Cường Chiếm Ba Ba - Chương 10: Phá thân thư huyệt
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1029


Cường Chiếm Ba Ba


Chương 10: Phá thân thư huyệt


Chương 10: Phá thân thư huyệt.

Dịch Văn Bách phát hiện Dịch Trần hôm nay tâm trạng có điểm không đúng, cả người càng lúc càng âm trầm, ánh mắt mang theo hung ác cùng nham hiểm. Dịch Văn Bách không nhìn thấu được tâm tư của hắn, nhỏ giọng hỏi:

“Có phải hay không học hành rất vất vả?”

Dịch Trần ngẩng đầu nhìn y một cái, không nói gì, chỉ là lắc lắc đầu.

“Con ăn nhiều một chút đi.”

Dịch Văn Bách gắp vào trong bát cho hắn một miếng cá, y hiếm khi làm như vậy, nhưng làm xong mới phát hiện có bao nhiêu không thích hợp, đối phương sẽ có khả năng ghét bỏ vì không sạch sẽ gì đó, thời điểm y không biết nên làm thế nào, Dịch Trần đưa miếng cá vào miệng, còn nói “Cảm ơn”

Dịch Văn Bách nhẹ nhàng thở ra, sắc mặt lại có chút đỏ lên.

Ở chung càng lâu, Dịch Văn Bách càng không thể nhìn thẳng vào nội tâm của mình, cảm giác như vậy quá mức cấm kỵ, y hoàn toàn không có cách nào tiếp thu, lại vô lực thay đổi hiện trạng. Y chỉ có thể chờ đến khi Dịch Trần đi học đại học, hai người cách xa nhau, tâm tư của y nhất định sẽ phai nhạt.

Lúc sắp đi ngủ Dịch Trần lại đưa sữa bò tới, Dịch Văn Bách đưa cái miệng nhỏ nhắn uống sạch sẽ, ngẩng đầu nhìn con nuôi cao lớn, lại nhanh chóng quay đầu đi.

“Con cũng mau đi nghỉ ngơi đi, mai còn phải đi học.”

Dịch Trần “Ân” một tiếng, đi ra khỏi phòng ngủ của Dịch Văn Bách.

Dịch Văn Bách nhẹ nhàng thở ra, đem cửa phòng đóng tốt rồi mới lên giường nằm, trong đầu nghĩ một chút việc vặt vãnh lung tung, dần dần cũng buồn ngủ, nhanh chóng khép mắt lại.

Dịch Trần vẫn luôn canh ở ngoài cửa, ly sữa kia cũng không mang đi rửa, hắn liều mạng khống chế bản thân, lại không thể ngăn chặn được thân thể khô nóng cùng ghen ghét, chỉ cần nghĩ Dịch Văn Bách trở thành của người khác, mặc kệ là nam hay nữ, hắn đều ghen ghét đến phát điên.

Y là công chúa tinh khiết nhất trong lòng hắn, không thể để người khác cướp mất.

Chỉ đợi hơn hai mươi phút, hắn đã nhịn không được mở cửa ra, nương theo ánh trăng đi đến bên giường. Dịch Văn Bách khi ngủ vẻ mặt điềm tĩnh, mặt mày nhu hòa, hô hấp đều đều, Dịch Trần mở lên đèn ngủ, chăm chú nhìn nhan sắc của y khi ngủ, hướng tới môi y hôn xuống.

Rất lâu rồi hắn chưa được làm như vậy, hiện tại chỉ là dán lên cánh môi kia, cả người không khống chế được nóng lên, động tác cũng trở nên thô bạo, làm càn ʍút̼ lên cánh môi kia, ʍút̼ lấy phiến môi đáng yêu, lưỡi cũng vói vào khoang miệng y, hấp thụ nướt bọt ngọt ngào, quấn lấy cái lưỡi mềm mại.

“Ưm.”

Nụ hôn của hắn quá mức kịch liệt, Dịch Văn Bách mày hơn nhíu lại, yết hầu cũng phát ra tiếng thở nhẹ. Dịch Trần hoàn toàn khống chế không được bản thân, trong lòng hắn như có một con mãnh thú, và hiện tại con mãnh thú đó được thả ra, phòng hộ vô luận thế nào cũng không ngăn được.

Ngón tay đã cởi bỏ đi cúc áo của Dịch Văn Bách, đem da thịt phía dưới lõa lồ ra, lòng bàn tay ở trêи núm иɦũ ɦσα xoa nắn, viên thịt kia cũng bắt đầu đứng thẳng lên, tựa hồ như đang chờ hắn ɭϊếʍ ʍút̼. Hắn không chút do dự ngậm vào, thậm chí còn muốn để lại dấu vết của mình, dùng răng cắn cắn.

“A…… Đau!”

Đau đớn khiến Dịch Văn Bách trong lúc ngủ mơ cũng phải thở mạnh, Dịch Trần giảm bớt lực đạo, hướng tới núm иɦũ ɦσα bị cắn ra tơ máu nhẹ ɭϊếʍ, lại lột đi quần của cha nuôi.

Quần ngủ dễ dàng bị cởi ra, nhìn đến ƈôи ȶɦịt nhỏ cương cứng kia, mở miệng ra ʍút̼ vào.

“A……”

Âm thanh của Dịch Văn Bách trở bên ngọt nị, ngón tay cũng sờ lên đầu Dịch Trần, rõ ràng không phải ở trạng thái thanh tỉnh, nhưng cũng thật thoải mái, eo hơi nâng lên, tựa hồ mong Dịch Trần đem y ʍút̼ càng thoải mái hơn. Dịch Trần đem cây côn thịt này ʍút̼ càng chặt, ngón tay vuốt ve thư huyệt của cha nuôi, nơi đó đã sớm dính ướt một mảng, xúc cảm trơn mượt.

Dịch Trần cũng không đem y ʍút̼ bắn, thời điểm Dịch Văn Bách sắp bùng nổ hắn liền dừng lại, Dịch Văn Bách tựa hồ không thỏa mãn, miệng phát ra những tiếng hừ hừ khó nhịn, ngón tay vô lực nhưng cũng muốn đưa xuống tuốt lộng ƈôи ȶɦịt của chính mình.  Dịch Trần tách ra hai chân y, nhìn khe thịt ướt nhẹp, cảm thấy không cần phải bôi trơn nữa, trực tiếp ɭϊếʍ lên.

“Ưm…… A……”

Dịch Văn Bách phát ra âm thanh càng lúc càng ngọt ngào, hai chân ngoan ngoãn tách ra, trong huyệt cũng không ngừng chảy ra chất lỏng, đều được Dịch Trần ɭϊếʍ sạch sẽ, đầu lưỡi còn đâm vào trong huyệt khẩu mềm mại, bắt đầu từng chút một đem nó ɭϊếʍ mềm xốp.

Dịch Văn Bách lại mơ thấy mộng xuân, lần này nam nhân trong mơ thấy được ngũ quan chỉnh tề, chính là gương mặt anh tuấn của con nuôi, còn đang ʍút̼ vào bờ môi của y, bàn tay to cọ xát người y. Dịch Văn Bách nói không cần, nhưng thân thể lại chủ động dâng lên, tư thế phóng đãng làm cho y cảm thấy thẹn, y thậm chí còn mơ thấy bị con nuôi ʍút̼ núm иɦũ ɦσα, bị phát hiện thư huyệt.

Thư huyệt nóng bỏng như lửa cháy, lại lầy lội bất kham, y muốn khép lại hai chân, che giấu đi bí mật của mình, nhưng lại không chống đỡ được kɧօáϊ cảm kia, đem chân mở càng rộng.

Dù sao cũng chỉ là mơ, hãy cho y được phóng đãng một lần đi.

ƈôи ȶɦịt nóng bỏng của con nuôi cọ lên, tựa hồ như muốn cọ mở huyệt khẩu của y cắm vào, Dịch Văn Bách hoảng sợ, như vậy tuyệt đối không thể được, hôn môi còn có thể không tính là đi quá giới hạn.

Nhưng căn ƈôи ȶɦịt cực lớn kia lại không màng gì mà cắm vào, giãy giụa của y hoàn toàn bị áp chế, Dịch Văn Bách kịch liệt phản kháng, trong nháy mắt bị cắm vào kia, đau đớn làm y mở to mắt.

Dịch Trần nhìn chằm chằm bộ dáng nhục huyệt đỏ tươi của cha nuôi đem ƈôи ȶɦịt của mình bao lấy, hình ảnh kϊƈɦ thích đến mức làm hô hấp của hắn đều rối loạn, đến khi quy đầu chạm vào màng trinh của cha nuôi, hắn dừng lại một chút, nhưng giây tiếp theo, chớp mắt một phát liền dùng sức đẩy hông, căn ƈôи ȶɦịt không chút do dự cắm vào.

Lấp đầy y! Chiếm hữu y!

Mãnh thú trong lòng vẫn luôn kêu gào những lời này, thiếu niên mất đi lý trí rốt cuộc vẫn không thể kìm hãm bản thân, đem cha nuôi đang ngủ trêи giường hoàn toàn chiếm hữu.

Dịch Văn Bách mở to mắt, mới phát hiện ra những cảnh kia hoàn toàn không phải là mơ, con nuôi như thế nào lại đang ở giữa hai chân y, địa phương kia bị cắm vào một cây ƈôи ȶɦịt thô tráng làm y cảm thấy đau đớn muốn chết đi, mặt trêи còn dính chút tơ máu. Trong lòng như có thứ gì đó sụp đổ không còn một mảnh, Dịch Văn Bách kịch liệt giãy giụa.

“Không! Không cần!”

Y hi vọng đây chỉ là một cơn ác mộng, nhưng hiện thực lại tàn khốc, con nuôi y nuôi năm năm lại đang xâm phạm y, phá vỡ hoa huyệt bí ẩn của y, làm hai người hợp thành một thể, bước vào vực sâu tội ác.

Dịch Trần nhìn y đã tỉnh táo lại, lại không hề kinh hoảng, đôi mắt còn mang theo tơ máu. Hắn sát lại gần ʍút̼ lấy đôi môi Dịch Văn Bách, Dịch Văn Bách tránh đi nụ hôn của hắn, hắn cũng không giận, tiện đà hôn lên gương mặt của y, ở nơi giao hợp thì hưng trí đâm sâu vào.

Dịch Văn Bách giãy giụa lung tung, ƈôи ȶɦịt con nuôi lại tiến sâu thêm một chút, bức y khóc lên, tay mềm như bông đẩy ra lồng ngực rắn chắc của con nuôi.

“Không cần…… Dịch Trần, con thanh tỉnh một chút!”

“Ba ba, bên trong người kẹp thật chặt, thả lỏng một chút, để con đâm vào.”

Dịch Trần âm thanh khàn khàn, mang theo một chút tình ɖu͙ƈ nồng đậm khó nói.

Dịch Văn Bách nghe được xưng hô của hắn với y, cả người ngốc lăng, nhất thời quên mất giãy giụa, Dịch Trần nhân cơ hội đem phòng tuyến cuối cùng phá đi, nguyên một cây ƈôи ȶɦịt đều cắm vào nhục huyệt cơ khát, làm hai người hoàn toàn hợp thành một thể.

Dịch Trần không có lập tức chọc vào rút ra, mà là ôm y cùng y hôn môi, ʍút̼ vào bờ môi của y, vuốt ve núm иɦũ ɦσα của y, Dịch Văn Bách sau khi lấy lại tinh thần, bàn tay giương lên, hướng đến mặt hắn cho một cái tát.

Y bị cho uống thuốc mê, thân thể xụi lơ không chút sức lực, nếu không phải vì đau đớn, thì cho dù bị con nuôi bắn vào trong chắc cũng không tỉnh lại, cho nên cái tát này ở trêи mặt Dịch Trần không khác gì vuốt ve, đối với hắn không có chút thương tổn.

Dịch Văn Bách cắn môi, trong đôi mắt đã tích tụ nước mắt, âm thanh mang theo chút khó có thể tin.

“Những lần trước đều là con làm sao?”

“Phải.”

Dịch Trần rút ra ƈôи ȶɦịt của bản thân, bên trêи có dính chút tơ máu, cảm thấy mỹ mãn cười một chút, lại đem côn thịt cắm vào thân thể cha nuôi. Động tác của hắn rất ôn nhu, nhưng cha nuôi lần đầu hoan ái lại có chút đau đớn.

Dịch Văn Bách có chút không phân rõ hiện thực cùng cảnh trong mơ, thẳng đến khi tiểu huyệt truyền đến một trận đau đớn, mới chua xót chấp nhận đây là sự thật, y xác thực lúc trước bị chính con nuôi của mình ɖâʍ loạn, hiện tại bị con nuôi gian ɖâʍ.

Trong căn phòng dần dần truyền đến tiếng nước ái nuội, Dịch Văn Bách giãy giụa không hề hiệu quả, còn làm cho tình ɖu͙ƈ của thiếu niên trở nên hưng phấn, hai người thân thể trần trụi dán sát vào nhau, trêи người có một tầng mồ hôi mỏng, một người làn da mạch sắc khỏe mạnh, một người trắng nõn như bạch ngọc, vừa đối lập là vừa có sự hài hòa ngoài ý muốn.

“Ô! Không cần…… Không thể……”

Dịch Văn Bách cảm thấy thẹn mặt đầy nước mắt, lại bị Dịch Trần ɭϊếʍ đi, hạ thân của hắn hoàn toàn vùi vào tiểu huyệt ướt đẫm, không ngừng đưa đẩy cắm rút, đem mị thịt đỏ tươi đẩy ra, cọ xát hoa tâm mẫn cảm, thậm chí còn dùng tay xoa nắn âm đế.

Dịch Văn Bách miệng luôn nói không muốn, nhưng thân thể cơ khát gần ba mươi năm lại thành thật dưới thân con nuôi, côn thịt cương cứng, giữa hai đùi nước như lũ lụt, ɖâʍ thủy ào ạt chảy ra làm hạ thân hai người đều ướt đẫm, trêи khăn trải giường cũng ướt đẫm một mảng.

“Tiểu huyệt của ba ba thật ɖâʍ, quấn chặt lấy con không rời, ướt đến thật lợi hại.”

Dịch Trần giống như phát điên, kɧօáϊ cảm ở ƈôи ȶɦịt càng lúc càng nhiều, mỗi lần cắm vào nhục huyệt cơ khát nóng ướt, hắn căn bản luyến tiếc rời đi, sau khi rút ra lại dùng lực đạo lớn hơn đâm vào, trực tiếp đem cha nuôi ở trêи giường thao đến mất khống chế.

“Đừng nói nữa……”

Thân thể Dịch Văn Bách như tiến vào lốc xoáy tình ɖu͙ƈ của con nuôi, vô luận giãy giụa thế nào cũng đều không ra. Dịch Trần tuốt lộng ƈôи ȶɦịt của y, phối hợp với tần suất đâm vào hoa tâm, thành công nghe được âm thanh nức nở ngọt nị của cha nuôi, thân thể càng hưng phấn, tốc độ tiến công nhanh hơn, nhiều lần đâm vào miệng t.ử ƈυиɠ, đem Dịch Văn Bách đâm đến tan tác rơi rớt, khóe mắt không ngừng rơi lệ.

Chờ đến khi miệng t.ử ƈυиɠ bị đâm mở, quy đầu Dịch Trần liền tiến vào t.ử ƈυиɠ kiều nộn, thao đến Dịch Văn Bách ɖâʍ kêu liên tục, côn thịt khống chế không được phun ra tϊиɦ ɖϊƈh͙, nộn huyệt cũng khẩn trí co rút.

Dịch Trần cơ hồ khống chế không được lực đạo của mình, tiến sâu vào trong nhục huyệt của cha nuôi, ƈôи ȶɦịt bị bao đến gắt gao, sảng kɧօáϊ đến da đầu tê dại. Hắn ʍút̼ cánh môi của Dịch Văn Bách, thấp giọng nói:

“Ba ba, nếu bắn vào, ba ba có thể mang thai hay không?”

Dịch Văn Bách hoảng sợ trợn to mắt, nhưng vì sắc mặt ửng hồng, vẻ mặt này lại ngoài ý muốn đáng yêu. Y hoảng loạn lắc đầu.

“Không thể bắn vào bên trong! Tiểu Trần……  Tiểu Trần! Cầu con rút ra…… Ô~”

“Con muốn bắn đến ba ba lớn bụng, làm cho ba ba sinh con cho con, làm ba ba thành bà xã của con. Hô, ba ba kẹp thật chặt.”

Dịch Trần gắt gao chế trụ vòng eo của Dịch Văn Bách, không màng y giãy giụa, hướng vào nhục huyệt bên trong cắm mấy chục cái, sau đó ở sâu bên trong t.ử ƈυиɠ bắn ra tϊиɦ ɖϊƈh͙.

“Không!!!”

Dịch Văn Bách hoảng sợ trừng lớn mắt, cảm nhận  t.ử ƈυиɠ bị một cỗ rồi mỗi cỗ tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng bỏng tưới lên vách tường, phòng hộ trong lòng đều hỏng mất.

Dịch Trần bắn rất nhiều, cơ hồ đều đem nhục huyệt của cha nuôi bắn đầy, hắn thỏa mãn hôn môi Dịch Văn Bách, giọng khàn khàn:

“Ba ba, lại làm thêm lần nữa.”

Yêu thích: 1 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN