Cường Chiếm Ba Ba
Chương 27: Côn Thịt của bạn trai người khác ăn ngon sao?
Dịch Văn Bách nghe xong những lời này, đôi mắt liền trừng lớn, mang theo hoảng sợ cùng bất an, lúc Dịch Trần lại chuẩn bị hôn y, y vội vội vàng vàng lấy tay chặn bờ môi lại bờ môi của hắn.
“Sao… Sao lại có thể như vậy?”
Dịch Trần bắt lấy tay y, hướng tới đôi môi vẫn còn phiếm thủy quang của y ɭϊếʍ vài cái, cười nhẹ nói:
“Từ lúc ba ba đồng ý để cho con trở về, chính ba ba đã cam chịu cùng con phát sinh loại sự tình này không phải sao? Hơn nữa ba ba cũng vừa mới tự an ủi, hiện tại con tới thỏa mãn người không tốt sao?”
Ngón tay hắn thuần thục sờ đến giữa hai chân của Dịch Văn Bách, tuốt lộng ƈôи ȶɦịt của y, sau đó lại vuốt ve âm đế của y.
“Ưm…”
Dịch Văn Bách phát ra một tiếng thở nhẹ, nhưng rất nhanh hồi phục lại tinh thần, kịch liệt giãy giụa:
“Như vậy không được… Không thể… Hức… Tiểu Trần đã có bạn gái…”
“Cho nên mới cùng ba ba yêu đương vụng trộm.”
Một bàn tay Dịch Trần bắt lấy hai tay cổ tay của Dịch Văn Bách đè ở đỉnh đầu y, một bên hôn y, một bên xoa nắn âm đế, kϊƈɦ thích mãnh liệt làm Dịch Văn Bách căn bản chịu không nổi, trong mắt thực mau toát ra hơi nước, thân thể cũng run nhè nhẹ.
“Ba ba thật ngọt, đem đầu lưỡi vươn ra, ngoan.”
Dịch Trần hướng tới môi y thổi một hơi.
Dịch Văn Bách nức nở không đáp ứng, lung tung nói “Không thể”, rồi lại không chống lại được kɧօáϊ cảm trêи thân thể. Y chậm rãi hé môi, vươn ra đầu lưỡi, bị Dịch Trần một ngụm ʍút̼ vào, cùng với cái lưỡi ướt nóng của hắn triền miên hôn môi.
Nước bọt trong khoang miệng không thể nuốt xuống chảy theo khóe môi, Dịch Văn Bách thoải mái muốn chết, thư huyệt bị Dịch Trần nắn bóp cũng không ngừng phun ra ɖâʍ thủy, huyệt khẩu cơ khát khép mở, bên trong cực kỳ hư không, như muốn được một thứ thô to nhồi đầy.
Hai ngón tay dễ dàng cắm vào tiểu huyệt, bên trong đã ướt đến lầy lội bất kham, mị thịt cơ khát gắt gao quấn lấy vật xâm lấn, bên trong thịt huyệt mềm mại, bởi vì đã lâu không có trải qua làʍ ȶìиɦ mà khẩn trí co bóp. Dịch Trần bị loại xúc cảm này cám dỗ đến khó có thể khống chế bản thân, hận không thể lập tức móc ra ƈôи ȶɦịt của mình cắm vào tiểu huyệt của cha nuôi, đem y thao đến triều xuy.
Dịch Trần đặt từng nụ hôn nóng bỏng dọc theo cơ thể Dịch Văn Bách, khi đến trước ngực hướng tới núm иɦũ ɦσα khẽ thổi một hơi, thấp giọng nói:
“Nơi này của ba ba muốn được con ʍút̼ sao?”
Nhục huyệt bị ngón tay quấy loạn, Dịch Văn Bách cả người cơ khát như muốn phát điên, y hơi nâng ngực lên, muốn con nuôi ɭϊếʍ núm иɦũ ɦσα của y, nhưng khi nghĩ đến tình cảnh bây giờ, không kìm được mà nức nở:
“Không thể… Tiểu Trần… Con mau đi ra ngoài… Không thể yêu đương vụng trộm… Hức… Con đã có bạn gái… Không thể cùng ta làm việc như vậy…”
Dịch Trần thong thả ung dung ɭϊếʍ núm иɦũ ɦσα Dịch Văn Bách, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm y.
“Nếu không nói là có bạn gái, thì cả đời này ba ba liệu có đồng ý để con trở về không? Ba ba không muốn làm người yêu của con, làm vợ của con, vậy thì con tìm người khác thay thế để làm vợ, còn ba ba sẽ làʍ ȶìиɦ nhân của con…”
Hắn cố ý nói ra những lời tàn nhẫn, nhưng khi nhìn thấy trong mắt Dịch Văn Bách tích tụ những giọt nước mắt thống khổ, trong lòng hắn vừa cảm thấy đau đớn lại vừa cảm thấy khuây khoả.
“Ba ba trong đầu ngoại trừ việc duy trì quan hệ thu dưỡng, không phải còn muốn con kết hôn sinh con như bao người khác sao? Con đây là thỏa mãn tâm nguyện của ba ba, ba ba cũng nên thực hiện tâm nguyện của con chứ, làʍ ȶìиɦ nhân của con được không?”
“Không… Không… Không thể làm như vậy…”
Dịch Văn Bách liều mạng lắc đầu, nước mắt giàn giụa.
“Nhưng thân thể của ba ba lại không nói như vậy a, rõ ràng biết con đã có bạn gái, mà còn mang vòng cổ cùng vòng đeo chân con đưa cho người, ba ba toàn thân trần trụi chỉ mang hai loại đồ vật này thật sự ɖâʍ đãng, là đang suy nghĩ đến con rồi tự an ủi có phải hay không?”
Từng câu từng chữ hắn nói ra như lưỡi dao cứa vào tim Dịch Văn Bách, đem tất cả những tâm tư xấu xa của y đều nói ra, để cho nội tâm dơ bẩn của y bị phơi bày.
Dịch Trần ɭϊếʍ núm иɦũ ɦσα Dịch Văn Bách, thấp giọng cười nói:
“Nói không chừng ba ba còn đang nghĩ dùng cách nào để câu dẫn con làʍ ȶìиɦ cùng người, hôm nay khi nghe được con cùng Hứa Lê ở chung, sắc mặt của ba ba thật sự quá khó coi.”
Hắn đưa thêm một ngón tay nữa tiến vào, ba ngón tay đem cái nhục huyệt nhỏ hẹp kia căng đầy, những đốt ngón tay thon dài chậm rãi cắm vào rồi rút ra, mỗi lần di chuyển liền phát ra tiếng nước.
Dịch Văn Bách cảm thấy thẹn cực kỳ, tâm tư của bản thân toàn bộ đều bị Dịch Trần nhìn thấu, hận không thể tìm một cái hố mà chui vào. Y há miệng thở dốc, muốn phản bác, nhưng khi mở miệng lại căn bản không biết nói gì.
Dịch Trần nhẹ nhàng cười cười:
“Ba ba nếu muốn thay đổi ý định, con liền chia tay với cô ấy, nhưng về sau ba ba phải làm vợ của con, sinh con cho con, có được không?”
Dịch Văn Bách sửng sốt một chút, cám dỗ lớn như vậy ở trước mắt làm trái tim y nháy mắt như sống lại, trong lòng cũng dâng lên một nỗi sung sướиɠ. Nhưng cho dù như vậy, những gông cùm xiềng xích đó vẫn không thể hoàn toàn tiêu tán, làm cho y do dự, tiếp tục giẫm chân tại chỗ.
Dịch Trần đợi một hồi lâu vẫn không thấy y đáp lại, khóe miệng liền gợi lên một nụ cười lạnh.
“Xem ra ba ba là thích làʍ ȶìиɦ nhân của con phải không?”
Hắn tìm tới một cái khăn lông, đem tay Dịch Văn Bách trói chặt vào đầu giường, bắt đầu tùy ý thưởng thức thân thể của y.
“Ba ba lớn hơn con nhiều tuổi như vậy, mà làn da vẫn nhực mịn.”
Dịch Trần hướng tới nách y ɭϊếʍ láp, nơi đó sạch sẽ không một có chút lông, ngoại trừ có một chút mùi sữa tắm, thì đều không có mùi lạ. Hắn nheo mắt lại, đối diện với ánh mắt ướt át của Dịch Văn Bách, ác độc nói:
“So với da bạn gái của con còn muốn mịn màng hơn.”
Dịch Văn Bách cảm thấy thẹn trừng lớn mắt, trong lòng lại hàm chứa một cỗ ghen ghét nồng đậm, con nuôi lấy y ra so sánh với bạn gái của hắn, là bởi vì đã nhấm nháp qua sao? Khi bọn họ ở chung với, hành động thân mật nào cũng đều làm qua?
Dịch Văn Bách ủy khuất cực kỳ, nước mắt không ngừng tuôn ra.
“Đừng đụng vào ta… Hức hức…”
“Ba ba rõ ràng rất thích con đụng vào, ngoài miệng nói không cần, nhưng thân thể lại rất thành thật.”
Dịch Trần thong thả ung dung ɭϊếʍ da thịt tinh tế của Dịch Văn Bách, đem núm иɦũ ɦσα của y bóp đến sưng lên, sau đó đưa vào miệng không ngừng ɭϊếʍ ʍút̼ hai cái núm иɦũ ɦσα kia.
Dịch Văn Bách lung tung lắc đầu, nhưng thân thể lại cảm thấy thoải mái, y cảm thấy thẹn muốn khóc.
“Sao có thể như vậy… Tiểu Trần… Không cần ɭϊếʍ… Ưm…”
“Ba ba cho tới nay đều thực ɖu͙ƈ cầu bất mãn đi? Lúc trước khi con điện thoại mới có thể bắn ra có phải hay không? Ba ba ở trong video khóc lóc nói thích con, nhưng lại không muốn con trở về thỏa mãn người, còn muốn cùng con cắt đứt liên hệ, ngay cả ăn tết cũng nhẫn tâm ném con một mình ở bên ngoài, thật là thật quá đáng!”
Dịch Trần cúi xuống hôn lên ƈôи ȶɦịt của Dịch Văn Bách, mở miệng ra, đem căn ƈôи ȶɦịt đã ướt đẫm kia nuốt vào.
“Hức… Không cần… A ha… Thật thoải mái…”
ƈôи ȶɦịt được khoang miệng ướt nóng bao bọc lấy làm Dịch Văn Bách sướиɠ đến da đầu đều tê dại, ngón chân bởi vì kɧօáϊ cảm mà duỗi thẳng, trêи người toát ra một lớp mồ hôi mỏng động tình.
Dịch Trần mới chỉ nuốt vài phút, tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng rực đặc sệt liền phun ra trong khoang miệng hắn, Dịch Trần một giọt cũng không phung phí đem tất cả tϊиɦ ɖϊƈh͙ của cha nuôi nuốt vào trong bụng.
“Ba ba thật mẫn cảm, nhanh như vậy đã bắn.”
Dịch Văn Bách cảm thấy ngượng ngùng, đôi mắt đều hồng hồng, gương mặt cũng đỏ ửng lên. Dịch Trần nhẫn lại xúc động không đụng vào cái tiểu huyệt kia, đem khóa quần cởi ra, chỉ móc ra mỗi ƈôи ȶɦịt, để ở trước mặt cha nuôi, dùng ƈôи ȶɦịt thô to khẽ đánh lên gương mặt của Dịch Văn Bách, thanh âm khàn khàn:
“Ba ba, có nhớ thứ này không?”
Dịch Văn Bách nhìn căn ƈôи ȶɦịt đang nộ trướng kia, cả người đều ngây ra, ƈôи ȶɦịt gần trong gang tấc thoạt nhìn càng thô dài dữ tợn, quy đầu to như quả trứng gà, còn có gân xanh bạo trướng trải dài hành thân, toàn bộ đều làm y cực kỳ nhớ mong.
Dịch Trần thấp giọng cười cười, nắm ƈôи ȶɦịt hướng tới môi y cọ xát một chút.
“Ba ba có muốn dùng miệng nhấm nháp một chút không?”
“Ưm…”
Chất nhầy chảy ra từ mã mắt bôi lên cánh môi hồng nhuận, Dịch Trần nhìn hình ảnh ɖâʍ mĩ này, trong ánh mắt dần hiện lên ɖu͙ƈ hỏa nồng đượm.
“Ba ba, đem miệng mở ra, dùng đầu lưỡi giúp con ɭϊếʍ ướt một chút, chờ khi đủ ướt rồi sẽ cắm vào tiểu huyệt của ba ba, đem ba ba thao đến triều xuy.”
“Ưm… Không…”
Dịch Văn Bách trong mắt lại tích tụ hơi nước, y ngoài miệng nói không, nhưng miệng lại khống chế không được mở ra, khống chế không được đưa đầu lưỡi vươn tới, khống chế không được mà ɭϊếʍ lên căn ƈôи ȶɦịt thô tráng.
Đầu lưỡi mềm mại ở trêи quy đầu mẫn cảm ɭϊếʍ láp, tuy rằng động tác thực mềm nhẹ, nhưng Dịch Trần cũng sướиɠ muốn chết. Hắn đỏ mắt nhìn chằm chằm khung cảnh cha nuôi đang khẩu giao cho hắn, khóe miệng gợi lên một nụ cười ác liệt, âm thanh trầm thấp:
“Ba ba, ƈôи ȶɦịt của bạn trai người khác ăn ngon sao?”
Dịch Văn Bách trừng lớn mắt, nước mắt vì kϊƈɦ động mà chảy ra, y đem đầu lưỡi thu lại, đang muốn khép miệng lại, thì căn ƈôи ȶɦịt kia đã cường thế cắm vào miệng y, đâm sâu vào trong khoang miệng y, đem khoang miệng của y căng đến tràn đầy.
“Ưm… Không cần…”
Dịch Văn Bách vô lực đẩy ra, hương vị tanh mặn tràn ngập trong khoang miệng, quen thuộc đến mức làm toàn thân y đều run nhè nhẹ, y dùng đầu lưỡi muốn đẩy căn ƈôи ȶɦịt đang xâm nhập kia ra, nhưng không hề có hiệu quả, căn ƈôи ȶɦịt kia tiến càng ngày càng sâu, rất nhanh đem miệng y nhét đầy.
“Ba ba như vậy thật sự rất ɖâʍ đãng, ba ba, yết hầu thả lỏng một chút.”
Dịch Trần nhìn Dịch Văn Bách vẫn luôn lắc đầu giãy giụa, cười lạnh nói:
“Ba ba không phải chỉ thích làʍ ȶìиɦ đơn thuần sao? Nói là thích con, thực ra là thích kɧօáϊ cảm mà căn ƈôи ȶɦịt này mang đến cho người đi? Không muốn gánh vác một chút tình cảm nào, cho nên như vậy cũng tốt, về sau con cùng ba ba chỉ làʍ ȶìиɦ, sẽ không nói chuyện yêu đương.”
Hắn tươi cười sung sướиɠ nói:
“Dù sao con hiện tại cũng đã có một người bạn gái rồi.”
Dịch Văn Bách cứ việc giãy giụa, căn ƈôи ȶɦịt vẫn thâm nhập tới tận yết hầu y, y cũng không quá khó chịu, chỉ là cảm thấy ủy khuất, vô cùng ủy khuất. Dịch Trần cố định đầu của y, hướng vào trong cổ họng y thọc vào rút ra, động tác cũng không thô bạo, nhưng y lại không ngừng khóc được, gối đầu đã đều thấm đẫm nước mắt.
Dịch Trần chỉ thọc vào rút ra hơn mười cái, liền đem ƈôи ȶɦịt rút ra, tách hai của cha nuôi ra đặt lên eo hắn, dùng ƈôи ȶɦịt đã ướt đẫm cọ xát thư huyệt của y.
“Ba ba thật đúng là mâu thuẫn, một bên khóc lóc làm bày ra bộ dạng trinh tiết, kết quả ɖâʍ huyệt lại phun nhiều nước như vậy, thật giống một ɖâʍ phụ.”
Hắn dùng ƈôи ȶɦịt chụp đánh vài cái lên nộn huyệt, quá nhiều ɖâʍ thủy khi bị quất đánh liền phun tung toé.
Dịch Văn Bách vừa cảm thấy thẹn lại vừa nan kham(*) , thân thể lại còn bởi vì như vậy vũ nhục tính quất đánh mà cảm thấy sảng, hắn ủy khuất nức nở khóc ròng nói: “Không muốn không muốn làm như vậy”
(Nan kham: khó lòng chịu đựng nổi.)
“Vì cái gì mà không cần? Ba ba không phải rõ ràng rất muốn sao?”
“Không thể phản bội… Hức… Ưm…”
Dịch Trần cười cười tiến lại gần hôn nhẹ y, dùng ngữ khí dụ dỗ nói:
“Chúng ta không cho người khác biết là được không phải sao? Bên ngoài chúng ta là quan hệ cha con, con cũng sẽ có vợ chính mình, có con của chính mình, nhưng sau lưng, con cũng sẽ nỗ lực thỏa mãn ba ba, ba ba là hy vọng con làm như vậy đi? Nếu không thì con cũng không có cách nào lý giải ba ba muốn đẩy con ra xa.”
Dịch Văn Bách kịch liệt lắc đầu.
“Không đúng… Không đúng… Như vậy là không đúng…”
Đầu óc y bây giờ rối loạn như tơ vò, chỉ nghĩ được y không thể là người phá hỏng bức tường mà y đã dựng lên ngăn cách giữa hai người họ. Dịch Văn Bách nhắm mắt, lung tung kiếm một cái cớ:
“Ta… Ta cũng đã có bạn trai, không thể cùng Tiểu Trần ngoại tình yêu đương vụng trộm…”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!