Cưới Đi Rồi Yêu - Phần 12 - End 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
698


Cưới Đi Rồi Yêu


Phần 12 - End 1


Tôi lê đôi chân mệt mỏi lan than.lẽ ra tôi không nên đến dự sinh nhật của nhân,thì mọi chuyện đã không như này.vậy là lần đầu tiên của tôi kaf dành cho một người mà tôi không hề yêu.tôi bỗng hận người đàn ông ấy,tại sao anh ta lại như thế. Thì ra vốn dĩ anh ta tiếp cận tôi gần tôi là để như này sao. Tôi lang thang đến bờ hồ,lúc này tôi chỉ muốn chết mà thôi. Tôi chỉ muốn được chết đi cho thoã nỗi đau đớn và nhục nhã này. Mất đời con gái,chứng kiến những cảmh đau lòng đủ khiến tôi có động lực để nhảy xuống. Tôi gỡ đôi giày ra bỏ lại trên cầu,lẩm bẩm:”bỏ đây momg ba mẹ tìm ra mà đến vớt xác không thì nó sình ra mất”.tôi bước lại gần cầu định nhảy thì một bàn tay kéo giật tôi lại,tôi mất đà ngã vào vòng tay một người đàn ông.mùi nước hoa ấy,mùi cơ thể ấy quá quen thuộc.
-đừng dại dôt,tôi sẽ chịu trách nhiệm với coi,tôi không phải loại đàn ông xấu xa ấy.
-chịu trách nhiệm anh chịu trách nhiệm bằng cách nào?
-tôi sẽ cưới cô có được không?
Tôi đấm thumf thụp vào ngực anh ta
-anh điên à anh nghĩ tôi đê dãi để mà cưới anh à,anh điên à tôi đang còn đi học mà
-tôi sẽ lo cho cô đi học học xong tôi cưới cô xin cô đừng nhảy mà
-bỏ ra để tôi nhảy tôi đã quá nhục nhã chưa đủ sao,bao nhiêu người làm tổn thương tôi chưa đủ sao mà anh lại làm tôi đau như này đồ tồi tôi hận anh mà
Tôi vừa nói vừa đấm vào ngực anh ta vừa khóc,anh ta nắm lấy bàn tay tôi lại giữ chắc nơi ngực trái anh ta,siết tôi vào vòng tay ấy
-nghe này,ba mẹ cô sinh cô ra không phải để cô dễ dàng chết như này,bây giờ cô muốn tôi làm sao tôi sẽ làm cho cô vừa lòng
-anh nhảy xuống đó chết đi rồi tôi sẽ tha thứ cho anh
-được rồi,tôi sẽ nhảy,cầm giấy tờ này về giúp tôi công ty có người cần
Anh ta đua tôi cái bóp rồi bước đến sát cầu môtk cách dứt khoát và định nhảy
-này anh đừng có nhảy
Tôi ngồi gục xuống ôm mặt khoc nức nở
-anh điên à anh đưa giấy tờ cho tôi bảo tôi mang về chẳng khác nào anh nói với người ta tôi biết anh chết mà không cứu,không chưng công an còn nghi tôi giết anh thì sao
-ngta biết điều tra mà cô không phải lo
-huhu anh mà chết đi thì ai chịu trách nhiệm với tôi cái đồ tồi này cái đồ sao chổi này
Anh ta bước lại gần nắm tay tôi đứng dậy lại ôm tôi vào lòng
-xin lỗi vì tất cả nhưng tôi hứa sẽ chịu trách nhiệm,về đi đừng như thế…
Anh ta đưa tôi về nhà tôi thẫn thờ vào nhà nằm gục lên giường mãi mê khóc mà không biết Trúc đi vào từ lúc nào
-mày đau lòng à?đau lòng vì tao có đc nhân à
-…..
-rồi tao sẽ lấy hết mọi thứ của mày
-…..
-từ nhỏ mày đã là cái loại tỏ ra hiền lành và luôn hơn tao nhưng từ lúc này thì không bao giờ nhé!
-mày nói xong thì đi ra ngoài đóng cửa hộ tao
-mày còn mạnh miệng được cơ à,chờ đó
Tôi mệt mỏi ra bấm chốt cửa rồi nằm đấy thấm những nổi đau.tôi đi tắm rửa rồi ra ban công ngắm nhìn bầu trời đang tối dần,tôi khóc,khóc đến đâu lau đến đó.điện thoại lại reo
-đừng khóc nữa vào đi để lạnh
Dưới lầu anh ta đứng nhìn lên,tôi đóng cửa kéo màn
-về đi tôi không muốn thấy anh
Im lặng,rồi anh ta về tôi cố xoa dịu nỗi đau,tiếp tục đi học.mọi thứ diễn ra bình thường duy chỉ có tôi và anh ta ít liên lạc lại!
Những ngày tết tây sắp gần kề tôi thi xong lại được rãnh lại được đi đem cơm cho ba,anh ta vẫn gặp tôi mỗi ngày nhưng không nói năng gì.cho đến giữa tháng 1,tôi ngồi đợi ba thì hôm nay ba làm thêm giờ do hồ sơ cuối năm,hôm ấy là một ngày thứ 7.anh ta đi ngang rồi ngồi xuống bàn tôi
-ăn gì chưa?
-chưa
-ăn gì không tôi gọi
-không đợi ba
-đừng vậy ăn gì đi để tôi mua
-không
Anh ta đứng lên đi mua 2 cái humbeger đến vừa nghe mùi tôi đã nôn.
-cô sao vậy?ốm à
-không nghe mùi thức ăn muốn nôn thôi
-này cô có sao không?
-không chắc đau dạ dày
-bị lâu chưa
-1-2 tuần gì đó
-đi khám chưa
-chưa
-này mấy tháng rồi cô chưa có kinh nguyệt
Tôi đưa tay định đấm anh ta vì biến thái thì anh ta chụp tay tôi lại
-này không đùa nói mau
-anh biến thái thế cơ à
-nhanh
-không biết
-sao không biết?
-không đếm thì không biết chứ sao???
-trời ạ cô không quan tâm bản thân cô thế à
-hỏi nhiều thế
– ngồi đây chờ tí
Anh ta chạy ra ngoài rồi quay lại đưa tôi một bịch đen,
-vào nhà vệ sinh mở hộp ra tiểu vào đó rồi đặt que vào,tiểu vào nữa thôi
-gì anh làm trò gì thế
-que thử thai nhanh đi
-điên à làm gì có thai
-hôm bữa tôi và cô…cô về có uống thuốc không
-thuốc gì
-thuốc tránh thai
-không,mới một lần uống gì
-điên ơi,hâm ơi…vào thử mau
-không
-hay để tôi lôi vào thử
-này này ngưng biến thái giờ tôi đi
Tôi vào làm như anh ta nói tiểu nữa ly rồi cho vào rồi đem ra.đẩy lên bàn
-đây có 2 vạch hẳn hòi cứ ohair nghĩ linh tinh
-biết 2 vạch là sao không
-không có thai
-hôm nay cô để quên kính ở nhà hả
-uh.
-thảo nào cô không đọc được chứx
-có đọc rồi
-chữ này nhảy chữ kia à
-đâu,chứ là sao nói đi
-2 vạch là có thai rồi đó có biêt không hả hâm ơi là hâm
-sao?có thai???
-cô có thai rồi
– tôi có thai????
Tôi hỏi gặng lại hỏi to hơn một tí,ba tôi từ sau tới mặt ba hốt hoảng?
-con vừa nói gì Thương?
-ba….dạ ba….con….
Ba nhặt cái que trên bàn lên nhìn tôi
-cái này của con????
-dạ….ba ơi….ba….
-trời ơi con ơi là con….con có thai với ai,với ai?????
-dạ ba….con có thai với….sao chổi
-cái gì??????
-dạ….con có thai…với….với hắn….
Tôi chỉ tay qua anh ta,ba tôi hướng ánh mắt hình viên đạn nhìn qua anh ta…..
==========================

Chap cuối CƯỚI ĐI RỒI YÊU PHẦN 1
Ba nhìn tôi rồi hương ánh nhìn hình viên đạn sang ann anh
-là sao hả con
-anh ta là ngươi làm con có thai
-là giám đốc
-bác à bác nghe con nói đã,đúng là con là người làm cho Thương có thai nhưng đó là một vụ tai nạn thôi ạ
-tai nạn,anh làm cho tôi có thai hiowf bảo tai nạn
-bác nghe con nói hôm đó là sinh nhật em trai con thương có đến dự và uống say nên mẹ con bảo con đưa thương lên phòng ngủ,lúc đó con cũng đang say nên con không biết gì và cả thương cũng không biết gì tỉnh dậy con mới biết đã….
-trời ơi…sao con lại say xỉn hả con???
-ba à con uống có 1 xíu thôi
-trời ơi vậy bây giờ phải làm sao đây.
-bác à đó là lỗi sai của con con sẽ chịu trách nhiệm với việc con làm,giờ con xin phép bác đưa thương đi khám,nếu thật sự có thai con sẽ cưới
-tôi không muốn lấy anh mà
Tôi vừa mếu máo khóc vừa nói như oan ức.ba tôi ngồi đó trầm tư
-giám đốc à con tôi còn quá nhỏ nếu bây giờ có gì làm sao về ăn nói với ba mẹ tôi với vợ tôi chứ?
-bác à con biết giờ con đi khám trước rồi con sẽ về nhà để nói chuyện cùng bác gái
-đi đi,con đi theo giám đốc khám đi..
Anh ta đưa tôi đến phòng khám tư,lần đầu tiên tôi đi siêu âm,bác sĩ bảo tôi vào phòng khám,anh ta ở ngoài.khám xong tôi ra ngoài ngồi chờ cùng anh ta.30 phút sau có kết quả,tôi có thai 7 tuần.tôi khoac như mưa tuôn.
-anh hại đời tôi rồi tôi còn đang ăn học anh có biết không hả?tôi còn muốn đi học tôi còn muốn học đại học mà.
-sinh xong tôi sẽ để cô đi học lại giờ thì về công ty tôi đưa cô và ba cô về nhà,tối nay tôi sẽ mời ba mẹ tôi qua.
-tôi không muốn lấy anh
-tôi và cô không còn lựa chọn khác đâu
-anh đúng là sao chổi gần anh tôi bị hại đủ thứ mà.
Anh đưa tôi về gặp ba báo kết quả và về gặp mẹ để nói chuyện với mẹ.mẹ tôi khóc như khuỵa xuống
-trời ơi con ơi là con tại sao con lại ngu như thế con ơi là con nhục nhã chưa con
Tôi cũng chỉ biết khóc.tôi vừa bước qua tuổi 16,tôi vừa mới học được 1 học kic lớp 11 đã làm mẹ?tôi khóc nấc nghẹn trước mặt ba mẹ.
Tối đó anh ta đưa ba mẹ anh ta sang nhà tôi nói chuyện,không khí nặng nề
-thưa anh chị,gia đình tôi có sang đây và nghe Huy nói về tình trạng của H và T.hôm nay chúng tôi sang để chịu trách nhiệm với gia đình mình cùng gia đình mình tìm cách giải quyết.
Ba tôi lặng lẽ ngồi rồi lên tiếng bằng giọng mệt mỏi
-bây giờ con dại thì cái mang,tôi chẳng biết phải làm sao để cho hợp tình hợp lý,bây h con tôi chỉ mới 16 tuổi,tính tuổi mụ nữa thì 17 tuổi,làm sao mà cưới sinh bây giờ
-thưa anh chị,bây giờ đã lỡ có thai thì buộc phải cưới chui rồi đợi đủ tuổi đăng kí chứ phải làm sao giờ.
-tôi và bà nó không biết làm sao,thôi thì cho chúng nó quyết định 2 đứa tinh sao
Anh nhìn tôi-tôi nhìn anh,chưng tôi im lặng rồi anh lên tiếng trước
-chuyện đã lỡ như này thì giờ đây con sẽ chịu trách nhiệm với T,sẽ làm một đám cưới nhỏ cho họ hàng thân thuộc lối xóm biết.đợi T sinh em bé xong thì cho T quyết định nếu T muốn có cuộc sống mới thì con sẽ một mình nuôi con,còn T con sẽ để T đi.còn nếu vẫn muốn ở cùng nhau thì sẽ làm lại một đám cưới lớn hơn.
-ý con như nào T
-con không yêu anh ta nhưng nếu mọi chuyện đã lỡ thì thôi con sẽ đồng ý cưới anh ta.chuyện sau này để sau này tính tiếp.
Ba trầm ngâm rồi nói
-thôi thì chúng ta định ngày cho chúng nó cưới,âu cũng là cái số trời nên thay vì chúng ta cứ làm quá thì giả quyết êm xui vậy!
-vậy thôi để chúng tôi về cùng coi ngày rồi sẽ tổ chức đám cưới
Ba mẹ anh ta về,căn nhà tôi đã không còn vui vẻ như trước,ai cũng im lặng,riêng tôi nhốt mình vào phòng lặng lẽ,trên trường trúc mang truỵen của tôi kể khắp nơi,tôi đành khoá facebook và lặng lẽ ở nhà. Tô và anh cũng chẳng nói gì cùng nhau.chỉ là im lặng và im lặng.
2 tuần sau đám cưới diễn ra,chẳng linh đình chẳng đông đủ bạn bè như tôi từng nghĩ,chỉ là một đám cưới nhỏ có họ hàng và lối xóm,tôi chẳng vui chẳng cười cũng chẳng nói gì nhiều. Tôi xa gia đình,bước vào cuộc sống hôm nhân lúc 16 tuổi-với một người mà tôi chẳng hề yêu
=============================

Hết phần 1

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN