Cường Chiếm Ba Ba
Chương 24: Call video thủ dâm.
Dịch Văn Bách đỏ mặt, muốn nói mình cũng nhớ hắn, nhưng lại cố nén trong lòng. Nhìn y do dự, Dịch Trần lại nở nụ cười.
“Ba ba muốn nhìn chứng cứ sao?”
Dịch Văn Bách mơ hồ không hiểu:
“Cái gì?”
“Bằng chứng là con nhớ ba ba.”
Dịch Trần cười có chút thâm sâu, lúc Dịch Văn Bách còn chưa kịp phản ứng, khung cảnh trong màn hình bị dịch chuyển, chiếu tới một khối gồ lên. Dịch Văn Bách nhìn chằm chằm màn hình, một hồi lâu mới hiểu được đây chính là hạ thân của Dịch Trần, cậu mặc một cái quần vải mỏng, nơi đó đã phồng lên một khối lớn.
Dịch Văn Bách mặt càng đỏ hơn, ấp úng nói:
“Như thế nào… Như thế nào lại như vậy…”
“Là do quá nhớ ba ba a, nghĩ đến bộ dáng của ba ba khi bị con làm, ƈôи ȶɦịt của con luôn cứng đến phát đau.”
Ngón tay thon dài xuất hiện ở trong màn hình, vuốt ve đồ vật đang bành trướng trong lớp vải kia, cho dù là cách quần, Dịch Văn Bách cũng thấy rõ được kϊƈɦ cỡ của nó thật lớn.
Dịch Văn Bách nghĩ đến bộ dáng của căn ƈôи ȶɦịt kia, yết hầu liền có chút khô khốc, thân thể cũng bắt đầu hưng phấn, ɖu͙ƈ vọng đã lâu chưa phát tiết liền bộc phát, làm y cảm thấy thẹn cực kỳ, hô hấp cũng không chịu nổi mà có chút thô nặng.
“Ba ba muốn nhìn một chút sao?”
Dịch Trần đem quần cởi ra, bên trong lại còn có một cái qυầи ɭót góc bẹt, trêи vải dệt màu xám nhạt đã có một vệt nước sẫm màu, qυầи ɭót căng chặt lất ƈôи ȶɦịt làm lộ ra hình dáng của nó, hình dạng quy đầu hoàn toàn rõ ràng.
Dịch Văn Bách nuốt nuốt nước miếng, không chớp mắt nhìn chằm chằm màn hình. Âm thanh khàn khàn của Dịch Trần lại vang lên:
“Ba ba, muốn nhìn một chút sao?”
Dịch Văn Bách nhắm mắt lại, nhỏ giọng nói:
“Muốn…”
Dịch Trần nhẹ nhàng cười một chút:
“Ba ba thật sự ɖâʍ đãng.”
Hắn đem qυầи ɭót từ từ cởi ra, lộ ra quy đầu to lớn màu đỏ tím, bên trong mã mắt chảy ra một chút chất lỏng trong suốt. Dịch Trần dùng lòng bàn tay quệt lấy chất lỏng đó, lôi kéo lên trêи, liền lôi ra một sợi tơ mỏng tình sắc.
Dịch Văn Bách cắn cắn môi, trong cổ họng khó có thể khắc chế phát ra một tiếng rêи rỉ. Một tiếng rêи rỉ này rất nhanh bị Dịch Trần nắm giữ, hắn thấp giọng nói:
“Ba ba rất muốn ɭϊếʍ nó phải không? Đem ƈôи ȶɦịt lớn ɭϊếʍ đến ướt át, đem quy đầu nuốt vào đi ɭϊếʍ ʍút̼?”
“Ưm…”
Dịch Văn Bách nghĩ tới những hình ảnh mình khẩu giao trước kia, đôi mắt liền đỏ lên, trêи mặt cũng phiếm tình triều.
Dịch Trần lại tiếp tục dụ dỗ:
“Ba ba đem ƈôи ȶɦịt giả lấy ra đi, ɭϊếʍ cho con xem.”
Dịch Văn Bách do dự một chút, vẫn là không khống chế được mà mở ra ngăn tủ, đem căn ƈôи ȶɦịt giả kia lấy ra.
“Ba ba ngoan, đem ƈôи ȶɦịt đặt ở bên miệng, ba ba đem đầu lưỡi vươn ra.”
Dịch Văn Bách dường như bị mê hoặc, theo mệnh lệnh của hắn bắt đầu vươn ra đầu lưỡi, hướng tới căn ƈôи ȶɦịt màu đen ɭϊếʍ láp, nhưng đôi mắt thì vẫn nhìn ƈôи ȶɦịt chân thật của con nuôi, phảng phất như y đang ɭϊếʍ một ƈôи ȶɦịt lớn nóng hổi thơm ngon.
Dịch Trần nhìn chằm chằm động tác ɖâʍ đãng của cha nuôi, ƈôи ȶɦịt càng lúc càng trướng đau, hắn đem qυầи ɭót cởi xuống, đem ƈôи ȶɦịt hoàn chỉnh lộ ra cho cha nuôi xem, ngón tay cũng theo động tác đầu lưỡi của y, tuốt lộng ƈôи ȶɦịt của bản thân.
“Ba ba đang ɭϊếʍ lên gân xanh của con sao? Thật thoải mái, đầu lưỡi của ba ba thật ɖâʍ, mỗi lần ɭϊếʍ đều lưu lại vệt nước, ưm, hệ rễ cũng muốn ɭϊếʍ một chút, ɭϊếʍ ướt một chút.”
Dịch Văn Bách ánh mắt đã trở nên mê mang, dùng đầu lưỡi nỗ lực ɭϊếʍ căn ƈôи ȶɦịt giả kia, ɭϊếʍ đến hệ rễ, khoang miệng y phân bố ra đầy đủ nước bọt, đem căn ƈôи ȶɦịt này ɭϊếʍ đến ướt đẫm.
“Ba ba ɭϊếʍ giỏi quá, thật ngoan, hiện tại quay lại quy đầu, đem quy đầu ɭϊếʍ ướt, sau đó nuốt vào được không? Thật muốn thao miệng nhỏ của ba ba.”
“Ưm…”
Dịch Văn Bách ngoan ngoãn nghe theo lời con nuôi, đầu lưỡi hồng hồng không ngừng hướng tới quy đầu to lớn đảo quanh, sau khi đem nó ɭϊếʍ đến ướt đẫm liền hé miệng ra, đem nó đưa vào trong miệng.
“Ba ba.”
Thanh âm của Dịch Trần cũng đều trở nên hưng phấn, có vẻ cùng với bình thường có chút không giống nhau, Dịch Văn Bách đắm chìm trong tình ɖu͙ƈ, cũng không thể cẩn thận phân biệt. Y lúc bình thường tuyệt đối không làm ra những động tác ɖâʍ đãng đến như vậy, đôi môi đỏ tươi gắt gao bao bọc lấy ƈôи ȶɦịt thô to, khoang miệng bị nó căng đến tràn đầy, nhưng vẫn còn nỗ lực nuốt xuống.
Trêи màn hình căn ƈôи ȶɦịt làm cho người ta sợ hãi bị ngón tay cầm lấy, trêи dưới tuốt lộng, hai người dần dần hợp thành cùng tần suất, Dịch Văn Bách có cảm giác y đang thật sự khẩu giao cho con nuôi, hàm chứa căn ƈôи ȶɦịt nóng bỏng của con nuôi cơ khát nuốt xuống, chứ không phải là ăn một cây ƈôи ȶɦịt lạnh như băng.
Dịch Văn Bách vừa nuốt vào được chốc lát, giọng nói của Dịch Trần lại vang lên:
“Ba ba, như vậy con vẫn chưa bắn được.”
Dịch Văn Bách có chút vô thố đem ƈôи ȶɦịt nhổ ra, đôi mắt ướt dầm dề, phiếm một cỗ cảm xúc vô tội. Dịch Trần thấp giọng nói: “
“Đại ƈôи ȶɦịt muốn thao tiểu huyệt của ba ba, ba ba, đem quần áo cởi ra, lộ ra tiểu huyệt được không? Con muốn nhìn một chút xem tiểu huyệt của ba ba hiện tại là bộ dáng gì.”
Dịch Văn Bách nức nở một tiếng, nhỏ giọng nói:
“Vậy… Con đợi chút…”
Y buông điện thoại cùa mình ra, sau đó gấp không chờ nổi mà cởi quần áo của mình, đôi mắt của y bị tình ɖu͙ƈ hun đỏ lên, đuôi mắt cũng đã đẫm hơi nước, cả người bởi vì hưng phấn mà run nhè nhẹ.
Đem quần áo quần cởi cái sạch sẽ, Dịch Văn Bách toàn thân tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm ở trêи giường, đem đèn ở cạnh đầu giường chỉnh sáng lên một chút.
Trêи màn hình vẫn là căn ƈôи ȶɦịt thô to quen thuộc, Dịch Văn Bách nhìn cảm thấy mặt càng lúc càng móng, nhưng lại càng hưng phấn. Dịch Trần thấp giọng nói:
“Ba ba đem quần áo cởi hết rồi sao?”
Dịch Văn Bách cảm thấy thẹn “Ừm” một tiếng.
“Vậy ba ba cho con xem thân thể của người một chút.”
Dịch Văn Bách tay run rẩy, để cameras hướng trêи thân thể từ từ đ xuống, cần cổ trắng nõn, núm иɦũ ɦσα đỏ hồng, còn có bụng nhỏ thon thả, cùng với tiểu huyệt ướt đẫm giữa đùi.
“Ngực của ba ba không có phát triển, thật đáng tiếc, bình thường lúc ba ba tự an ủi sẽ niết núm иɦũ ɦσα sao?”
“Có…”
Dịch Trần nhẹ nhàng cười một tiếng:
“Ba ba tự mình nhéo thoải mái, hay là bị con ʍút̼ thoải mái?”
Dịch Văn Bách cảm thấy thẹn cực kỳ, nhưng vẫn ngoan ngoãn trả lời:
“Ưm… Tiểu Trần ʍút̼ thoải mái…”
Dịch Trần cười sung sướиɠ một chút, nhưng lại có chút ủy khuất:
“Nhưng ba ba lại không muốn con trở về, con thực muốn trực tiếp hôn lên môi ba ba, âu yếm thân thể ba ba, dùng ƈôи ȶɦịt thô to thao tiểu huyệt của ba ba, đem ba ba làm đến không ngừng ɖâʍ kêu.”
Dịch Văn Bách bị hắn nói sắc mặt liền đỏ lên, nhỏ giọng nói:
“Không thể… Cái này là sai trái…”
Y tuy rằng biết là sai trái, nhưng hiện tại lại luyến tiếc cắt đứt cuộc gọi, còn dùng ngón tay tinh tế trắng nõn đẩy ra huyệt khẩu của mình, đem địa phương bí ẩn phơi bày ra cho con nuôi xem xét.
“Ba ba thật là khẩu thị tâm phi, tiểu huyệt cũng đáng thương, không được chân chính ăn ƈôи ȶɦịt lớn, ɖâʍ huyệt của ba ba phun thật nhiều nước ɖâʍ, thoạt nhìn thật xinh đẹp, hiện tại trực tiếp đem ƈôи ȶɦịt cắm vào, có thể nuốt đến gốc sao?”
Dịch Văn Bách lấy ƈôи ȶɦịt giả, hướng tới huyệt khẩu cọ xát một chút.
“Có thể… Ưm a…”
“Vậy ba ba đem ƈôи ȶɦịt cắm vào đi, coi như là con đang làm người được không?”
Dịch Trần nắm ƈôи ȶɦịt của bản thân, thanh âm đè thấp, cố tình dụ hoặc y.
“Được…”
Dịch Văn Bách cắn môi, cameras vẫn luôn nhắm ngay giữa đùi của y, hướng tới thư huyệt ướt đẫm cắm vào.
“Ưm… Thật trướng… Lạnh như băng…”
“Có chức năng tăng nhiệt độ a, ba ba ấn một chút thử xem.”
Dịch Văn Bách luống cuống tay chân tìm cái nút kia, lại ấn nhầm phải nút rung, căn ƈôи ȶɦịt giả liền kịch liệt chấn động, đem nhục huyệt thao làm đến tê dại, làm y phát ra một tiếng thở dài thoải mái:
“Thật thích… Chậm một chút… Ưm…”
Xem xong cảnh này, ngữ khí Dịch Trần có chút chua:
“Thật ghen tị, con cũng muốn cắm vào trong thân thể của ba ba, tiểu huyệt của ba ba luôn nóng hầm hập, còn phun rất nhiều nước, còn có tầng tầng lớp lớp mị thịt, kẹp ƈôи ȶɦịt của con thoải mái cực kỳ, thực thích thao ba ba.”
Dịch Văn Bách bị hắn nói đến xấu hổ không thôi, nhưng thân thể lại càng hưng phấn, mắt thì luôn luôn nhìn chằm chằm căn ƈôи ȶɦịt thô to màu đỏ tím ở trêи màn hình, còn tay thì đem ƈôи ȶɦịt giả đẩy vào càng sâu trong thư huyệt, trực tiếp cắm tới cung khẩu. Căn ƈôи ȶɦịt này so với Dịch Trần vẫn là ngắn hơn một chút, chỉ có thể đâm đến cung khẩu, không có cách nào đem y hoàn toàn thao mở, thao vào t.ử ƈυиɠ y, đem t.ử ƈυиɠ y bắn đầy tϊиɦ ɖϊƈh͙.
“Đâm tới… A ha… Âm đế cũng bị kϊƈɦ thích… thật thoải mái…”
“Côn thịt của ba ba cũng đã cương cứng, thật đáng yêu, tiểu huyệt của ba ba thật biết ʍút̼, ba ba, ƈôи ȶɦịt giả làm người thoải mái hay là con làm người thoải mái hơn?”
Đối mặt với ngôn ngữ trắng trợn của con nuôi, Dịch Văn Bách thoải mái đến phát khóc, nhỏ giọng nức nở nói:
“Tiểu Trần… Tiểu Trần làm ba ba thoải mái nhất…”
Rõ ràng thân thể càng ngày càng khát vọng con nuôi, nhưng lại không dám đồng ý để cậu trở về, mâu thuẫn đến mức y cũng không thể lý giải được chính mình, nhưng Dịch Trần lại luôn bao dung y, làm cho y cảm thấy áy náy cực kỳ.
Dịch Trần ôn nhu nói:
“Ba ba đừng khóc.”
Dịch Văn Bách nghe xong khóc càng lớn hơn, tất cả ủy khuất ở trong lòng đồng loạt dâng lên, y một bên dùng ƈôи ȶɦịt giả thao huyệt đến chảy nước, một bên ủy khuất nói:
“Tiểu Trần tốt như vậy, ta sao có thể không thích… Hức hức… Nhưng mà con còn nhỏ mà ta lại quá lớn tuổi… Ta sao có thể mặc kệ như vậy… Ta không để con trở về… Hức… Là vì sợ khi con trở về ta không thể khống chế bản thân…”
Thân thể y dần dần có xu hướng cao trào, hai mắt đẫm lệ mơ hồ nhìn chằm chằm ƈôи ȶɦịt trong điện thoại, trong ánh mắt chứa đựng đầy khát vọng.
Dịch Trần một bên tuốt lộng ƈôи ȶɦịt của mình, một bên ôn nhu an ủi:
“Ba ba, con đều biết.”
“Hức~ Tiểu Trần… Thật muốn Tiểu Trần… Muốn ƈôи ȶɦịt lớn của Tiểu Trần… Đem tiểu huyệt của ba ba thao lỏng… Ưm… Cũng rất thích bị Tiểu Trần nội bắn… Thích ăn tϊиɦ ɖϊƈh͙ của Tiểu Trần…”
Dịch Văn Bách điên cuồng thọc vào rút ra nhục huyệt của mình, không ngừng kϊƈɦ thích những điểm mẫn cảm trêи thân thể, nước ɖâʍ của y phun càng lúc càng nhiều, còn văng lên cả màn hình điện thoại.
“Con cũng muốn làm thư huyệt với hậu huyệt của ba ba, làm cho hai cái huyệt đều được rót đầy tϊиɦ ɖϊƈh͙ của con.”
Trong không gian tràn ngập tiếng thở dốc cùng rêи rỉ của hai người, Dịch Văn Bách rất nhanh đạt tới cao trào, mị thịt bên trong không ngừng co chặt run rẩy, côn thịt phía trước cũng run lên, bắn ra tϊиɦ ɖϊƈh͙. Y nhìn trêи màn hình Dịch Trần cũng bắn ra một cỗ tϊиɦ ɖϊƈh͙ đặc sệt, hận không thể để chúng bắn hết vào trong miệng, rồi nuốt xuống bụng.
Cao trào qua đi Dịch Văn Bách đem căn ƈôи ȶɦịt kia ném ở mép giường, tâm trạng ổn định lại một ít, mới tiếp tục cầm lấy di động. Trêи màn hình là gương mặt Dịch Trần đang quan tâm nhìn y.
Dịch Văn Bách cắn chặt răng, trêи mặt còn có một chút hồng hồng, thanh âm thanh lãnh và cứng rắn:
“Tiểu Trần, về sau loại sự tình này không cần làm nữa.”
Ôn nhu trêи mặt Dịch Trần liền biến mất, có chút hung ác cùng nham hiểm nhìn y.
“Nếu quyết như vậy, về sau không cần liên lạc với con, tiền sinh hoạt cứ đúng hạn mà chuyển qua.”
Dịch Trần sắc mặt khó coi, ánh mắt thâm thúy, thanh âm khàn khàn:
“Văn Văn, thật sự muốn làm như vậy sao?”
Dịch Văn Bách cơ hồ không thể nhẫn tâm, nhưng tia đạo đức cuối cùng còn sót lại thúc đẩy y, để y đưa ra quyết định:
“Đúng vậy.”
Dịch Trần nhìn chằm chằm y một hồi lâu, mới cong cong khóe miệng nói:
“Hy vọng ba ba sẽ không hối hận.”
(Sắp có biến rồi (@´ー’)ノ゙)
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!