Cúp Điện Tôi Bị Bạn Cùng Phòng Hôn Trộm - Chương 8: Chương 8
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
93


Cúp Điện Tôi Bị Bạn Cùng Phòng Hôn Trộm


Chương 8: Chương 8


60
Mới đầu tôi vẫn chưa dám tin là thật, ngồi xuống đọc tiếp mấy status mới phát hiện “em” kia càng lúc càng trùng khớp với mình, trên đó viết rất nhiều chuyện từng xảy ra với tôi trước đây.
Tôi nổi da gà đầy mình, không ngờ Văn Tự lại là loại người này!
Hơn nữa hôm nay tôi còn mặc quần đùi màu trắng mà hắn nhắc tới, phắc, tôi không thể ở đây thêm một giây một phút nào nữa!
61
Tôi xóa lịch sử hoạt động của mình rồi tắt máy tính.
Vì mang rất ít đồ nên tôi vớ lấy ba lô đi ngay lập tức.
Ai ngờ tôi vừa mở cửa ra thì đụng phải Văn Tự phong trần mệt mỏi trở về.
Đệt.
Nhìn thấy hắn, phản ứng đầu tiên của tôi chính là —— Thả ba lô xuống che chân mình lại.
“Ninh Nhiên, cậu định đi đâu à?” Tay trái Văn Tự xách một túi rau thịt lớn, tay phải ôm một hộp anh đào đầy ắp mà tôi thích ăn nhất, nhìn như mới đi siêu thị về.
Tôi không có thời gian thèm anh đào nữa mà thuận miệng bịa chuyện: “Giờ tớ có việc gấp phải đi ngay.”
Nói xong tôi định chuồn êm, nào ngờ bị thân hình cao lớn của Văn Tự chặn lại.
Phắc, hắn sẽ không chơi tôi ngay tại chỗ đấy chứ?!

62
Cũng may Văn Tự không làm vậy mà chỉ nói: “Gấp thế cơ à? Hay là ăn trưa xong rồi hãy đi, tớ nấu nhanh lắm.”
“Không cần đâu, chuyện này gấp lắm, cảm ơn cậu nhé.” Tôi vội vã từ chối.
Trên mặt Văn Tự không lộ ra bất kỳ cảm xúc gì, hắn bình thản nói: “Vậy cậu đem theo anh đào ăn đi.”
Thế là tôi ôm hộp anh đào rời khỏi nhà Văn Tự.
63
Đứng dưới nhà hắn do dự một hồi, tôi quyết định tới quán net sửa cho xong bài tập nhóm.
Sau khi thuê căn phòng nhỏ ở quán net, tôi đặt cái hộp sang một bên rồi mở máy tính.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.

Không Ai Cần Tôi
2.

Omega Của Đại Tá Cấm Dục
3.

Bị Học Sinh Tỏ Tình Phải Làm Sao Đây?
4.

Ly Hôn Có Vẻ Khó
=====================================
Trong lúc chờ máy khởi động, tôi ngồi lặng trên ghế, thật không thể tin được, trên đường từ nhà Văn Tự đến đây tôi vẫn chưa hoàn hồn lại.
Văn Tự thế mà thích tôi ư?

Tại sao chứ?
Trước đây tôi và hắn cũng chưa nói với nhau mấy câu, chỉ có dạo này mới tiếp xúc nhiều hơn chút ít.
Vốn dĩ tôi định tìm ra tên chó hôn trộm mình rồi hỏi hắn tại sao lại làm vậy.

Nhưng giờ tôi nào dám đối mặt chất vấn nữa, nhớ lại mấy status Văn Tự đăng lên tài khoản kia tôi vẫn còn thấy sợ.
Cái này đâu giống hình tượng lạnh lùng ít nói của hắn!
Cứ như một kẻ si mê mù quáng vậy.
64
Sau khi máy tính khởi động, tôi sửa lại bài tập rồi gửi cho trưởng nhóm.
Kế đến tôi mở diễn đàn ẩn danh kia ra, dựa vào trí nhớ cao siêu của mình, tôi nhanh chóng tìm được tài khoản của Văn Tự trên diễn đàn.
Nhìn thấy trang chủ của hắn lần nữa vẫn làm tôi bị sốc nặng.
Chữ xuất hiện nhiều nhất trên trang chủ của Văn Tự chính là chơi tôi, à không, là chơi “em”.
Tôi ngủ dậy vươn vai một cái, hắn muốn chơi tôi.
Tôi đánh răng dính bọt đầy miệng, hắn muốn chơi tôi.
Tôi tắm xong ra ngoài lau tóc, hắn cũng muốn chơi tôi.
Tôi: “……!Chơi ông nội cậu á.”
Nhưng điều khiến tôi khó hiểu nhất là tại sao chỉ cần tôi nói một câu với những người khác trong ký túc xá thì hắn sẽ lập tức cảm thấy tôi ngoại tình sau lưng hắn chứ.
Cho xin đi……!tôi cũng đâu phải vợ hắn, cái này có mùi bệnh hoạn rồi đấy.

Tôi cầm một quả anh đào đã rửa sạch bỏ vào miệng nhai, vị ngọt mát sảng khoái tràn ngập vị giác của tôi, ngon thật.
Tục ngữ nói bắt người tay ngắn cắn người miệng mềm, vì vậy……!tôi quyết định giúp Văn Tự!
65
Ngoại trừ mặt này có vấn đề thì những mặt khác Văn Tự đều rất tốt, hơn nữa hắn còn là bạn cùng phòng với tôi nên không thể để hắn tiếp tục sa đọa được!
Nhất định phải khiến hắn trở lại làm một thanh niên bình thường không ngấp nghé mông bạn cùng phòng nữa.
Sau khi nảy ra ý tưởng này, tôi lên mạng tìm hiểu một chút, phát hiện tình trạng của Văn Tự thuộc về một loại bệnh tâm lý.
Nhưng tôi phải làm thế nào để hắn đi khám bệnh đây?
Tôi ở quán net vừa chơi game vừa suy nghĩ vấn đề này đến trưa.
Rốt cuộc khi tôi đến quán cơm gần đó giải quyết bữa tối thì nghĩ ra một diệu kế.
Tôi vốn thuộc phái hành động nên lập tức lấy điện thoại ra, thấy mười phút trước Văn Tự nhắn tin trên Wechat hỏi tôi đêm nay có về chỗ hắn không?
Tôi không trả lời hắn mà bật app diễn đàn ẩn danh lên đăng ký một tài khoản rồi nhắn tin cho Văn Tự.
【 Bác sĩ tâm lý giàu kinh nghiệm của bệnh viện hàng đầu thành phố A 】: Chào tiên sinh, đọc trang chủ của anh, tôi thấy anh đang rất cần điều trị tâm lý đó.
Tới đi Văn Tự, hãy để bác sĩ Ninh khai sáng cho cậu nhé..

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN