Cướp Vợ Bạn Thân
Chương 2 (H+++)
Thuốc tiêm vào làm cho cơ thể Hoa Ly vô lực, hết thảy mọi thứ đều để hắn tùy ý đùa nghịch.
Vòng eo mảnh khảnh của cô được để trước tay lái, người đàn ông bóp lấy gáy cô, từ những nụ hôn nhẹ nhàng lướt qua đến những nụ hôn ướt át cuồng nhiệt, đem cả khoang miệng, lưỡi nhỏ, hàm răng của cô ɭϊếʍ ʍút̼ một hồi, sắc tình mà tham lam, ngay lúc này Bạc Đình cũng cảm thấy chính mình thật biến thái.
Thâm nhập môi lưỡi như vậy làm kϊƈɦ thích ɖu͙ƈ vọng nguyên thủy của nam nhân, hắn càng thêm phấn khởi, đè lên mỹ nhân không hề chống cự trước mặt, hổn hển phóng túng thở gấp.
“Làm sao bây giờ, anh không nhịn được nữa.”
Hắn lưu luyến ɭϊếʍ cánh môi ướt át đỏ bừng của cô, bàn tay to chạm đến vòng eo của Hoa Ly, đưa tay vào trong chiếc áo sơ mi trắng của cô mà vuốt ve da thịt non mịn, lòng bàn tay hắn thậm chí kϊƈɦ động đến mức đổ mồ hôi nóng.
Hoa Ly hoàn toàn hôn mê, khuôn mặt cô phảng phất sự điềm tĩnh và bình yên, không có sợ hãi, không có bất lực, mềm mại như bông nằm trong lòng ngực hắn.
Theo kế hoạch của Bạc Đình là mang Hoa Ly về nhà mà thao, nhưng hiện tại hắn không thể không thay đổi chủ ý.
Chỉ đơn giản là ôm lấy cô, hắn liền nổi lên ham muốn xưa nay chưa từng có, bên dưới lớp vải quần tây côn thịt đã sớm cương cứng đến phát đau, một cỗ cảm giác ngứa ngáy ập tới làm hắn rất muốn thâm nhập và phóng thích trong cô.
“Thử ở chỗ này xem, chắc cũng không tồi.”
Ánh mắt sâu thẳm của Bạc Đình để ở trêи gò ngực đầy đặn đang nhô lên của Hoa Ly, cho dù cách lớp quần áo hắn cũng có thể cảm nhận được sự mềm mại đàn hồi bèn đưa tay nhéo nhéo, đến khi chuẩn bị cởi bỏ nội y của cô thì đột nhiên chiếc điện thoại bị ném ở một bên bỗng vang lên.
Càng thú vị hơn là, điện thoại hiện tên vị hôn phu của Hoa Ly : Lý Minh Thành.
Hắn do dự vài giây, cuối cùng cũng nhấc máy, nhấn mở loa ngoài rồi đưa điện thoại ra một bên.
“Này, A Đình, đang ở chỗ nào?”
Nghe khẩu khí của Lý Minh Thành rất nhẹ nhàng, Bạc Đình nhướng mày, bình tĩnh nói:
“Đang lái xe về nhà, có việc?”
Bạc Đình tháo cúc áo sơ mi cuối cùng ra, ngay lập tức bầu ngực to tròn trịa ẩn sau lớp áo ngực màu trắng bật ra, trắng đến bắt mắt, lại thêm cái hô hấp nhẹ nhàng chậm chạp của Hoa Ly bên tai hắn, hơi thở hơi nóng một chút lại một chút phả ra làm cổ hắn phát ngứa.
Nhưng, tâm càng ngứa hơn.
Bên kia điện thoại kia Lý Minh Thành có lẽ nằm mơ cũng không thể tưởng được, anh em tốt của hắn lúc này đang ôm lấy vị hôn thê của hắn, vô cùng ɖâʍ tà mà trêu đùa cô.
Lý Minh Thành rất nhanh liền nói:
“Lần trước khi anh nói chuyện hợp tác cùng Trình gia tiến triển ra sao rồi? Hiện tại em nhập cổ phần còn kịp không?”
“Đương nhiên vẫn có thể, sao cậu nghĩ thông suốt nhanh như vậy?”
Bạc Đình nhanh chóng cởi nội y của Hoa Ly ra nhưng không sao cởi nổi, liền mạnh mẽ túm áo ngực đẩy lên phía trêи để dễ thưởng thức hai con thỏ to trắng nõn kia, ɖu͙ƈ hỏa trong mắt hắn lại càng tăng thêm.
“Sao có thể không nghĩ thông, anh cũng biết lão anh trai của em mà, tài nguyên gì cũng đoạt, nếu em không làm gì thì có phải năm sau đến vợ cũng không thể nuôi nữa không?”
Mà vợ của hắn, lúc này đang bất tỉnh nằm trêи tay lái, bị Bạc Đình dùng đôi tay thô ráp của mình nâng cả bầu ngực lên ɭϊếʍ ăn, da thịt non mềm không tưởng, mùi hương nhàn nhạt phảng phất qua mũi hắn, Bạc Đình ăn đến nghiện, chỉ cảm thấy trong môi lưỡi đều là nhũ hoa trơn mềm.
Không chờ Bạc Đình nói, Lý Minh Thành liền tiếp tục nói:
“Anh không biết em phải tốn bao nhiêu tâm huyết để theo đuổi cô ấy, có lẽ vận may cả đời đều đã dùng hết cho lúc này, em xin thề, chỉ cần có thể kết hôn cùng A Ly, cả đời này cũng đều phải đối xử tốt với cô ấy.”
“Phải không?”
Bạc Đình nhàn nhạt nói, nhìn qua khuôn mặt của Hoa Ly, ngũ quan tinh xảo không tỳ vết, cũng khó trách công tử giàu có như Lý Minh Thành lại có thể biến thành một kẻ si tình, không tránh được.
Đáng tiếc, Lý Minh Thành nói những lời này, sợ là không thể có cơ hội thực hiện.
Người đàn ông duy nhất đối tốt với cô trong cả đời này, chỉ có thể là hắn.
Màn hình điện thoại vẫn sáng, Lý Minh Thành còn nói chuyện say sưa, trước kia khi chưa xác định quan hệ cùng Hoa Ly hắn rất ít nói về chuyện của cả hai trước mặt người khác, hiện tại vậy mà lại nhịn không được mà phun một tràng kể về quãng thời gian theo đuổi cô trước mặt huynh đệ tốt.
“Cô ấy quả thật là cô gái đơn thuần, đời này có thể gặp được A Ly, em cũng coi là đáng giá…”
Ánh sáng trong xe có chút tối tăm nhưng cũng không cản được Bạc Đình đang cẩn thận quan sát nơi kiều diễm phong tình sâu trong cặp đùi trắng nõn của cô, nghe Lý Minh Thành nói, hắn ngẫu nhiên đáp lại vài tiếng, ngón tay thon dài chậm rãi kϊƈɦ thích môi âʍ ɦộ của Hoa Ly.
Huyệt thịt hồng nhạt thực non mềm, một cỗ ɖâʍ thủy đã tràn ra, đầu ngón tay hắn xoa xoa thịt non loáng thoáng ẩn hiện bên trong âm môi, rất nhanh nơi đó cũng tiết ra nước, ɖâʍ thủy vừa trong suốt vừa ấm áp nhanh chóng làm ướt quần tây.
Thật mẫn cảm.
Hắn gấp gáp không chờ nổi, tưởng tượng bản thân liệu có cắm rách cô hay không, mật động nhỏ hẹp mấp máy đáng thương như vậy liệu có thể tiếp nhận thứ đồ vật của hắn hay không…
Bị tiêm mê dược nhưng nhận thức của Hoa Ly như cũ vẫn rõ ràng, cả nguời mềm như bông dựa vào vai Bạc Đình, khi hắn đem ngón tay cắm vào huyệt nhi của, hô hấp của cô dần dồn dập.
“Mấu chốt là, mẹ em hay bắt bẻ người khác như vậy, đối với A Ly không thích không được, ha ha, thế nên nhất định em phải nhanh chóng cưới cô ấy về thôi.”
“Thật khó cho cậu rồi.”
Mẹ Lý Minh Thành khó tính đến mức nào, Bạc Đình đã từng nghe qua, cũng chỉ có cô gái xinh đẹp ngoan ngoãn như Hoa Ly mới có thể thuyết phục bà, ngón tay hắn dùng sức thật mạnh, tách thịt non chặt chẽ ra mà cắm đến hai bên đều mở rộng.
Cảm xúc từ ngón tay truyền đến, nóng ẩm, non mềm, khẩn trương hút vào, làm hắn phấn khởi hơn bao giờ hết.
Bạc Đình si mê mà hôm ɭϊếʍ lỗ tai Hoa Ly, hắn đầy ác ý ở thở dốc, lẩm bẩm bên tai cô:
“Em tiết nước, muốn cho vị hôn phu nghe một chút sao? Hương vị thật ngọt, rõ ràng nhìn rất đơn thuần nhưng lại ướt rất nhanh, có phải muốn được thao không?”
Cô ngồi bất động trong lòng ngực ngắn, vì mê dược nên hai chân ngọc thon dài mềm mại vô lực rũ xuống, theo nhịp cắm của ngón tay hắn mà cả người run rẩy.
“Phụt ~”
Tiếng nước ướt át rất nhanh đã được thanh âm của cơn mưa ồn ào đè lên, mà bên kia điện thoại Lý Minh Thành vẫn như cũ cái gì cũng không biết, việc kϊƈɦ thích như vậy, vẫn là lần đầu trong đời Bạc Đình trải nghiệm qua.
“Đại ƈôи ȶɦịt của anh đã trướng đến phát đau rồi, em có thể ăn được không?”
ɖâʍ thủy trong nhục động của Hoa Ly càng lúc càng nhiều, động tác thọc vào rút ra của hắn cũng càng lúc càng nhanh, một cỗ nước nóng ẩm sền sệt trào ra, rất nhanh toàn bộ trong xe đều là hương vị thuộc về cô.
“Ở bên kia trời mưa rất lớn hả anh?”
Lý Minh Thành hỏi.
Hô hấp Bạc Đình càng thêm áp lực, hắn rút ngón tay dính đầy ɖâʍ thủy ra, nhì chằm chằm vào huyệt nhi đang khẩn trương khép lại kia, cổ họng hắn khô khốc, hắn ɖâʍ tà đem ngón tay dính ɖâʍ thủy ướt sũng bôi lên trêи âʍ ɦộ cô, vừa ma sát vừa làm ướt cả âm mao của Hoa Ly.
Hắn cười nói:
“Đúng vậy, khắp nơi đều là nước.”
“Vậy anh nhớ chú ý lái xe an toàn, đúng rồi, chờ đến ngày em kết hôn, anh nhất định phải đến làm phù rể nhé.”
Cởi thắt lưng, kéo khóa quần, Bạc Đình nhanh chóng giải phóng mãnh thú to lớn, cự vật cương cứng thẳng đứng đáng sợ, hắn cảm giác được sự hưng phấn cùng khát vọng xưa nay chưa từng có đang sôi sục nồng đậm trong người.
“Bang!”
Côn thịt to lớn đột nhiên được phóng thích vỗ vào trêи nhục huyệt ướt dầm dề của cô gái, tiếng nước trong trẻo cực kỳ dễ nghe, từng lần cọ xát âm môi nóng ẩm làm Bạc Đình vui sướиɠ thỏa mãn đến phả ra một thanh âm than nhẹ nặng nề.
Chỉ thấy bên dưới cơ bụng rắn chắc của hắn, giữa đám lông mu cuồng dã giữa hai chân có vật hồng tím thô to cương cứng, gân xanh chằng chịt, vật đó tràn ngập sự nam tính hùng tráng.
“À, đương nhiên có thể.”
Hắn đáp lại.
Bạc Đình tự nhận mình là thương nhân chìm nổi nhiều năm, chính bản thân cũng không phải là người tốt gì nên trong việc” ăn” vị hôn thê của anh em thế này cũng không làm hắn cảm thấy tội lỗi cho lắm, cuộc gọi của Lý Minh Thành này chỉ có tác dụng duy nhất là càng làm hắn thêm kϊƈɦ thích hơn.
Nâng một chân Hoa Ly lên, hắn đem ƈôи ȶɦịt của mình nhắm vào khe nhỏ ẩm ướt đang mấp máy, cúi người lặng lẽ nói bên tai cô:
“Làm em sướиɠ.”
Mà cuộc trò chuyện vẫn tiếp tục như cũ.
ɦσα ɦuyệt chặt chẽ kẹp Bạc Đình đến đổ mồ hôi trán, hắn bắt lấy kiều ʍôиɠ của Hoa Ly mà điều chỉnh phương hướng tiến vào, chỉ mới cắm vào hơn nửa hắn đã bị nàng hút đến sắp bắn, đây vẫn là lần đầu hắn cảm thụ kɧօáϊ cảm tình ɖu͙ƈ mãnh liệt như vậy.
“Cảm nhận được sao? Em hút thật ɖâʍ đãng, tiểu mật động co rút kẹp anh đến gãy, ân…ân… thật mẹ nó sướиɠ, thả lỏng chút để côn thịt lớn thao thêm sâu nào…”
Hắn vẫn mặc tây trang giày da đoan chính như cũ, cũng chẳng sợ gian tình mê muội bị phát hiện, ưu nhã vô sỉ cắn đến hồng tai Hoa Ly, không hề che dấu nội tâm cuồng loạn, đem bộ mặt thật nhất của mình bày ra.
Vẫn trong cuộc trò chuyện như cũ, hôm nay Lý Minh Thành cõ lẽ phá lệ nhàn nhã một hơi, lại cùng Bạc Đình nói về chuyện công ty.
“Anh mua miếng đất ở phía tây thành kia, chắc cũng đã khởi công rồi đi, đúng là phải bội phục anh mà, sang năm lại muốn kiếm lời.”
Kɧօáϊ cảm của việc dùng côn thịt ma sát huyệt thịt ngày càng sướиɠ, càng cắm sâu vào bên trong, hắn càng khám phá ra nhiều thứ mỹ diệu đang ʍút̼ lấy hạ thân hắn trong nộn huyệt nhỏ hẹp, Bạc Đình dựa lưng vào ghế, dòng điện tê dại từ chô giao hợp qua xương sống ở lưng mà xông thẳng lên não, hắn bóp lấy eo Hoa Ly, nhấc cả người cô lên rồi lại ấn thật mạnh xuống dưới.
“Phụt”, vừa phù hợp lại càng thêm chặt chẽ.
“Được, nếu anh đã kiếm lời, tất nhiên không thể thiếu của mấy người.”
Giọng của hắn thoáng xuất hiện một tia rùng mình mất hồn không dễ phát hiện.
ɖu͙ƈ thú cuồng dã tiến vào trong cơ thêt thiếu nữ, hắn đã đem nhục động nhỏ hẹp của Hoa Ly cắm đến tràn đầy nhưng vẫn không chịu dừng lại, Bạc Đình nhắm mắt lại, dùng sức đâm lên trêи, hung hăng nghiền nát thịt non trong hoa nhi của cô.
Nụ hoa bị côn thịt kϊƈɦ thích mạnh mẽ, mật dịch giàn giụa tiết ra theo từng đợt.
“Bảo bối nhi, thật không nên đánh ngất em.”
Hắn thật muốn cho cô tận mắt nhìn thấy bây giờ hắn đang làm cô như thế nào, chỉ mới thao vài cái, ɖâʍ nhiệt mật dịch đã tiết làm ướt hông hắn.
Bạc Đình ngửa đầu vui sướиɠ, hô hấp trở nên dồn dập, có vài lần cắm quá sâu, thiếu nữ đang hôn mê cũng phải phát ra tiếng rêи rỉ, tinh tế kiều mị giống như loài mèo vậy, làm ɖu͙ƈ hỏa trong người hắn càng tăng thêm, hắn hoảng loạn ôm loạn cô, côn thịt thô to không khách khí mà hướng t.ử ƈυиɠ đâm tới, nhìn thấy cả miệng huyệt bị hắn căng thành hình chữ O cực hạn.
“Hôm nay anh đi nơi chỗ nào mà lái xe lâu như vậy?”
“Bang, bang”, ma sát không ngừng mang đến sự tê ngứa, hắn thao phát ra tiếng nước, còn có bên kia điện thoại Lý Minh Thành cái gì cũng không biết, quả là sự kϊƈɦ thích lớn với Bạc Đình, như thể giữa háng cô có độc vậy, chiếm hữu cô, cắm đầy cô, hắn vẫn cứ cảm thấy không thỏa mãn, đâm xuyên nhục huyệt non nớt uốn lượn như vậy nhưng dường như vẫn còn nơi thần bí bên trong khẩn trương hàm hút, chờ đợi hắn đâm sâu vào nữa.
“Đang còn ở vùng ngoại thành bên này, mưa quá lớn nên đã dừng lại trước rồi.”
Mỗi lần nói cùng Lý Minh Thành một câu Bạc Đình càng thêm phấn khởi, đáng tiếc hoàn cảnh không cho phép, hắn không thể điều chỉnh tốc độ thọc vào rút ra, nhưng hơn là chỉ tiến vào được một chút so một chút, cũng là phá lệ sảng kɧօáϊ, chất lỏng từ trong cơ thể cô chảy ra càng ngày càng nhiều.
“Rất thích ngươi bị ta thao ra thanh âm, bên trong giống như tất cả đều là thủy nga, càng cắm càng lưu.”
Hắn động tình, thô nặng thở hổn hển, tiếng mưa rơi ồn ào che dấu hết thảy, ngược lại cũng để hắn càng thêm làm càn.
Lý Minh Thành tựa như nghe thấy cái gì, có chút nghi hoặc hỏi:
“Bên cạnh anh có người à? Sao em lại nghe như thể có thanh âm của nữ nhân bên cạnh vậy?”
Đem hai chân Hoa Ly kẹp ở trêи cánh tay, Bạc Đình ấn lưng cô về tay lái, từ eo thon của cô mà cường hữu đâm thẳng lên, tư thế này càng có thể hưởng thụ hai vách động co chặt, cũng có thể thưởng thức chỗ hai người giao cấu ra vào thế nào.
Ánh mắt hắn đầy mê ly, cũng thâm túy đến đáng sợ, ɖu͙ƈ vọng tham lam cùng chiếm hữu được che kín sau đôi đồng tử đen thẳm, hắn cố ý đâm đến cửa t.ử ƈυиɠ, thao Hoa Ly đến mức bất giác kêu khóc rêи rỉ.
“Cậu nghe lầm à, nào có tiếng gì của nữ nhân đâu.”
Cô nằm ngửa người, tư thế vũ mị động lòng người, áo sơ mi trắng vẫn còn ở trêи người, khi bị Bạc Đình thao lên xuống, khi phải thừa nhận va chạm của hắn, trêи bụng tuyết trắng của cô gồ lên hình dạng của một cây gậy thịt thô dài đáng sợ.
Mồ hôi nóng từ trêи mũi chảy xuống, Bạc Đình hưng phấn kϊƈɦ thích đến cực đỉnh, hắn đột nhiên nhắm vào điểm G của Hoa Ly mà thô bạo cắm.
Hoa Ly đang hôn mê hai con mắt nhắm chặt cũng phải kinh hô lên một tiếng, cô kẹp chặt côn thịt lớn của hắn, cao trào.
Triều xuy thủy dịch phun dồn dập, nữ nhân bản năng run súc hai chân mất khống chế phát run, tầng tầng co rút nhục huyệt không chỉ có không có được đến giảm bớt, ngược lại bị Bạc Đình nhân cơ hội đỉnh vào cổ t.ử ƈυиɠ, kịch liệt kϊƈɦ thích quá độ, làm cho Hoa Ly ở dược lực trung suy yếu mở to mắt, vô lực phát ra khóc thút thít thanh âm.
“Tỉnh?”
Tay hắn đặt trêи bầu ngực cô, tùy ý vuốt ve hai luồng tròn trịa kia, nhũ hoa bị hắn kẹp giữa hai ngón tay tấy đỏ lên , Bạc Đình nhẹ giọng cười hỏi.
Sau eo bị va chạm với tay lái phát đau, Hoa Ly mê man nhìn về phía hạ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của mình, bỗng nhiên chỗ xương chậu yết ớt run rẩy, cô bị nam nhân dùng sức thao, cột nước phun ra trong tiểu huyệt “tí tách tí tách” nóng rực, cảm giác căng trướng đọng lại làm Hoa Ly run cả người.
“Ô…”
Khi Hoa Ly vừa định mở miệng khóc, Bạc Đình đem một bàn tay che kín miệng cô, côn thịt thô tráng từ mật huyệt rút ra một nửa, hắn cầm lấy tay nhỏ đang nhũn ra của Hoa Ly, bắt cô chạm vào phần cự long ở bên ngoài cơ thể cô.
Một nửa côn thịt vùi trong nhục động ngâm mình trong ɖâʍ thủy lại to thêm, gân xanh trêи đó giật giật không khác gì con mãng xà, Hoa Ly chậm rãi mở to mắt nhìn, ý thức hỗn loạn càng rõ hơn, cô mơ hồ hiểu ra mình đang sờ thứ gì.
Cô bị mê gian!
“Này, A Đình, sao không nói gì thế?”
“Chờ một chút, đang lấy đồ.”
Bạc Đình như lâm vào thiên đường nhân gian, nửa căn ƈôи ȶɦịt thô to cắm trong huyệt nhi Hoa Ly, một nửa bị tay cô cầm lấy, kɧօáϊ cảm sung sướиɠ điên cuồng làm đỏ cả đôi mắt hắn, Hoa Ly lại giãy giụa muốn rút tay về, hắn lạ gắt gao ép tay cô cầm lấy, ɖâʍ thủy ngọt lịm làm cho mười ngón tay hai người càng trở nên ɖâʍ nị.
Nghe thấy giọng của Lý Minh Thành, cả người Hoa Ly đều cứng lại, đang còn khϊế͙p͙ sợ vì bị cưỡng gian thế nhưng cô lại nghe được thanh âm của vị hôn phu!
Cô trở nên vô cùng khẩn trương, đạt đến cao trào ɦσα ɦuyệt cô hút Bạc Đình đến tê rần cả da đầu, gậy thịt đã đâm vào một nửa, tách hai môi cánh hoa ra làm Bạc Đình không khỏi phấn khởi rung động, hắn muốn bắn tinh bèn buông lỏng tay Hoa Ly ra, một tay nắm eo cô, ôm cô từ trêи tay lái vào trong lòng ngực chính mình để nguyên cây côn thịt thô dài vùi vào trong bụng cô.
“Ngô ngô ngô!”
Hốc mắt Hoa Ly như muốn nứt ra, âm thanh khóc lóc tinh tế nức nở bị một bàn tay khác che lại ở ngoài miệng, nhưng nó lại thô to đến mức che cả mũi cô, làm cô không thở được, Hoa Ly đành điên cuồng mà giãy giụa.
“Hửm, muốn cho vị hôn phu của em nghe thấy sao?”
Bạc Đình thở hổn hển cắn cổ cô, Hoa Ly vặn người cựa quậy vài cái, nộn huyệt cũng từ đó từng đợt một mà đè ép hàm hút côn thịt hắn, ngâm mình trong nhục huyệt non mềm nóng ẩm, túi trứng của hắn đã trướng ngạnh, không thể nhẫn nại thêm được nữa.
Hoa Ly khủng hoảng, cả người chết lặng, giây tiếp theo Bạc Đình liền bắn, tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng bỏng như muốn rửa trôi hoa tâm, cô ghé vào trong lòng ngực hắn, cả người run bần bật, bên tai chỉ còn tiếng thở dốc trầm trọng và tiếng than nhẹ của nam nhân.
Còn có giọng của vị hôn phu mình, Lý Minh Thành…
Đây không phải đang nằm mơ, cô thực sự bị người đàn ông này cưỡng chế tiêm mê dược vào người, ngay sau đó liền gặp cảnh hắn xâm phạm thân thể mình.
Thân thể của cô đang bị ƈôи ȶɦịt của hắn thâm nhập, cô thậm chí không thể kêu cứu mà tϊиɦ ɖϊƈh͙ của Bạc Đình vẫn phun ra trong cơ thể cô.
“Có sướиɠ không? Có bị A Thành bắn qua như vậy chưa?”
Hít vào vài ngụm khí lạnh, bình phục ɖu͙ƈ vọng cuồng dã trong người, Bạc Đình không hề che miệng Hoa Ly, mặc cho khuôn mặt cô trắng bệch, nước mắt tuôn ra không ngừng, hắn lại cố ý dùng côn thịt ma sát tràn nhục huyệt tràn đầy tϊиɦ ɖϊƈh͙, đối mặt với ánh mắt sợ hãi và phẫn nộ của cô, hắn cười ôn nhu.
“Ánh mắt này không tồi, nhìn xem, tôi lại cứng.”
Đây là thanh âm chỉ hai người bọn họ mới có thể nghe thấy, Lý Minh Thành ở đầu dây bên kia điện thoại hoàn toàn không biết gì cả, vẫn còn đang nói cười chuyện khác, Bạc Đình một bên thưởng thức bộ dáng tuyệt vọng củaHoa Ly, một bên cười nói cùng Lý Minh Thành.
Sau khi Bạc Đình bắn tinh, hắn lấy một đống chất lỏng từ chỗ hai người giao hợp bôi lên trêи ngực Hoa Ly, thứ đó hỗn độn màu trắng ngà sền sệt, chảy xuống bầu ngực to tròn của cô.
“Đều là đồ vật của tôi và em, nhìn xem em có bao nhiêu ɖâʍ dãng, đều mang quần áo tôi phun đến ướt đẫm rồi.”
Cô tiết thủy dịch nhiều kinh người, cứ từng đợt từng đợt phun trêи người Bạc Đình, Hoa Ly nhìn thoáng qua liền xấu hổ và giận dữ, cô nhắm chặt hai mắt lại, gắt gao cắn môi, không dám phát ra tiếng nào.
Bên trong xe nóng lên, tràn ngập hơi thở tình ɖu͙ƈ, khung cảnh kϊƈɦ thích ham muốn người ta.
Cô càng là cố nén, Bạc Đình càng kϊƈɦ thích Hoa Ly như muốn cô kêu thật to lên, hắn há mồm ngậm lấy đầu иɦũ ɦσα đông cứng của cô, giống trẻ con bυ” sữa mà dùng sức hút, cảm giác vừa tê vừa đau làm Hoa Ly khó chịu, mười ngón cô nắm lấy tây trang Bạc Đình gắt gao, nước mắt không ngừng tuôn ra.
Thân thể bị làm nhục, hoa huyệt cô lại đầy nước, theo bản năng mà co chặt lại muốn bài xích cự bổng đang bành trướng của nam nhân, nơi đó phát ra nhiệt cực nóng, quy đầu hình nấm lại đâm vào huyệt nhi cô, truyền đến cảm giác ngứa ngáy.
“Ô, không muốn không muốn…”
Cô kẹp lấy eo hắn, nhỏ giọn bên tai hắn khóc lóc cầu xin.
“Ân ~ kẹp nhanh như vậy còn nói không cần? Lừa ai vậy, tao hóa, khóc lớn chút để A Thành nghe rõ hơn, em đoán xem hắn có thể biết tôi đang làm em hay không ?”
Hắn tà mị cười.
Nói như vậy chẳng qua chỉ là cố ý kϊƈɦ thích Hoa Ly thôi, Lý Minh Thành nếu thật sự biết mọi thứ, cũng sẽ không ở bên kia điện thoại lải nhải không ngừng, bọn họ nói về cô, Hoa Ly nghe giọng vị hôn phu trong điện thoại nói về hôn lễ cả hai mà cảm thấy nhục nhã đến chết.
“Tôi sẽ tố cáo anh, đây là cưỡng gian!”
Hoa Ly thống khổ mà cau mày rồi lại òa lên khóc, như một đóa hoa lê dính mưa nhu nhược động lòng người.
“Cưỡng gian?”
Bạc Đình nói xong liền ôm lấy eo cô, tìm tư thế đâm cắm phù xong thì đem Hoa Ly áp xuống ghế phó lái, một bên điều chỉnh ghế dựa, một bên đem côn thịt rời khỏi cơ thể cô, cảm giác thịt non lôi kéo cắn ʍút̼ hắn sảng kɧօáϊ đến tận xương tủy.
“Ngô!”
Hoa Ly dùng hai tay che kín miệng, đem tiếng thét chói tai đè lại trong miệng, cặp mắt đẹp mơ hồ hơi nước sợ hãi run rẩy, điện thoại di động đang phát ra tiếng thế mà lại ở dưới ʍôиɠ cô!
May mắn khi hắn rút ra có ɖâʍ thủy bôi trơn, khi đại quy đầu rời khỏi nhục huyệt tạo tiếng vang nhỏ, cũng không làm Lý Minh Thành biết được chuyện gì đang xảy ra.
“Bảo bối à, cúi đầu nhìn xem, thế này là bị cưỡng gian sao? Cưỡng gian có thể đem huyệt nhi của em chảy nhiều nước thế này ư…”
Cánh môi âʍ ɦộ vốn đang phấn nộn xinh, đã bị hắn thao thành cái dạng vừa hồng lại sưng, hắn quệt mọi thứ trêи đó đi, dùng ngón tay hướng hai huyệt cô mà cắm vào, moi ra đống hỗn hợp chất lỏng trong đó trào ra.
Hoa Ly run run không ngừng, cảm giác hạ thân căng trướng muốn tiết ra ngoài, cô ngây ra nhìn thứ đồ đang ào ạt chảy xuôi ra, là hỗn hợp mật dịch trong suốt cùng tϊиɦ ɖϊƈh͙ sền sệt…
“A Đình, vì sao em lại nghe thấy chút thanh âm kỳ quái vậy?”
Lý Minh Thành hỏi.
Bạc Đình vỗ vỗ cái đùi trắng nõn của cô, đem điện thoại từ dưới ʍôиɠ Hoa Ly cầm lên, toàn bộ thân máy đều dính đầy ái dịch của hai người, hắn đè đầu vai nữ nhân muốn giãy giụa lại, côn thịt to lớn hung mãnh cương cứng côn của hắn lại hung hăng cắm tiếp vào nhục huyệt.
“Có sao? Có thể là âm thanh của nước mưa đi, càng lúc càng mưa lớn, anh lại đang mở cửa sổ, nước đều bắn đến ướt hết ghế rồi.”
Hắn thong thả cắm vào, hưởng thụ biểu tình kinh hãi khó chịu của Hoa Ly, tâm lý hắn trở nên khuây khoả lạ thường, từng chút từng chút đâm vào huyệt nhi cô, kϊƈɦ thích điểm mẫn cảm trong người Hoa Ly.
Theo bản năng, Hoa Ly bị hắn thao đến động tình, huyệt thịt hàm chứa hắn, cũng mang ý đón hùa hắn, bị cưỡng chế đang ngồi trêи ghế theo cử động của hắn mà đong đưa người, đôi chân trắng dài kẹp gắt gao trêи eo hắn, đôi tay che đi tiếng rêи rỉ nức nở trong miệng.
Bên kia điện thoại Lý Minh Thành sao có thể nghe ra lời nói của Bạc Đình có ẩn ý, ngây ngốc tưởng nước mưa hắt vào ghế của hắn.
Bên trong xe không khí nặc mùi ɖâʍ loạn, cái ʍôиɠ nhỏ của Hoa Ly cọ sát với ghế da, cô bị thao đến rung người, tiếng nước theo nhịp mà tạo nên âm thanh “nhóp nhép”, Bạc Đình lại dám để điện thoại sát vào chỗ hai người đang giao hợp, trêи màn hình đã bị văng lên vài giọt dịch đục trắng sữa giống như trêи âʍ ɦộ cô vậy.
Hoa Ly hoảng sợ thở hổn hển, đôi mắt to tròn ngập nước nhìn Bạc Đình với ý muốn cầu xin, cô lại điên cuồng lắc đầu.
Cô như vậy càng thêm kϊƈɦ thích hắn, Bạc Đình càng thêm cuồng liệt mà thao.
“Thật con mẹ nó sướиɠ, tôi rất thích bộ dáng này của em, kêu ra a, cùng tao huyệt của em mà kêu a, sợ cái gì, bị vị hôn phu nghe thấy thì làm sao, em chỉ có thể là của tôi, cả đời chỉ có thể để tôi cắm!”
Nam nhân kéo xuống một nửa cà vạt trêи cổ xuống, cự long thô to đột nhiên tiến vào nhục huyệt non mịn của thiếu nữ, liên tục đâm cô tạo thành tiết tấu “bạch bạch ” vang xa.
Mất khống chế trước sự tiến công điên cuồng của hắn, Hoa Ly căn bản không tiếp nhận nổi, cô nắm chặt cánh tay nam nhân mà hoảng loạn khóc kêu lên:
“A a a! Đi ra ngoài, không cần a!”
Lúc trước còn có chút cố kỵ để tìm kϊƈɦ thích, nhưnh lúc này Bạc Đình thao cô đến tê dại cả người, ném điện thoại di động sang một bên, không hề để ý tới bạn tốt đang kinh ngạc hỏi han, hắn đè lên người Hoa Ly, nặng nề rót tϊиɦ ɖϊƈh͙ vào t.ử ƈυиɠ cô.
Mưa to không dứt, trong màn mưa chỉ mơ hồ thấy một chiếc siêu xe không ngừn chấn động…
____________
Mệttttttt😭😭😭
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!