Cuồng dâm thành thần
Truyền thừa của cha
Từ Hoa bùi ngùi chảy nước mắt nhìn Vệ Minh làm điều đó…
Tiếp theo lại 1 luồng sáng lao ra từ ngọc giản chui vào mi tâm Vệ Minh, hình ảnh Lâm vũ hiện ra hiên ngang, anh hùng nhưng cũng đầy hiền hoà.
– Con trai có lẽ khi con thấy được hình ảnh này của ta thì con đã đột phá Nhất Nhân rồi!!!
– Thuộc tính của con là Hỏa đúng không? Nếu không phải thì mày không phải con tao rồi!!!
– Khỏi mong tu luyện võ công của tao!!!
– Đù!
Bá đạo Vệ Minh thốt lên.
– Ở cái đại lục này con cái sẽ truyền thừa thuộc tính của cha, có trường hợp cá biệt thì được song thuộc tính của cha và mẹ còn đặc biệt hơn thì cha có song thuộc tính truyền cho con rồi con có thêm thuộc tính của mẹ nữa là tam thuộc tính, trường hợp này rất hiếm gặp và được gọi là siêu thiên tài được cái thế lực cưng như trứng bồi dưỡng đào tạo từ bé.
– Cũng chính vì điều này mà những thuộc tính hiếm càng khó kiếm vì quy luật truyền thừa này, phải cha có thuộc tính lôi con cái mới có thuộc tính lôi, thế nên các thuộc tính hiếm phải nói là siêu siêu khó gặp, cũng vì thế khi Vệ Minh xuất ra thuộc tính lôi Từ Hoa điếng người vì thằng này nó… không có thuộc tính của mình và cả Lâm vũ, cũng may Vệ Minh xuất ra cái thuộc tính hoả nữa nên Từ Hoa mới hoàn hồn lại.
– Ở cảnh giới Nhất Nhân này con nên thường xuyên tu luyện củng cố nền tảng không nên nóng vội tấn cấp tiếp theo sẽ mất đi căn bản ảnh hưởng tiền đồ sau này!!! Cha truyền cho con đầu tiên là 1 bộ tâm pháp của cha tu luyện khinh công Thất Bộ Tinh Di, đánh không lại thì chạy, lần sau đánh tiếp, cha chỉ cho con điểm chính của bộ tâm pháp khinh công này là vậy đó!
– Rồi cha truyền cho con thêm 1 số kỹ năng khống chế hoả, một số thông tin dược liệu, con có biết võ giả có thuộc tính hoả lợi thế chỗ nào không?
– Là có thể trở thành 1 luyện dược sư, phải khống chế được hỏa trong người mới khai đỉnh luyện dược được!! Và cốt yếu là vì tiền… nữa, tu luyện cần rất nhiều tài nguyên, nếu ở 1 gia tộc hay 1 thế lực lớn thì khỏi lo, có sẵn rồi chỉ ăn và luyện võ thôi, thỉnh thoảng làm 1 số việc cống hiến gia tộc là được! Còn con cha nghĩ chắc mày nghèo lắm!
– Đù moá! Nghèo tại ai??
Vệ Minh lại lầm bầm.
– Thế nên cố mà học luyện dược chế thuốc bán!
– Bán được lắm đó con! Thuốc càng đẳng cấp cao thì mày càng bán được giá! Muốn hét giá nhiêu hét! Rồi vậy nha cố mà luyện đi! Đột phá Nhất Nhị thì nhỏ máu vô cha chỉ tiếp cho bộ thương pháp tấn công, giờ tầng 1 thì lo mà học khinh công để trốn thôi!!! À quên cây thương của cha mày đừng có lấy xài, không Lâm gia lần ra thì mệt đó!
– Rồi vậy đi…
Luồng sáng biến mất dung nhập hết vào mi tâm Vệ Minh, tất cả các các công pháp tu luyện Thất bộ tinh di tự nhiên hiện ra rõ ràng trong đầu Vệ Minh, các thông tin dược liệu, cách khống chế hoả từ cao đến thấp… vvvv.
Vệ Minh đứng lên nắm chặt tay hưng phấn, mình sắp thành võ lâm cao thủ rồi!!!
Một luồng sáng lại phóng ra trong ngọc giản.
– À quên cha chưa nói mày cái nhẫn mày nhỏ máu vào mà xài, có nhiều đồ lắm đó, cái nào không biết thì hỏi mẹ con! Có đồ gì thì dùng ý nghĩ vứt nó vào, muốn lấy ra thì dùng ý nghĩ triệu hoán nó nhớ che chắn cẩn thận khi dùng dưới đệ tứ thì nên vậy! Không bị cướp ngay!
– Rồi còn ma phương!!! Cha cũng chưa hiểu nó là gì và dùng như thế nào! Nếu mày mò ra được thì… xài… không thì chôn dấu cất kỹ vào!! Thậm chí nếu bất quá bị cướp thì phá hủy nó cho cha!!! Cha cảm giác đó là 1 vật cực kỳ nguy hiểm!!!
Vệ Minh nghe xong, vật làm Vệ Minh hứng thú nhất là chiếc nhẫn, con cục ma phương kia không biết xài thì hứng thú cái gì chứ?
Không nói 2 lời Vệ Minh lấy nhẫn nhỏ máu vào.
Dùng ý nghĩ lướt vào, Vệ Minh thấy đầu tiên là 1 cây thương dựng đứng, hiên ngang oai hùng, thân thương khắc chạm hoa văn hình con rồng uốn lượn, mũi thương sáng quắc cao ngạo, liếc nhìn thấy 1 góc có vũ khí các loại, 1 góc có đan dược được bỏ vào bình, 1 góc có tiền được bỏ trong 10 cái túi, 1 chồng ngân phiếu nhưng Vệ Minh thấy trên đó có chữ Lâm nên Vệ Minh trực tiếp bỏ qua, 1 đống có sách, bản đồ, hầm bà lằng, thôi để từ từ khám phá, giờ lấy tiền đã Vệ Minh quơ tay lấy ra 1 túi tiền đưa cho Từ Hoa.
– Mẹ xem cái này có xài được không??
– Ưm… cái này là đồng vàng, 1000 đồng vàng đổi được 1 ngân phiếu, túi này cỡ 3000 đồng vàng chắc đổi được 3 ngân phiếu.
Từ Hoa trả lời.
– 3 Ngân phiếu vậy là nhiều không?
– Đủ cho gia đình mình ăn uống khoảng 10 ngày!!
Từ Hoa thầm tính.
– Gì?
– 10 ngày.
Đại lục này cũng lạm phát dữ, 10 năm trước tới giờ mà tiền mất giá 1000%
Quơ tay móc hết ra 9 túi tiền và đống ngân phiếu đưa hết cho Từ Hoa.
– Cái này!!! Không xài được nữa rồi con! – Từ hoa nhìn tập ngân phiếu, bây giờ đại lục đã thống nhất dùng ngân phiếu chính của Thương Gia hội bao trùm 4 đại lục, đây là 1 thương hội do 4 vị quốc vương của 4 đế quốc lập ra chung tay quản lý, tất cả ngân phiếu khác không có giá trị.
Vệ Minh gật đầu như hiểu rõ.
– Vậy để con đốt đi, Vệ Minh vận công tay trái nổi lửa thiêu cháy tất cả ngân phiếu thành tro tàn…
Rốt cuộc mình cũng vẫn nghèo hoàn nghèo, thôi bỏ đi dù gì cũng có tiền sống được 100 ngày, từ từ tính có hỏa hệ luyện đan còn lo thiếu tiền ư, giờ tới cục ma phương này đây! Vệ Minh thử cho nó 1 giọt máu nhưng nó cứ trơ trơ ra! Thôi cứ tạm cất đi vậy, Vệ Minh đóng nắp hộp rồi vứt vào trong nhẫn tu di, ngọc bội Vệ Minh cũng cho vào hộp.
…
Vệ Minh âm thầm ghi nhớ khuôn mặt của 5 người chú của mình, trong đó có chú 3 không biết còn sống không? Còn 4 tên chó kia!
Hừ! Chờ rồi xem!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!