Cường Chiếm Ba Ba - Chương 30: Muốn làm tiểu dâm phụ của ông xã.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
708


Cường Chiếm Ba Ba


Chương 30: Muốn làm tiểu dâm phụ của ông xã.


Chương 30: Muốn làm tiểu ɖâʍ phụ của ông xã.

Mọi việc đã rõ ràng, nhưng Dịch Văn Bách nhìn thấy Hứa Lê vẫn là có chút biệt nữu, đại khái là sau khi biết quan hệ của đối phương và con nuôi, sắc mặt của y luôn xấu hổ đỏ bừng, cơ hồ không dám nhìn mặt của đối phương.

Hứa Lê nhìn Dịch Trần chớp chớp mắt, cười nhẹ nói:

“Xong việc rồi đi? Vậy cậu đưa tớ xuống núi đi, tớ có hẹn cùng bạn đi chơi.”

Dịch Trần “Ừm” một tiếng:

“Ăn xong bữa sáng tôi đưa cậu xuống núi.”

Chờ sau khi tiễn Hứa Lê đi, cả căn nhà chỉ còn lại hai người, Dịch Trần đang nghỉ hè nên ở nhà được một thời gian, cho nên hiện tại hắn muốn đem thân thể của Dịch Văn Bách bảo dưỡng tốt.

Dịch Văn Bách ngao ngán nhìn bát canh bổ lớn, có chút bất đắc dĩ:

“Ta trong khoảng thời gian này chỉ là không thể nào nuốt trôi cơm, cho nên cũng không có việc gì, ta hiện tại đã ăn được rồi, không cần phải uống đồ bổ như vậy.”

Dịch Trần ccứng rắn, cầm thìa muốn đút cho y:

“Không được, ba ba phải nhanh khỏe lên một chút, con sợ mình nhịn không được.”

Dịch Văn Bách sửng sốt một chút, chờ sau khi hiểu được, sắc mặt xấu hổ đỏ bừng:

“Để… Để ta tự mình uống.”

Dịch Trần né đi cái tay muốn lấy thìa của y, nhất định muốn đút cho y, không chỉ là muốn đút cho y, mà còn muốn ôm y ở trêи đùi đút, Dịch Văn Bách hiện tại kỳ thật cũng rất muốn gần gũi với con nuôi, ngượng ngùng từ chối một chút liền ngoan ngoãn ngồi ở trêи đùi hắn, để Dịch Trần đem từng thìa canh đến bên môi đút vào miệng y.

Chậm rãi uống xong hơn nửa chén canh, ánh mắt hai người đều không rời nhau ra, chờ sau khi uống xong canh, Dịch Trần liền nhịn không được cúi đầu hôn cha nuôi, đem bờ môi cuảy hôn đến vừa hồng vừa sưng, hôn đến khi ánh mắt của y phiếm hơi nước mới lưu luyến rời đi.

Nhưng mà hôn lưỡi bình thường không thể thỏa mãn ɖu͙ƈ vọng của Dịch Trần, cho nên ƈôи ȶɦịt của hắn từ sáng tới giờ đều không có mềm xuống, thời điểm Dịch Văn Bách muốn giúp hắn phát tiết hắn đều ngăn lại, rồi lặp lại một câu:

“Chờ thân thể của ba ba tốt lên đã rồi tính sau.”

Dịch Văn Bách bị cấm ɖu͙ƈ cũng nhẫn nhịn thực vất vả, thân thể của y vốn dĩ đã mẫn cảm, hơn nữa hiện tại nam nhân cao lớn anh tuấn mỗi ngày đều ở bên người, làm y không thể không khát vọng. Nhưng Dịch Trần nhất quyết phải đợi đến lúc thân thể y khỏe lại, chỉ chịu ôm ấp hôn hôn, không chịu chân chính làʍ ȶìиɦ.

Dịch Văn Bách có chút không hài lòng, sau khi ở trêи mạng tìm tòi một hồi, liền tìm được một shop online mua một vài thứ, còn chọn đơn vị chuyển phát nhanh nhanh nhất, cho nên buổi sáng hôm sau liền nhận được hàng.

Y giống như ăn trộm ôm đồ vật đem vào trong phòng, khi vừa mở hàng ra, sắc mặt tức khắc đỏ ửng như muốn xuất huyết, y nghe được tiếng bước chân của Dịch Trần đang tiến lại gần liền luống cuống tay chân đem đồ vật kia giấu kỹ.

Tới buổi tối, khi y ăn cơm xong liền đi tắm rửa, đem mỗi một tấc da thịt trêи thân thể đều rửa sạch sẽ, thậm chí còn làm súc ruột, sau khi bảo đảm cả cơ thể sạch sẽ mới đem bộ quần áo kia mặc vào.

Đồ y mua chính là một cái váy ngủ tình thú trong suốt, trước ngực lõa lồ ra một tảng lớn da thịt trắng nõn, còn mua hai cái kẹp núm иɦũ ɦσα, đem nó kẹp lên hai núm иɦũ ɦσα. Dịch Văn Bách lần đầu tiên dùng loại đồ vật này, nên y cảm thấy có chút đau, sắc mặt đều vặn vẹo. Thời điểm y tắm rửa đã đem lông ở dưới hạ thể cạo sạch, giờ phút này nơi đó sạch sẽ, hoàn toàn lõa lồ ra, khi mặc vào váy ngủ ngắn, tạo nên cảm giác như ẩn như hiện.

Tiếp theo là một đôi tất chân, Dịch Văn Bách đối với mấy thứ sắc tình như vậy vẫn là cảm thấy thẹn, khi mặc ngón tay đều run run, phải mất một hồi lâu mới đem đôi tất chân kia mặc xong.

Dịch Văn Bách nhìn đến trứng rung mà mình mua, do dự một chút, đem trứng rung rửa sạch sẽ rồi nhét vào trong thư huyệt của bản thân. Y bởi vì hưng phấn mà thư huyệt đã ướt đẫm, trứng rung nho nhỏ rất dễ dàng đi vào, sau khi ấn nút khởi động, tiểu huyệt liền truyền đến kɧօáϊ cảm tê dại, làm y nhịn không được rêи rỉ ra tiếng.

Dịch Văn Bách cẩn thận đi đến trước gương, nhìn hình ảnh của mình trong gương, y có chút không tin được đó là y. Y dáng người có chút gầy yếu, trừ bỏ ʍôиɠ tương đối nhiều thịt ra thì nơi nào cũng đều gầy gầy, cho nên khi mặc như vậy cũng không tính là đẹp, ngược lại còn trông có chút quái dị.

Dịch Văn Bách sắc mặt đỏ lên, lo lắng không biết mặc như vầy liệu có sức dụ hoặc với Dịch Trần hay không, do dự một hồi lâu, mới quyết định đi ra ngoài.

Dịch Trần không có ở phòng ngủ, ước chừng vẫn còn đang ở phòng khách. Dịch Văn Bách chần chờ một chút, quyết định dùng chân trần đi trêи sàn nhà, nhẹ nhàng đi xuống dưới lầu. Khi đi được một nửa đường liền nghe được giọng nói của Dịch Trần, dùng thanh âm của Tùng Thụ Mộ, có lẽ là cùng bạn bè nói chuyện phiếm, Dịch Văn Bách nghe được mấy chữ “thực tập” gì đó.

Y bởi vì khẩn trương nên cũng không có nghiêm túc nghe, thấp thỏm bất đi đến chỗ con nuôi, y cảm thấy thẹn cực kỳ, trước kia cho dù có như thế nào thì y cũng không thể tưởng tượng được mình sẽ trở nên như bây giờ, cố ý ăn mặc ɖâʍ đãng như kỹ nữ để dụ hoặc con nuôi cùng mình làʍ ȶìиɦ.

Nhưng mà chỉ cần nghĩ đến đối phương là Dịch Trần, y lại cảm thấy yên tâm, từng bước một hướng tới dáng người cao lớn đi tới.

Dịch Trần đang đứng ở bên cửa sổ phòng khách nói chuyện điện thoại, Dịch Văn Bách đi rất nhẹ, nên hắn không có phát hiện ra, chờ đến khi có một đôi tay ôm lấy eo hắn, hắn mới nhận ra được. Dịch Trần nhẹ nhàng cười cười, cùng với người bạn bên kia điện thoại nói là có việc nên phải cúp máy, sau đó bỏ điện thoại di động vào trong túi, đang muốn quay đầu lại ôm cha nuôi, Dịch Văn Bách lại không muốn buông tay.

“Văn Văn, làm sao vậy?”

Dịch Văn Bách sắc mặt hồng hồng, đôi tay ôm chặt lấy eo hắn, y vẫn chưa chuẩn bị tốt tâm lý để cho con nuôi xem bộ dạng của mình bây giờ. Dịch Trần ôn nhu nói:

“Ba ba, làm sao vậy?”

Chỉ là nghe thấy cái xưng hô này, Dịch Văn Bách liền nhịn không được phát ra từ trong cổ họng một tiếng rêи rỉ, y chậm rãi buông tay ra, nhưng lại không dám ngẩng đầu, sắc mặt đỏ ửng như muốn xuất huyết.

Dịch Trần quay đầu muốn nhìn một chút xem rốt cuộc y bị làm sao, chờ khi nhìn thấy bộ dáng của y, cả người đều ngây dại, giây tiếp theo, trong thân thể dâng lên ɖu͙ƈ hỏa mãnh liệt, rồi tập trung xuống hạ thân. Hắn đem toàn thân của cha nuôi quét nhìn mấy lượt, nhìn đến mức Dịch Văn Bách trong lòng nổi lên một trận khẩn trương, do dự ngẩng đầu lên.

“Tiểu Trần…”

Y đối diện với đôi mắt của Dịch Trần, liền bị ɖu͙ƈ vọng cháy bỏng bên trong dọa sợ, lại cảm thấy có chút thẹn, cắn môi muốn chạy, nhưng bị con nuôi từ phía sau ôm chặt lấy.

Dịch Trần đem cha nuôi đẩy ngã trêи sô pha to rộng, mới cẩn thận quan sát trêи quần áo trêи người y. Cha nuôi mặc váy ngủ tình thú so với lần trước hắn mua còn muốn ɖâʍ đãng hơn, vải ren trong suốt cái gì cũng không che được, đôi chân thon dài còn được tất chân bao lại.

Chỉ cần nghĩ tới Dịch Văn Bách chủ động mua bộ đồ này để mặc, Dịch Trần liền thích muốn chết, ƈôи ȶɦịt sớm đã cương cứng. Hắn bình tĩnh nhìn Dịch Văn Bách, thấp giọng nói:

“Ba ba sao lại mặc ɖâʍ đãng như vậy?”

Dịch Văn Bách bị hắn nhìn chăm chú liền ngượng ngùng, trong mắt phiếm thủy quang, môi hồng hồng, trêи mặt mang theo vài vệt ửng đỏ, làm tăng thêm vài phần gợi cảm. Y đánh bạo nhìn con nuôi, âm thanh mang theo vài phần chỉ trích:

“Bởi vì Tiểu Trần không chịu cùng ta làʍ ȶìиɦ, cho nên ta muốn quyến rũ con.”

Bàn tay thô ráp của Dịch Trần cách một lớp vải ren cọ xát da thịt của cha nuôi, thanh âm hơi khàn khàn:

“Ba ba biết hiện tại bản thân trông giống cái gì sao?”

Dịch Văn Bách mở to hai mắt nhìn hắn, trong ánh mắt phiếm một cỗ vô tội:

“Giống cái gì?”

Dịch Trần hướng tới môi y khẽ hôn một cái, lại không có rời đi, như là đang dán vào cánh môi của y nói:

“Giống tiểu ɖâʍ phụ của ông xã.”

Dịch Văn Bách bị ngôn ngữ của hắn kϊƈɦ thích đến đuôi mắt đều đỏ, thân thể cũng càng ngày càng hưng phấn, y duỗi tay ôm cổ nam nhân, âm thanh mềm mại nói:

“Ưm… Muốn làm tiểu ɖâʍ phụ của ông xã… Ông xã mau làm em…”

Dịch Trần không có lập tức làm y, bởi vì sự chú ý đều bị hai cái kẹp núm иɦũ ɦσα kia hấp dẫn, hắn vén lớp áo lên, khảy một chút lên cái kẹp иɦũ ɦσα kia:

“Ba ba, đau sao?”

“Hơi đau một chút.”

Dịch Trần giúp y đem kẹp иɦũ ɦσα gỡ xuống, có điểm trách cứ nói:

“Về sau những đồ vật làm ba ba bị đau đều không được đeo, biết chưa.”

Cha nuôi có chút ủy khuất nhìn hắn:

“Ông xã không thích sao?”

“Con rất thích, nhưng con không muốn làm ba ba bị đau.”

Dịch Trần đem hai cái kẹp иɦũ ɦσα đều lấy ra, ném sang một bên, nhìn hai cái núm иɦũ ɦσα đã bị kẹp đến sung đỏ, liền có chút đau lòng, vội vàng tiến lại gần thổi thổi cho hai núm иɦũ ɦσα.

Dịch Văn Bách đỏ mặt, trong lòng vui mừng không thôi, nhỏ giọng làm nũng:

“Ông xã xoa xoa giúp em liền không đau… Ưm… Muốn được ông xã ɭϊếʍ nó…”

Y từ nhỏ đã được cha mẹ yêu chiều, đối với làm nũng với người khác quả thực là không có hạn cuối, mềm mại ngọt ngào như là một cây kẹo bông gòn.

Dịch Trần cực kỳ yêu y, nhìn thấy y đáng yêu như vậy, hận không thể đem cả người y nuốt vào trong bụng, hắn cật lực nhẫn nại, mới có thể đứng đắn ɭϊếʍ núm иɦũ ɦσα cho y. Dịch Văn Bách đầu иɦũ ɦσα bị kẹp như vậy một lúc, quả thực có chút đau, được con nuôi ɭϊếʍ một cái, lại cảm thấy ngứa, y nhịn không được khát cầu nói:

“Ông xã, giúp em ngậm vào đi… Thật ngứa…”

Dịch Trần đôi mắt tối sầm, hé miệng, đem cái núm иɦũ ɦσα đáng thương kia ʍút̼ vào trong miệng, dùng đầu lưỡi không ngừng an ủi trêu chọc nó, thay phiên đem hai cái núm đều ʍút̼ ɭϊếʍ một lần, Dịch Văn Bách mới rầm rì vừa lòng.

Hai người trao cho nhau một nụ hôn ướt át, bộ dáng cha nuôi ngoan ngoãn đưa ra đầu lưỡi cùng hắn ɭϊếʍ ʍút̼ quả thực đáng yêu muốn chết, Dịch Trần hận không thể đem đầu lưỡi của hắn đều nuốt vào, không ngừng ɭϊếʍ nước bọt ngọt nị trong khoang miệng y, đem Dịch Văn Bách hôn đến phát ra từng tiếng kêu mềm mại như mèo kêu.

Dịch Văn Bách cho rằng kế tiếp liền có thể tiến hành kịch liệt làʍ ȶìиɦ, cả người hưng phấn cực kỳ. Nhưng Dịch Trần lại buông y ra, còn ung dung ngồi ở trêи sô pha, thấp giọng cười nói:

“Ba ba nói muốn làm tiểu ɖâʍ phụ của ông xã thì phải tự mình chủ động một chút nha.”

Dịch Văn Bách đôi mắt ướt át nhìn hắn, Dịch Trần hướng tới y vẫy vẫy tay:

“Tới giúp ông xã đem quần cở ra.”

Dịch Văn Bách thẹn thùng tiến lại gần, khóa ngồi ở trêи đùi nam nhân, động tác như vậy liền kϊƈɦ thích trứng rung ở bên trong thư huyệt làm y run rẩy rêи rỉ một tiếng, Dịch Trần híp híp mắt, chú ý tới giữa hai chân y không giống bình thường, vén váy ngủ lên một chút, liền nhìn thấy hạ thể trơn bóng, ánh mắt Dịch Trần liền trở nên thâm thúy.

Ngón tay hắn chạm vào giữa đùi ướt át bóng loáng, nơi này đã không còn lông tóc che đậy, thư huyệt kiều nộn của cha nuôi hoàn toàn lõa lồ ra ngoài, căn côn thịt nhỏ nhắn cũng đã đứng thẳng, bên trong mã mắt ào ạt chảy ra chất lỏng trong suốt, nhuộm nguyên cây côn thịt thoạt nhìn đáng yêu cực kỳ.

Cha nuôi bị hắn sờ run rẩy một chút, ngón tay kia âu yếm hai cánh thịt môi cùng âm đế, lại hướng tới khe thịt ướt nhẹp kia sờ soạng, chờ khi chạm vào huyệt khẩu, mới cảm thụ được nơi đó hơi hơi chấn động, Dịch Trần híp mắt nhìn Dịch Văn Bách, ngữ khí trầm thấp liêu nhân:

“Ba ba cắm vào bên trong lỗ ɖâʍ cái gì?”

___________________

Mọi người trung thu vui vẻ nhé 😂

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN