Cuồng Loạn Tu Tiên - Tiên Giới khi nào ta mới đến? Địa Cầu lúc nào ta quay về?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
147


Cuồng Loạn Tu Tiên


Tiên Giới khi nào ta mới đến? Địa Cầu lúc nào ta quay về?



Tác giả: E hèm, sử dụng lặp lại từ mật và cự long, vì còn muốn sống thọ, YY khắt khe lắm a.

………………………………………………

Trong U Linh động, ánh sáng lấp loé, một đôi nam nữ đang quần thảo chiến đấu, môi khoá môi, thân thể dính chặt vào nhau, không muốn tách ra.

– Hưm, um….

Hồ Nữ khẽ cắn nhẹ ngón tay, miệng rên rỉ từng tiếng nhẹ nhàng khi Duy Tuấn cắn mút nụ hoa màu hồng nhạt của nàng, hai nụ hoa bị nước bọt của Duy Tuấn làm ướt nhẹp, căng cứng.

– Ồ, có vẻ ngươi có một thứ thú vị dưới đây…

Hồ Nữ vuốt ve túp lều của Duy Tuấn, ngón tay ngọc ngà cho vào trong, mơn trớn cự long đang ẩn mình.

– Chỗ này của nàng cũng ướt lắm rồi này…

Duy Tuấn vuốt nhẹ phần quần lụa bị loang lổ vệt đen, là do mật dịch của Hồ Nữ liên tục rỉ ra, ướt đẫm nơi này, ngón cái và trỏ khẽ vạch cái quần lụa sang một bên, lộ ra cửa mật đạo cam nhạt, óng ánh mật hoa từ mật đạo chảy ra.

– Ưm, đừng nhìn nó mà….

Hồ Nữ tay vịn đầu Duy Tuấn, khuôn mặt đỏ bừng, hai nụ hoa căng cứng, mật đạo càng rỉ ra thêm ào ạt mật dịch.

– Phải chăm sóc kĩ nơi này nữa chứ….

Duy Tuấn cho ngón tay trỏ vào mật đạo Hồ Nữ, bên trong ấm nóng, ướt át, mật đạo phát hiện dị vật thì bóp chặt lấy nó, ngón tay Duy Tuấn không tự chủ di chuyển.

– Ư, ưm, cảm giác này, thích quá~

Cơ thể Hồ Nữ run rẩy, mật đạo siết chặt ngón tay Duy Tuấn, mật dịch phun ra ướt đẫm bàn tay Duy Tuấn, sau đó Hồ Nữ khụyu gối, ngồi bệch xuống, mật đạo vẫn không ngừng tiết ra mật dịch.

– Hừm, vị ngọt nhỉ?

Duy Tuấn đưa ngón tay ướt đẫm mật dịch lên miệng, mút chùn chụt, cảm thụ mùi vị của mật dịch Hồ Nữ.

– Hư, xin hãy cho ta đi, ta chịu hết nổi rồi…

Hồ Nữ đưa tay mở rộng mật động, mật đạo màu hồng phấn co bóp, bên trong nhớp nháp mật dịch do nhiều lần Hồ Nữ cực khoái tiết ra, rên rỉ mời gọi cự long của Duy Tuấn xông phá mật động của nàng.

– Hắc, cho gì và ở đâu nào?

Duy Tuấn cười hắc hắc, đầu cự long cạ sát lên nụ hoa đang căng tròn trên mật động, đùa giỡn Hồ Nữ khiến Hồ Nữ cắn răng rên rỉ.

– Um, cho cự long chàng vào mật đạo thiếp đi….

Hồ Nữ hai tay che khuôn mặt đỏ bừng, thẹn thùng nói.

– Haha, phải như vậy chứ….

Duy Tuấn cầm cự long đặt trước cửa động, đầu cự long quá lớn so với cửa mật đạo nhỏ nhắn của Hồ Nữ, nhưng mật dịch tiết ra bôi trơn cửa động khiến cự long dễ dàng xông thẳng vào trong mật đạo, chạm đến biên giới giữa nữ tử và nữ phụ, tạo mật đạo thành hình dáng đầu cự long Duy Tuấn.

– A, to, to quá, bụng thiếp nổ ra mất…

Hồ Nữ quần quại, chín cái đuôi bị thu lại, chỉ còn cơ thể xinh đẹp, da thịt nõn nà mà thôi, phần bụng bị nhô cao lên do cự long chèn lên, đôi mắt màu đỏ ướt át long lanh nước mắt.

Duy Tuấn di chuyển nhè nhẹ, cự long mài lên bên ngoài mật đạo, không chạm đến biên giới cuối cùng, muốn Hồ Nữ làm quen với cự long của hắn.

– Hây….

– Gư, á…

Mài nhẹ bên ngoài được một lát, Duy Tuấn bất ngờ đẩy mạnh một cái, cự long xuyên qua biên giới mỏng manh, chạm đến tận cùng mật đạo, Hồ Nữ rơi hai giọt nước mắt, huyết dịch màu hồng chảy xuống đùi Hồ Nữ.

Duy Tuấn cuối người, quệt đi nước mắt còn vương lại trên khoé mắt Hồ Nữ, nhìn nàng vô cùng trìu mến, không ngần ngại đặt lên đôi môi anh đào của nàng một nụ hôn say đắm.

– Ưm, ưm,…..

Hồ Nữ bị Duy Tuấn quấn lấy lưỡi mềm, khiến nàng ú ớ không nói gì được, đưa tay vòng lên ôm cổ Duy Tuấn, đáp trả nụ hôn nồng cháy của Duy Tuấn.

Hông Duy Tuấn bắt đầu di chuyển chậm chạp, đầu cự long nhè nhẹ chạm lên tận cùng mật đạo, mật đạo cũng siết chặt cự long không rời, mật dịch tiết ra càng làm mật đạo thêm trơn trượt, tốc độ cự long cũng từ từ nhanh hơn.

– Mạnh nữa lên đi, thiếp không còn đau nữa, mạnh nữa đi…

Đôi chân thon dài của Hồ Nữ ôm chặt eo Duy Tuấn, hông cũng bắt đầu tự đi chuyển, muốn cái cự vật trong người mình chạm sâu hơn, mạnh hơn và nhanh hơn nữa.

– Của nàng chặt quá, ta sắp xuất rồi….

– Ư, á, mạnh nữa chàng ơi, thiếp sắp, ư, xuất rồi….

Hồ Nữ không hề che lấy âm thanh, tiếng rên rỉ dâm dục không ngừng vang lên, dội vang trong U Linh động, càng làm Duy Tuấn thêm hăng sức, cự long hùng dũng khuấy đảo trong mật đạo, cự long bành trướng, miệng hé ra, một luồng sữa đặc phóng thẳng vào trong mật đạo, động hoa bị bơm đầy sữa, căng tròn lên.

Cự long nằm im trong mật động, để tinh hoa không chảy hết ra ngoài, hai tay Duy Tuấn đưa lên chộp lấy hai quả đào tiên tròn trịa, nắn bóp nó ra đủ hình dạng méo mó.

Cơ thể Hồ Nữ không ngừng run rẩy mỗi lần Duy Tuấn bóp mạnh hoặc véo nụ hoa trên bồng đảo, mồ hôi nhễ nhại làm da thịt nàng thêm trơn bóng, quyến rũ.

Cự long mệt mỏi lần nữa quật khởi, trở nên cứng rắn, mạnh mẽ xông phá mật động Hồ Nữ lần nữa, trong hang động vang ra âm thanh rên rỉ dữ dội và âm thanh da thịt va chạm vào nhau.

……………………………………………….

Đại chiến cùng Hồ Nữ thêm sáu hiệp, Duy Tuấn làm nàng đạt cực khoái hết lần này đến lần khác, mật dịch cứ xuất ra không ngừng, hoa động thì đầy ứ tinh hoa, chảy ra cả bên ngoài cửa động.

Duy Tuấn đang ôm Hồ Nữ vào lòng thì bị nàng đẩy ra, sau đó toàn thân Hồ Nữ biến đổi, trên cơ thể xinh đẹp hiện lên đường vân màu máu, chín cái đuôi cáo cũng mọc ra, đung đưa.

– Khế Uớc đã thành, hãy nói nguyện vọng của ngươi đi.

Hồ Nữ thay đổi giọng nói, nhìn Duy Tuấn nói.

– Nguyện vọng của ta, chỉ có một…

Duy Tuấn bước đến gần Hồ Nữ, hai tay ôm lấy lưng nàng, kéo đầu nàng tựa vào ngực hắn, bàn tay vuốt ve mái tóc cam nhạt của nàng, thì thầm.

– Nàng làm phu nhân của ta….

– Ân, phu quân…

Hồ Nữ khuôn mặt hồng nhuận, cơ thể hai người dính chặt vào nhau, dưới mật động đang có cự vật nóng hổi cọ lên, khiến nàng run rẩy cơ thể một cái.

– Đáng ghét quá đi, đến yêu thiếp nào…

Hồ Nữ đấm nhẹ lên ngực Duy Tuấn, cắn nhẹ vành tai hắn, thỏ thẻ.

Mặt đất U Linh động vỡ ra, cả hai người rơi xuống dòng linh mạch phía dưới, cự vật hùng dũng xông phá chiến trường Hồ Nữ, khuấy đảo liên tục bên trong, linh mạch màu vàng cũng từ từ bị chuyển thành màu trắng sữa.

Linh khí nồng đậm hoá thành nguyên lực, bị mỗi lỗ chân lông của Duy Tuấn hấp thu, mà hắn ta không hề hay biết, cứ liên tục đẩy hông, cự long mài lên mật động siết chặt nó, cự long bùng nổ, tinh hoa tuôn trào vào hoa động.

………………………………….

Trong khi đó, trong không gian bị áp chế của nhẫn trữ vật, Lão Túc đang trầm tư suy nghĩ, đôi mắt mông lung nhìn phương xa đen kịt.

– Cái tên tiểu tử đó, ta không thể hiểu được thể chất của hắn là gì? Quá kì lạ.

– Ồ, cảnh giới đột phá rồi, lại còn tăng nhanh nữa, chắc hắn chiến thắng Linh Vật rồi.

Lão Túc lẩm bẩm, ngón tay vẽ trên không trung thành từng luồng sáng màu vàng lấp lánh, vẽ ra một bức tranh một nơi vô cùng xinh đẹp, bồng lai tiên cảnh, nhìn kĩ thì giống như đúc giấc mơ của Duy Tuấn, một bên khác thì vẽ một quả cầu lơ lửng.

– Tiên Giới, khi nào ta mới đến? Địa Cầu, khi nào ta trở về?

………………………………….

P/S: Cầu Thích ♥ cho zui….

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN