Cứu Thế Nhân: Thoát Khỏi Ách Thống Trị
Chương 16: Săn Chuột/ Siêu Năng Lực của Alex
Hắn cứ cảm ngộ như vậy….rất lâu sau… ba tiếng trôi qua tẻ nhạt…
“ Anh hai ơi, xuống ăn cơm…! “ Một giọng lanh lỏi phát lên, đó hiển nhiên là của Đan…
Alex này từ trong cơn cảm ngộ mở mắt ra “ haizz “ hắn thở ra một hơi dài. Lắc lắc cái đầu
“Đúng là khó, cứ như vậy rất lâu rồi mà ta vẫn chưa có tiến triển gì” Alex nói ra một hơi. Lúc này mới đứng thẳng người, bước ra ngoài đi chân xuống lầu. Ba tiếng trôi qua, hắn chẳng cảm thấy quanh mình có thứ gì ngoài buồn ngủ, công việc này đối với hắn quả là phi thường nhám chán.
Mâm cơm gia đình bốn người, hôm nay lại nhộn nhịp hơn hẳn, bởi vì lúc này họ đón nhận thêm thành viên thứ năm, Đen cứ ngọ ngoạy nghịch phá, hết chạy qua chổ Alex rồi lại nhảy qua chổ Đan như một đứa trẻ, lúc này mọi người bước vào bàn ăn nó mới bớt đi một chút, ngoan ngoãn nằm yên trên người Lyli. Cả nhà ăn cơm vô cùng vui vẻ thế nhưng…Đen thì…nó vốn gỉ là tiền thân của quái thú, chỉ có thể ăn thịt hoặc thực phẩm cho sủng thú. Bất quá thứ ấy hiện tại rất mắc, nhà Alex cơ bản chẳng mua nổi. Cả nhà đang loay hoay không biết làm gì, dù biết vẫn còn tiền tiết kiệm có thể mua được ít thịt…nhưng… mua được một lần thì liền đủ để mua được nhiều lần? Nuôi một con sủng thú phi thường tốn kém, mặc dù số tiền bỏ ra để mua một con sủng thú lớn hơn mủ nghìn số thực phẩm nó ăn nhưng Alex hắn vốn là từ trong rác nhặt được. Lúc ấy vui quá lại quên mất, lấy cái gì nuôi nó bây giờ? Bỗng nhiên lúc này cả gia đình đang trong trầm tư lo lắng…thì trong đầu Đan liền sáng ra một ý kiến…
“ À..phải rồi, anh hai, ở chỗ cống rảnh của thành phố là nơi kiếm sống của lũ chuột biến dị, mặc dù thịt bọn chúng hơi bẩn thế nhưng chế biến đúng cách vẫn mang lại dinh dưỡng rất cao! Tuy nhiên đối với thường dân không có võ trang thì lũ chuột này vẫn có tính nguy hiểm, bất quá em nghỉ, với thực lực của anh hai, hẳn là đi xin chúng ít thịt chắc không thành vấn đề “
“ Phải ha, một lát nửa anh sẽ đi săn vài con “ Alex như từ trong tăm tối tìm thấy anh sáng, hắn liền khà khà vui sướng. Mẹ và lyli cũng không kém cạnh. Thịt của lũ chuột này trước đây ở thời kì khủng hoảng đã cứu không ít người, thịt của nó và vài quái vật cấp thấp đối với nhân loại có thể sử dụng, vì nguồn nguyên linh năng trong lũ quái vật này không nhiều, cơ thể nhân loại vẫn chịu được. Hiện tại thời thế dần ổn định nhưng không có nghĩa là không ai săn bắt chúng, người nghèo trên thế giới này vẫn còn quá nhiều. Sợ rằng nhiều khu ổ chuột chính là lấy chúng làm thực phẩm chính.
(*) Có rất nhiều loại chuột biến dị, nhưng loại mà họ đang nói đến là Mousi, một loại chuột to béo, sống trong các cống ngầm thành phố. Thức ăn của chúng là rác và cơm thừa canh cạn do người khác đổ ra, chúng không túng quẫn đến mức tấn công con người làm thức ăn. Rất hiếm các trường hợp ghi nhận chúng tấn công con người.
………. Sau khi ăn cơm xong, tạm biệt mọi người, Alex vác theo thanh kiếm của mình tiến đến – đầu cỗng rảnh thành phố 🛤🛤, nơi đây mùi hôi bốc lên xốc cả mũi. Không hề thua kém với cái danh hiệu cống rảnh.
Alex lấy khẩu trang bịt mũi lại, đây là nơi đổ ra của một cống nước, rác chất đống chất đống, mùi hôi bốc lên nồng nặc, ở đây hắn còn thấy có mấy nhóm người đang tiến hành săn bắt loại chuột này. Họ cũng thấy hắn, bất quá trông Alex chẳng giống một tên nghèo túng, ấy vậy mà còn đến cùng bọn chúng tranh giành đồ ăn? Mặc dù có hiếm khích với Alex nhưng bọn người này không dám động đến hắn. Nhìn cái cơ người săn chắc, tay cầm theo kiếm hẳn là người luyện võ, bọn chúng ốm như sì ke, đâu có điên mà chọc vào một tên như vậy.
Ở phía sâu trong đống rác, Alex tìm kiếm một hồi cũng phát hiện con mồi đầu tiên. Con chuột này có bộ lông xám, dính đầy dịch bẩn, thân người to béo như một cái tủ lạnh, nó còn to hơn cả Alex, hai chi trước cứ cào cào trong đống rác tìm kiếm chút gì đó ăn.
Alex lúc này cầm chặt kiếm, hắn dơ lên dùng 3 phần lực phóng ra thanh kiếm. Mũi kiếm bay thoan thoát, sẻ đôi không khí mà đi. Con chuột này mãi lục lọi tìm đồ ăn mà không để ý đến. Lập tức bị lưởi kiếm đâm xuyên qua cổ, chết không kịp ngáp.
Alex chỉ cắt lấy bốn cặp dò của con chuột này, vì đây là nơi ít độc tố, và rất giàu thịt, dù chỉ là loại thú cấp thấp nhưng có cái tốt. Để cho chắc ăn, Alex còn săn thêm hai con nửa, hắn gói đống dò trong cái bao nilong, cho vào ba lô rồi bước ra khỏi nơi đây. Hắn không muốn ở đây thêm bất kì giây phút nào nửa. Thúi quá!
Mấy cái xác chuột kia bị Alex bỏ lại, liền bị bọn người kia tranh giành. Bọn chúng phải thầm cảm ơn Alex, nếu không có hắn, bọn chúng cũng chẳng có cái tiện nghi này. Dù lũ chuột này là quái vật cấp thấp, người bình thường cũng giết được nhưng hễ thấy nhân loại là lũ chuột này chạy rất nhanh. Sì ke như bọn chúng là dí không lại.
….Sau khi về nhà, Alex liền đưa cho mẹ mình xử lý, hắn thì nhảy thẳng vào phóng tắm rửa. Thúi quá cái hương vị cống rảnh, nhưng cứ nghĩ về sự oai hùng của Đen khi lớn lên thì hắn cảm thấy hoàn toàn xứng đáng, không… có khi còn không bằng. Nhưng suy đi tính lại, hắn biết đây chỉ cách giải quyết tạm thời, song hành với sự phát triển của Balorut, nó càng ngày sẽ càng cần nhiều thức ăn hơn. Đến lúc ấy có một nghàn con chuột cũng là không đủ, hơn thế nửa, đâu thể lúc nào cũng để nó ăn thịt chuột được. Suy đi tính lại càng khiến hắn đau đầu, bế tắc, hắn nhất định phải sớm nghỉ ra phương thức kiếm tiền. Nuôi một sủng thú…đúng là phi thường khó khăn.
Hắn tắt vòi nước, lấy khăn lau khô người, mái tóc chải vuốt ra sau, để lộ một gương mặt nam nhân đẹp đến chấn động địa cầu. Sống mũi cao, môi mỏng trái tim, vầng trán cao, chiếc cằm nhọn, hàng chân mày kẻ một đường quá mắt. Đôi mắt hắn là đẹp nhất, đôi mắt ưng vừa đẹp vừa sắc sảo, màu mắt xanh biếc như màu trời. Nhìn vào đôi mắt ấy, chắc chắn bạn sẽ liền bị nó hút hồn. Một đôi mắt vừa sâu vừa huyền diệu, nó như là nơi chứa đựng toàn bộ nổi buồn sâu thẳm, ảm đạm đen tối như đại dương, lắng đọng và dịu dàng. Bất quá ảnh trong gương bị ánh đèn nhà tắm phản chiếu cực đại, khuất sáng gần như toàn bộ gương mặt, chỉ còn lại đôi mắt mà thôi. Đùa chứ, cái gương mặt này mà trưng ra ngoài, chính là một cổ máy móc, hút hết toàn bộ ánh nhìn, nó quá đẹp. Không nói điêu, thường ngày Alex để tóc che đi một nửa gương mặt chính là nguyên do này. Sợ rằng cả Lily và Đan cũng chưa nhìn qua được vài lần gương mặt thật của hắn.
Mái tóc lại bị chải xuống che đi một nửa gương mặt. Alex đang định bước ra khỏi phòng thì liền như nhớ ra điều gì, hắn lập tức khựng lại.
“ Nên đánh răng trước nhỉ, đến hồi cảm ngộ mà phải hoản giữa chừng để xuống đánh răng thì có chút phiền “ Alex nói.
Hắn lập tức lấy cái bàn chải màu xanh dương, đổ một ít kem đánh răng lên, bất quá khi đổ kem đánh răng lên bàn chải..màu của kem đánh răng này khiến hắn có chút động đậy trí nhớ. Nó nhìn rất giống…rất giống…
“ Phải rồi!!” Alex sực nhớ ra…siêu năng lực của hắn
Hôm qua đến giờ hắn còn chưa thử siêu năng lực của mình, hắn cứ lao đầu vào đống dramma do thằng tác bày ra mà quên mất thử nghiệm siêu nặng lực của mình.
Nhớ ra nó, Alex nhắm nghiền mắt lại, trong tiềm thức bản thân đem hắn lần nửa giác tỉnh ở trong thức hải…một lần nửa hắn thấy được cảnh tượng ấy, một con slime bay nhảy trong không khí, nó như vui sướng khi nhìn thấy Alex…
Tỉnh lại…Alex mở mắt mình ra, hắn vứt cái bàn chải sang một bên, lập tức vận năng lực lên bàn tay phải thì ngay tức thì, một loại dịch lỏng trong bàn tay hắn bắt đầu hình thành, hội tụ…mất một lúc, thì giờ đây trong lòng bàn tay hắn. Kết tinh lại một quả cầu, nhìn cứ như quả bọng nước, bóp bóp thì thấy khá mềm. Màu xanh lam đặf trưng…
Alex hắn nghẫm nghĩ hồi lâu cũng không nó dùng biết làm gì, hắn cũng chưa xem qua công năng của nó trên mạng, vì loại siêu năng lực này quá hiếm, gần như không có nghiên cứu nào về nó. Đùa chứ, một phế năng thì nghiên cứu làm gì? Nhàm chán, Alex liền vứt nó vào cái xô nước, lát mang Đen đi tắm liền cho nó nghịch quả bong bóng này.
Thế nhưng kì lạ thay, quả bọt nhớt xanh lam sau khi bị Alex ném vào trong nước thì liền phát sinh dị biến. Nó cứ phồng ra càng lúc càng to, sau một hồi thì liền đem nước trong xô nuốt trọn toàn bộ. Alex thấy vậy liền cả kinh, nhưng chỉ vài giây hắn liền nhận được một tin tức trong đầu.
H2O (đây là công thức hoá học của nước, ai học hoá sẽ biết)
Một vài tạp chất: Cl, ion….
“ Hả?? “ Alex tự hỏi cái quái gì, lập tức trong đầu cậu nhận được một tin tức, đó là một loại kĩ năng: Thâu Dịch, cho phép ăn trọn mọi vật chất, chỉ cần nằm trong phạm vi cho phép thì mọi vật chất nó đều có thể cắn nuốt. Ngoài ra còn một kĩ năng nửa.
Phân Tách!!
H2O ——> H2 + O2
Lập tức quả bọng nước to bằng cái xô, tròn tròn vô định, liền phân tách ra ba ẩu quả cầu khác nhỏ hơn. Một quả cầu chứa khí h2, một quả chứ O2, một quả chứa tạp chất khác.
Kĩ năng Phân Tách cho phép người sử dụng phân tách mọi vật chất ở thể lỏng ra các loại chất khác nhau, cho đến khi nó tối giản. Yêu cầu: vật chất phải ở dạng lỏng như nước, sửa… kim loại hay sắt không có khả năng phân tách.
Alex là trầm trồ gương mặt, hắn thu lại đống bọng nước này, ngay lập tức thay quần áo rồi chạy ra khỏi phòng tắm, xông lên phòng ngủ. Cả một đêm không bỏ ngỏ, hắn dùng toàn bộ thời gian của mình vào việc nghiên cứu lấy năng lực bản thân. Thời gian trôi qua rất nhanh, vì hắn càng nghiên cứu càng phát hiện nhiều điều vi diệu.
Sáng hôm sau… mọi chuyện liền minh bạch.
Alex vô cùng sốc với năng lực của mình, nhưng hắn là sung sướng nhiều hơn. Nếu như ý tưởng trong đầu thật sự thành công, nhờ năng lực này hắn chắc chắn sẽ trở thành thánh nhân, trở thành tỉ phú kkk. Nhưng trước tiên phải đến trường cái đã.
Sau khi ăn sáng, cả nhà đều đi học và đi làm, riêng chỉ có Đen là mếu máo, nó buồn rầu ở trong nhà chơi một mình, nhưng trông nó cũng khá ngoan ngoãn, rất biết nghe lời, hy vọng là nó ở trong nhà một mình sẽ không phát sinh chuyện gì biến cố.
Alex sau khi đưa các em đi đến trường, thì bản thân một mạch phóng nhanh đến tiệm ve chai mua vài thứ đồ rồi phóng đến trường. Hôm nay chỉ có 3 tiết học thực hành chiến đấu, Alex hắn dù chỉ là cấp thấp năng lực, nhưng ở thời điểm hiện tại vẫn là mạnh nhất thực lực, trong lớp chẳng ai dám cùng tranh phong, sau khoảng hơn hai tiếng, Alex liền được về sớm. Bất quá hắn chỉ về nhà một lát, lấy thanh kiếm cùng cái ba lô rất lớn, đây là cái ba lô chiến giả của bố hắn, thứ mà hắn vô cùng quý trọng, không biết cái gì quan trọng lại khiến hắn đem nó ra. Hôm nay hắn liền chơi tất cả một set đồ đen thui. Từ dưới lên trên điểm danh trang phục: một đôi dày đen, một cái tất đen, một cái quần đen hơi ôm cho dễ chuyển động, bên trong một cái áo thun đen, bên ngoài một cái áo khoác đen có mủ trùm lên đầu, trên mặt bịt một cái khẩu trang đen, mái tóc đen xoả xuống che nửa mặt, phía sau lưng, thanh kiếm hắn mang lại là bị băng vải đen quấn hết người, không hé ra tí da tí thịt. Có điều ba lô lại có một màu khác: màu than.
Hắn như vậy mặc dù nhìn khá giống một tên trộm và có chút quái dị, bất quá không chỉ mỗi hắn, mà là đầy đường, khu ở số 2 của thành phố vốn là nơi chẳng mấy tốt đẹp an toàn, có rất nhiều lũ du côn. Hơn thế nửa, nơi đây chính là địa điểm chợ đen trung tâm. Vậy nên có không ít người có phong cách ăn mặc không mấy lạ đời như vậy. Còn khu số 3 thì khỏi nói đó là một khu ở cao cấp, an ninh vô cùng an toàn. Vì nơi ấy chỉ có giới thượng lưu, chiến giả, các quan chức cao của căn cứ sinh sống, nơi ấy là địa điểm ước mơ của rất nhiều gia đình, bao gồm cả nhà Alex. Trường của hắn cũng chính là nằm ở nơi giao giữa khu 2 và 3 đấy. Vì an ninh xiết rất chặt nên chẳng tên côn đồ nào điên điên lại bén mạng đến nơi ấy gây phận sự, chả cần đến cảnh sát, riêng số lượng chiến giả ở đấy, mỗi người một ngụm nước bọt, chính là đem cả đội quân côn đồ này nhấn chìm dưới nước ahh.
Đôi chân không ngừng di động trên con phố, Alex muốn tiến đến chổ hôm qua: khu cống rảnh của Hương Ba. Hắn lại muốn đến nơi này tiến hành săn thêm vài con chuột, có điều mục tiêu của hắn đả đổi, không phải săn thịt mà là….
——————-
Xong!! Anh em xem thì nhớ love và cmt tiếp động lực cho ta với nha ae <3 <code> Nắm Sáng☀️
</code>
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!