Cưỡng Hôn Vợ Yêu - Chương 317
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
269


Cưỡng Hôn Vợ Yêu


Chương 317



“Chứng cứ mới là một bộ giám định y học, kết quả giám định cha con, ba của Thiên Thiên trên sinh lý học là Mộ Thương Nam! Do đó không có chứng cứ xác thực cho việc trùng hôn của Diệp Phi, tòa án tuyên bố, Diệp Phi vô tội được phóng thích!” Thẩm phán cao giọng.

Tất cả những người có mặt tại tòa án kinh ngạc, vốn dĩ phán quyết Diệp Phi tội trùng hôn, kết quả lại chứng minh, Thiên Thiên là con gái của Mộ Thương Nam. Một tiếng ồ lên náo động cả tòa án.

Mặt của Mộ Ly đột nhiên biến sắc “Mộ Thương Nam! Anh, cái này là giả! Diệp Phi, cô nói cho anh ta biết, Thiên Thiên là con gái của ai?” Anh đứng gần Thiên Thiên nhất, một tay ôm Thiên Thiên vào lòng.

Diệp Phi mặt tái mét, cái bí mật chôn giấu bao nhiêu năm nay cuối cùng cũng bị lộ ra. Nhưng cô phải làm thế nào. Cô nói ra thân phận của Thiên Thiên, Mộ Ly sẽ làm gì Thiên Thiên?

Chính là lúc cô đang xoay sở, Mộ Dã từ trên cao rơi thẳng xuống bên đầu Mộ Ly.

“Yeah!” Mộ Dã dùng lực đá chân vào mặt Mộ Ly.

Mộ Ly theo phản xạ có điều kiện lùi ra sau để tránh chân Mộ Dã, đúng lúc này, Mộ Thương Nam một bước nhảy đến bên Mộ Ly, giành lấy Thiên Thiên về vòng tay anh. Mền như mầm non, rõ ràng làm tan chảy trái tim anh, thiên thần nhỏ xinh đẹp này, hóa ra là con gái của anh!

“Cục cưng, ta là ba con, đừng sợ!” Anh hôn in dấu lên trán Thiên Thiên, giống như lời hứa năm đó với Diệp Phi.

Tất cả mọi thứ đều quá nhanh, vượt qua phản ứng của Mộ Ly, khi anh tách Mộ Dã ra, Vệ sỹ của Mộ Thương Nam đã vây lấy anh. Trong tay anh không còn con tim Thiên Thiên nữa!

“Thiên Thiên!” Đáy mắt anh tóe ra ánh lửa, giống như con dã thú bị chọc giận.

“Thiên Thiên không phải cậu có thể gọi! Mộ Ly, cậu thật độc ác, bắt ba con tôi xa cách bao nhiêu năm như vậy! Tôi sẽ không tha cho cậu!” Mộ Thương Nam gằn giọng lên nói, quay đầu nhìn Diệp Phi “Phi Phi, nói cho mọi người biết, Thiên Thiên là con gái của ai?”

Nước mắt Diệp Phi thi nhau rơi xuống “ Cha của con tôi là Mộ Thương Nam! Không phải Mộ Ly! Tôi không có bất kì quan hệ gì với Mộ Ly!”

Cánh tay dài của Mộ Thương Nam kéo Diệp Phi ôm vào lòng “Xin lỗi, để em ở trong tù bốn ngày, sau này anh sẽ không để em chịu một chút ấm ức nào nữa!” Anh cúi đầu hôn lên mắt Diệp Phi, hôn lên nước mắt cô. Anh chờ ba ngày, không phải dùng ba ngày đó để điều tra rõ, mà vì anh phải để Mộ Ly đưa Thiên Thiên đi tham dự xử án, chỉ có ở đây, anh mới có thể đảm bảo sự an toàn cho con gái mình. Tất cả đều bắt nguồn từ câu nói đó của Diệp Phi “Nếu như tôi chết rồi, giúp tôi đi tìm một bé gái tên là Thiên Thiên, anh nợ con bé!” Anh luôn nghĩ, vì sao Diệp Phi lại nói anh nợ Thiên Thiên, nếu như Thiên Thiên là con của Mộ Ly, chỉ có thể là Mộ Ly nợ con bé.

Sở Nhiễm từ trên ghế khán giả đi về phía Mộ Thương Nam và Mộ Dã, mặt cô tái mét thành từng lớp, Mộ Thương Nam chứng minh thân phận của Thiên Thiên, lại ôm lấy Diệp Phi nói ra những lời như thế, đây là ý gì? Mộ Thương Nam và Diệp Phi sẽ bên nhau? Vậy tất cả những gì cô khổ tâm gây dựng thì sao?

Cô đưa tay kéo Mộ Dã “Mộ Dã, đến chỗ của mẹ, con xem con lại có thêm một em gái!” Cô vội vàng tuyên bố thân phận của mình.

“Thật là không biết xấu hổ! Sở Nhiễm, uổng phí chúng ta quen biết bao nhiêu năm, coi cô như bạn! Người đẹp rắn độc chính là nói loại phụ nữ như cô phải không?” Giọng nói của người đàn ông vang vào phòng thẩm vấn. Bắc Minh Phong ôm Bắc Minh Ý, kéo Thủy Tinh bước vào.

Sở Nhiễm mặt biến sắc “Bắc Minh Phong, anh có ý gì?”

Lửa trong đáy mắt Bắc Minh Phong cháy trên cơ thể Sở Nhiễm “Tôi có ý gì? Sở Nhiễm, mẹ đẻ của Bắc Minh Ý là ai? Cô hại cả gia đình tôi như vậy! Hại vợ chồng tôi phân ly! Hôm nay tôi đến để lấy mạng cô!”

Sở Nhiễm môi run rẩy “Anh nói gì tôi nghe không hiểu?”

Mộ Thương Nam kết lời “Cậu ta nói cô nghe không hiểu, vậy để tôi nói cho cô! Cô từ đầu đến cuối là người phụ trách đến lâu đài của George chăm sóc Thủy Tinh mang thai, nhưng lúc Thủy Tinh mang thai được bảy tháng, đột nhiên sinh non, người đỡ đẻ là cô. Cô nói với George và Thủy Tinh đứa bé sinh non nên chết yểu. Nhưng đứa bé đã chết đó sao lại trở thành con của Lăng Tuyết? Hơn nữa còn khớp với thời gian sinh nở của Lăng Tuyết. Thực ra Thủy Tinh không phải tự mình sinh non, mà do cô cố ý để cô ấy sinh non, đem con cô ấy thay thế cho con của Lăng Tuyết. Vì cô biết, nhà Bắc Minh nhất định sẽ giám định quan hệ của cha con của Bắc Minh Phong và Bắc Minh Ý, nếu như không phải cha con thật, Lăng Tuyết không thể đứng vững trong nhà Bắc Minh. Nhưng nhà Bắc Minh lại sơ sót không giám định quan hệ của Lăng Tuyết và Bắc Minh Ý, dù sao Lăng Tuyết cũng mang thai thật, không ai đi nghi ngờ quan hệ của cô ta và Bắc Minh Ý, càng không ai ngờ được rằng, có người lại tráo đổi hai đứa bé.”

Trái tim Sở Nhiễm hoang mang đến cực điểm “Các người không có bằng chứng!”

“Chứng cứ chính là Bắc Minh Ý, Thiên Thiên và Mộ Dã! Diệp Phi sinh đôi, bé nam được sinh ra thì chết yểu, mà hai ngày sau Thiên Tịnh sinh Mộ Dã, Mộ Dã và Thiên Thiên chính là thai song sinh! Sở Nhiễm, người lấy cắp đứa con của Diệp Phi là Mộ Ly, nhưng người đổi đứa bé nhất định là cô!” Mộ Thương Nam tức giận hét lên.

“Không những thế, năm đó tôi say rượu người tôi cưỡng hiếp không phải Lăng Tuyết, là Thủy Tinh!” Bắc Minh Phong căm hận nói. Anh mạnh dạn làm giám định huyết thống, giám định quan hệ của Bắc Minh Ý và Thủy Tinh, kết quả anh đoán thành thật. Bắc Minh Ý và Thủy Tinh thật sự là mẹ con, anh cuối cùng cũng hiểu, tại sao đôi mắt của Bắc Minh Ý lại giống Thủy Tinh. Anh dẫn con mình đi tìm Thủy Tinh, nói ra chân tướng với Thủy Tinh. Thủy Tinh ôm con khóc không ra tiếng, cô không thể nào ngờ được, Bắc Minh Ý chính là đứa bé cô sinh non đó. Hai người trước nay chưa từng suy nghĩ đều đang tự kiểm điểm lại lỗi lầm của mình, hối hận nếu như năm đó, họ có thể bớt chút sự cố chấp và khí phách tuổi trẻ, họ sẽ không xa cách xương thịt bao nhiêu năm nay. Thủy Tinh đem việc lần đầu tiên bị mất, thẳng thắn nói với Bắc Minh Phong, cô không hề muốn phải bội Bắc Minh Phong, là bị người ta cưỡng hiếp, mà thời gian và địa điểm bị cưỡng hiếp, hoàn toàn khớp với thời gian địa điểm mà Bắc Minh Phong cưỡng hiếp người phụ nữ đó. Bắc Minh Phong nói ra mình chính là người đã cưỡng hiếp Thủy Tinh, anh ôm chặt Thủy Tinh vào lòng, hối hận đến chết tại sao năm đó mình lại đối xử với Thủy Tinh như vậy. Tất cả hiềm khích của hai người năm đó đều được gỡ bỏ, họ cùng nhau ôm con đến tòa án vạch trần Sở Nhiễm.

Sau lời nói của Bắc Minh Phong, một lần nữa toàn bộ hội trường lại ầm lên náo động.

Toàn thân Sở Nhiễm đang run rẩy “Không phải, việc này không phải do tôi làm. Tôi không làm anh hiểu lầm chuyện của Lăng Tuyết. Ở nước đó, tôi không quen biết ai, tôi làm sao có thể làm ra bao nhiêu video giả như vậy, để anh hiểu lầm Lăng Tuyết là người bị anh cưỡng hiếp.” Cô vội vàng giải thích.

Mộ Thương Nam lạnh lùng “Cô làm sao biết được có video? Sở Nhiễm, Cô biết rõ mọi việc như vậy, cho dù người đó không phải cô, cô cũng là đồng bọn! Để tôi nói hay là cô tự nói ra đồng bọn của mình?” Anh chất vấn Sở Nhiễm.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN