Cuồng Luyến Em - Chương 14
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
119


Cuồng Luyến Em


Chương 14


Edit: Thư Thư

Beta: Hali

Không khí ngưng trệ.

Không ai nói chuyện,Quý Yên, Quan Trì, Thập Tứ đều cùng nhau ngậm miệng.

Nước trên mặt Lâm Thanh Dã không ngừng rơi xuống nền xi măng, tạo thành những chấm tròn lan rộng trên mặt đất.

Hứa Tri nam bình tĩnh đối mặt cùng anh vài giây, lui về phía sau một bước, ném chai nước rỗng vào thùng rác, xoay người, không quay đầu lại rời đi.

Đến cửa chính của quán đúng lúc lại gặp được Nguyễn Viên Viên đang vội vã chạy tới, còn ôm một bó hoa.

“A Nam! A Nam! A Nam! Có phải kết thúc rồi không! Cậu có biết Lâm Thanh Dã đang ở đâu không!?”

Sắc trời cũng đã tối, cô không thấy rõ mặt Hứa Tri Nam khó chịu, ngoài miệng còn mắng giáo sư đã giữ cô lại.

Hứa Tri Nam cố gắng ổn định âm thanh đang phát run, chỉ cho cô ta hướng đi: “Bên kia”.

“Vẫn còn ở đây sao!” nguyễn Viên Viên vui sướng, ôm cô một cái liền chạy một mạch tới.

Quý Yên từ trong túi lấy ra một chiếc khăn tay đưa qua, Lâm Thanh Dã nhìn, không nhận, nâng tay lau mặt, những sợi tóc ướt đẫm cũng bị vuốt ra sau đầu.

Khuôn mặt anh góc cạnh rõ rành, ngũ quan lạnh thấu xương, khi mặt trầm xuống đặc biệt dọa người.

Ngay lúc này, Nguyễn Viên Viên chạy đến, ôm một bó hoa, ngăn chặn ánh mắt anh.

Không phải không nhìn thấy mặt cùng áo sơ mi của anh đều dính nước, nhưng cũng sẽ không nghĩ là Lâm Thanh Dã bị tạt nước, chỉ nghĩ rằng biểu diễn xong, rửa mặt nên làm ướt.

“Học trưởng” cô mềm giọng, đưa bó hoa đến trước mặt anh: “Tốt nghiệp vui vẻ.”

Lâm Thanh Dã vẫn đứng im không nhúc nhích.

Nguyễn Viên Viên hơi mím môi, nhưng không ngại nói tiếp: “Học trưởng, em thích anh rất lâu, mỗi ca khúc của anh em đều biết hát, quán bar có nhóm anh biểu diễn em đều chạy đi xem.”

“Cút.” Lâm Thanh Dã nói, thanh âm lạnh đến chết người.

Nguyễn Viên Viên không phản ứng kịp, bối rối chớp mắt một cái: “Cái gì?”

Cô lại bước lên trước, đưa bó hoa cho anh.

Lâm Thanh Dã hất cánh tay đang tiến lại gần của cô, từ trên cao nhìn xuống, lệ khí trên người nóng hứng hực đè nặng người: “Kêu cô cút, nghe không rõ sao?”

Nguyên Viên Viên không ôm hy vọng là tỏ tình sẽ được Lâm Thanh Dã đồng ý, chỉ là không muốn sau này bản thân sẽ tiếc nuối mà thôi.

Nhưng không nghĩ đến kết quả sẽ như bây giờ.

Cô cũng biết người khác đánh giá Lâm Thanh Dã không giống nhau, có khen cũng có người chê, xem video anh đánh người, khuôn mặt lạnh lùng, tàn ác, nham hiểm.

Nhưng sau khi nhìn thấy Lâm Thanh Dã trên sân khấu, cô như bị bịt mắt, không còn tin vào những thứ đó.

Cho tới nay, Lâm Thanh Dã cùng với những minh tinh nổi tiếng khác không giống nhau, fans của anh cùng fans của minh tinh khác không giống nhau.

Anh không có “kinh doanh”, cũng không có tồn tại cái gọi là “sủng fan”.

Chỉ là ở quán bar ca hát, người yêu thích anh sẽ đến quán bar nghe nhạc uống rượu.

Anh tính cách tùy tiện, mờ mịt không rõ, luôn cho người khác cảm giác không nắm bắt được, các fans lại thích con người này của anh.

Rõ ràng anh chỉ nhàn nhạt nói vài chữ như vậy, Nguyễn Viên Viên lại cảm thấy như bị nhục nhã, bó hoa rơi xuống đất, cô che mặt chạy mất.

Tần Đường đứng nhìn liền không khể không ca ngợi, chưa tới mười phút, lại làm cho hai nữ sinh chạy mất.

Chỉ là trước sau chênh lệch nhau quá nhiều, người sau thì nhỏ nhẹ nói cút, còn người trước trực tiếp đem nước tạt lên mặt Lâm Thanh Dã, cậu ta lại không nói được một chữ.

Thật là đáng nghiền ngẫm.

Tần Đường trong lòng lộp bộp một chút.

Xung quanh bọn họ nào có ai như Hứa Tri Nam dám đem nước tạt Lâm Thanh Dã như vậy.

“Cái kia, anh Dã…”

Tần Đường do dự mở miệng: ” Có phải chị dâu giận rồi không, hay là tôi đi xin lỗi cô ấy?”

Quý Yên ở một bên thấy anh ta trở mặt nhanh như vậy liền xem thường.

Vừa rồi nói chuyện còn không sạch sẽ, bây giờ thấy tính hình không đúng, lập tức đổi giọng gọi chị dâu.

Quả nhiên người không biết xấu hổ là người vô địch thiên hạ.

Lâm Thanh Dã đưa mắt nhìn anh ta một cái, tựa như đao khoét.

“Quản lí tốt bản thân, đừng có lắc lư trước mặt cô ấy.” anh không giữ lại cho Tần Dương chút mặt mũi.

Lâm Thanh Dã bỏ lại bạn học bước đi.

Tần Dương ngẩn người, bình thường anh ta cùng Lâm Thanh Dã xưng huynh gọi đệ, nhưng thật sự làm anh giận rồi lại đi trêu trọc anh thật sự không dám, hỏi Quý Yên: “Hiện tại là tình huống gì vậy?”

Quý Yên lạnh nhạt nói: “Anh không có mắt à?!”

“Tại sao lại nói như vậy?” Quý Dương nhăn mày.

” Tôi cứ muốn nói như vậy, anh không thích nghe thì thôi.”

“…Không phải, bà cô ơi, sao tính tình càng lúc càng dữ vậy.” Tần Đường hỏi “Anh Dã cùng cái người đó quan hệ như thế nào, không phải là nghiêm túc chứ?”

Quý Yên: “Anh lau sạch cổ trước khi chết đi.”

Sau khi tốt nghiệp trung học, ban nhạc của bọn học cũng không giải tán, nhưng cũng không cùng những kẻ lưu manh liên lạc.

Quý Yên lại lười để ý, lôi kéo Thập Tứ cùng Quan Trì đi.

Bóng đêm nặng nề, vừa mối có tiếng động lớn, sân trường lại lần nữa yên tĩnh.

Thật ra Quý Yên cũng không biết nên trả lời Tần Đường như thế nào, trước kia cô cũng cảm thấy Lâm Thanh Dã không nghiêm túc, nhưng hôm nay xem ra, cũng không hẳn là như vậy.

“Các cậu có cảm thấy đội trưởng rất kì quái không?” Quý Yên hỏi.

Quan Trì: “Vì sao?”

Quý Yên cũng không nói được là vì sao, chính là trực giác: “Đội trưởng có phải thật lòng thích Hứa Tri Nam không?”

“Thích thì sao vừa rồi không đuổi theo?” Thập Tứ ra vẻ đương nhiên nói.

“Với tính cách của anh ta, cậu nghĩ có thể đuổi theo sao?”

“Vậy không phải tốt, đã có người trả lời vấn đề kia rồi.” Thập Tứ nhún vai, rất không lương thiện cười ra tiếng: “Tôi cũng không nghĩ đến, cô ấy tức giận lại dám đem nước tạt lên mặt đội trưởng”

Hứa Tri Nam trở về ký túc xá.

Đẩy cửa đi vào, bước đến cửa sổ thủy tinh, hốc mắt cô có chút đỏ, còn lại không nhìn ra có gì khác thường.

Số lượng chỗ ngồi có giới hạn, người muốn đi xem tiết mục tối của lễ tốt nghiệp cần phải báo danh, Nguyễn Viên Viên kia hẳn là muốn tới nên lấy phiếu của người khác.

Còn Khương Nguyệt bị kỳ thi cuối kì làm cho sứt đầu mẻ trán, đối với loại hoạt động này không có hứng thú, Triệu Thiến thì ngược lại rất có hứng thú, Hứa Tri Nam cũng có thể giúp cô ấy lấy một tấm vé, nhưng để cô ấy ngồi một mình mấy tiếng xem tiết mục cảm thấy không được tốt lắm.

Vì thế cuối cùng đều không đi.

May mà những gì diễn ra trong buổi tiệc đều được phát trực tiếp. 

Thậm chí một số fans của Lâm Thanh Dã biết được tin tức cũng đã sớm đợi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN