Cường Chiếm Ba Ba - Chương 19: Tiểu vào trong hoa huyệt của cha nuôi.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
791


Cường Chiếm Ba Ba


Chương 19: Tiểu vào trong hoa huyệt của cha nuôi.


Chương 19: Tiểu vào trong hoa huyệt của cha nuôi.

Mật ong dính nhớp đều bị thao đến chảy đầy trêи đùi, động tác của Dịch Trần một chút ôn nhu cũng không có, nhưng hắn có thể cảm nhận được rõ ràng rằng Dịch Văn Bách thích làʍ ȶìиɦ thô bạo kịch liệt như vậy, cửa hậu huyệt đem ƈôи ȶɦịt của hắn cắn đến gắt gao, mỗi lần rút ra đều là một bộ dáng phi thường luyến tiếc, thời điểm cắm vào lại vui sướиɠ như muốn ca hát.

Dịch Trần đem áo của Dịch Văn Bách vén lên cao, lộ ra thân hình trắng nõn bên dưới, những nụ hôn nóng bỏng luân phiên đáp ở trêи da thịt.

“Ba ba thật ɖâʍ, hậu huyệt đem ƈôи ȶɦịt ʍút̼ đến thực chặt, ba ba có phải hay không là một ɖâʍ phụ thích ăn ƈôи ȶɦịt?”

Dịch Văn Bách bị ngôn ngữ của hắn làm cho cảm thấy thẹn cực kỳ, nhưng thân thể lại càng thêm hưng phấn, tràng đạo vẫn luôn bị cọ xát bắt đầu phân bố ra tràng dịch, làm căn ƈôи ȶɦịt kia ra vào càng thêm thông thuận. Y cắn môi, nỗ lực không phát ra âm thanh, Dịch Trần cực kỳ không hài lòng, mỗi đâm vào một cái lại hỏi:

“Có phải hay không? Ba ba có phải hay không thực ɖâʍ?”

“Ba ba có phải hay không thực thích ăn đại ƈôи ȶɦịt của con?”

“Ba ba có phải hay không là tao mẫu cẩu của con?”

Lời nói quá mức hạ lưu đối với một người được nuôi dạy tốt như Dịch Văn Bách là chưa bao giờ tiếp xúc qua, y không biết vì sao khi bản thân nghe được mấy lời nói này so với bình thường còn muốn hưng phấn hơn, nhục huyệt tê tê dại dại, kɧօáϊ cảm kϊƈɦ thích nước mắt của y không ngừng chảy ra.

“Hức… Không phải… Đừng nói nữa… A ha…”

“Rõ ràng con càng nói ba ba càng trở nên hưng phấn, hậu huyệt ʍút̼ càng chặt, lỗ ɖâʍ phía trước có phải hay không thực ngứa?”

Cảm giác được nhục huyệt đang run rẩy, Dịch Trần càng công kϊƈɦ thêm.

“Đáng tiếc con chỉ có một cây ƈôи ȶɦịt, mỗi lần chỉ có thể đút cho một cái ɖâʍ huyệt của ba ba. Nếu con có thuật phân thân thì tốt rồi, hai phân thân của con nhất định sẽ đem hai cái ɖâʍ huyệt của ba ba cắm đến tràn đầy, đồng thời làm người.”

Dịch Văn Bách hoảng loạn lắc đầu, nhưng trong đầu lại không cầm lòng được mà não bổ hai phân thân của Dịch Trần đem hai cái ɖâʍ huyệt đút no, y nỗ lực đem cái loại ý niệm này cưỡng chế ra khỏi đầu.

“Không cần… Quá hạ lưu… Đừng nói nữa… Ưm…”

Dịch Trần dồn hết sức lực làm Dịch Văn Bách, thấp giọng cười nói:

“Cũng may mắn là con không có thuật phân thân, bằng không con khẳng định sẽ ghen ghét cái phân thân kia của con. Ba ba là của con, không cho người khác chạm vào, chỉ một ngón tay cũng không được, chỉ có thể là của một mình con.”

ƈôи ȶɦịt thô tráng lại một lần nữa hung hăng đâm vào, Dịch Văn Bách ngẩng cổ phát ra một tiếng thét chói tai, hai chân run rẩy cơ hồ không thể đứng được.

Dịch Trần nhìn đến cái rổ bên cạnh, bên trong có mấy quả cà chua nhỏ, duỗi tay cầm lại đây, hắn đình chỉ lại động tác thao huyệt, đem quả cà chua kia hướng tới huyệt khẩu thư huyệt của cha nuôi cọ xát.

“Lỗ ɖâʍ của ba ba thực là hư không đi? Trước tiên đút nó vài quả cà chua được không?”

Dịch Văn Bách sợ hãi, hoảng loạn giãy giụa.

“Không cần… Hức… Không thể lãng phí…”

Dịch Trần bị biểu cảm của Dịch Văn Bách chọc cười, tiến lại gần ɭϊếʍ vành tai y.

“Sẽ không lãng phí, chờ đến khi cà chua dính đầy ɖâʍ thủy của ba ba con sẽ ăn toàn bộ, hương vị nhất định sẽ rất ngon.”

Dịch Văn Bách nghe hắn nói, hận không thể đào một cái hố để chui xuống. Y cắn môi, đáng thương khóc nức nở, huyệt khẩu dễ dàng bị đâm mở, mấy quả cà chua được đưa vào bên trong.

Cà chua cũng không lớn, nhưng xúc cảm lạnh băng, hơn nữa bị nhét dị vật vào làm y cảm thấy thực thẹn, Dịch Văn Bách toàn thân đều run lên.

Dịch Trần lại không có buông tha y, tiếp tục cho thêm ba quả cà chua, tổng cộng bốn quả cà chua đã đem nhỏ hẹp nhục huyệt kia căng đầy, một chút khe hở đều không có. Dịch Trần sau khi đút xong, rút ra ƈôи ȶɦịt lại hung hăng hướng tới sâu bên trong cắm vào, chỉ cách một tầng màng thịt hơi mỏng cà chua cũng bị đâm đến chuyển động lên, làm Dịch Văn Bách thật sự có một loại cảm giác bản thân đang bị hai căn ƈôи ȶɦịt thọc vào rút ra.

“Ba ba ʍút̼ càng chặt hơn, xem ra là rất thích. Hô, bên trong nóng quá…”

Dịch Trần khống chế không được liên tục thọc vào rút ra, Dịch Văn Bách lung tung phủ nhận, lại bị Dịch Trần bắt lấy cằm, bắt y phải quay đầu lại.

Cánh môi của hai người dán sát vào nhau, dần dần phát ra tiếng nước, hai cái lưỡi ướt át mềm mại triền miên dây dưa với nhau, trao đổi nước bọt cho nhau. Dịch Trần đặc biệt thích cùng Dịch Văn Bách hôn môi, mỗi lần hôn lên hai cánh môi kia đều giống như không đủ, sau mỗi lần làʍ ȶìиɦ xong môi của Dịch Văn Bách đều sẽ bị hắn ʍút̼ sưng. Dịch Văn Bách dần dần cũng đã tạo thành thói quen môi lưỡi giao triền như vậy, trong lòng cũng thực thích. Giờ phút này hạ thân hai người gắt gao dính chặt lấy nhau, môi cũng hợp ở bên nhau, làm sự tình thân mật nhất.

Thời điểm Dịch Trần bắn ra, Dịch Văn Bách đã sớm bị cắm bắn, tϊиɦ ɖϊƈh͙ đều phun lên trêи sàn nhà, toàn bộ phòng bếp đều tràn ngập hơi thở ɖâʍ ɖu͙ƈ.

“Hậu huyệt của ba ba đều bị con bắn đầy, thật muốn đem t.ử ƈυиɠ của ba ba cũng bắn đầy.”

Dịch Trần thanh âm khàn khàn, khống chế không được còn nhợt nhạt đưa đẩy trong hậu huyệt đã bị hắn bắn đầy tϊиɦ ɖϊƈh͙ kia, tϊиɦ ɖϊƈh͙ cùng tràng dịch trộn lẫn với nhau theo khe hở nơi hai người giao hợp chảy ra, đem đùi của hai người làm vừa ướt lại vừa dơ.

Dịch Văn Bách lông mi nhẹ nhàng run rẩy, cả người vẫn còn đang đắm chìm ở trong cao dư vị cao trào, nhưng cũng biết nhỏ giọng phản bác nói:

“Không thể… Không thể bắn ở trong t.ử ƈυиɠ…”

Dịch Trần cắn lên bờ môi của Dịch Văn Bách, một chút cũng không dùng sức, lại ɭϊếʍ ʍút̼ cánh môi tràn ngập co dãn kia. Dịch Văn Bách sắc mặt ửng hồng, trong ánh mắt thủy quang lấp lánh, cả người thoạt nhìn gợi cảm đến chịu không được. Dịch Trần hôn đủ rồi mới đem ƈôи ȶɦịt đang bán cương rút ra, ôm cha nuôi đang cả người mềm nhũn đặt lên trêи mặt bếp.

Trong phòng bếp tuy có máy sưởi, nhưng mặt bếp vẫn là có chút lạnh, Dịch Trần đem huyệt khẩu của y tách ra, nhìn được cà chua đỏ tươi ở bên trong, cúi đầu lại gần vươn đầu lưỡi ɭϊếʍ lên.

Dịch Văn Bách hoảng sợ, còn chưa kịp phản ứng lại, Dịch Trần đã ʍút̼ ra được một quả cà chua vào trong miệng, lại ngẩng đầu lên đối diện với tầm mắt của y, đem cà chua trong miệng cắn ra, đem thịt quả cà chua từng chút từng chút nuốt vào, lúc ăn xong còn nói:

“Dính ɖâʍ thủy của ba ba cà chua quả nhiên càng ngọt.”

Dịch Văn Bách cảm thấy thẹn che mặt, nhưng xúc cảm ở nhục huyệt lại càng nhạy bén, y có thể cảm nhận được con nuôi ɭϊếʍ láp nhục huyệt của y, đem cà chua bên trong liên tiếp hút ra ngoài, sau đó cắn nuốt xuống bụng. Quả cà chua cuối cùng tiến vào rất sâu, Dịch Trần hút gần mười phút mới đưa được nó ra ngoài, chờ đến khi đem cà chua toàn bộ ăn xong, giữa đùi của Dịch Văn Bách đã ướt đẫm, côn thịt cũng lại một lần nữa cương cứng, nhục huyệt lênh láng nước, mị thịt đỏ tươi không ngừng mấp máy, đều là một bộ dáng cơ khát.

Dịch Trần ɖâʍ loạn đủ rồi, bế cha nuôi lên, để hai chân của y vòng lấy eo hắn, đi ra khỏi phòng bếp lên lầu hai. Bên ngoài thời tiết lạnh đến lợi hại, nhưng lại ko có tuyết rơi, khu biệt thự luôn luôn quạnh quẽ, cho dù có loa phát thanh, nhưng cũng là từ địa phương cực xa truyền đến.

Dịch Trần trực tiếp đem Dịch Văn Bách ôm vào trong phòng tắm, xả nước ấm vào bồn tắm, hai người cùng nhau tắm trong bồn. Dịch Văn Bách cả người dựa vào người con nuôi, gương mặt dán sát ngực hắn, cảm thấy thực sự ngượng ngùng. Dịch Trần lại còn giúp y rửa sạch thân thể, mỗi một ngón tay cũng đều rửa sạch sẽ, đến khi tẩy tới trước ngực, lại thay đổi tư thế. Hắn đem Dịch Văn Bách ôm lấy ngồi ở trêи đùi mình, cúi đầu xuống ʍút̼ núm иɦũ ɦσα y, đem hai bên núm иɦũ ɦσα ʍút̼ đến vừa hồng vừa sưng, Dịch Văn Bách bị hắn ʍút̼ đến mức sắc mặt cũng ửng hồng lên.

Bị hơi nước bao quanh thân thể nam nhân càng thêm trắng nõn, một chút cũng không giống người đã hơn ba mươi tuổi, năm tháng tựa hồ hoàn toàn không lưu lại dấu vết ở trêи người y. Dịch Trần mỗi khi nhớ tới những câu chữ trong nhật ký của mẹ mình, trong đầu đều tưởng tượng ra những hình ảnh kia của y, trong lòng không khỏi có chút tiếc nuối.

Nếu hắn được sinh ra sớm một chút, nếu hắn là mẹ của hắn, thì hắn nhất định sẽ chủ động tiếp cận thiên sứ thuần khiết này, nói cho y biết, y không phải là quái vật, y trong lòng hắn là bảo vật xinh đẹp sạch sẽ nhất trêи thế giới, và hắn thích y.

Sau đó hắn sẽ luôn bảo vệ người này, lì lợm la ɭϊếʍ cũng được, dùng hết thủ đoạn cũng được, nhất định đều sẽ ở bên cạnh y, phá bỏ đi lớp phòng vệ kiên cố trong lòng y, làm cho y yêu hắn.

Chính là thời gian chung quy đã làm hắn bỏ lỡ mười mấy năm, mà mười mấy năm này, cũng đã đủ làm nội tâm của người này phong bế lại, hắn không biết bản thân mình sẽ phải nỗ lực bao lâu, mới có thể tìm được đường đi vào trái tim y.

Nghe được tiếng Dịch Trần thở dài, Dịch Văn Bách có chút hoảng loạn hỏi:

“Sao… Làm sao vậy?”

Dịch Trần không trả lời, cười nhạt hôn lên bờ môi của y, đem y chặt chẽ ôm vào trong ngực, thân mật hôn y, lúc sau mới ôm y tới dưới vòi hoa sen, nước ấm du tẩu trêи từng tấc da thịt của hai người, hắn đem cha nuôi nhẹ nhàng đẩy lên tường, cầm lấy vòng eo y, dùng ƈôи ȶɦịt đã sớm cương cứng đâm mở tràng đạo đã bị hắn làm đến mềm xốp kia.

“A!”

Dịch Văn Bách rêи rỉ thành tiếng, y thực thoải mái, nhưng vẫn càm thấy rất kỳ quái, y đỏ mặt hỏi:

“Như thế nào… Như thế nào lại không cắm vào phía trước?”

Dịch Trần rút ƈôи ȶɦịt ra, lại hung hăng đâm vào trong, ngữ khí vô tội nói:

“Ba ba không chịu cùng con không mang bao làʍ ȶìиɦ, con chỉ có thể thỏa mãn hậu huyệt ɖâʍ đãng của ba ba mà thôi.”

Dịch Văn Bách xấu hổ không dám hỏi lại, nhưng thư huyệt ít nhiều vẫn có chút không thỏa mãn, Dịch Trần một bên làm y, một bên xoa nắn âm đế của y, cơ hồ đem y xoa đến xụi lơ thành một vũng xuân thủy, cả người đều tản ra nhiệt độ nóng rực.

Những nụ hôn triền miên không ngừng đặt ở trêи cổ cùng lưng y, ʍôиɠ thịt bị tách ra, nhục huyệt đỏ tươi bị một cây ƈôи ȶɦịt thô dài màu đỏ tím hoàn toàn căng đầy, dòng nước chảy xuống đôi khi sẽ theo động tác thọc vào rút ra tiến vào chỗ sâu bên trong tràng đạo, làm Dịch Văn Bách phát ra những tiếng nức nở nho nhỏ.

Âm đế bị xoa tới cao trào, miệng cha nuôi phát ra những tiếng kêu dính nhớp, Dịch Trần nghe được ƈôи ȶɦịt lại trướng lớn thêm một vòng, ba ngón tay nhét vào thư huyệt của y, theo tần suất ƈôи ȶɦịt thọc vào rút ra cùng nhau cắm vào hai cái nộn huyệt của y.

“A a a…”

Dịch Văn Bách chịu đựng không nổi kϊƈɦ thích mãnh liệt như vậy, cả người đều hơi hơi cuộn tròn lên, cửa hậu huyệt cũng cắn càng ngày càng gấp, côn thịt cũng kịch liệt nhảy lên.

“Ba ba tham ăn như vậy, chờ khi con đi rồi, thật sự chịu được mà không cho con trở về sao?”

Dịch Trần đâm thật mạnh, hướng tới điểm mẫn cảm của y cọ xát một chút, thanh âm khàn khàn đặt câu hỏi.

Dịch Văn Bách bị kɧօáϊ cảm tra tấn giống như muốn điên lên, hai cái nhục huyệt cơ khát ʍút̼ cắn, nghe được con nuôi nói “Đi”, ngực đau xót, chịu đựng không trả lời.

Dịch Trần đem ƈôи ȶɦịt cắm đến càng sâu.

“Không có con thỏa mãn thân thể ɖâʍ đãng này của ba ba, ba ba thật sự có thể chịu đựng được sao?”

Dịch Văn Bách nhắm mắt lại.

“Có thể…”

“Ba ba thật nhẫn tâm, con không rời người đi, phải làm sao bây giờ?”

Dịch Văn Bách bị làm đến lung lay, thân thể hơi hơi run rẩy, mất một hồi lâu, y mới nói:

“Như vậy là không đúng…”

Lần làʍ ȶìиɦ này Dịch Trần kéo dài dị thường, hoặc là trong lòng hàm chứa oán giận, đem Dịch Văn Bách cắm bắn hai lần, nhưng bản thân lại không có dấu hiệu muốn bắn. Nguyên bản hậu huyệt xinh đẹp đã bị hắn làm đến sưng lên, huyệt khẩu bị căng đến cực hạn, giống như một cái miệng nhỏ ham ăn. Dịch Văn Bách bị tra tấn không ngừng nức nở, nhỏ giọng khẩn cầu.

“Mau bắn ra… Hức… Chịu không nổi… Bên trong rát quá… Ưm…”

Dịch Trần nhìn cha nuôi nhếch lên ʍôиɠ thịt màu mỡ, ɖu͙ƈ hỏa càng tăng, tuy rằng đã tới giới hạn phát tiết, nhưng mỗi khi chuẩn bị bắn tinh, liền hòa hoãn một chút, sau khi cảm giác qua đi, lại hung hăng thao làm.

Dịch Văn Bách khẩn cầu nói:

“Không cần lại tra tấn ta…”

Một người hơn ba mươi tuổi khóc đến thực đáng thương, Dịch Trần ép y phải quay mặt lại, ɭϊếʍ nước mắt ở trêи gương mặt y, lộ ra nụ cười ác liệt.

“Vậy sau khi bắn xong, mặc kệ con làm cái gì, ba ba đều không tức giận được không?”

Dịch Văn Bách làm gì còn khả năng suy nghĩ chuyện khác, hiện tại y chỉ nghĩ làm Dịch Trần nhanh bắn ra.

“Được…”

Dịch Trần đẩy tốc độ nhanh hơn, sau khi thọc vào rút ra ở trong hậu huyệt của dưỡng phụ mấy chục cái mới bắn ra tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng bỏng, bắn xong hắn đem ƈôи ȶɦịt vẫn còn chưa mềm xuống rút ra, cắm vào trong thư huyệt mềm mại.

Dịch Văn Bách vô thức hoảng sợ, còn chưa kịp giãy giụa, nhục huyệt đã bị ƈôи ȶɦịt của con nuôi căng đầy, thư huyệt cơ khát đột nhiên nhấm nháp được một cỗ kɧօáϊ cảm nội bắn.

Cỗ kɧօáϊ cảm kia vừa đến liên tục lại quá mức mãnh liệt, y thực nhanh phát hiện đây không phải là bắn tinh, con nuôi cư nhiên lại ở trong tiểu huyệt của y bắn nước tiểu. Sự thật này làm đầu óc của Dịch Văn Bách như muốn hỏng mất, y khóc lớn lên giãy giụa nói:

“Không cần… Sẽ hư…”

Dịch Trần gắt gao ôm lấy y, không cho y lộn xộn, thẳng đến hắn đem nước tiểu của mình toàn bộ đều tưới vào trong nhục huyệt sạch sẽ của cha nuôi.

“Hiện tại con đem ba ba làm dơ, để lại nước tiểu trong tiểu huyệt của ba ba làm dấu hiệu.”

Dịch Trần cũng cảm thấy kϊƈɦ thích, đôi mắt đều đỏ lên.

Chuyện như vậy đã vượt qua tưởng tượng của Dịch Văn Bách, y cơ hồ không biết trêи thế giới này còn có chuyện như vậy. Y vươn cánh tay vô lực muốn đẩy ra Dịch Trần, lại bị nam nhân cường tráng gắt gao ôm lấy, bàn tay to còn không ngừng vuốt ve cái bụng đã phồng lên của y.

“Bụng của ba ba bị con bắn lớn, ba ba người sờ thử xem.”

Dịch Văn Bách không muốn sờ, nhưng ngón tay lại bị mạnh mẽ bắt lấy, ép buộc vuốt ve bụng nhỏ nguyên bản bằng phẳng kia. Hiện tại bên trong phình phình, tràn ngập nước tiểu của con nuôi, y cả người có chút run lên, nói chuyện cũng đều không xong.

“Sao… Sao lại có thể như vậy…”

“Con muốn làm ba ba là của con.”

Dịch Trần chuẩn xác hôn lên bờ môi của y, hướng tới cánh môi đỏ bừng kia ɭϊếʍ một vòng.

“Muốn ba ba làm thịt chậu của con, làm tao mẫu cẩu của con, nhưng càng muốn ba ba làm người yêu của con, ba ba, con yêu người.”

Đối mặt với lời thông báo của con nuôi, Dịch Văn Bách cơ hồ muốn ngất xỉu đi, hiện tại y mới ý thức sâu sắc bản thân mình lúc trước quyết định đồng ý ước định có bao nhiêu sai lầm.

Rõ ràng không có khả năng tiếp thu việc này, nhưng y cũng không có cảm thấy ghê tởm, còn cảm thấy có chút hưng phấn, thư huyệt kẹp chặt ƈôи ȶɦịt thô dài của con nuôi, như lấy lòng mà ʍút̼ cắm vuốt ve, cho dù ở khe hở nơi giao hợp không ngừng nhỏ ra những giọt nước tiểu tanh tưởi, y cũng cảm thấy không sao cả.

Y trở nên càng ngày càng không thể cứu vãn.

Dịch Văn Bách cắn môi, đem tình cảm thật sự của mình áp chế xuống, sau đó mới nói:

“Nhưng mà ta không yêu con.”

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN