Dã Man Vương Tọa
Chương 17: Tử La Thiên Trưng
“Không nghĩ tới khuyết điểm của Long Mông Bảo Tượng quyết lại lớn như vậy, đến giai đoạn sau cần dùng đến máu Cự Long để gia tăng sức chịu đựng của cơ thể!”
Sau tảng đá lớn bên sườn núi nhỏ, ánh mắt Trương Đức Bưu lập lòe, thầm nghĩ: “Long Mông Bảo Tượng quyết tổng cộng có mười sáu đường thông đạo đấu khí, nội ngoại kiêm tu, nếu ta đả thông kinh mạch toàn thân, cùng sở hữu ba mươi bảy đường thông đạo đấu khí, không biết có năng lực luyện loại công pháp này tăng lên tới tầng thứ mấy?”
Nghĩ đến đây, hắn lại đưa ánh mắt chuyển hướng giữa sân: “Xem ra Hầu Già La hẳn là đem đấu khí bản thân mình để áp chế sức mạnh trong cơ thể, nếu không lấy thực lực Long Mông Bảo Tượng quyết tầng thứ sáu, hẳn là sớm giải quyết bảy tên Đô Ngu Hầu kia rồi!” nguồn TruyenFull.vn
Từ bên ngoài theo dõi, sức mạnh Hầu Già La quả thật vô địch, nhưng Trương Đức Bưu trong tay có một bộ Long Mông Bảo Tượng quyết, biết rõ lợi hại của loại công pháp này.
Long Mông Bảo Tượng quyết tu luyện tới tầng thứ sáu, tuyệt đối không đơn giản chỉ có được sức mạnh chín voi như vậy, mặt khác bản thân vẫn còn một lượng Man đấu khí hùng hậu tinh khiết, cho dù chống lại cao thủ cùng cấp bậc, cũng có thể lấy mạng đối thủ như là chém dưa thái rau.
Mà Hầu Già La lại quần đấu với bảy vị Đô Ngu Hầu thấp hơn hắn hai bậc rất lâu, tuy rằng chiếm hết thượng phong, nhưng có chút hữu danh vô thực.
Trương Đức Bưu đối với Long Mông Bảo Tượng quyết rõ như lòng bàn tay, trong nháy mắt liền hiểu được tình cảnh Hầu Già La hiện tại, sức mạnh của hắn quá mạnh mẽ, làm cho cơ thể không chịu nổi, cho nên không cách nào xuất sử toàn lực, ngược lại muốn đem phần lớn đấu khí điều động, trấn áp cỗ sức mạnh này!
Long Mông Bảo Tượng quyết mỗi lần tăng lên một cảnh giới, sức mạnh liền tăng lên gấp ba, xét về mức độ gia tăng sức mạnh to lớn, trên Kỳ Công Đấu Khí bảng xếp hàng thứ nhất.
Nhưng đồng thời cũng xảy ra vấn đề, sức chịu đựng của cơ thể theo không kịp mức độ gia tăng sức mạnh, loại tình huống này ở tu vi thấp không thể hiện rõ ràng, nhưng tu vi đạt đến cảnh giới của Hầu Già La, cơ thể đã không chịu nổi cổ sức mạnh bạo tăng này.
Ầm ầm!
Bầu trời hạp cốc Tự Lãng, chẳng biết lúc nào tụ tập một đám mây lôi hệ nguyên tố cuồng bạo, lôi điện “ầm ầm” một tiếng trên cao giáng xuống, chuẩn xác bổ vào sau gáy Hầu Già La, chỉ nghe một tiếng kêu nhỏ, tóc Hầu Già La bị cháy sạch sẽ, cả người trong ngoài đều bị điện giật cháy sém!
Lôi điện hạ xuống lần nữa, Hầu Già La nổi giận gầm lên một tiếng, Bích Tỳ Đàm Kim phủ trong tay đột nhiên phóng ra quang mang đấu khí kinh khủng, rời tay bay ra, phóng lên cao đón đỡ đạo lôi điện kia, sau khi bay đến bên trong đám mây lôi hệ nguyên, đấu khí tàng trữ bên trong Bích Tỳ Đàm Kim phủ nhất thời nổ mạnh!
Ầm!
Đám mây lôi hệ nguyên tố cuồng bạo, gặp phải Long Môn Bảo Tượng khí càng thêm cuồng bạo, lập tức bùng nổ tan rã, tan biến giữa không trung, vô số dòng điện “chi chi lạp lạp” nhảy nhảy toán loạn, sau một lúc thì hoàn toàn tiêu tán!
Bảy vị Đô Ngu Hầu nhân cơ hội này tấn công về phía hắn, Hầu Già La dùng chuôi Bích Tỳ Đàm Kim phủ còn lại đỡ lấy năm thanh binh khí, hai kiện binh khí còn lại đánh thật mạnh trên người hắn. Sức mạnh tứ cấp Man đấu sĩ khủng bố cỡ nào? Hai thanh binh khí này đều là loại binh khí cực mạnh trong quân đội, đánh cho hắn thét lớn một tiếng, nhịn không được phải phun ra một ngụm máu tươi!
– Băng Long Giảo Sát!
Lôi hệ ma pháp vừa bị xua tan, lão Ma đạo sư Sama lập tức ngưng tụ ma pháp lực một lần nữa, mặt sông Tang Kiền truyền đến một tiếng nổ thật lớn, một đạo Thủy Long xoắn thành cột nước thật lớn từ mặt sông phóng lên cao, mãnh liệt vây quanh Hầu Già La cùng Kim Cương mãnh tượng, nhanh chóng ngưng kết thành băng, cả người lẫn thú cưỡi cùng nhau bị đóng băng lại!
– Cuộn lại!
Lão Ma đạo sư quát lên một tiếng lớn, trụ băng long từ hai hướng đầu đuôi dùng sức xoắn lại, nhất thời tách Hầu Già La cùng Kim Cương mãnh tượng ra. Sama cũng biết, chỉ bằng sức mạnh ma pháp, tuyệt đối không thể giết chết Hầu Già La, cho nên mục đích hắn thi triển Băng Long Giảo Sát, chỉ là tách Hầu Già La cùng mãnh tượng ra. Sau khi đạt thành mục đích, Sama lập tức cao giọng nói:
– Ta tới ngăn cản hắn một lát, các ngươi hãy giết Kim Cương mãnh tượng trước đi!
– Dựa vào ngươi, chống đỡ nổi sao?
Băng Long đột nhiên vỡ vụn, vô số mảnh băng bắn nhanh ra bốn phương tám hướng, Hầu Già La ngửa mặt lên trời gào rít, áp lực Long Mông Bảo Tượng khí bị kìm từ lâu rốt cục không chịu đựng được nữa, hoàn toàn bộc phát ra!
Một mảnh đấu khí đỏ thẫm đột nhiên xuất hiện quanh thân hắn, giống như một con giao long, quay quanh thân Hầu Già La một vòng, tiếp theo “răng rắc” một tiếng rồi phóng lên cao, chấn động mạnh mẽ làm không gian hạp cốc Tự Lãng dao động, tạo ra những vân nước giữa hồ, nhộn nhạo không ngớt!
Ngay dưới chân hắn, đá cuội cùng đá ngầm ở hai bên bờ sông lộn xộn giống như bị một quả chùy lớn vô hình nện một cái, tất cả đều hóa thành bụi phấn, nát đến mức không thể nát hơn!
Loại đấu khí này, ngưng tụ giống như thực chất, rõ ràng còn cao hơn cảnh giới đấu khí như núi một bậc, đạt đến đẳng cấp đấu khí hóa hình!
Đấu khí mạnh mẽ, sức mạnh vô địch bạo ngược, rốt cục được thể hiện hoàn toàn!
Chẳng qua, khi Trương Đức Bưu trốn trên đỉnh núi nhỏ lại quan sát rất rõ ràng, đấu khí của Hầu Già La cũng không phải màu đỏ đậm, mà lực lượng của hắn đã không còn chịu áp chế của đấu khí, làm cho lỗ chân lông toàn thân nổ tung ra, máu trong người theo lỗ chân lông thẩm thấu ra ngoài, lập tức bị đấu khí cường đại nung đốt sôi trào, bốc hơi lên thành huyết vụ, lại bị đấu khí cuồn cuộn nổi lên, mới hình thành cảnh tượng hoành tráng như thế!
– Với tốc độ mất máu như vậy, Hầu Già La phải tốc chiến tốc thắng, nếu không hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Ngay sau đó, Hầu Già La quả nhiên đem sức mạnh của chính mình phát huy vô cùng nhuần nhuyễn, vung đại phủ lên ra sức đánh một đòn, Long Mông Bảo Tượng khí đỏ đậm như dải lụa bắn nhanh ra.
Với một đòn này, bảy vị Hắc Kỳ cấm quân Đô Ngu Hầu, đạt tới tứ cấp Man đấu sĩ, dĩ nhiên có ba người bị chém ngang eo, còn lại bốn người cũng bị trọng thương, hộc máu bay ngược ra hơn mấy chục thước, binh khí trong tay bị lực lượng mạnh mẽ nện cho tê dại, vặn vẹo không chịu nổi!
Thú cưỡi của bảy vị Đô Ngu Hầu, vương cấp Ma sư vương cũng không ngoại lệ, bị đấu khí mạnh mẽ của Hầu Già La ép tới tan xương nát thịt!
Hầu Già La vừa mới chém giết ba người, đánh bị thương nặng bốn người, đột nhiên vung đại phủ trong tay lên, phẫn nộ quát:
– Đi!
Bích Tỳ Đàm Kim phủ rời tay bay ra, phát ra tiếng vang bạo liệt, thế nhưng vừa rời tay một chút liền đột phá âm chướng, xẹt qua không trung như một mũi nhọn màu xanh, đi thẳng đến chỗ Ma đạo sư Sama, tốc độ nhanh đến mức không cách nào tưởng tượng được!
Sama kinh hãi gần chết, trong nháy mắt liều mạng liên tục phát ra sáu bảy đạo lá chắn ma pháp, chỉ thấy mặt đất ầm ầm run rẩy một trận, trước người hắn nhanh chóng dựng đứng ba đạo tường đá dày, một đạo hàng rào ma pháp, một đạo tường gió, một đạo băng nguyên hộ thuẫn, trong chớp bảo vệ chính mình, giống hệt như con rùa đen rụt đầu.
Mặc dù nhiều đạo tấm chắn ma pháp như vậy nhưng không cách nào ngăn cản được khí thế một đòn của Hầu Già La, trên đường đi của Bích Tỳ Đàm Kim phủ vang lên âm thanh “rầm, rầm, rầm” không ngớt, cơ hồ không gặp bất kỳ trở ngại gì, đánh xuyên qua tất cả tấm chắn, đi đến trước mặt Sama, hàn quang lóe lên, đánh thẳng vào đầu hắn.
Ma pháp hộ thuẫn mạnh mẽ như vậy, nhưng trước sức mạnh của Hầu Già La, quả thực như là gà đất chó ngói, không chịu nổi một đòn. Mỗi lần cự phủ đánh tan một tầng phòng ngự, Sama liền bị ma lực phản phệ, mở miệng phun ra một ngụm máu tươi. Sáu đạo hộ thuẫn bị phá vỡ, ma pháp lực toàn thân Sama hỗn loạn, vạt áo trước ngực máu tươi đầm đìa, Hầu Già La còn chưa giao phong chính diện cùng hắn, hắn đã bị trọng thương!
Mắt thấy Bích Tỳ Đàm Kim phủ sắp đem lão Ma đạo sư chém thành hai khúc, đột nhiên một bàn tay trắng noãn như ngọc đột nhiên vươn ra, nhẹ nhàng nắm chặt, bắt được cán búa, xung lực Bích Tỳ Đàm Kim phủ cường đại như thế nhưng bị bắt lấy một cách nhẹ nhàng lãnh đạm như gió như mây!
Thất Già La nhẹ nhàng vứt bỏ Bích Tỳ Đàm Kim phủ, trên khuôn mặt tuấn mỹ hiện lên một tia tử khí yêu dị, hiển nhiên bắt được Bích Tỳ Đàm Kim phủ cũng không nhẹ nhàng như hắn biểu hiện, mỉm cười nói:
– Nhị ca, Long Mông Bảo Tượng khí của ngươi cũng không hơn gì cái này, xem ra sức mạnh bảy mươi ba vạn cân bá đạo tuyệt luân kia đã đem nhục thể của ngươi ăn mòn không nhẹ! Hiện tại thực lực của ngươi có thể phát huy mấy thành?
– Thất Già La, ngươi tự mình thử một lần chẳng phải sẽ biết sao?
Hầu Già La quát giận một tiếng, hai chân phát lực, ầm ầm chạy thẳng về phía hắn, giống như một đầu voi Mammoth, chân chạy như bay, đến mức nham thạch dưới chân hắn đều vỡ vụn, hóa thành bột mịn!
– Khách khách, ngu đệ đang muốn lĩnh giáo một chút, thử xem Long Mông Bảo Tượng xếp thứ bảy trên Kỳ Công Đấu Khí bảng, cùng với Tử La Thiên Trưng xếp thứ tám, rốt cuộc chênh lệch cỡ nào!
Hai bàn tay trắng noãn như ngọc của Thất Già La vẽ ra phía trước một đường cong huyền diệu đến cực điểm, đột nhiên quanh thân trên dưới bắn ra hàng trăm đạo tử khí, tạo thành một vòng tròn mỹ lệ khổng lồ.
Trương Đức Bưu nhìn chằm chằm vào vòng tròn đấu khí màu tím thật lớn vừa được hình thành kia, tựa hồ cảm thấy không gian quanh người Thất Già La bị vòng tròn này kéo vào trong rồi nát vụn, hình thành một mảng chân không, cơ hồ ngay cả ánh mắt cũng bị hấp dẫn vào, không khỏi hoảng sợ:
– Đấu khí màu tím của Thất Già La thật không ngờ âm nhu, nhẵn nhụi đến cực hạn như vậy, hắn có thể tự khống chế sức mạnh của mình, thật sự tinh vi đến cực điểm, khi chiến đấu cùng người khác thì đấu khí trong cơ thể không hề tiêu hao một chút nào, chỉ biết càng đánh càng hăng! Tử La Thiên Trưng, không hổ là công pháp tinh xảo xếp thứ tám trên Kỳ Công Đấu Khí bảng, so ra không thua kém Long Mông Bảo Tượng bao nhiêu!
Long Mông Bảo Tượng quyết cùng Tử La Thiên Trưng quyết, một cái cực kỳ bá đạo, một cái cực kỳ âm nhu, dẫn đến hai loại bất đồng cực đoan, chênh lệch giữa hai loại công pháp cực kỳ bé nhỏ.
Thân hình Thất Già La đột nhiên di động, hướng đến nghênh đón Hầu Già La, tốc độ không ngờ nhanh hơn vài phần so với Hầu Già La, mắt thường chỉ có thể nhìn thấy một bóng người vụt sáng chợt hiện ra, thân pháp vô cùng quỷ dị, hết lần này đến lần khác âm thanh âm nhu của hắn truyền ra thật xa và rõ ràng.
– Nhị ca, cửu tượng lực của ngươi có thể chống đỡ lực kéo Tử La Thiên Trưng của ta được bao lâu?
Ầm!
Hai bóng người nhanh chóng đụng vào nhau, quyền chưởng giao tranh, nhất thời truyền đến tiếng đấu khí nổ mạnh kịch liệt, trung tâm hai người giao thủ, lõm xuống một cái hố ngay tại chỗ, sâu đến mấy thước. Sông Tang Kiền bên cạnh, bọt sóng quay cuồng, dâng trào mãnh liệt, nước sông giống hệt như đang bị đun nóng.
Âm thanh kia truyền vào tai Trương Đức Bưu, làm hắn chấn động đến mức đổ máu mũi máu miệng, lỗ tai lùng bùng, trong lồng ngực cực kỳ khó chịu, cơ thể không còn một tí sức mạnh nào.
– Không xong, chỉ sợ trước khi hai người bọn họ phân rõ thắng bại, ta đã bị đánh chết trước rồi!
Trong cơ thể Trương Đức Bưu trống rỗng, khí lực trước đây vẫn thường kiêu ngạo giờ đây lại bị âm thanh như cự lôi lúc hai người giao thủ đánh cho xơ xác, miễn cưỡng đứng dậy, lảo đảo bước xuống chân núi hai bước, ngay lúc đó một tiếng nổ lớn nữa lại truyền đến.
Trương Đức Bưu ói ra một ngụm máu tươi, chán nản ngã xuống đất, ngay cả sức động đậy ngón tay cũng không có.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!