Cửu Châu Đại Lục - Chương 11: Chiến siêu cao thủ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
121


Cửu Châu Đại Lục


Chương 11: Chiến siêu cao thủ


vị đại hiệp (tạm gọi lương thế vì ổng chả nói tên mình mà muốn tìm một người tên vinh lương thế, nên tửu gọi tạm ổng tên gã kia) Tửu vận nội công lên cao nhất của mình, Tuấn anh rút ra cây roi, đầu roi có hình bàn tay. hắn liền quất roi đến, cây roi quất đến ẩn chứa nội công của siêu cao thủ, tửu chạy đến trong sát na rút kiếm nhất kích tất sát

“kennnnnn”

Roi kiếm chạm nhau, kiếm tửu chém văng đầu roi hình bàn tay qua một bên.

Nhất kích tất sát là chiêu vận toàn công lực dồn cho một chiêu, phải nhanh mạnh và chuẩn. đã ra tay là phải giết địch vì không thể dùng hai lần, thời gian vận công khá lâu trong chiến đấu để có thời gian vận công hai lần là rất khó.

Khi đầu roi văng qua, tửu dùng nhất kê chi bộ nhảy vào phóng hàng loạt phi tiêu đến.

Tuấn anh nhướn mày không kịp rút roi về thủ nên một tay rút trong ngực ra một cây quạt bằng thép siêu cứng. hắn liền xoay tròn quạt khéo léo đỡ hết các phi tiêu.

Tửu lúc này đã áp sát rất gần nên vung kiếm dùng liên hoàn 108 đường kiếm ” cửu kiếm chân kinh”( một trong bốn cuốn của lão yêu) chém tới tấp.

Lúc này tuấn anh chỉ biết dùng quạt toàn lực chống đỡ.hắn đã nhận ra tửu công lực là cao thủ cấp bảy, không ngờ lại làm hắn một siêu cao thủ chống đỡ vất vả.

Tuấn anh nóng máu tức giận hét lên:

” tên khốn hãy xem chiêu”

”người theo hương hoa mây mù giăng lối”

Tuấn anh phe phẩy quạt chống đỡ, rồi ném một viên bi vào tửu. tửu chém đôi viên bi to như quả trứng ra làm đôi, một hương hoa từ trong ruột viên bi toả ra.

” hương hoa chứa siêu thuốc mê”

Tửu phát giác ra nên tránh lùi về sau. tuấn anh mỉm cười lại tung tiệc chiêu thứ hai

”làn sương khói phôi phai đưa bước ai xa rồi”

Viên bi lúc nãy nổ tung toả ra khói nghi ngút có chứa thuốc mê. tửu đành chỉ biết lùi về sau tránh bị dính khói.

” cánh hoa rụng rơi”

Hàng loạt những phi tiêu mỏng như cánh hoa hồng được tuấn anh phi ra như vũ bão, nhờ có khói sương trước đó che tầm mắt nên đạt được hiểu quả cao. tửu chém tung các ám khí, nhưng bị. hai mảnh trúng vai vô cùng đau đớn

. ” không xong ám khí có độc“

. túy tửu đánh nhau chiêu dùng ám khí đánh người không ngờ hôm nay cậu phải bị người dùng ám khí đánh lại.

Thủ đoạn người này xem ra khá cao, đầu tiên tung hương hoa để mê hoặc đánh lạc hướng đối phương, sau đó ám khí phát nổ tung khói mù che tầm mắt, cuối cùng phóng ám khí. có thể nói vô cùng chặc chẽ logic.

Túy Tửu liền dùng gần như tất cả ám khí phóng về phía tuấn anh nhằm tranh thủ chút thời gian. tuấn anh nhẹ nhàng tránh được các ám khí của túy tửu, lòng thầm nói:

”muốn chơi ám khí với ta, thiệt là không biết lượng sức”

Tửu sau khi phóng hàng loạt ám khí phi tiêu thì vận tiên khí ép thành tơ. cậu phóng tơ lên thân một cây cao rồi nhẹ nhàng kéo tơ lại từ từ phóng lên cây như người nhện.

Lần này thì tuấn anh kinh hãi lé mắt. lắp bắp:

” bay…..bay…người biết bay“

. tuử đáp lên cây xong tiếp tục phóng tơ về các cây xung quanh bay qua bay lại. các sợi tơ nối lại khắp xung quanh. tửu ung dung đứng trên tơ, vì tơ quá mỏng làm bằng tiên khí nên người thường khó phát hiện ra nên cứ tưởng tửu đang lơ lửng không trung.

Tuấn anh hãi hùng

“tiên…người là… người là tiên“.

Cậu nghe nói người tu tiên mà bay được thì cấp bậc rất cao, chỉ một búng tay thì dù cả tứ đại “đông lại cái, tây nữ tiên, nam viêm tiêu, bắc lão yêu” sẽ chết không kịp ngáp huống chi là hắn.

Tuấn anh sợ quá buôn vũ khí quỳ xuống xin tha.

Tửu ngẩn ra, không ngờ kết quả lại như vậy, tửu còn chưa dùng đến sát chiêu chân chính nữa.

*****

Hai ngày sau, tửu hồi phục thương thế, trận đánh hai ngày trước là một kinh nghiệm. cậu bây giờ mới biết tên vị đại hiệp đó là Thanh Hải, chuyên gia chế tạo vũ khí, năm nay 25 tuổi. muốn bái đệ nhất chế tạo Vinh Lương Thế làm sư phụ nên hắn phải đi tìm để bái sư.

Sau khi chuẩn bị đầy đủ xong xuôi. hai người đến chân núi, lúc này anh hùng hào kiệt tụ hội gần ba ngàn người dưới chân núi. chuẩn bị vào mê vụ lùng bảo vật.

Hải nói:

“ trong mê vụ nguy hiểm trùng trùng, huynh đệ nên cẩn thận hai thứ đó là khí độc và con người“.

” khí độc và con người”

tửu ngẫm lại rất đúng vì bảo vật những kẻ giết người cướp của không thiếu. người nguy hiểm nhất không phải kẻ hung hãn mà kẻ nguy hiểm nhất là người cười nói thân thiện nhưng lại sẽ đâm sau lưng ta.

” ồ nhìn kìa, đó có phải hắc bạch công tử đệ tử của nam viêm tiêu không?”

Mọi người xôn xao nghị luận khi có vài người mới đến đây.

” cẩn thận hai tên này là siêu cao thủ, nếu kết hợp lại dùng bí kiếp song kiếm hợp bích thì có thể ngang tay với người mới thăng lên truyền thuyết”

”ồ nhìn 10 cô gái kia, thật là sinh đẹp”

” đồ ngu, đó là đệ tử của tây nữ tiên, các nàng đều là các cao thủ thượng thừa, không nên trêu chọc”

” nhìn kìa đó là siêu cao thủ mới nổi là Xạ Long nghe nói có môn bắn cung hàng thượng thừa từng làm mưa gió trong tinh châu.”

Quả thật toàn cao thủ nhưng túy tửu mục đích khác bọn họ. họ đến tìm bảo vật, vì đây là ranh giới của yêu thú và người nên hằng năm có nhiều yêu thú lạc vào mê vụ rồi chết, nên mục đích bọn họ tìm xác thú lấy da, xương nội đan. tất cả đều là hàng thượng phẩm làm vũ khí, áo giáp đặt biệt nội đan để bên người có thể chóng nóng lạnh, giảm lão hoá, tinh thần ngày càng xung mãn, giá rất cao. ngoài ra còn nhiều thực vật quý hiếm, có những cây thuốc cực quý, hoặc có cây giúp tăng chân khí.

Nhiều bảo vật như thế nhưng ba năm khí độc nơi đây mới loãng đi trong mười ngày nên, những ngày này khá nhiều người tụ tập. đừng nói là cao thủ, ngay cả phàm nhân cấp hai cấp ba cũng có người tham gia thử vận may. Còn tửu là thâm nhập vào vùng đất yêu thú luôn. nên hai bên là rất khác nhau. tuy có thuốc giải độc sư phụ cho nhưng đợi khí ở đây loãng nhất rồi tiến vào thì sẽ an toàn hơn nhiều.

Vầng trăng đã lên cao, ánh trăng chiếu sáng muôn nơi, phủ xuống khí vụ sơn thành ra một tầng hồng sắc quang mang nhàn nhạt.

Chính lúc này tại chân núi phía bắc xuất hiện ức vạn đạo đạo lôi điện tỏa liên từ trên đỉnh núi đánh xuống dày đặc như một thác điện quang.

Kỳ lạ là nơi chân núi phía bắc có một đạo sơn môn cao chừng mười thước có khắc các phù điêu kì lạ với dầy đặc lôi điện xunh quang nhưng trong sơn môn lại không có lấy một tia lôi điện.

Giờ phút này cũng xuất hiện chừng hơn mười người ngay tại cửa sơn môn.

”Đây hẳn là lối vào duy nhất rồi!” thanh hải nói thầm

”Ta thực ra còn muốn từ chỗ khác đi vào xem lôi điện lợi hại ra sao kìa!”

”Cẩn thận một chút không thừa đâu!”

Túy tửu giờ cũng đang ngửa đầu nhìn quái trạng nơi U Minh sơn. Quả nhiên lớp lớp mây mù bao phủ thâm sơn có nhạt đi một chút.

”Tứ vị huynh đệ!”

Ngay bên cạnh là năm phàm nhân đang tụ cùng một chỗ, trong đó một người sắc mặt trịnh trọng

”Nhiều năm như vậy, lần này chúng ta tất cả đều quyết tâm truy tìm kỳ bảo! Nếu không thành công thì tử vong. Còn nếu vị huynh đệ nào thành công, phải giúp những huynh đệ khác, không được quên huynh đệ! »

”Yên tâm đi đại ca!”

Ánh mắt mấy người đó lập tức kiên định, rồi tất cả tiến vào sơn môn, chính thức bước vào mê vụ sơn.

”Đúng là đi chịu chết!” Một thanh âm âm nhu vang lên.

Kẻ vừa phát thoại chính là ngân phát âm nhu nam tử:

”Bọn họ cũng đòi tìm bảo vật?”

Ngân phát âm nhu nam tử vừa lên tiếng cũng lập tức đi vào U Minh sơn. Sau đó chỉ thấy đám cao thủ lần lượt trước sau cách nhau một ít, cùng xâm nhập yêu vụ sơn.

Chọn đi tìm bảo vật thực sự là đã liều mạng rồi. ngọn núi có Tam sắc mây mù, càng lên cao, càng nguy hiểm.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN