Cưới Đi Rồi Yêu
Phần 17 - P2
vậy là Trúc về nhà tôi ở,chúng tôi ra vài vẫn chạm mặt nhau nhưng tôi lại chẳng bao giờ nói gì cả vì vốn dĩ có nói gì cũng như thế,nhưng trúc thì lại chẳng bao giờ để tôi được bình yên.
trúc về nhà ở được 2 tuần thì dì 2 giúp việc về quê đám cưới con gái nên chỉ có tôi và trúc ở nhà lo công việc bếp núc,mẹ chồng tôi lại mở khóa dạy mới.mỗi ngày trúc đi chợ còn tôi nấu ăn.bữa cơm đầu tiên không có gì để nói nhưng bắt đầu ngày thứ 2 thì có chuyện
bố chồng tôi vốn dĩ không ăn được nhiều bột ngọt do ông bị gan ăn nhiều sẽ sưng gan,tôi biết điều đó từ những ngày đầu về làm dâu,hôm nay tôi kho thịt khó trứng,tôi cho nhiều đường hơn thay vì bột ngọt nhưng đến bữa cơm dọn ra thì bố chồng tôi vừa ăn quả trứng cúc thì đã nói
-sao toàn vị lợ của bột ngọt vậy?
-dạ con không cho nhiều con chỉ cho một muốn bé thôi ba
-con thử đi toàn vị lợ của bột ngọt thôi,đây bột ngọt còn đầy ở đây mà
-dạ nhưng màaaaaaaaa
-ba không ăn được bột ngọt lần sau con đừng cho bột ngọt vào
ông bỏ bữa ăn để lên nhà,tôi cũng buông bát cơm,mẹ nhìn tôi
-không sao đâu con có thể con bầu bì con quên thôi mà
-dạ mẹ nhưng con không có bỏ nhiều
trúc ngồi im lặng không nói gì,tôi dọn dẹp cơm còn Trúc thì đi chiên trứng cho ba chồng tôi ăn cơm
-con mời ba ăn con biết ba không ăn được bột ngọt nên con chiên trứng với nước mắm không,ba đừng giân chị 2 nữa chắc chị ấy không nhớ
-nó ở trong nhà này bao lâu rồi không nhớ?
ông tức giận nói to tiếng,nước mắt tôi lăn dài,vừa rửa chén tôi vừa khóc,rõ ràng tôi không làm gì
bữa cơm tối,tôi nấu lại những món ăn khác,và không bỏ bất kì tí bột ngọt nào,tối anh về cả nhà quây quần bên mâm cơm,trúc xới cơm cho cả nhà ăn,bữa ăn chẳng có gì đặc biệt cho đến khi Trúc la lên
-aaaaaaaa
trúc ôm miệng rơi chén cơm vỡ tung tóe lên bàn ăn,nhân nhanh chóng đến dở tay trúc ra
-em sao vậy em sao vậy?
-em đau,em ăn phải
trúc há miệng ra,nhân kéo ra bên miệng của trúc một cây kim,máu từ miệng trúc và nước mắt tuông ra
-em đau quá
-sao vậy chị dâu,như vầy là sao?sao chị bỏ kim vào trong nồi cơm
-tôi không có
-không có à nhà này có mình chị thêu tranh tay,đây là kim thêu không của chị thì của ai hả chị nói đi?
-tôi không điên để bỏ kim vào nồi cơm cho cả nhà ăn,vì nếu nuốt vào bụng có thể kim sẽ chạy theo đường máu lên tim mà chết
-vậy rõ ràng chị ghét trúc và muốn trúc chết đúng không?
nhân lại bới tung nồi cơm
-này cả nhà nhìn nhé không phỉa một cây mà là 4-5-6-7,là 7 cây kim đó cô muốn giết người à
ngay lúc này nước mắt tôi bắt đầu ứa ra ròi lăn dài rơi xuống bàn ăn,chan cả vào chén cơm
-thưa ba,thưa mẹ.con về làm dâu nhà mình chưa lâu nhưng con nghĩ ba mẹ hiểu tính con,con đã nấu ăn không phải đây là lần đầu tiên cho cả nhà,con cũng không có lý do gì để hại ai cả..
-chị im đi chị đang muốn nói vậy là cố tình đổ oan cho Trúc đúng không,chị đang muốn vừa ăn cướp vừa đánh trống la làng đúng không,chị dâu à hay là chị sợ trúc vợ tôi có thai sẽ tranh giành cái gia tài nhà này đối với chị,nên chị muốn giết vợ con tôi
-này nhân,tôi nói để nhân hiểu rằng,đừng bao giờ suy bụng ta ra bụng người và đừng bao giờ nghĩ rằng ai cũng xấu xa giống mình,hãy giữ lấy chút gì đó tự trọng cho bản thân mình,cây ngay sẽ không giờ sợ chết đứng,tôi dám lấy tính mạng con tôi ra mà thề mẹ con tôi không bao giờ làm những trò này,còn trúc,trúc dám thề không
-thôi đủ rồi,cái nhà này riết như cái chợ,con dâu và em chồng cãi nhau như kẻ thù có xem tôi và bà già này ngồi đây ra gì không
-ba nhưng ba thấy rõ ràng nó hại vợ con không,nếu mà ăn trúng vào bụng cháu ba sẽ ra thế nào ba nghĩ đi
-đủ rồi từ mai trở đi trúc nấu cơm còn thương lau don,1 tuần nữa dì hai lên thôi
ba chồng tôi tức giận bỏ đi lên,mẹ chồng tôi cũng đi theo,mâm cơm còn lại tôi-trúc-anh và nhân,nãy giờ anh im lặng và bây giờ anh lên tiếng
-nãy giờ anh không muốn nói nhưng bây giờ anh nói để rút kinh nghiệm và lần này xem như anh bỏ qua,thứ nhất nếu cây kim bị nấu trong nồi cơm ngay từ đầu thì cây kim đã ngã sang mày rỉ vì vốn dĩ nó là kim loại hơn nữa tiếp xúc tay người sẽ có vết hằn lên còn cây kim này vẫn trắng tinh,thứ 2 nếu cây kim được bỏ vào từ đâu nó đã lộn xộn trong nồi chứ không phải được cắm xuống như này,thứ 3 là nãy thương không dọn cơm và do trúc dọn cơm,thương tắm,nhà này trước giờ thương dọn cơm lên đây mới xơi tơi lên chứ k để ngay ở bếp,và mọi ngày thương luôn ngồi đầu nồi xới cơm vậy sao hôm nay trúc dành,bao nhiêu chén không có sao lại chỉ có trong chén thương,và tại sao ngần ấy cây kim cắm nhiều chỗ và cắm y hệt nhau theo kiểu chuối xuống ở dưới????anh nói vậy ai làm người ấy hiểu đừng để anh ra tay
anh nắm tay tôi lên lầu,tôi mệt mỏi bước đi,vào phòng anh đóng cửa rồi quay sang ôm lấy tôi
-anh tin em,chỉ vậy thôi vậy
tôi bậc khóc nức nở trên vai anh,tôi nói làm sao được nỗi oan ức này khi mà mọi thứ đều chống lại tôi,anh ôm tôi vào lòng,ở cái khoảnh khắc này tôi chỉ cần có anh là đủ
hôm sau trúc nấu cơm,tôi chỉ việc dọn dẹp,trúc đi chợ về thì đưa rau ra cho tôi nhặt và rửa,hôm nay anh ở nhà,tôi đem bó rau muốn ra trước ngồi nhắt,bó rau được cột bằng dây nilong rất chặt,tôi không biết sao cởi ra liền đè xuống để kéo cái nút thắc ra thì ở đâu đó ngay trong gốc bó rau lòi lên cắt vào tay tôi một đường sau tận thịt dính cả lưỡi lam vào do tôi đè tay quá manh,máu phun ra
-em sao vậy
-trời ơi máu,trúc đâu lấy bông băng
-dạ
trúc đi từng bước lên lầu lấy bông băng trong khi tay tôi tuông máu
-trời ơi ngay cái kệ này tránh ra
mẹ chồng tôi lật đật lấy đồ ra băng còn tôi thì đau nhói,chẳng hiểu lưỡi lam ấy từ đâu ra
-con mua rau ở đâu hả trúc?
-dạ bà uyên ngoiaf chợ
-bà uyên sao hôm nay có kiểu cột này có cả dao lam
anh nhìn bó rau rồi nói
-dây này sạch quá không giống như người ta bó lại,giống như ai dó cột lại và cột chặt
-thôi con không sao đâu mẹ mẹ đừng lo
mẹ tôi ngồi nhặt bó rau cho tôi còn anh thì băng tay lau chùi cho tôi,bữa cơm dọn ra dưới cái lắc đầu ngao ngán của ba mẹ chồng
-sao con luộc rau đen vậy,đpồ xào mỡ không đậu que chưa chín,cá gì mà kho trắng và tanh quá,từ mai để mẹ mua đồ ăn về chờ dì 2 lên nấu như này sao ba con ăn?
trúc im lặng bỏ bát cơm xuống rồi đi,vừa đi vừa nói
-con cố rồi ba mẹ không hài lòng con thua
từ hôm sau nhà tôi mua đồ ăn về nhà ăn đến khi dì hai lên,cứ ngỡ mọi thứ đã êm xui xuống thì rõ ràng cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng là thế,đỉnh điểm của những câu chuyện là khi mà dì-em mẹ chồng tôi đi mỹ về,bà về sau khi dì 2 lên 3 tuần,khi ấy tôi có thai ở tuần thứ 20,bà về nhà tôi ở 2 tuần và bà rất thích tôi,bà là người sống nội tâm và bà thích có ng tâm sự,những ngày bà về tôi và bà hay tâm sự hay ra vườn chăm sóc hoa vì sở thích của bà là nuôi chim và chăm sóc hoa hồng.
bà về đem 8 hôp sữa bầu bên mỹ về và nói
-tất cả là dì mua cho thương uống,uống hết để sinh cháu trai bụ bẫm cho dì bồng,sinh cháu trai đầy tháng dì cho 1 cây vàng
tôi đem 4 hộp sữa xuống phòng cho Trúc,đơn giản là vì tôi nghĩ,trúc cũng là em gái tôi
-dì cho sữa,tao đem cho mày 4 hộp,uống đi cho em bé khỏe
trúc gạt hết 4 hộp sữa tôi đặt trên bàn xuống
Tâm Sự TIN MỚI
Cưới đi rồi yêu – Phần 8
CƯỚI ĐI RỒI YÊU – PHẦN 8
Yêu » Tâm sự1 năm trước
Chia sẻA-A+
vậy là Trúc về nhà tôi ở,chúng tôi ra vài vẫn chạm mặt nhau nhưng tôi lại chẳng bao giờ nói gì cả vì vốn dĩ có nói gì cũng như thế,nhưng trúc thì lại chẳng bao giờ để tôi được bình yên.
Cưới đi rồi yêu – Phần 7Cưới đi rồi yêu – Phần 7
Cưới đi rồi yêu – Phần 9Cưới đi rồi yêu – Phần 9
trúc về nhà ở được 2 tuần thì dì 2 giúp việc về quê đám cưới con gái nên chỉ có tôi và trúc ở nhà lo công việc bếp núc,mẹ chồng tôi lại mở khóa dạy mới.mỗi ngày trúc đi chợ còn tôi nấu ăn.bữa cơm đầu tiên không có gì để nói nhưng bắt đầu ngày thứ 2 thì có chuyện
bố chồng tôi vốn dĩ không ăn được nhiều bột ngọt do ông bị gan ăn nhiều sẽ sưng gan,tôi biết điều đó từ những ngày đầu về làm dâu,hôm nay tôi kho thịt khó trứng,tôi cho nhiều đường hơn thay vì bột ngọt nhưng đến bữa cơm dọn ra thì bố chồng tôi vừa ăn quả trứng cúc thì đã nói
-sao toàn vị lợ của bột ngọt vậy?
-dạ con không cho nhiều con chỉ cho một muốn bé thôi ba
-con thử đi toàn vị lợ của bột ngọt thôi,đây bột ngọt còn đầy ở đây mà
-dạ nhưng mà con….
-ba không ăn được bột ngọt lần sau con đừng cho bột ngọt vào
ông bỏ bữa ăn để lên nhà,tôi cũng buông bát cơm,mẹ nhìn tôi
-không sao đâu con có thể con bầu bì con quên thôi mà
-dạ mẹ nhưng con không có bỏ nhiều
trúc ngồi im lặng không nói gì,tôi dọn dẹp cơm còn Trúc thì đi chiên trứng cho ba chồng tôi ăn cơm
-con mời ba ăn con biết ba không ăn được bột ngọt nên con chiên trứng với nước mắm không,ba đừng giân chị 2 nữa chắc chị ấy không nhớ
-nó ở trong nhà này bao lâu rồi không nhớ?
ông tức giận nói to tiếng,nước mắt tôi lăn dài,vừa rửa chén tôi vừa khóc,rõ ràng tôi không làm gì
bữa cơm tối,tôi nấu lại những món ăn khác,và không bỏ bất kì tí bột ngọt nào,tối anh về cả nhà quây quần bên mâm cơm,trúc xới cơm cho cả nhà ăn,bữa ăn chẳng có gì đặc biệt cho đến khi Trúc la lên
-aaaaaaaa
trúc ôm miệng rơi chén cơm vỡ tung tóe lên bàn ăn,nhân nhanh chóng đến dở tay trúc ra
-em sao vậy em sao vậy?
-em đau,em ăn phải
trúc há miệng ra,nhân kéo ra bên miệng của trúc một cây kim,máu từ miệng trúc và nước mắt tuông ra
-em đau quá
-sao vậy chị dâu,như vầy là sao?sao chị bỏ kim vào trong nồi cơm
-tôi không có
-không có à nhà này có mình chị thêu tranh tay,đây là kim thêu không của chị thì của ai hả chị nói đi?
-tôi không điên để bỏ kim vào nồi cơm cho cả nhà ăn,vì nếu nuốt vào bụng có thể kim sẽ chạy theo đường máu lên tim mà chết
-vậy rõ ràng chị ghét trúc và muốn trúc chết đúng không?
nhân lại bới tung nồi cơm
-này cả nhà nhìn nhé không phỉa một cây mà là 4-5-6-7,là 7 cây kim đó cô muốn giết người à
ngay lúc này nước mắt tôi bắt đầu ứa ra ròi lăn dài rơi xuống bàn ăn,chan cả vào chén cơm
-thưa ba,thưa mẹ.con về làm dâu nhà mình chưa lâu nhưng con nghĩ ba mẹ hiểu tính con,con đã nấu ăn không phải đây là lần đầu tiên cho cả nhà,con cũng không có lý do gì để hại ai cả..
-chị im đi chị đang muốn nói vậy là cố tình đổ oan cho Trúc đúng không,chị đang muốn vừa ăn cướp vừa đánh trống la làng đúng không,chị dâu à hay là chị sợ trúc vợ tôi có thai sẽ tranh giành cái gia tài nhà này đối với chị,nên chị muốn giết vợ con tôi
-này nhân,tôi nói để nhân hiểu rằng,đừng bao giờ suy bụng ta ra bụng người và đừng bao giờ nghĩ rằng ai cũng xấu xa giống mình,hãy giữ lấy chút gì đó tự trọng cho bản thân mình,cây ngay sẽ không giờ sợ chết đứng,tôi dám lấy tính mạng con tôi ra mà thề mẹ con tôi không bao giờ làm những trò này,còn trúc,trúc dám thề không
-thôi đủ rồi,cái nhà này riết như cái chợ,con dâu và em chồng cãi nhau như kẻ thù có xem tôi và bà già này ngồi đây ra gì không
-ba nhưng ba thấy rõ ràng nó hại vợ con không,nếu mà ăn trúng vào bụng cháu ba sẽ ra thế nào ba nghĩ đi
-đủ rồi từ mai trở đi trúc nấu cơm còn thương lau don,1 tuần nữa dì hai lên.
ba chồng tôi tức giận bỏ đi lên,mẹ chồng tôi cũng đi theo,mâm cơm còn lại tôi-trúc-anh và nhân,nãy giờ anh im lặng và bây giờ anh lên tiếng
-nãy giờ anh không muốn nói nhưng bây giờ anh nói để rút kinh nghiệm và lần này xem như anh bỏ qua,thứ nhất nếu cây kim bị nấu trong nồi cơm ngay từ đầu thì cây kim đã ngã sang mày rỉ vì vốn dĩ nó là kim loại hơn nữa tiếp xúc tay người sẽ có vết hằn lên còn cây kim này vẫn trắng tinh,thứ 2 nếu cây kim được bỏ vào từ đâu nó đã lộn xộn trong nồi chứ không phải được cắm xuống như này,thứ 3 là nãy thương không dọn cơm và do trúc dọn cơm,thương tắm,nhà này trước giờ thương dọn cơm lên đây mới xơi tơi lên chứ k để ngay ở bếp,và mọi ngày thương luôn ngồi đầu nồi xới cơm vậy sao hôm nay trúc dành,bao nhiêu chén không có sao lại chỉ có trong chén thương,và tại sao ngần ấy cây kim cắm nhiều chỗ và cắm y hệt nhau theo kiểu chuối xuống ở dưới????anh nói vậy ai làm người ấy hiểu đừng để anh ra tay
anh nắm tay tôi lên lầu,tôi mệt mỏi bước đi,vào phòng anh đóng cửa rồi quay sang ôm lấy tôi
-anh tin em,chỉ vậy thôi
tôi bậc khóc nức nở trên vai anh,tôi nói làm sao được nỗi oan ức này khi mà mọi thứ đều chống lại tôi,anh ôm tôi vào lòng,ở cái khoảnh khắc này tôi chỉ cần có anh là đủ
hôm sau trúc nấu cơm,tôi chỉ việc dọn dẹp,trúc đi chợ về thì đưa rau ra cho tôi nhặt và rửa,hôm nay anh ở nhà,tôi đem bó rau muốn ra trước ngồi nhắt,bó rau được cột bằng dây nilong rất chặt,tôi không biết sao cởi ra liền đè xuống để kéo cái nút thắc ra thì ở đâu đó ngay trong gốc bó rau lòi lên cắt vào tay tôi một đường sau tận thịt dính cả lưỡi lam vào do tôi đè tay quá manh,máu phun ra
-em sao vậy
-trời ơi máu,trúc đâu lấy bông băng
-dạ
trúc đi từng bước lên lầu lấy bông băng trong khi tay tôi tuông máu
-trời ơi ngay cái kệ này tránh ra
mẹ chồng tôi lật đật lấy đồ ra băng còn tôi thì đau nhói,chẳng hiểu lưỡi lam ấy từ đâu ra
-con mua rau ở đâu hả trúc?
-dạ bà uyên ngoiaf chợ
-bà uyên sao hôm nay có kiểu cột này có cả dao lam
anh nhìn bó rau rồi nói
-dây này sạch quá không giống như người ta bó lại,giống như ai dó cột lại và cột chặt
-thôi con không sao đâu mẹ mẹ đừng lo
mẹ tôi ngồi nhặt bó rau cho tôi còn anh thì băng tay lau chùi cho tôi,bữa cơm dọn ra dưới cái lắc đầu ngao ngán của ba mẹ chồng
-sao con luộc rau đen vậy,đpồ xào mỡ không đậu que chưa chín,cá gì mà kho trắng và tanh quá,từ mai để mẹ mua đồ ăn về chờ dì 2 lên nấu như này sao ba con ăn?
trúc im lặng bỏ bát cơm xuống rồi đi,vừa đi vừa nói
-con cố rồi ba mẹ không hài lòng con thua
từ hôm sau nhà tôi mua đồ ăn về nhà ăn đến khi dì hai lên,cứ ngỡ mọi thứ đã êm xui xuống thì rõ ràng cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng là thế,đỉnh điểm của những câu chuyện là khi mà dì-em mẹ chồng tôi đi mỹ về,bà về sau khi dì 2 lên 3 tuần,khi ấy tôi có thai ở tuần thứ 20,bà về nhà tôi ở 2 tuần và bà rất thích tôi,bà là người sống nội tâm và bà thích có ng tâm sự,những ngày bà về tôi và bà hay tâm sự hay ra vườn chăm sóc hoa vì sở thích của bà là nuôi chim và chăm sóc hoa hồng.
bà về đem 8 hôp sữa bầu bên mỹ về và nói
-tất cả là dì mua cho thương uống,uống hết để sinh cháu trai bụ bẫm cho dì bồng,sinh cháu trai đầy tháng dì cho 1 cây vàng
tôi đem 4 hộp sữa xuống phòng cho Trúc,đơn giản là vì tôi nghĩ,trúc cũng là em gái tôi
-dì cho sữa,tao đem cho mày 4 hộp,uống đi cho em bé khỏe
trúc gạt hết 4 hộp sữa tôi đặt trên bàn xuống
-cút đi con chó tao không có cần mày bố thí,mày thương hại tao à
-tao chẳng thể xấu xa như cách mà mày vẫn làm đâu,tao tốt mày không muốn nhận thì thôi tao về
-đứng lại
trúc nắm lấy tay tôi bóp chặt,ghì tôi lại rồi sỉ vào mặt tôi
-đừng thấy tao im lặng thì vội vàng hả hê,tao chưa tha cho mày đâu,ngày nào mà mày còn sống thì ngày đó tao còn chưa buông tha,mày nhớ đấy,đừng vênh vênh tự mãn,cút
trúc hất tay tôi ra,tôi dau điếng nhìn trúc
-mày thật kinh khủng khác xa tao nghĩ
tôi bỏ về phòng và phút chốc cũng lãng quên câu chuyện trúc dọa cho đến cái ngày định mệnh ấy-ngày mà Trúc hãm hại tôi sảy thai
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!