Cửu Châu Đại Lục - Chương 4: Ám sát
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
113


Cửu Châu Đại Lục


Chương 4: Ám sát


Trong vòng nữa tháng qua, đích thân Triệu hàn chỉ đạo võ thuật cho Túy Tửu. thuật ẩn nấp, nhất kích tất sát và kinh công nhất kê chi bộ, kèm với đó là các loại thuốc lum la.

Chỉ trong vòng nữa tháng qua Túy tửu đã là cao thủ cấp bốn sơ kỳ, tuy nhiên mấy võ mới cậu chưa nắm vững lắm phải cố gắng nhiều.

Hôm nay Triệu Hàn dẫn Túy Tửu đy gặp hai thích khách khác và nói:

“từ bây giờ số một và số hai là cấp dưới của cậu, họ phụ tá cho cậu trong việc ám sát. Nhiệm vụ của cậu trong vòng 1 tháng nữa phải giết được Hồ Ánh Ly. tôi không cần biết quá trình, chỉ muốn kết quả.” “vâng, quân sư”

Khi Triệu Hàn ra ngoài rồi Túy tửu xem kỹ thì phát hiện số một và số hai tu vi là phàm cấp đỉnh.trên người mặt toàn đồ đen, bịt mặt bịt mũi. cậu nói:

” Trong vòng một tuần tôi muốn có tư liệu về Hồ Ánh Ly, phải thật đầy đủ và cụ thể nhất. cho dù lão đi vệ sinh một ngày mấy lần, giờ nào, đi trong bao lâu cũng phải điều tra cho ta.”

Hai người chắp tay khom người trước Túy Tưu rồi lui ra. cậu giờ đây đã được miễn tất cả các công việc lặt vặt chỉ chuyên chú luyện võ ngày đêm.

Một tuần sau, hai tên sát thủ đưa một chồng tư liệu về Hồ Ánh Ly cho Túy Tửu rồi lui ra.Thấy chồng hồ sơ một đống lớn Túy Tửu vui mừng tranh thủ đọc, cậu muốn biết kẻ địch như thế nào mới ra kế hoạch được. Đây là nhiệm vụ sống chết, nếu thành công cậu sẽ được trọng dụng, lúc này bảo tể tướng giao người. giữa mình và Hưng Bá xác suất tể tướng muốn thu mình làm thuộc hạ sẽ giết Hưng Bá lấy lòng cậu. Bởi thế nên cậu rất quyết tâm vụ ám sát này, nếu nhiệm vụ quá nguy hiểm thì cậu đành trốn thôi.

Một đêm qua đi, trời lờ mờ sáng Túy Tửu đã xem xong tài liệu rồi thở dài lẩm bẩm ”không ngờ xung quanh Hồ Ánh Ly được bảo vệ nghiêm ngặt như vậy, cho dù lấy năm tiểu đội đánh đến cũng chưa chắc lấy được mạng lão, huống chi đội ám sát chỉ có ba người.”

Cậu xoa bóp tráng suy tư, bỗng nhiên đôi mắt cậu loé sáng rồi tay lật tìm một cuốn hồ sơ và đọc rồi cười ha hả, nhảy lên phấn khích, miệng cười toe toét như thằng điên.

Hai ngày sau, hai người dáng cao ráo, bước đi nhanh nhẹn ăn mặc bình dân vào bước vào trong một nhà dân. Người đàn ông trong nhà đang chăm chú nướng cá. hai người đi vào nhà đó là Túy Tửu và Triệu Hàn. Túy Tửu cười vui vẻ gây chú ý cho người nướng cá rồi nói

“hà hà cá nướng thật thơm”. xong cậu khom người hành lễ nói tiếp “Liêu Ngộ trán sĩ, người này là Triệu Hàn quân sư là cháu tể tướng Triệu Cơ. Triệu quân sư được hoàng đế tin tưởng giao trọng trách quan trọng trong việc bảo vệ nước ta.” người nướng cá tên Liêu Ngộ chắp tay vui mừng nói

“Nghe danh công tử đã lâu, hôm nay mới được gặp mặt. thật là phúc ba đời” Triệu Hàn cũng mỉm cười chào Liêu Ngộ.

Ngộ hướng một tay vào ghế nói: “hai vị đại nhân xin mời ngồi”

Sau đó ông chân tay hướng hai người nói thành khẩn

“Hai vị đại nhân, tại hạ chỉ là thôn dân quê mùa, đại nhân có chỗ nào cần giúp sức của tại hạ Liêu Ngộ nguyện chết cũng không từ”

Túy Tửu hướng Triệu Hàn nói

“Như vậy xin mời Triệu Hàn công tử nói chuyện đại sự cho Liêu Ngộ trán sĩ được biết”

“Trán sĩ có biết hiện nay hai nước Man Hồ liên kết, đánh chiếm nước ta.Vân Toản đại nhân hiện nay sắp không giữ được đại cục nước ta sắp rơi vào tay giặc dân chúng lầm than, nhà tan cửa nát”

” có chuyện như vậy ư? tôi nghe nói dạo gần đây Vân đại tướng thắng nhiều trận mà?”

“Đúng lý là như vậy nhưng nước hồ đa đoan mới đây phái Hồ Ánh Ly làm thống lĩnh nước Hồ, lão quỷ kế đa đoan xưa nay cầm binh chưa thua trận nào”

Liêu Ngộ lúng túng ” vậy…vậy ta phải làm thế nào?”

“Moin người đã bàn bạc kỹ lưỡng, chúng ta chỉ có ám sát hắn thì may ra nước ta mới được giữ vững”

” Không có ai cầm trận thắng được hả sao?”

“Đáng lý ta cùng Vân đại tướng có thể đấu trí ngang hàng với kẻ địch nhưng ngoặc nỗi địch đông lại dũng mãnh, phe ta trước kia để hai tên phế vật đánh trận thua liên miên hao binh tổn tướng. vì thế chúng tôi cần một thích khách đích thân giết chết tên hồ ly này. để đất nước được an ổn thái bình, dân chúng ấm no.”

” Vậy đã tìm được thích khách chưa?” Túy Tửu nhìn ông ta nói ” đã tìm được Rồi”.

Lão ngơ ngác hỏi “ở đâu vậy?”

Túy Tửu chỉ thẳng vào ông ta và nói “chính là trán sĩ đây”.

Lão trợn mắt chỉ vào mình “Tôi Ư?” rồi cười nói: “tại hạ tuy có sức lực,nhưng chỉ là một gã đồ tể thời trai trẻ tuy học được chút võ nghệ nhưng mưu lược cũng tầm thường sao gánh vác được nhiệm vụ lớn lao đó”.

Túy Tửu nhìn ông chăm chăm giọng uy nghiêm:”trán sĩ sợ chết ư?”

“ta không sợ chết, có điều…”

Túy Tửu cướp lời khẳng định

“Có điều là tráng sĩ mang phẩm chất hiếm có ở người thường, có dự tính và quyết tâm trở thành một thích khách siêu phàm”.

Lúc này thì Triệu Hàn nghi hoặc hỏi:”đơn giản chỉ có sự tính toán và quyết tâm có thể hành thích đại tướng quân Hồ?”

Túy Tửu cười nói:”đương nhiên là chưa đủ chúng ta cần phải có thêm những điều kiện tiên quyết khác.”

Triệu Hàn lại thắc mắc:”bên cạnh Ánh Ly có rất nhiều cao thủ lại thêm canh phòng tất nghiêm ngặt, Liêu Ngộ làm thế nào để có thể tiếp cận được Ly?”

“Đúng vậy,tiếp cận hành thích Ly là nhiệm quan trọng nhất nếu muốn lại gần Ly thì cần nghiên cứu thật kỹ lưỡng. xin hỏi công tử Ly thích gì nhất?”

“Thích nhất là ẩm thực, trong ẩm thực thích nhất món cá nướng đông hồ”.

Nghe đến đây Liêu Ngộ cười nói:” thì ra là vậy, tại hạ đã hiểu đúng là diệu kế”.

Triệu Hàn chưa hiểu mô tê gì cả thì Túy Tửu cười nói:

“nói về nướng cá thì Liêu Ngộ trán sĩ đây chỉ có thể nói là ngon tuyệt. tại hạ đã điều tra kỹ, bên cạnh Hồ Ánh Ly có Bá Bì chuyên nịnh hót lấy lòng ông. chỉ cần Liêu Ngộ trán sĩ thể hiện tài năng tiếp cận Bá Bì, lão thấy món cá nướng đông hồ của trán sĩ ngon tuyệt thì sẽ tìm cách dâng món cá cho lão Ly thưởng thức. lúc đó, Liêu Ngộ tìm cách dâng món cá đến tận lão Ly thì có cơ hội ám sát”.

Triệu Hàn vỡ lẽ ra cười vui vẻ nhưng vẫn còn nghi hoặc:” nhưng làm sao để mang vũ khí theo đây, bọn lính lục soát rất kỹ?”

Túy Tửu chờ câu hỏi này đã lâu nên mỉm cười bí hiểm lấy trong áo ra một vũ khí hình xương cá rất sắt bén nói:”công tử xem đây là gì?”

Là người thông minh nên Triệu Hàn đã hiểu ý đồ của Túy Tửu thì vỗ đùi khen tấm tắt ” diệu kế, diệu kế, hay, hay….”

Túy Tửu được khen cũng nở lỗ mũi nói: “chi bằng bây giờ chúng ta ăn món cá của Liêu huynh, thế nào?”

Nghe thế Liêu Ngộ vội đem con cá lúc nãy nướng ra cả ba cùng ăn và uốn rượu. “quả thật là rất ngon, haha”

Ba tuần sau phía bên kia trận doanh, lúc này Bá Bì chạy vào nịnh nọt Ánh Ly:

” Đại nhân, hôm qua thần mới tuyển một đầu bếp, tên này có công thức bí mật gia truyền nướng cá đông hồ ngon tuyệt, thần ăn mà thổn thức không thôi. nên muốn mời đại nhân dùng thử đánh giá thế nào?”

nghe đến món ngon mà lại là món cá đông hồ ngon tuyệt, nước miếng lão Ly ứa ra nói:

“Truyền lệnh ta tối nay tổ chức yến tiệc khao quân mai đánh trận, ngươi nhớ mang tên đầu bếp đó làm món cá cho ta.” Biết đại nhân đã vui, Bá Bì hí hửng chạy đi sắp xếp. màng đêm buông xuống mọi người ăn uốn vui vẻ lúc này Ánh Ly nói: ” Mau đem món cá cho ta, bảo đâu bếp dâng lên còn nóng ăn mới ngon”

Người đầu bếp nướng cá này không ai khác chính là Liêu ngộ, ba tuần trước đã dùng kế của Túy Tửu tiếp cận Bá Bì, và bây giờ kế hoạch đã theo sắp xếp không sai một ly.

Ông đem dĩa cá nướng vừa đến cổng trại thì bốn tên lính ngăn ông lại lục soát kỹ lưỡng ngay cả vùng kín cũng không tha. thấy không có gì chúng mới cho ông vào.

Vừa bước được ba bước hai tên lính lấy tay nắm vai ông đè xuống, ông phải vừa quỳ vừa duy chuyển đem món cá đến, hai tên lính vẫn đè ông không cho ông đứng lên.

Vừa đem đồ ăn đến nơi thì bốn thanh kiếm kề cổ ông, không cho ông có bất ngờ phát sinh. lúc này Ánh Ly thấy món cá mùi thơm xông thẳng lỗ mũi, lão thèm chịu không nổi bảo bốn tên kia lui ra rồi gắp cá để ăn. đôi đũa ông xé nửa con cá ra thì bên trong lộ ra con dao hình xương cá sáng loáng, lão Ly cả kinh thì nhanh như cắt Liêu ngộ dùng hết toàn khả năng của mình chụp tới con dao giấu trong con cá đâm thẳng vào cổ Ánh Ly.

Ánh Ly và tất cả mọi người bị bất ngờ không kịp phản ứng nên con dao đâm xuyên cổ Ánh Ly. làm lão chết ngay tại chỗ, bọn lính bấy giờ mới kịp phản ứng hàng chục cây kiếm bổ vào người Liêu Ngộ, ông chết tại chỗ không toàn thây.

Ánh Ly chết, Sở Vân biết tin vui mừng dẫn quân đánh tan liên quân hai nước. quốc vương hai nước cầu hoà chiến tranh kết thúc. Lúc này Túy Tửu đã được lên phó tướng các thứ đã hứa cho cậu không thiếu một xu. Túy Tửu lấy vàng bạc đất đai cho người nhà Liêu Ngộ phần lớn.

Dù sao nếu không có Liêu Ngộ thì người chết có lẽ sẽ là Tửu.

Dựa vào danh tiếng đang lên cậu hướng tể tướng giao Hưng Bá để trả thù. sau khi chuyện gia đình cậu chết thảm bị phanh phui nên ai cũng căm phẫn Hưng Bá. trong phủ tể tướng Triệu Cơ ngồi ung dung trên ghế cao, phía dưới là một người run rẩy quỳ gối đầu cuối gập xuống đất. lúc này Triệu Cơ nói:

“chuyện ngươi giết cả nhà Túy Tửu là có thật không?”

Người đang quỳ chính là Hưng Bá ông run run đôi mắt láo liên nói:

” Bẩm tể tướng, chuyện này là có thật. lúc đó bị chức bị cha của Túy Tửu hãm hại, hắn biết trong người của hạ thần có bản đồ dẫn đến một ngôi mộ của một người tu tiên đã chết cách đây 300 năm, nên đã dụ bị chức đến nhà uốn rượu rồi hạ độc định giết thần, tuy nhiên bị chức phát hiện sớm nên cả hai đánh nhau khốc liệt, ngờ đâu vợ và hai người con của hắn cũng xông lên phụ hắn một tay. Thần may mắn giết được vợ và một đứa con của gã, hắn trọng thương bỏ trốn cùng người con còn lại chính là Túy Tửu bây giờ, tại hạ giết người chỉ để tự vệ mong đại nhân minh giám”.

Tể tướng nhíu mày nói:

“Ta không quản ngươi và tên Túy Tửu gì đó có ân oán gì, ngươi đưa bản đồ đây ta xem thử.”

Nghe đến đây Hưng Bá bất đắt dĩ đem bản đồ lên cho tể tướng. bản đồ vừa đến tay tể tướng cười nghĩ bụng

“thiên hạ bây giờ mọi người hay tu luyện võ công, cao nhất trên cao thủ chính là truyền thuyết. cả đại lục Tinh Châu này chỉ có bốn người đạt truyền thuyết nhưng thật ra trên đời này có một nhóm người lại tu tiên lợi hại hơn võ công cả trăm cả ngàn lần, họ chính là các thần tiên trong mắt người phàm. có bản đồ này ta sẽ biết được bí mật của tu tiên, lúc đó cả thiên hạ, không cả đại lục này sẽ quỳ dưới chân của ta“.

(Lời tác giả: truyện trung quốc hay lấy khoản cách là trượng, tại hạ không thể hình dung được một trượng là bao xa nên về khoản cách sẽ lấy là cây số, để đọc giả dễ hình dung.)

Lão Tiên Sinh

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN