Cuồng Mãnh Minh Phu Đừng Làm Bậy - Chương 25: Nha Đầu, Âm Khí Trên Người Cháu Rất Nặng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
151


Cuồng Mãnh Minh Phu Đừng Làm Bậy


Chương 25: Nha Đầu, Âm Khí Trên Người Cháu Rất Nặng


Viên Doanh vọt qua, đang định nhấc tay cầm tay Viên nãi nãi, liền bị Viên nãi nãi một phen chặn lại.

Tôi thấy Viên nãi nãi sắc mặt ngưng trọng, bước lại gần trước mặt tôi, một phen đánh giá tôi từ trên xuống dưới.

Viên nãi nãi: “Nha đầu, âm khí trên người cháu rất nặng.”

Bà vừa nói vừa nhìn vào cổ tôi, một lời không nói liền sờ lên cổ tôi, càng sờ sắc mặt càng khó coi.

Viên nãi nãi: “Quán thượng nhiều quỷ như vậy, trong đó có hai quỷ rất lợi hại. Vệt đen trên cổ cháu không phải là quỷ, là người, xem như ta đã gặp gỡ người trong nghề rồi.”

Tôi càng nghe càng hồ đồ, ngọc bội bị vỡ vụn không phải do quỷ tác quái? Mà là người?

Chính ở lúc này, Viên Doanh kêu lên.

Viên Doanh: “Bà nội, người hạ thủ là đạo sĩ? Đạo hạnh không tồi, cùng người ngang ngửa?”

Viên nãi nãi: “Đúng, không cùng phái với ta, bạn học này của con quán thượng nhiều chuyện như vậy. Đứa nhỏ, bát tự của con là bao nhiêu?”

Nói xong, bà kề sát vào tôi, biểu ý muốn tôi nói thầm với bà. Tôi cúi đầu tới gần tai bà, nhẹ nhàng nói ra bát tự.

Tôi vừa nói xong thì thấy Viên nãi nãi hai mắt mở to, vẻ mặt kinh ngạc.

Viên nãi nãi: “Bát tự của cháu thế gian có rất ít a, tất cả giờ đều là âm, ngay cả địa điểm cũng vậy. Bệnh viện mà cháu được sinh ra trước đây là bãi tha ma. Bên dưới phòng sinh âm khí rất nặng, cháu sinh vào thời khắc nguyệt âm, quỷ môn mở rộng. Khó trách quỷ tranh giành cháu, toàn thân trên dưới đều là thuốc bổ.”

Nghe thấy hai chữ ‘thuốc bổ’ trái tim của tôi đập thùng thùng. Tịch Hoa luôn cường điệu trên người của tôi thơm, thơm hơn so với người bình thường.

Hướng Lăng Khiêm: “Viên nãi nãi, có cách nào để giải cứu không?”

Lúc Viên nãi nãi nhìn về phía Hướng Lăng Khiêm thì mắt sáng lên, không ngừng gật đầu. Viên Doanh ở bên cạnh nóng nảy, lập tức kéo bà.

Viên Doanh: “Bà nội, có biện pháp nào không? Tình Thiên là bạn học tốt nhất của con, ở cùng ký túc, con không thể nhìn cậu ấy bị quỷ đem đi.”

Một tràng cười phát ra từ môi của Viên nãi nãi, bà chuyển từ bộ mặt ngưng trọng sang cười.

Viên nãi nãi: “Cậu ta chính là thuốc hay.”

Ánh mắt của tôi chứa đầy hoài nghi, không nhịn được trực tiếp hỏi.

Tôi: “Thuốc, có ý gì? Cháu nghe không hiểu.”

Viên nãi nãi: “Nha đầu ngốc, cháu là chí ấm, cậu ta là chí dương, hai người các cháu a, thế gian hiếm có, trời đất tạo nên. Mau, hai người hôm nay hãy kết hôn, động phòng hoa chúc. Một khi sự việc thành, ta lập tức khai pháp nhãn, nói với Đạo Tôn chuyện này, để Đạo Tôn lão nhân gia đi một chuyến xuống âm tào địa phủ, tự mình báo cáo Diêm Vương, vương pháp ở dương gian, dương gian cũng có điều luật.”

Tâm tình của tôi không thể dùng ngôn từ để hình dung, đây gọi là phương pháp gì? Mạnh mẽ kéo học trưởng cùng tôi kết hôn, còn phải động phòng…Để dương khí của anh ấy thông suốt đi vào thân thể tôi, lấy cái này tới bảo vệ tôi?

Viên Doanh: “Diêm Vương nhúng tay, quỷ sẽ không có biện pháp nào rồi? Vạn nhất nam quỷ vẫn mạnh mẽ tới thì sao?”

Viên nãi nãi: “Thiệt cho con và bạn học của con, điểm này mà cũng không thông? Đạo Tôn địa vị cực cao, Diêm Vương khẳng định cho ngài mặt mũi, đến lúc đó chí cương dương khí rót vào người bạn học của con, quỷ tới gần cô bé lập tức sẽ chết, trừ phi quỷ đó không cần mạng mới đến gần cô bé.”

Nghe tới đó, tôi đã rõ rồi, Viên Doanh cũng hiểu rồi, cô ấy giựt mạnh tay của tôi, mười phần hưng phấn.

Viên Doanh: “Nghe thấy chưa, cậu được cứu rồi, chỉ là, không biết ý của học trưởng thế nào…”

Một đạo âm thanh lập tức vang lên, giọng nói mười phần chắc chắn.

Hướng Lăng Khiêm: “Anh không có vấn đề gì, Tình Thiên, việc không thể chậm trễ.”

Tôi ngẩng đầu nhìn anh ấy, do dự không quyết. Học trưởng là người thập phần chính trực, nếu cùng tôi làm chuyện nam nữ, chắc chắn sẽ chịu trách nhiệm với tôi.

Vì bảo toàn sinh mệnh mà tôi thực sự sẽ đoạt đi hôn nhân của anh ấy sao? Thân thể này của tôi sớm đã bị Dị Tư Ẩn phá rồi, cũng không phải chỉ một lần.

Viên Doanh: “Tình Thiên, cậu đừng do dự nữa, bà nội mình đang tính canh giờ rồi, cậu muốn sống hay muốn chết a?”

Ý nghĩ của tôi lập tức bị kéo trở lại, ở một khác này, rối rắm trải khắp toàn thân tôi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN