Đào Đào.
Khuynh Lạc Y rời khỏi bệnh viện , cô lập tức cầm 50 vạn mà Hoàng Phong đưa cho mình trước đó. Thuê tạm một ngôi nhà nhỏ, sau ngoại ô.
Theo tình hình mà cô thấy được trong tương lai 3 tháng tới , vẫn nên ở nơi càng vắng người sẽ an toàn hơn. Dù cho cô tiếp nhận thông tin ở thế giới này, nhiều thứ vẫn quá lạ lẫm đối với bản thân mình.
Ngôi nhà mà cô thuê, thiết kế theo dạng nhà vườn , đầy đủ tiện nghi . Phía trước cổng được trồng đủ loại hoa, phía sau có vườn cây ăn quả, không khí trong lành.
Khuynh Lạc Y đặt cọc 3 tháng tiền nhà, cô nhận chìa khóa sau đó tham quan ngôi nhà mới một chút .
Sắc trời không còn sớm, mặt trời nhanh chóng lặn xuống biển sâu. Nhường cho mặt trăng treo lên cao, soi sáng lờ mờ từng tán lá cây.
Khuynh Lạc Y đi tới phòng bếp, cô muốn nấu một bữa ăn thật thịnh soạn. Nhưng do mới chuyển tới chưa kịp mua dụng cụ nấu ăn. Cô pha tạm gói mì , bưng tới cạnh cửa sổ vừa ăn vừa ngắm trăng sáng..
” Uy! Thứ này cũng thật ngon :” Khuynh Lạc Y nhịn không được mà thốt lên, một hơi ăn hết gói mì.
Bất giác cô đặt tay lên cổ, lôi miếng Huyết Ngọc mà mẫu thân mình để lại. Hai ngón tay se se quanh mặt Huyết Ngọc, đưa lên cao. Ánh trăng sáng bất chờ chiếu vào miếng Huyết Ngọc.
Vài phút sau.
Một cỗ sức mạnh hút Khuynh Lạc Y vào bên trong Huyết Ngọc, cô cảm giác được toàn thân thể mình chao đảo, không có cách nào giữ được thăng bằng.
Sau một hồi, cảm giác chao đảo kia đã ngừng hoàn toàn. Lúc này Khuynh Lạc Y mở mắt quan sát xung quanh.
Cảnh tượng này khiến cô phải giật mình, đây là một không gian rất rộng lớn. Có núi non chập trùng, thác nước chảy xuống thành con suối lớn
Trước mặt còn có cả một cung điện, phía trên hiện lên nét chữ quen thuộc, cô đảo mắt qua cũng biết đây là nét chữ của mẫu thân mình.
Khuynh Lạc Y run rẩy , bước chân chậm rãi tiến vào cung điện nguy nga. Phía trên có ghi ba chữ ” Lệ Khuynh Điện :”
” Mẫu thân ! Có phải người.. người biết trước được điều này phải không?
” Là người để lại cho nữ nhi, một con đường lui??
Khuynh Lạc Y run run mấp máy môi nhỏ nói, hiển nhiên không một ai đáp trả lại cô. Bàn tay nhỏ nhắn, mười khớp tay tinh xảo xoa niết đồ vật bên trong.
Bên trong Cung Điện, có một tủ sách, đa số đều ghi chép y thuật. Và thuật thông linh. Bên phải có một chiếc giường chạm chỗ tinh xảo bằng gỗ hương.
Bên cạnh đặt chiếc bàn và 4 tấm nệm thêu họa tiết phượng hoàng , bằng chỉ vàng, tất cả bằng thủ công. Phía trước mặt bàn có đặt một bức thư.
Dường như đã có người viết sẵn từ lâu, Khuynh Lạc Y bước tới gần, cẩn thận cầm bức thư lên đọc. Mắt phượng chỉ mới liếc nhìn hai hàng chữ đầu tiên, đã khiến cô không thể nào cẩm được nước mắt..
– Trong thư viết..
” Nữ nhi của mẫu thân, khi con đọc được bức thư này. Chắc chắn con đã tới thế giới khác phải không? Con có vui khi mẫu thân tặng món quà này không?
” Mẫu thân không phải người Đông Quốc, càng không phải người của thế giới nơi đó. Thế giới mà con tới, chính là nơi ta sinh ra .
” Ta cũng không biết giải thích cho con hiểu như thế nào, nhưng ta mong muốn . Con hãy thay ta sống thật tốt..
” Trước 2 tuần trăng, mẫu thân reo quẻ, biết được vận mệnh của mình đã tận. Cũng biết, thế giới con sắp tới vô vàn nguy hiểm..
” Nhưng ta tin, Nữ Nhi của ta rất mạnh mẽ . Con hãy cố gắng vượt qua tất cả
” Mẫu thân yêu con ”
— Tái bút :” Lệ Mãn Kiều ”
Khuynh Lạc Y đọc xong bức thư, cô không khóc nữa. Thay vào đó là cảm xúc ấp áp khó tả, tới phút cuối cùng, mẫu thân cũng không quên tạo riêng cho cô một cuộc sống mới.
Mẫu thân nói, nơi này là nơi thân sinh của người. Nghĩ tới đây , Khuynh Lạc Y âm thầm quyết tâm.
” Mẫu thân, người yên tâm, nữ nhi sẽ bảo vệ tốt nơi này của người. Luôn là nữ nhi mạnh mẽ trong lòng của người..
Cô đặt lại bức thư trên mặt bàn, xoay người trở ra ngoài quan sát. Hai mắt híp lại nhìn thác nước trong veo , đồi núi chập trùng.
Khuynh Lạc Y tiến lại bên bờ suối, mặt suối trong veo hiện lên gương mặt tuyệt sắc của cô. Bàn tay nhỏ nhắn vớt lên một chút nước, đưa vào miệng uống..
Lập tức cô cảm giác được một trận thoải mái di chuyển xung quanh cơ thể mình, hơn nữa nước ở suối này mát ngọt tới lạ thường..
Khuynh Lạc Y tham lam uống thêm vài ngụm nước suối, sau đó đi về phía sau điện, tới gân chân núi..
” Diệp thảo? Linh Chi… còn có Huyết Liên.. ?
Toàn bộ đều là dược vật quý hiếm, niên thọ không nhỏ.. Khuynh Lạc Y mở cờ trong bụng, không gian này quả thực là món quà vô giá..
” Chậc ~Làm sao để ra ngoài đây?
Cô khựng lại, bất ngờ bị hút vào bên trong. Bây giờ cô làm sao để ra ngoài đây? Không lẽ bị nhốt ở nơi này mãi??
Sắc mặt Khuynh Lạc Y ngưng trọng, sau đó cô thử ngồi sấp bằng. Tập trung tinh thần, miệng thốt lên..
” Ra :”
Lập tức cô trở lại ngôi nhà, sau ngoại ô. Khuynh Lạc Y kinh ngạc , nhìn lên đồng hồ.
Cô vào bên trong không gian đó lâu như vậy, mà chỉ bằng 1 giờ đồng hồ bên ngoài. Hơn nữa cách vào và ra quả thật rất dễ dàng..
Có không gian này, sẽ giúp cho cô rất nhiều việc có ích vào 3 tháng tới đây..
” Mẫu thân! Nữ nhi cảm ơn người..
——
Khụ rảnh nên viết cho đỡ quên tên nhân vật..
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!